Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Hóa Ra Bản Vương Mới Là Thế Thân

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Hóa Ra Bản Vương Mới Là Thế Thân
  3. Chương 58

Chương 58

Mười lăm tháng tám, trời chưa sáng Triệu Thanh Huy đã thức dậy, tắm gội xông hương, thay áo làm từ vải Cung Lăng hình kỳ lân màu ngọc, đội mũ sa, ngồi trước gương, mắt thoa một chút phấn Hồ che đi vẻ ốm yếu xanh xao, lúc này mới ra cửa đến chùa Liên Hoa ở ngoại thành phía Nam đã hẹn.

Bởi vì muốn gặp riêng Thái Tử Phi, hắn sợ mẫu thân cản trở, tìm một cái cớ chia nhau đi, chỉ dẫn theo một hầu cận cùng bốn hộ vệ, ngồi xe ngựa đặc biệt giấu đi ký hiệu của phủ Võ An công. Phu xe của Võ an công từ trước đến nay hoàn toàn phục tùng nhi tử độc nhất này của lão gia, chút việc nhỏ này tất nhiên sẽ không hai lời.

Chưa đến giờ Tỵ, xe của Triệu Thanh Huy đã tới trước cửa chùa Liên Hoa, trước chùa không có khách hành hương, cũng không thấy xe ngựa khác.

Người nghênh tiếp lại không phải tăng nhân tiếp khách, mà là một nam tử mặt trắng không râu, giọng nói lanh lảnh, trông như là hoạn quan.

Hẳn là nội quan thân tín bên cạnh biểu tỷ, Triệu Thanh Huy suy nghĩ.

"Người mà công tử chờ lập tức sẽ đến, thỉnh công tử theo nô tài đến thiền viện nghỉ ngơi một lát," nội thị kia tươi cười rạng rỡ nói với Triệu Thanh Huy, "Công tử yên tâm, chùa không có mấy kẻ nhàn rỗi tạp nham, tăng nhân cũng đều ở Phật đường, sẽ không quấy rầy công tử thanh tịnh."

Triệu Thanh Huy hơi gật đầu: "Làm phiền."

Thái độ vẫn kiêu căng, nhưng với hắn đã không dễ rồi, bởi vì đối phương là người bên cạnh Nguyễn Nguyệt Vi, lúc này mới giảm nhẹ một chút.

Nụ cười trên mặt nội thị kia không giảm, đưa đoàn người vào chùa, xuyên qua vài tầng sân trong, đến một nơi hẻo lánh u tĩnh, trong thiền viện thấp thoáng cây xanh.

Triệu Thanh Huy để các hộ vệ chờ ở ngoại viện, chỉ dẫn theo hầu cận đi vào.

Hầu cận kia cũng chính là kẻ đưa thư hàm của Nguyễn Nguyệt Vi vào thư phòng ngày đó, theo họ Triệu của gia chủ, tên Trường Bạch.

Hai chủ tớ vào thiền viện, qua một lát liền có tỳ nữ dâng nước trà bánh ngọt lên.

Triệu Thanh Huy gấp không thể chờ muốn gặp người trong lòng, không có tâm tư chậm rãi thưởng trà, cầm lên uống hết một ngụm, bắt đầu sốt ruột dùng đầu ngón tay gõ lên án trà, hỏi nội thị kia: "Chủ nhân nhà ngươi còn chưa tới sao?"

Nội thị nói: "Thỉnh công tử đợi một lát, nô tài ra ngoài xem thử."

Không bao lâu, nội thị kia quay trở lại, khom người nhỏ giọng: "Hồi bẩm thế tử, nương tử đã đến rồi, đang đợi trong sơn đình trên núi sau chùa, thỉnh công tử theo nô tài tới đó."

Triệu Thanh Huy vừa nghe lại phải đổi địa điểm, trên mặt liền hiện ra vẻ do dự, nhưng nghĩ lại một chút, nay biểu tỷ là Thái Tử Phi, gặp riêng nam nhân khác là việc không thể coi thường, cẩn thận một chút cũng nên.

Hắn trưng ra bộ mặt âm trầm đứng lên: "Dẫn đường đi."

Nội thị muốn nói lại thôi: "Nương tử không muốn quá nhiều người biết việc này......"

Triệu Thanh Huy nhìn sang hầu cận Triệu Trường Bạch, lạnh lùng nói với nội thị kia: "Ta để lại hộ vệ, chỉ mang một người hầu, như vậy cũng được nhỉ?"

Tuy rằng hắn gấp gáp muốn gặp biểu tỷ, cũng không phải hoàn toàn ngu ngốc, dù sao cũng là nơi xa lạ, ở một mình đến cùng cũng không yên tâm, hầu cận của hắn đều được chọn lựa kỹ càng, võ nghệ cao cường, quyền cước đao kiếm không thua thị vệ trong cung, chỉ cần mang theo hắn ta, mọi chuyện bất trắc đều có thể ứng phó.

Nội thị nói: "Tất nhiên tất nhiên, vị tiểu huynh đệ này đi cùng cũng không sao."

Nói rồi khom người hành lễ, đưa Triệu Thanh Huy vòng ra sau thiền viện đến một tiểu viện tử, mở cửa bên hông ở Tây Bắc: "Mời Thế tử."

Hai chủ tớ Triệu Thanh Huy theo hắn ra cửa hông, trước mặt là một con đường hẹp quanh co, liên tục uốn lượn trong rừng núi, có thể thấy mơ hồ các góc mái nhô ra giữa các lùm cây xanh.

Hai người một trước một sau dọc theo đường mòn hướng lên núi, không đến nửa dặm, Triệu Thanh Huy liền có chút đầu váng mắt hoa, hắn chỉ cho rằng do gần đây đau ốm, nói với hầu cận: "Ngươi cõng ta."

Hầu cận kia lập tức khom lưng, khuỵu chân xuống, đôi tay chạm xuống đất, tựa như con ngựa con la để hắn cưỡi trên lưng.

Triệu Thanh Huy "Cưỡi" hầu cận đến trước đình xem thử, bên trong lại không có người.

Hầu cận thả chủ nhân xuống đất, Triệu Thanh Huy dựa vào cây cột sơn màu xanh, hỏi nội thị kia: "Sao không thấy người tới?"

Nội thị cười giảo hoạt, chỉ lên sườn núi đối diện: "Đây chẳng phải có người tới rồi sao?"

Triệu Thanh Huy nhìn theo hướng hắn chỉ, quả thật thấy một tên hắc y đang đi xuống dọc theo đường núi.

Tuy rằng tâm trí mơ màng, hai mắt mờ mịt, cũng có thể nhìn ra bộ dáng kẻ đang tới cường tráng cao lớn, vai rộng eo thon, nhìn thân hình vóc người tuyệt đối không thể là Nguyễn Nguyệt Vi, còn là một tên nam tử.

Trái tim Triệu Thanh Huy đập nhanh, nhìn về phía nội thị kia: "Các ngươi rốt cuộc là ai?"

Thật ra trong lòng hắn đã đoán được lờ mờ, chỉ là không muốn tin, sao Hoàn Huyên có thể vì một ngoại trạch phụ mà hạ thủ với hắn, đối địch với toàn bộ phủ Võ An công? Chẳng lẽ hắn điên rồi sao?

"Không phải Triệu thế tử đã đoán ra rồi sao?" Nội thị kia bọc tay lại, trên mặt vẫn nở nụ cười hòa nhã.

Triệu Thanh Huy giọng the thé gọi hầu cận của mình: "Triệu Trường Bạch, ngươi còn chờ cái gì?"

Hầu cận của hắn cũng bọc tay lại như nội thị kia, dù bận vẫn ung dung cười nhìn hắn.

"Tên cẩu nô tài ăn cây táo rào cây sung đáng chết này!" Triệu Thanh Huy hiểu ra, chửi rủa một tiếng, xoay người chạy đi, nhưng chạy không tới mười bước, liền cảm thấy trời đất quay cuồng, hai chân mềm nhũn ngã xuống đất bất tỉnh nhân sự.

Hắc y nhân đến gần, là thống lĩnh thị vệ Quan Lục Lang của Hoàn Huyên.

Quan Lục đá lên người Triệu Thanh Huy một cái không nhẹ không nặng, nói với nội thị kia: "Trói tay chân hắn lại, ném vào bao tải, bịt chặt miệng một chút, nâng lên xe ngựa."

"Tuân mệnh, Quan thống lĩnh." 'Nội thị' kia nói.

Quan Lục lại nhìn sang Triệu Trường Bạch một cái, thần sắc có phức tạp: "Ngươi đi theo ta đi, điện hạ có chuyện khác phân phó."

Triệu Trường Bạch nói: "Vâng, làm phiền Quan thống lĩnh."

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5707 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5240 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4980 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4559 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4482 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4402 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter