Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt
  3. Chương 8: Ba năm nữa là kết hôn được rồi

Chương 8: Ba năm nữa là kết hôn được rồi

“Cô bạn nhỏ?” Bartender nhìn theo ánh mắt người đàn ông, chỉ nhìn thoáng qua đã chuyển tầm mắt, chẳng thấy hứng thú: “Nhỏ lắm đấy.”

“Không nhỏ đâu.” Phó Quân Thâm khẽ cười, giọng điệu biếng nhác: “Ba năm nữa là kết hôn được rồi.”

“…”

Câu này khiến anh chàng bartender không biết tiếp lời thế nào, anh ta lắc đầu, thấp giọng nhắc nhờ: “Cẩn thận chút đi, cậu bị treo thưởng rồi đấy.”

“Hử?” Phó Quân Thâm hơi nhướng mày, cũng không lấy làm bất ngờ: “Thương bao nhiêu?”.

“Thưởng cấp SS, một tỷ đô la Mỹ, tiền thưởng đứng trong tốp 7 danh sách treo thưởng đấy.” Anh chàng bartender nhìn chằm chằm vào Phó Quân Thâm: “Ít nhất mười người trong danh sách săn lùng đã nhận treo thưởng, bây giờ cậu biết cậu đáng ghét như thế nào chưa?”

Hễ là người nằm trong tốp mười bảng treo thưởng chính là người ai cũng có thể giết chết, không giết chính là làm mình làm mẩy với tiền. Cặp mắt hoa đào của Phó Quân Thâm khẽ cong lên, mang theo chút ý vị lẳng lơ: “Vậy bọn họ cũng phải tìm được tôi đã.” Điểm này thì anh chàng bartender rất đồng ý, anh ta nói: “FBI cũng không tìm được cậu, năng lực ẩn náu của cậu chắc chỉ yếu hơn vị sổ một kia thôi.”

IBI, tên đầy đủ là International Bureau of Investigation, Tổng cục điều tra quốc tế, chuyên môn điều tra truy bắt những người có tính uy hiếp với quốc tế và một vài người có thân phận không rõ ràng.

“Không thể so sánh như thể được.” Phó Quân Thâm thờ ơ nói: “Bao nhiêu năm rồi, người đầu bảng chưa từng thay đổi, tôi thì chỉ vừa mới lên.”

Tiền thưởng truy nã chín người bên dưới cộng lại cũng không bằng số tiền được treo thưởng để bắt được người đứng đầu, cao đến mức ngang với GDP của một quốc gia tầm trung ở Châu u, thế nhưng mãi vẫn không có ai nhận, có thể thấy người đứng đầu bảng treo thưởng này khó giết đến mức nào.

Không, phải nói là ngay cả tìm cũng không tìm thấy. “Tôi thực sự hơi tò mò, rốt cuộc vị thần toán này là ai nhỉ?” Anh chàng bartender khẽ chép miệng: “Sao “kẻ đó” còn khiến người ta căm ghét hơn cả cậu vậy?” Những mục tiêu khác trên bảng treo thưởng ít nhất vẫn để lại dấu vết, chỉ duy nhất vị đầu bảng này cứ như đã bốc hơi, không có bất cứ một tin tức gì. Hơn nữa danh xưng thần toán này cũng kiêu ngạo quá đấy.

Kể cả những ma nữ thuật sĩ có bản lĩnh thực sự ở Châu Âu thời cổ đại cũng không dám tự xưng là thần toán.

Bây giờ vẫn có thầy bói nhưng cũng như cổ võ giả vậy, chẳng có mấy người là thật, phần lớn là lánh đời không xuất hiện nữa, còn lại đều là đám thần côn mượn danh lừa bịp. Nếu thật sự có người bói được tất cả mọi chuyện thì quả là hoang đường.

Phó Quân Thâm ngước cặp mắt đào hoa lên, cười như có như không: “Cậu nói gì thế hả?”

“Nói thật, cậu vốn dĩ khiến người ta căm ghét mà, dù sao cậu vẫn phải cẩn thận đấy. Một tỷ đô la Mỹ đủ mua một hòn đảo rồi, đâu phải cậu không biết, đám thợ săn tiền thưởng kia có khác nào lũ điên đầu. Cơ mà…” Nói đến đây, bartender khẽ nhíu mày: “Cậu thật sự muốn ở đây à? Tôi nghĩ ít nhất cậu sẽ đến để đồ cơ.”

“Ừ.” Phó Quân Thâm khép hờ mi mắt, lơ đãng đáp: “Tôi muốn ở thành phố Hồ một thời gian.”

Nghe vậy, trong lòng anh chàng bartender bỗng nảy ra một suy nghĩ hoang đường: “Vi phụ nữ à?” Phó Quân Thâm nhướng mày, không nhanh không chậm nói: “Nói vớ vẩn gì đấy, cô ấy vẫn còn là một cô bạn nhỏ.”

Coi như gián tiếp thừa nhận rồi.

Ánh mắt anh chàng bartender thay đổi: “Cậu điên rồi.”

Nếu để mấy người kia biết được…

“Tôi điên từ lâu rồi mà.” Phó Quân Thâm đứng dậy, vắt áo khoác lên cánh tay, mỉm cười bất cần đời. Nói đoạn, anh khẽ vỗ vai anh chàng bartender, nhắc nhở: “Uống ít rượu thôi, hại sức khỏe lắm.”

***

Chợ đen không cần bất cứ thứ gì chứng minh thân phận cũng vào được, thượng vàng hạ cám, loại người gì cũng có, nhưng có rất nhiều người sẽ cố gắng che giấu thân phận của mình.

Hai bên đường là các gian hàng muôn hình muôn vẻ, vì buôn bán những mặt hàng khác nhau nên kiến trúc cửa hàng cũng khác nhau.

Có cửa hàng được thiết kế theo phong cách kiến trúc La Mã, Gothic và Baroque cổ đại ở Châu u, cũng có cửa hàng theo phong cách sân vườn cổ điển của Hoa Quốc. Doanh Tử Khâm ngẩng đầu, lập tức chú ý đến những cửa hàng treo biển hiệu “xem bói“. Cô nhìn hết một lượt, chắc có khoảng mười mấy gian hàng như thế.

Nhưng chỉ có duy nhất một cửa hàng có linh khí nhàn nhạt đang dao động xung quanh.

Bài Tarot là một loại công cụ bói toán có nguồn gốc từ Châu u, vô cùng thịnh hành ở thời trung cổ. Cô cũng từng chơi trò này nhưng đến nay nguồn gốc của nó vẫn là một điều bí ẩn.

Những bài Tarot thật sự thì không nhiều, bài Tarot bán trên thị trường hiện nay không có sự tồn tại của linh khí, bói toán chuyện nhỏ thì miễn cưỡng dùng được nhưng trong những trường hợp khác thì chỉ là một xấp giấy vụn.

Có lẽ trước khi năng lực của cô khôi phục hoàn toàn, có nên tìm một bộ bài Tarot thật sự.

Doanh Tử Khâm như có điều suy nghĩ, cô chỉnh lại khẩu trang, cụp mắt, đi vào bên trong chợ.

Trừ các cửa hàng, xung quanh cũng có không ít sạp vỉa hè, hầu hết là bày bán một vài món đồ cổ vỡ nát, song cũng vẫn dụ được nhiều khách hàng muốn nhật của hơi bị lừa.

Cô gái tùy ý nhìn khắp một lượt, chỉ trong mười mấy giây đã quan sát hết hơn trăm món đồ cổ. Không ngoài dự liệu, tất cả những thứ này đều là đồ giả.

Mãi đến nửa tiếng sau, Doanh Tử Khâm mới nhìn thấy thứ cô cần.

Đó là một đồng tiền cổ, nằm lẫn trong đống đồ sứ men xanh, không có gì bắt mắt.

Các ký tự đóng dấu trên đồng tiền cổ đã mòn đi rất nhiều, mặt trên dính đầy bùn đất, thoạt nhìn có vẻ như được làm bằng đất. Cô cúi đầu, nheo mắt, chỉ trong chốc lát đã tính được tên gọi và niên đại của đồng tiền cổ này.

Tiền đồng bằng bạc trị giá nửa lượng thời Tần, được đúc năm 339 trước Công nguyên, thời kỳ Chiến Quốc. Sau hai nghìn năm, cái giá của nó phải trên năm triệu,

Doanh Tử Khâm ngồi xổm xuống: “Cái này bản thể nào?” Thứ cô chỉ lại không phải đồng tiền cổ mà là một cái bát đá bên cạnh.

Chủ sạp hàng này là một người thanh niên. Gã liếc nhìn cô gái, đánh giá cô một lượt từ trên xuống dưới rồi đáp lấy lệ: “Năm trăm tệ thì bán.”

Giọng điệu ít nhiều cũng mang theo chút khinh miệt.

Doanh Tử Khâm đảo mắt, lúc này, ngón tay mới dừng lại trên đồng tiền cổ bằng bạc kia: “Còn cái này?”

“Tặng cô, tặng cô đấy.” Gã thanh niên càng mất kiên nhẫn: “Lấy hết đi, đừng cản trở việc buôn bán của tôi.” Gã còn đang chờ đám con cháu nhà giàu đến để lừa lấy một khoản, làm gì có thời gian mà dây dưa với một con nhóc nghèo rớt mồng tơi.

Doanh Tử Khâm không hề thay đổi sắc mặt. Sau khi bỏ xuống năm tờ một trăm tệ, cô cầm cái bát đá và đồng tiền cổ lên, tay khẽ vuốt ve, hai mắt híp lại.

Có linh khí tồn tại, nhưng mà vẫn quá ít. Bây giờ cô có thể xác định, Trái đất là một thế giới không thể tu luyện. Nhưng như vậy cũng tốt, cô có thể yên tâm dưỡng lão rồi. Thế nhưng động tác này của cô lọt vào mắt gã thanh niên bán hàng lại biến thành nghèo đến phát điên. Gã cười khẩy, không buồn che giấu giọng nói của mình, còn cố ý lớn tiếng: “Một đứa nghèo rớt mồng tơi, không có mắt nhìn lại còn tưởng mình nhặt được báu vật cơ đấy?” Một chủ sạp bên cạnh nghe được bên trách: “Ấy, cậu đừng nói trắng ra như thế, người ta vẫn cần mặt mũi mà.”

“Mặt mũi cái đếch gì? Bây giờ đúng là hạng người nào cũng xứng vào chợ đen rồi.”

“Chứ còn gì nữa? Dạo này lúc nào cũng có một đám nghèo hèn muốn đến một của, đúng là mất mặt.”

Bọn họ sống ở chợ đen lâu như vậy, chẳng lẽ còn không biết khách hàng nào thực sự có tiền hay sao?

Loại kiết xác này, bọn họ còn chẳng buồn lừa bịp làm gì.

Gã thanh niên lại bật cười khúc khích: “Đâu chỉ nghèo hèn, rõ ràng cô ta là kẻ ngu mà, ngay cả khả năng giám định cơ bản cũng không có.”

Cái bát đá kia là gã mua trên Taobao với giá năm tệ, đồng tiền là gã nhặt được trong một công viên ở Phố Nam, không đáng giá một xu.

Hai thứ này là lấy cho đủ số lượng, không ngờ thật sự có kẻ ngu muốn mua, giúp gã kiếm được năm trăm tệ dễ như trở bàn tay.

Gã thanh niên chép miệng: “Hay là cầu xin tôi đi, tôi có thể trả lại có hai trăm rưỡi, thế nào?”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5691 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5228 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4966 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4549 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4475 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4378 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter