Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Hoang Dã

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Hoang Dã
  3. Chương 10

Chương 10

24.

Sau khi anh ta rời đi, suốt đường về chúng tôi khá khó xử với nhau.

Không ai chủ động lên tiếng.

Về đến nhà, tôi phát hiện Kỳ Diên Châu không đi theo.

"Anh, anh muốn ra ngoài à?"

Anh ấy khịt mũi và nhìn thẳng vào tôi.

Giọng điệu tự ti sau khi hiểu ra mọi chuyện.

“Bằng không, em định vào phòng rồi trốn trong đó, cả đêm không ra ngoài sao?”

Tôi choáng váng.

Làm sao anh ấy biết được…

Kỳ Diên Châu giơ tay lôi ra chiếc mũ bóng chày màu đen trên kệ cạnh cửa, đeo lên đầu rồi đi ra ngoài.

"Không biết khi nào mới về, em đi ngủ sớm đi."

Tôi đưa tay nắm lấy mép cửa và nhìn tấm lưng cao lớn của anh ấy.

Không biết tại sao nhưng tôi luôn cảm thấy những lời này giống như lời dặn dò của người chồng đối với vợ trước khi ra ngoài.

Tôi lập tức lắc đầu xua đi những suy nghĩ hỗn loạn.

Thật là một suy nghĩ kỳ quặc…

Đây là lần đầu tiên sau một thời gian tôi ở nhà một mình.

Tôi không khỏi cảm thấy trống rỗng.

Có vẻ như anh ấy đang nghĩ về điều gì đó.

Vào lúc này, một lời mời kết bạn trên WeChat đã làm tôi chú ý.

Đó là chủ tịch hội sinh viên mà tôi đã gặp hôm nay.

"Chào cô bé, con c//hó Kỳ Diên Châu này lại uống rượu nhiều rồi, sao giống như lại thất tình vậy? Em có thời gian đến đón không? Bây giờ tôi phải đón người khác."

Tôi lập tức mặc áo khoác và đi đến địa chỉ anh ta cho.

Kỳ Diên Châu lười biếng dựa vào quầy hàng, rũ mắt xuống, lắc lắc xúc xắc trong tay.

Khi anh ấy ngước mắt lên nhìn tôi, trong mắt anh ấy hiện lên một nụ cười phù phiếm mà tôi chưa từng thấy trước đây.

"Anh ơi, anh đã uống bao nhiêu rồi?"

Tôi liếc nhìn những chai rượu nằm rải rác trên bàn và thở dài.

Anh chàng đứng dậy và mỉm cười mơ hồ.

“Em vẫn gọi anh là anh trai à?”

"Tôi không phải kẻ biến thái, tôi thích em gái mình."

Nhưng điều tôi chú ý là dù say như thế này nhưng anh ấy vẫn kiềm chế và giữ khoảng cách với tôi.

Anh ấy không làm bất cứ điều gì vượt quá giới hạn, dù có chút r//ượu trong người.

Tuy nhiên giây tiếp theo, tôi nhìn thấy Kỳ Diên Châu lảo đảo bước ra ngoài.

Sợ anh ngã, tôi vội vàng đưa tay đỡ anh.

Nhưng đôi chân đã không theo kịp sự chỉ dẫn của não bộ.

Kết quả là trọng tâm của tôi đột nhiên chao đảo, tôi đã ngã xuống người Kỳ Diên Châu.

Tình huống đột nhiên trở nên khó xử.

Kỳ Diên Châu nửa dựa vào ghế sô pha, tôi đè lên người anh.

Tôi vội ngẩng đầu lên.

Ánh mắt chạm nhau, đôi mắt đen láy của thiếu niên sâu không thấy đáy.

Ngay lập tức, tôi nhìn thấy yết hầu anh ấy động đậy.

Ánh mắt của anh không hề nao núng nhìn vào nửa dưới khuôn mặt của tôi.

"Không phải tôi đã nói với em rằng khoảng cách gần như vậy sẽ chỉ khiến tôi-"

Anh cố tình dừng lại.

Tôi lập tức nhớ lại những lời đó, và thay vì đứng dậy khỏi anh ấy ngay lập tức, tôi lại bịt miệng mình lại.

Kỳ Diên Châu mỉm cười bế tôi dậy.

"Trước tiên đứng yên rồi hẵng che."

Tôi tức giận bỏ tay xuống.

Đôi mắt anh di chuyển ngẫu nhiên rồi dừng lại ở một điểm nhất định.

Trần Từ từ cách đó không xa tới, không biết hắn ta đã quan sát bao lâu.

"Ôm nhau ở nơi công cộng, phù hợp không?"

Từ khi trở lại trường học, Trần Từ trốn học còn nhiều hơn trước.

Tôi hiếm khi gặp anh ấy.

Trần Từ chế nhạo và nhìn Kỳ Diên Châu một cách thăm dò.

"Đây có phải là cách anh cư xử như một người anh trai không?"

Kỳ Diên Châu không ngạc nhiên trước câu hỏi này.

Anh cúi chào rồi ngồi xuống, tự mình rót nửa ly rượu.

"Nếu có thể, tôi thà làm bạn trai của em ấy còn hơn."

Trần Từ vẻ mặt u ám, giọng nói căng thẳng hỏi tôi.

"Em đã sống chung một mái nhà với một người có dã tâm xấu xa lâu như vậy. Khương Đồng, em đi///ên à?"

Tôi kéo vạt áo vừa nhăn nhúm ra.

“Anh không cần phải buộc tội tôi đâu.”

Trần Từ tức giận đến bật cười, tràn đầy mỉa mai.

"Hay là anh đã làm gì đó khủng khiếp?"

Kỳ Diên Châu vẫn cầm bình rượu trong tay.

Trần Từ vừa dứt lời, bình rượu liền đ///ập thẳng vào đầu anh ta.

Các mảnh thủy tinh văng khắp nơi.

Kỳ Diên Châu nhàn nhã nhướng mày.

"Không có gì, cứ coi như tôi đang mua đồ uống cho cậu vậy."

Trần Từ không ngờ lại không quan tâm mà cười khúc khích như một kẻ bi///ến thái.

"Nếu anh để ý tới tôi như vậy, xem ra Khương Đồng đã cự tuyệt anh."

Anh ta lấy khăn lau đi, bộ dạng xấu hổ không ảnh hưởng đến thái độ xa cách của anh ta.

"Bạn ơi, Khương Đồng thích tôi như thế này."

"Giữa chúng tôi, nắm tay, ôm và hôn..."

Kỳ Diên Châu mặt vẫn bình tĩnh, nhưng ánh mắt lại rơi vào một bình rượu rỗng khác.

“Hôn kiểu gì?”

Tôi cắt ngang dòng suy nghĩ d//âm đãng của Trần Từ.

Kỳ Diên Châu không được phép manh động nữa.

Nếu không, thực sự sẽ rắc rối đến mức phải gọi cảnh sát.

Tôi chọn một cái chai vẫn còn chút rượu và rót vào ly.

Lập tức, nó bắn thẳng vào mặt Trần Từ.

"Những lời của anh bây giờ có ý nghĩa gì?"

"Để chứng tỏ rằng tôi đã từng thích anh?"

Tôi nhìn anh ta với ánh mắt kỳ lạ và ghê tởm.

"Anh thật sự rất đáng thương."

Cảm xúc của Trần Từ hoàn toàn bùng nổ.

Sự tỉnh táo vốn đã bấp bênh của anh ta đã tan vỡ.

Anh ta nhìn tôi chăm chú và hỏi một cách hung hãn.

"Ừ, sau hai tháng bên nhau, điều duy nhất anh có thể làm chỉ là ôm em thôi."

"Tại sao anh chưa bao giờ nhắc đến nó?"

"Bởi vì tôi muốn kể cho em nghe về vụ cá cược trước khi tôi đi xa hơn."

Khóe mắt Trần Từ chuyển sang màu đỏ nhạt, trong giọng nói gay gắt của anh ta ẩn chứa sự ủy khuất khó xử.

"Nhưng em thậm chí còn không cho anh cơ hội xin lỗi nên mới chia tay với anh."

"Khương Đồng, em cho rằng anh là cái gì?!"

“Vì em, tôi ép Kiều Vãn Nguyệt nghỉ học, cầu xin bố tôi dùng mối quan hệ của ông ấy để tìm ra bằng chứng ph//ạm t//ội của Lý Vĩ Hoa, chỉ để đưa hắn vào tù!”

“Như vậy chưa đủ hay sao?”

Có vẻ như đến bây giờ anh ta vẫn chưa nhận ra sai lầm của mình.

Ánh sáng và bóng tối mờ ảo và lộng lẫy xen lẫn với âm nhạc hỗn loạn là chất xúc tác cho adrenaline.

Nhưng lúc này tôi chợt cảm thấy bình yên.

Tôi trở lại ngày phát hiện vụ cá cược của anh ta.

"Trần Từ, vụ cá cược chưa bao giờ là lý do quan trọng nhất khiến tôi nhất quyết đòi chia tay."

Tôi chậm rãi chớp mắt, vẫn cảm thấy hơi buồn khi nghĩ đến những lời đó.

“Bởi vì anh coi cái ch//et của mẹ tôi như một trò đùa và kể cho người khác.”

“Kể từ giây phút đó trở đi, tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho anh.”

Trần Từ thu hồi nụ cười ngông cuồng của mình.

Sắc mặt anh ra bỗng xám xịt.

Anh ta mấp máy môi, nhưng cuối cùng không thốt ra tiếng nào.

Tôi biết anh ta sẽ không làm phiền tôi nữa.

25.

Kỳ Diên Châu dường như “đã ghim" những lời nói của Trần Từ.

Trước khi cơn say qua đi, Kỳ Diên Châu dự định sẽ thu dọn đồ đạc khi về đến nhà.

"Bố mẹ sẽ trở về sau chuyến công tác trong một tháng nữa và dự định sẽ quay lại vào ngày mai."

Tôi nhớ mẹ kế tôi đã nói thế.

Căn hộ ở nhà Kỳ Diên Châu không có hệ thống sưởi.

“Anh sợ người khác bàn tán sao?” Tôi ngồi xổm sang một bên, nhìn anh gấp quần áo.

Không biết làm thế nào để ngăn chặn nó.

Đôi mắt của anh chàng từ lâu đã trở nên trong trẻo.

Anh ấy gật đầu.

"Ngay cả trong thế kỷ 21, các tiêu chuẩn đạo đức của thế giới đối với phụ nữ nói chung vẫn cao hơn."

"Em là người sẽ bị tổn thương nhiều nhất bởi những tin đồn."

Lúc này cửa đột nhiên vang lên.

Tôi không suy nghĩ nhiều và nhìn đi chỗ khác.

Tôi ngăn cản anh dọn dẹp, nói:

“Em có thể bịt tai lại.”

"Vậy, anh có thể không đi không?"

Vì ở căn hộ không ấm áp như ở nhà.

Vì anh đã là một dấu vết trong cuộc đời em.

Vì tôi sợ ở một mình.

Ý tôi là, tôi khá miễn cưỡng khi để anh ấy đi.

Tôi đã chờ đợi câu trả lời của anh ấy, dường như đã qua rất lâu rồi.

Trên thực tế, Kỳ Diên Châu chỉ dừng lại trong vài giây.

Rồi anh cong môi.

Nụ cười của anh ấy toát lên sự kiêu ngạo và phóng túng.

"Trước khi em bịt tai lại, tôi sẽ xử lý tất cả những ai nói xấu em."

Thời gian như đóng băng.

Nhịp tim chậm rãi trước đây bỗng nhiên đập mạnh vào lúc này.

Tôi cảm nhận rõ ràng rằng cảm xúc phức tạp này đang trải qua một giai đoạn chuyển tiếp.

Và, quá trình chuyển đổi sắp hoàn tất.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5716 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5247 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4986 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4563 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4485 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4412 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter