Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Hệ Liệt: Mật Tình

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Hệ Liệt: Mật Tình
  3. Chương 74: Vợ Tôi Thế Nào?

Chương 74: Vợ Tôi Thế Nào?

Mặt trời ló dạng xua tan đi màn đêm u tối, rồi dần nhô cao treo lơ lửng giữa bầu trời rộng lớn, từng tia nắng rọi xuống như muốn thiêu cháy da cháy thịt.

Lạc Cẩn Du hiện tại lòng cũng như lửa đốt chực chờ bên ngoài phòng hồi sức cấp cứu, trải qua một đêm phong ba cả người anh đã nhếch nhác không thể tả, tóc tai rối bời vì ẩm ướt nên có vài sợi rũ xuống che đi phần nào con người âm u rét lạnh.

Bác sĩ cùng hai y tá từ bên trong phòng hồi sức cấp cứu đi ra, Lạc Cẩn Du đã vội đi đến gấp gáp hỏi:

"Vợ tôi thế nào rồi?"

Bác sĩ tháo khẩu trang xuống, nghiêm túc đáp:

"Phổi bị tổn thương khá nặng, vết thương trên vai tuy đã lấy được đầu đạn ra nhưng vì ngâm nước lâu nên có dấu hiệu bị nhiễm trùng."

Nhìn tiểu Đào bên trong phòng bệnh trên người gim đầy các thiết bị y tế lòng Lạc Cẩn Du càng thấp thỏm không yên nghe bác sĩ cứ nói dong dài khiến anh phát hoả tại chỗ.

"Mẹ nó, nói vào trọng tâm! Tại sao cô ấy còn chưa tỉnh?"

Bác sĩ bị quát đến giật bắn mình, còn chưa kịp định thần thì cổ áo đã bị Lạc Cẩn Du xách lên.

"Trả lời!"

"Bình tĩnh, anh bình tĩnh đã."

Thấy Lạc Cẩn Du như muốn giết người tới nơi bác sĩ sợ tới mức nói năng có chút không liền mạch.

Lôi Kiệt và Lạc Thần từ bên đồn cảnh sát chạy đến nơi đã thấy Lạc Cẩn Du đang ấn bác sĩ nhà người ta lên tường, bộ dáng hung hăng muốn đánh người.

Cả hai vội vàng chạy tới tách Lạc Cẩn Du ra.

"Lão đại anh bình tĩnh đã, chị dâu đã không sao mọi chuyện từ từ... Giải quyết."

Lạc Cẩn Du thở phì phò vì thức trắng hai ngày một đêm mà dưới mắt đã xuất hiện quầng thâm đen kịt, cộng hưởng thêm ánh mắt hung tợn sắc bén như sói kia khiến Lôi Kiệt cũng không dám lắm lời trước mặt anh.

Lạc Thần liếc mắt nhìn tiểu Đào bên trong phòng hồi sức cấp cứu, hơi nhíu mày kéo cổ áo vị bác sĩ vừa mới vuốt thẳng kia qua hỏi:

"Chị dâu tôi khi nào mới tỉnh?"

Vị bác sĩ kia lần này rất biết điều hiểu đúng trọng tâm mà trả lời Lạc Thần.

"Còn tùy thuộc vào tình trạng sức khỏe của bệnh nhân, hiện tại người nhà không được vào bên trong."

Mắt thấy Lạc Cẩn Du lại muốn nổi điên Lạc Thần nhanh tay đẩy vị bác sĩ kia đi, lúc này anh mới đi đến khuyên Lạc Cẩn Du.

"Anh bình tĩnh tí đi, chị dâu đã qua cơn nguy hiểm hiện tại chỉ là sức khỏe yếu ớt nên hôn mê vài ngày thôi."

Lạc Thần chưa từng thấy một Lạc Cẩn Du mất lý trí như hiện tại, sự khôn khéo và giảo hoạt thường ngày trên người anh đã biến mất sạch sẽ, có xót lại chỉ còn sự sợ hãi và hoang mang chưa từng xuất hiện trên người anh mà thôi.

Tay Lạc Cẩn Du xiết chặt thành quyền anh không nhìn họ mà hướng mắt nhìn chăm chú vào bóng hình trên giường bệnh kia, mắt thấy thấy lồng ngực cô nhấp nhô ở biên độ nhỏ anh âm thầm hít sâu một hơi khàn giọng hỏi Lôi Kiệt.

"Chuyện bên kia thế nào rồi?"

Đây cũng là vấn đề khiến Lôi Kiệt phải chạy về bên này một chuyến, anh đáp:

"Lạc Vĩnh Sơn luôn giữ im lặng không cho lời khai, cảnh sát cũng tra được ông ta mắc bệnh ung thư phổi thời kỳ cuối, tình hình xem ra ông ta muốn cắn răng chờ chết."

Lạc Cẩn Du cười lạnh thu ánh mắt đã dần khát máu từ trên người tiểu Đào lại, anh xoay người đối mặt với Lôi Kiệt và Lạc Thần.

"Ông ta muốn chết còn phải xem là tôi cho ông ta chết như thế nào!"

Lôi Kiệt cùng Lạc Thần liếc mắt nhìn nhau ăn ý cúi đầu không đáp, vì họ biết Lạc Cẩn Du đã lấy lại được sự lý trí thường ngày và tiếp theo đó Lạc Vĩnh Sơn sẽ phải hứng chịu mọi sự trả thù tàn nhẫn nhất từ anh.

Lạc Cẩn Du đưa tay vuốt ngược tóc lên lộ ra cặp mắt sắc bén lạnh lẽo, anh nhếch môi cười tà khẽ híp mắt lại nói:

"Để tôi nghĩ xem nào! Một kẻ sắp chết như ông ta sẽ có điều gì để sợ hãi, bận lòng?"

Anh cúi đầu chậm chạp xắn lại cổ tay áo cho ngay ngắn, tiếp tục tự nói tự trả lời.

"Là thù chưa trả, nơi an nghỉ cuối cùng hay là người nhà!"

Thù thì xem như ông ta trả được một nửa, nơi an nghỉ thì cứ chết trong tù là xong, vậy người nhà...

Bỗng ánh mắt Lạc Cẩn Du loé lên, tiếng cười trầm thấp từ cổ họng phát ra doạ cho lông mao trên người Lôi Kiệt và Lạc Thần phải dựng ngược cả lên.

"Hình như vị cậu út kia của tôi bắt thiếu một người rồi!"

Lạc Vĩnh Sơn vì gia tộc bị diệt gần phân nửa mà hận anh thấu xương, chắc chắn ông ta cực kỳ xem trọng người nhà đúng không?

Lạc Thần mắt điếc tai ngơ nhấc chân đạp Lôi Kiệt lên trước, Lôi Kiệt không dám phản kháng hai anh em nhà này nên anh ta chỉ đành nuốt nước bọt đáp:

"Xuân Hương kia, đã mất tích thưa lão đại."

Lạc Cẩn Du cười lạnh, vươn tay nắm cổ áo Lôi Kiệt kéo một cái khiến anh ta xuýt thì nghẹt thở.

"Nói một người mất tích ngay trên địa bàn đã giăng đầy cạm bẫy của tôi, cậu chắc chưa?"

Lôi Kiệt nghẹn hơi tới đỏ cả mặt nhưng không dám vùng vẫy phản kháng dù một chút, vì ngay cả anh ta cũng không biết vì sao Xuân Hương có thể qua mắt được các mật thám khắp nơi của Lạc gia để chạy trốn.

Lạc Cẩn Du hừ một tiếng đẩy Lôi Kiệt ra sẵn tiện nhấc chân đạp anh ta một cái.

"Ngu xuẩn! Người có thể qua được tai mắt của Lạc gia ở thành Nam này có mấy người hả?"

Lôi Kiệt ủy khuất cúi đầu lòm còm bò dậy, bị chửi ngu nên hơi chạm tới tự ái chút chút.

Lạc Cẩn Du lườm anh ta, thấy cái bộ dạng này của anh ta mà ngứa răng không thôi.

"Đi đến nhà tổ một chuyến đi, nếu lão già kia không biết điều thì cứ cạo sạch mớ tóc còn sót ở trên đầu lão xuống cho tôi."

Hai mắt Lôi Kiệt sáng rực cả lên, nhìn Lạc Cẩn Du chẳng khác nào fan gặp ido.

"Rõ!"

Sao anh ta không nghĩ đến nhỉ! Người sống sót sau lần thanh tẩy năm xưa mà còn có chút thực lực hiện tại ngoại trừ ông cả của lão đại thì còn ai?

Lạc Cẩn Du lười để ý đến Lôi Kiệt nhìn người đi rồi, anh mới nhìn đến Lạc Thần.

"Ở đây trông chị dâu của em, anh đi ra ngoài một chuyến."

Lạc Thần ngoan ngoãn gật đầu, Lạc Cẩn Du hơi hài lòng sải bước rời đi.

Đào Đào của anh sẽ không phải chịu ấm ức một cách vô lý như thế, kẻ động đến cô thì phải sẵn sàng hứng chịu mọi sự trả thù từ anh!

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5748 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5275 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5006 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4583 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4506 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4456 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter