Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Hệ Thống Wechat Thần Cấp tại Tam Quốc

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Hệ Thống Wechat Thần Cấp tại Tam Quốc
  3. Chương : 57

Chương : 57

Choang!

Chén rượu trượt khỏi tay Viên Dận rơi xuống đất, vang lên một tiếng thanh thúy. Hắn xô mọi người xung quanh ra, chạy thẳng đến trước cửa lớn huyện phủ và nhìn về phía ngoài, ánh lửa đỏ thắp cháy trời đêm Hạ Thái, sáng rực rỡ đầy hoa lệ.

Viên Dận nổi điên hét lớn:

“Khốn nạn! Đúng là lũ khốn nạn! Nhị công tử, hãy tranh thủ thời gian phái người đi cứu hỏa, chúng ta cố gắng cũng có thể giữ lại một phần lương thực.”

Viên Hoàn trấn an:

“Tiên sinh chớ lo lắng, bản công tử sẽ lập tức phái người đi cứu giúp, lão Điển, lão Điển, mẹ nó lão đâu rồi?”

Điển Vi run rẩy lết qua, toàn thân nồng nặc mùi rượu, trong tay còn ôm một bình rượu to, lờ đờ nói:

“Có mạt tướng...”

Viên Dận tức đến suýt trào rượu ra khỏi bụng, há miệng mắng:

“Mẹ kiếp, một tướng quân mà đứng còn không vững thì cứu giúp kiểu gì?”

Viên Hoàn tiếp tục hô:

“Lý Tồn Hiếu! Ngươi đâu rồi?”

“Ta ở đây nè thiếu chủ, hic!”

Lý Tồn Hiếu nằm bò trên mặt đất, ngồi dậy cũng không ngồi nổi.

Viên Dận lắc đầu than:

“Ài! Rượu vào là hỏng việc, chậc chậc, lời tổ tiên dạy luôn đúng!”

Viên Hoàn đảo mắt khắp nơi tìm tung tích Trương Liêu:

“Văn Viễn! Văn Viễn tướng quân của ta đâu?”

Người lính đến báo cúi người thưa:

“Bẩm công tử, Trương tướng quân đã chạy đến cứu hỏa, chỉ có điều sơn tặc tấn công quá dữ dội, lại thêm lửa cháy rất lớn nên ngài ấy không sao trở tay kịp, mới phái tiểu nhân đến đây nhờ trợ giúp.”

“Khốn nạn! Thật sự là chó má!”

Viên Dận chán nản giậm chân, vào thời điểm quan trọng này lại xuất hiện sự kiện sơn tặc đánh lén huyện thành. Lúc này Viên Hoàn cũng giả vờ nổi giận, quát muốn lật cả huyện lên:

“Đám khốn khiếp vô dụng! Điều tra cho bản công tử, sơn tặc núi Tượng Táo là kẻ nào, tại sao lại gan to tày trời dám đánh lén Hạ Thái của ta, hủy mất lương thảo... trời ơi! Lương thảo của ta!”

Binh sĩ bên cạnh lập tức thốt lên:

“Khởi bẩm Thiếu chủ, sơn tặc núi Tượng Táo được gọi là vua của sơn tặc, do một gã tội phạm tên Tưởng Khâm cầm đầu, vốn dĩ hắn rất hay nói chuyện đạo lí, chỉ cướp của người giàu chia cho kẻ nghèo, thế nhưng không biết vì nguyên nhân gì lại ngay đêm khuya cường công Hạ Thái. Thật khiến người khác khó hiểu.”

Viên Dận đã tỉnh rượu được phần nào, lúc này hắn mới nhớ ra, con mẹ nó thằng sơn tặc này là do hắn đề nghị với Viên Diệu phái người bỏ tiền ra mời người đến đánh phá Hạ Thái, mà hình như kẻ Viên Diệu tìm lại là Tưởng Khâm của núi Tượng Táo.

Chính là hắn!

Thằng ngu đần Viên Diệu đã đi tìm thủ lĩnh sơn tặc núi Tượng Táo!

Lòng Viên Dận chùng hẳn xuống!

Mà lúc này, Viên Hoàn đột nhiên nổi giận, đạp vỡ hết rượu ở trong sảnh và gầm lớn:

“Chó chết! Lũ sơn tặc chó chết! Truyền lệnh của bản công tử, chỉ cần sơn tặc còn thở đều bắt sống đến đây cho ta. Hôm bản công tử phải tra cho ra, kẻ nào dám đối đầu với nhà họ Viên.”

“Tuân lệnh.”

Toàn bộ quân hộ vệ tập trung thành hàng bước theo sau Viên Hoàn, phóng thẳng về kho lúa đang bốc cháy như bó đuốc. Nhìn bóng lưng Viên Hoàn dần dần khuất sau màn đêm, tâm trạng Viên Dận cực kì bối rối. Hắn nên bắt hay nên thả Tưởng Khâm đây?

Mẹ nó, đúng là ý trời hoàn cảnh thì còn tha thứ, chứ còn tự tạo nghiệp thì không thể sống. Viên dận chỉ có thể âm thầm cầu nguyện ở trong lòng, phật tổ làm ơn phù hộ cho Tưởng Khâm không bị bắt, Viêu Diệu có thể không từ thủ đoạn nhưng không được để người ta nắm thóp.

Ha ha ha!

Chuyện này nếu để cho Viên Hoàn biết, nhất định sẽ mắng hắn ngây thơ! Lão tử vốn chính là đang tính kế ngươi, xô ngươi té hố, nghĩ sao mà ta không phát hiện ra những kẻ núp sau bóng tối mà ngươi thuê? Không chỉ phát hiện đâu, ta còn muốn quậy lên đến tận trời.

Trong kho lúa chứa lương thực là sự thật, nhưng mỗi một kho chỉ có không đến 30 tấn gạo, ở ngoài rìa hắn sắp xếp để lừa đảo, còn mấy bao ở trong chỉ toàn cỏ khô. Khi Viên Dận bước vào đại tiệc, hắn đã phân phó Trương Liêu đưa hết lương thực ra ngoài, sau đó đổ dầu hỏa lên xung quanh tường, tự biên tự diễn đốt hết mọi thứ thành tro.

Trương Liêu quả thật đang cứu hỏa, nhưng những thùng đầu tiên hắn dùng để tạt lên không phải nước mà là dầu.

Lửa cháy ngập trời, làm trăm họ Hạ Thái thức giấc, hoảng sợ nhìn nhau.

Ngày hôm sau, sảnh nghị sự ở Thọ Xuân.

Viên Thuật ngồi ngay ngắn trên ghế thủ tọa, trừng mắt lạnh lùng nhìn quanh, trán nổi gân xanh, đôi mắt như lưỡi kiếm sắc bén nhìn chòng chọc vào đoàn thanh tra của Viên Dận. Cả đại sảnh hoàn toàn yên tĩnh, lặng ngắt như tờ.

Viên Diệu sợ đến suýt tè ra cả quần, rụt rè cúi đầu, cơ thể không tự chủ được run lên cầm cập, mồ hôi đổ ướt cả áo. Mặc dù cuối cùng toàn dân bu vào giúp, lửa lớn đã được dập tắt, nhưng 234.000 tấn gạo đã bị hủy mất, Viên Hoàn phát điên lên, phái người ‘truy sát’ Tưởng Khâm, sau đó binh lính vô tình phát hiện một bức thư bằng lụa giấu trong hành trang.

Đây chính là bức thư lúc trước Viên Diệu đặt điều kiện để Tưởng Khâm đánh lén Hạ Thái, chém chết Viên Hoàn, trong thư còn ghi nếu hắn thành công, thưởng một ngàn thỏi vàng! Giờ đây bức thư oan nghiệt này đang nằm trong tay Viên Thuật, hắn đọc tỉ mỉ từ trên xuống dưới, càng đọc càng lạnh căm.

Bỗng nhiên Viên Thuật cười lớn, cười đến gập cả bụng làm bá quan sợ hãi rồi dùng hết sức đá đổ chiếc bàn, chỉ thẳng vào mặt Viên Diệt điên cuồng hét khàn cả giọng:

“Đồ khốn nạn, thứ con mất dạy! Mày nhìn đi! Mày đã gây ra chuyện gì? Tao đẻ ra mày, dạy dỗ mày kinh thư lễ nghĩa đầy đủ, mà bây giờ mày bày trò độc ác, âm mưu giết anh em ruột! Mày có còn nhân tính không? Bình thường mày gọi nó là đệ đệ mày có thấy ngượng miệng không?”

Viêu Diệu mặt xanh như tàu lá, ngã quỵ xuống đất, vừa quỳ vừa bò đến ôm chân Viên Thuật:

“Cha! Đừng mà cha, con xin lỗi, tất cả là do con một phút hồ đồ nên phạm phải tội lớn ngập trời. Con xin cha hãy cho con một cơ hội để chuộc lại lỗi lầm!”

Viên Diệu khóc đến hoa rơi nước chảy, gương mặt đầy vẻ đau khổ, mỗi một giọt nước mắt đều làm lay động lòng người. Diêm Tượng bước lên trước, nghiêm túc lên tiếng:

“Bẩm chúa công, đại công tử âm mưu giết huynh đệ, nồi da xáo thịt, đã làm mất hết 234.000 tấn gạo. Bây giờ chúa công đang gặp cảnh trăm họ bất mãn, nếu làm không khéo sẽ dẫn đến tạo phản.”

Viên Thuật đã choáng đến sắp ngất, hắn chỉ có hai đứa con, không ngờ mình lại phải nhìn cảnh anh trai tìm cách giết chết em ruột. Hắn bỗng mệt mỏi thở dài, phất tay bảo Diêm Tượng lùi lại rồi quay sang Viên Hoàn:

“Chuyện này.... con thấy sao?”

“Ài, thưa cha, con nghĩ chắc là do huynh trưởng nhìn thấy con lập được chiến công, nên nhất thời cảm thấy ghen tị nên lỡ làm ra hành động như vậy. Đại ca, ta chỉ hỏi ngươi một câu, hôm nay ngươi rắp tâm làm hại ta như vậy, nếu tha cho ngươi, ngày mai ngươi lại không để ý đến tình thương của cha mà giết người đoạt vị thì sao?”

Viên Diệu nghe xong lập tức nổi giận:

“Ngươi ăn không nói có, ta làm sao có thể giết hại cha được! Cha sinh ta ra, nuôi ta khôn lớn, ơn cao như núi, ngươi đừng bày kế ly gián!”

Viên Hoàn giả vờ nhìn hắn rồi đột nhiên thở dài. Viên Thuật thấy thế nhẹ nhàng hỏi:

“Con còn chuyện gì nữa sao?”

“Con....”

“Con cứ nói đi, đến nước này rồi thì không cần che giấu nữa.”

“Nhìn cảnh huynh trưởng ở đây làm con nhớ đến một người.”

“Đó là ai?”

“Lữ Bố!”

Nói xong Viên Hoàn ôm quyền với Viên Thuật. Hai người chằm chằm nhìn nhau dưới sự khó hiểu của bá quan, thằng cha đó liên quan gì ở đây? Nhìn nhau một lúc sau, tròng mắt Viên Thuật càng lúc càng mở lớn, hắn nuốt nước miếng rồi vịn vào thành ghế để không phải ngã.

Người khác không hiểu cũng thôi đi. Nhưng cha con với nhau, sao Viên Thuật lại không hiểu ý Viên Hoàn. Lữ Bố được Đinh Nguyên nuôi nấng từ nhỏ, chăm sóc thương yêu, rồi sau giao việc cho và chỉ định hắn làm người kế thừa. Nhưng Đổng Trác chỉ đưa đến một con ngựa, ngày hôm sau đầu Đinh Nguyên đã nằm trong tráp đầy máu me. Sau một thoáng sững người, Viên Thuật quay sang nhìn Viên Diệu, ánh mắt chẳng còn chút thương yêu mà chỉ còn sự lạnh lẽo, hắn phất tay:

“Người đâu, tống thằng con bất hiếu này vào trong tù, vĩnh viễn không được thả ra!”

“Tuân lệnh!”

Viên Thuật liếc mắt nhìn đứa con mà mình từng đặt nhiều hy vọng, là ước mơ nhỏ nhoi của mình, thở dài:

“Ngươi ở trong đó ăn năn sám hối hết quãng đời còn lại đi....”

“Cha! Xin đừng! Cha hãy nghe con!”

Viên Diệu hô khàn cả giọng, người hắn bị binh sĩ lôi đi. Tuy nhiên hắn cũng thầm hô may mắn, cha chỉ bắt giam chứ không đưa mình đi chém đã là may mắn, việc này đồng nghĩa hắn vẫn còn cơ hội. Nhưng khi hắn quay sang Viên Hoàn lại phát hiện thằng em mình giơ tay lên cổ, lén lút làm động tác cắt mạnh, lộ ra ánh mắt đầy hung ác nham hiểm.

Trong khoảnh khắc ấy, hắn đột nhiên cảm thấy mình vẫn quá ngây thơ.....

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5681 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5222 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4962 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4542 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4469 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4367 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter