Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Hậu Ái

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Hậu Ái
  3. Chương 7

Chương 7

Trans: Nguyên

Phòng làm việc dường như chết lặng.

Ngay cả tiểu Tả cũng có chút mờ mịt.

Văn đại thiếu định làm gì vậy?

Chung Sở càng mờ mịt hơn, cậu ta đứng thẳng lưng, ông lớn ở đối diện lại chẳng nói gì, chỉ một cái ừ như vậy là kết thúc rồi à?

Văn Trạch Lệ nhìn khuôn mặt trẻ trung của Chung Sở, anh đứng dậy châm điếu thuốc, hai tay đút vào túi, đôi mắt nheo lại quan sát Chung Sở.

Ngay sau đó, anh đi vòng qua bàn mở cửa phòng, dựa vào cánh cửa nhìn cửa phòng ở phía chéo đối diện.

Anh xoa xoa khóe môi.

Một lúc lâu sau.

Anh cuối cùng cũng mở miệng.

“Thẩm tổng ở trong phòng làm việc của cậu à?”

Chung Sở à một tiếng, lập tức gật đầu: “Đúng vậy”

Anh híp mắt nhìn Chung Sở, lời nói sắc bén: “Ở phòng làm việc của cậu để làm gì?”

Cổ họng Chung Sở đột nhiên nghẹn lại.

Nói ra được không?

Anh ta vội vàng liếc nhìn sổ sách bên cạnh tiểu Tả, có chút do dự, có chút úp úp mở mở. Đôi mắt Văn Trạch Lệ nheo lại, một lúc sau anh bật cười.

“Xem ra là bí mật à.”

Chung Sở không nói tiếng nào.

Ánh mắt Văn Trạch Lệ dừng lại trên người anh ta một lúc lâu sau, mới nói: “Cút ra ngoài.”

Chung Sở thở phào nhẹ nhõm, lập tức rời đi.

*

Về đến phòng làm việc, trên trán Chung Sở có không ít mồ hôi. Thẩm Tuyền đợi đến mức có chút mất kiên nhẫn, cô ngước mắt nói: “Anh ta gọi cậu qua làm gì?”

Chung Sở kính cẩn ngồi ở phía đối diện trả lời: “Có lẽ Văn thiếu đã nhận ra rồi.”

Thẩm Tuyền gật đầu.

Văn Trạch Lệ cũng không phải là kẻ ngốc.

Cô đứng dậy, gõ gõ bàn nói: “Thu thập đủ bằng chứng rồi gửi vào hộp thư của tôi.”

“Vâng.”

Chung Sở đi trước một bước, mở cửa phòng làm việc cho Thẩm Tuyền. Thường Tuyết đi theo Thẩm Tuyền ra ngoài, Thẩm Tuyền xoa xoa cổ họng, vẫn có hơi khó chịu.

Khi đi ngang qua văn phòng của tiểu Tả thì cửa mở ra.

Thẩm Tuyền nhìn một cái.

Văn Trạch Lệ đứng ở cửa, tay đút túi quần nhìn cô, Thẩm Tuyền lịch sự gật đầu sau đó đi qua. Văn Trạch Lệ đứng nguyên tại chỗ, ánh mắt rơi vào phần cổ thon dài trắng nõn của cô. Ngón tay cô không ngừng xoa xoa nơi đó, làm da trắng nõn, vết đỏ nhất thời lộ ra.

Văn Trạch Lệ nhìn một lúc lâu, đôi chân dài mới bước ra một bước.

Thẩm Tuyền đứng trước cửa thang máy.

Nhận ra anh đang tới, hai mắt Văn Trạch Lệ thâm trầm, khóe môi nở nụ cười: “Đỡ sốt hơn chưa?”

Thang máy vẫn còn mười mấy tầng mới tới.

Thẩm Tuyền đáp lại: “Đỡ rồi.”

“Khi nào thì về nhà?” Anh lại hỏi.

Câu về nhà này làm cho Thẩm Tuyền có chút sững ra. Cô chưa kịp phản ứng lại, còn nghĩ anh đang nói tới nhà họ Thẩm, mấy giây sau cô mới nói: “Khỏe rồi tự nhiên là sẽ về thôi.” 

Văn Trạch Lệ bình thản nói: “Ồ?”

Có chút vô lại, giọng điệu có hơi xấu xa.

Thường Tuyết đứng bên cạnh nghe đến mức tai nóng hết cả lên.

Thẩm Tuyền thì chẳng lộ ra vẻ mặt gì, một tay khác của cô nắm lấy đồng hồ trên cổ tay. Lúc này, thang máy đã đến, Thẩm Tuyền cùng Thường Tuyết đi vào trước. Cô vẫn mặc sơ mi trắng và váy chữ A như trước, cài cúc đến cái cuối cùng, nhưng tóc thì búi lên để lộ cái gáy thanh mảnh, làm cho vị trí cô vừa cọ xát lộ vừa đỏ vừa bắt mắt.

Văn Trạch Lệ cùng với trợ lý theo sát phía sau, ánh mắt quét qua gáy của cô một cách mãnh liệt, sau đó thu hồi lại ánh nhìn. Trong thang máy im ắng một lúc.

Vợ chồng hai người không còn gì để nói.

Thường Tuyết cùng trợ lý của Văn Trạch Lệ cũng không dám nói gì.

Một mạch đi xuống tầng một, cửa thang máy mở ra.

Thẩm Tuyền lịch sự gật đầu với Văn Trạch Lệ sau đó bước ra ngoài, khuôn mặt lạnh như băng, có lẽ còn chẳng ngước mắt nhìn anh. Văn Trạch Lệ cười, nhấn nút thang máy.

Cửa đóng lại.

Xe của anh để ở tầng hầm 1.

*



Sau khi ra khỏi cửa, Thường Tuyết lái xe, Thẩm Tuyền ngồi ở băng ghế sau nghẹt mũi khó chịu. Thường Tuyết nghĩ đến cảnh bốn người đứng trong thang máy, không khỏi thở dài nói: “Văn đại thiếu đúng là càng ngày càng đẹp trai.”

Thân hình cao, đôi chân dài, bờ vai rộng, chưa kể dáng người, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể nhớ nhung vô cùng.

Thường Tuyết bĩu môi: “Có lẽ nào vì thân hình đẹp đó nên Lam Thấm mới nhớ mãi không quên đâu?”

Đương nhiên, thật ra so với thân hình, gia thế của Văn Trạch Lệ càng khiến cho người ta không thể xem nhẹ, nhà họ Văn ở kinh đô có thể nói là một tay che trời. Bốn đại gia tộc ở Kinh Đô: Nhà họ Nhiếp, nhà họ Tiêu, nhà họ Thẩm và nhà họ Văn là những người dẫn đầu. Ngoài ra ngoại trừ nhà họ Thẩm ra thì nhà họ Văn vẫn luôn giữ mối quan hệ tốt đẹp với hai gia tộc còn lại.

Còn gia tộc mới nổi như nhà họ Cố và các gia đình khác, cũng có mối quan hệ gắn bó với nhà họ Văn.

Mấy năm nay mối quan hệ của nhà họ Thẩm với nhà họ Văn cũng không tồi lắm, nhưng mấy năm nay Văn Trạch Lệ và Thẩm Tuyển từng tranh đấu với nhau vì một vài hạng mục trên thương trường. Văn Trạch Lệ từ trước tới nay vẫn coi người con gái này là đối thủ, trong một cuộc chiến tranh giành quyền cổ phiếu trước đây, hai người từng chiến đến mức không phân thắng bại, cuối cùng khi tên cầm đầu gây ra cuộc chiến đó thu tay lại.

Quả không dám tin một trong những người chiến thắng là một người phụ nữ.

Thẩm Tuyền không đáp lại lời của Thường Tuyết, não cô toàn là chuyện của Thừa Thắng. Gần đây tiền vốn của tập đoàn eo hẹp, nếu mà vấp phải vòng huy động vốn C của Thừa Thắng, có nên cùng…

Thường Tuyết nhìn thấy Thẩm Tuyết không nói tiếng nào thì không nói nữa.

Dù sao Thẩm tổng cũng chẳng có hứng thú với việc dáng người của Văn Trạch Lệ có đẹp hay không.

“Đúng rồi, Thẩm tổng, tối nay có một tiệc rượu, cậu có tham gia không?” Thường Tuyết tranh thủ liếc nhìn lịch trình rồi hỏi.

Thẩm Tuyền ngẩng đầu, sững người ra đấy.

“Do Tài chính Hối Thành tổ chức à?”

“Đúng vậy.”

“Đi.”

Thường Tuyết: “Vâng.”

*

Sức khỏe còn chưa hồi phục hoàn toàn, buổi chiều Thẩm Tuyền không đến công ty nữa, về biệt thự nghỉ ngơi. Mấy ngày không về, trái lại Trần Hề Hề đã dọn dẹp biệt thự rất sạch sẽ.

Vừa nhìn thấy cô quay về, cô ta liền nhanh chóng đứng dậy: “Thẩm tổng, cô về rồi?”

Thẩm Tuyền thay giày, ừ một tiếng: “Tôi lên lầu nghỉ ngơi đây.”

“Vâng, vâng.”

Thẩm Tuyền đi về phía cầu thang.

Ngoài cổng truyền đến tiếng xe, sau đó tiếng bước chân vang lên bên ngoài cửa. Thẩm Tuyền quay đầu liếc mắt nhìn lại, Văn Trạch Lệ bước vào cửa, cởi áo sơ mi và cà vạt, ngước mắt nhìn sang. Sau khi nhìn thấy cô, khóe môi anh giật giật: “Quay về rồi à?”

Thẩm Tuyền: “Ừm.”

Sau đó cô thu hồi ánh mắt, quay đầu đi lên lầu.

Bóng dáng cao gầy biến mất ở góc cầu thang.

Láng máng nghe thấy tiếng Trần Hề Hề hỏi bên dưới.

“Đại thiếu gia, sao cậu lại về rồi?”

Sau khi Văn Trạch Lệ cởi cà vạt ra, bèn vắt ở hai bên, cúc áo sơ mi cũng được cởi ra, lộ ra một chút da thịt. Anh cầm điếu thuốc trên tủ lên, cúi đầu châm lửa rồi để bật lửa xuống, nói: “Về nghỉ ngơi.”

“Hiếm có nha.” Trần Hề Hề cười đáp.

Văn Trạch Lệ ngậm điếu thuốc, đi dép lê cũng bước lên cầu thang. Lên đến tầng hai, cửa phòng của Thẩm Tuyền đã đóng, Văn Trạch Lệ cầm điếu thuốc, kẹp giữa đầu ngón tay thon dài, bước qua cửa phòng cô.

Đi vào phòng riêng của mình.

Thẩm Tuyền rất buồn ngủ, bởi vì không thoải mái, vừa nằm lên giường đã ngủ thiếp đi, lúc tỉnh lại nhìn thời gian đã là 4 giờ 30 chiều. Cô dậy tắm rửa, định bụng chờ một lúc Thường Tuyết sẽ cầm lễ phục qua đây, nên cũng lười thay quần áo. Cô mặc váy bông, tóc xõa ngang vai, xoay tay nắm cửa đi ra ngoài.

Đúng lúc này.

Cánh cửa phòng bên cạnh cũng đúng lúc mở ra, Thẩm Tuyền lướt ngang qua. Văn Trạch Lệ một thân bảnh bao với chiếc áo sơ mi đen viền vàng và một chiếc áo khoác vest khoác hờ trên tay bước ra.

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

Thẩm Tuyền hồi thần lại trước: “Chào buổi chiều.”

Vặn Trạch Lệ sững ra vài giây, nụ cười nở trên môi: “Chào buổi chiều.”

Anh lặng lẽ nhìn Thẩm Tuyền mặc một bộ váy ở nhà, hiếm khi có chút mềm mại. Vốn đã quen nhìn cô mặc một bộ đồ được may sẵn, lại nhìn bộ dáng như thế này, ít nhiều cảm thấy có chút không quen.

Thẩm Tuyền ngáp một cái rồi bước xuống cầu thang.

Trần Hề Hề không ở tầng 1, lầu một trống không. Thẩm Tuyền bước xuống phòng bếp rót một ly nước, về việc Văn Trạch Lệ muốn đi đâu, cô cũng không có hỏi nhiều.

Dựa vào tủ trong phòng ăn, cô cúi đầu uống nước.

Sau khi xuống lầu, Văn Trạch Lệ thong thả ung dung thắt cà vạt, trong tay cầm lấy điện thoại trả lời tin nhắn, hai người cách nhau một khoảng phòng khách rất lớn.

Yên lặng.

Không nói một lời nào.

Uống hết một cốc nước, Thẩm Tuyền đứng thẳng dậy định rót thêm một ly, nhưng khuỷu tay lại va phải một ly nước nhỏ đặt trên tủ.

Toang….một tiếng.

Chiếc cốc nước trong suốt như pha lê vỡ thành vô số mảnh vỡ.

Thẩm Tuyền chân đi dép lê lùi lại hai bước, nhất thời không biết nghĩ gì, cúi xuống nhặt từng mảnh.

Văn Trạch Lệ quay đầu nhìn, sững ra một chút rồi bước nhanh tới trước, vừa định nói gì thì đã thấy máu chảy ra từ đầu ngón tay mảnh mai trắng nõn của cô, một mảnh vỡ trong như pha lê ghim vào đầu ngón tay cô.

Văn Trạch Lệ chẳng thèm nghĩ gì liền ngồi xổm xuống, nắm lấy đầu ngón tay cô, lạnh lùng nói: “Thẩm tổng, cô bị mù à?”

Vừa nói anh vừa ngước mắt lên nhìn cô.

Thẩm Tuyền nhìn thẳng vào ánh mắt của anh, sững ra một lúc, đôi mắt xinh đẹp của cô mang theo vài phần nghi ngờ, sau đó nhanh chóng rút tay về.

Văn Trạch Lệ lảo đảo, hai bàn tay trống không.

Không khí lặng hẳn đi.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5701 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5235 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4975 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4556 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4480 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4393 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter