Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Hôn Trộm Ánh Trăng

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Hôn Trộm Ánh Trăng
  3. Chương 84

Chương 84

Đôi mắt Tạ Thanh Di sáng lên: “Thích chữ, túi chữa được bách bệnh mà.”

Cô xem từng chiếc túi trên giá một lượt, ngoại trừ hai cái thiết kế theo kiểu cô không thích lắm, những cái còn lại cô đều thích.

“Thích là được.” Lông mày Tưởng Kiêu giãn ra.

Tạ Thanh Di nhát mắt với anh, giả vờ nghiêm túc nhận xét: “Bạn học Wiliam, thói quen này của anh rất tốt, nên tiếp tục phát huy.”

Đôi môi mỏng của Tưởng Kiêu khẽ nhếch lên: “Vậy thì… Phần thưởng là gì?”

Tạ Thanh Di cảm nhận rõ ngọn lửa đang rực cháy trong mắt anh, trong lòng khẽ động.

Một lát sau, cô cúi đầu hôn lên má anh: “Thưởng cho anh một nụ hôn ngọt ngào của bạn gái.”

Nụ hôn đó chỉ giống như chuồn chuồn lướt nước, lướt qua là xong.

Những ngón tay đang đặt trên eo cô của Tưởng Kiêu không nhịn được siết chặt lại: “Hôn có lệ như vậy sao?”

Ánh mắt của người đàn ông vừa tham lam vừa nguy hiểm, Tạ Thanh Di cố nén nhịp tim đang đập điên cuồng của mình, ngón tay trắng nõn lướt qua ngực người đàn ông, giọng điệu vô tội: “Như vầy vẫn chưa đủ sao? Anh à, anh trở nên tham lam rồi.”

Những ngón tay cô chạm vào cơ bụng rắn chắc, dang định lướt xuống bên dưới thì bị một bàn tay to lớn nắm lấy.

“Chưa đủ.”

Anh đi hai bước bằng ba bước thường, đặt cô lên sô pha, nắm chặt lấy cổ tay cô, cúi người nói nhỏ: “Em đốt lửa thì phải có trách nhiệm dập lửa.”

…

Hai tiếng sau, Tạ Thanh Di không có sức lực nằm sõng soài trên giường trong phòng ngủ, lúc này cô mới để ý tới tin nhắn được gửi đến cách đây 102 phút của Nhạc Nhạc.

Nhạc Nhạc: “Chị ơi, em đã mua chè cho chị để trong túi giữ nhiệt đặt trước cửa phòng, chị nhớ ăn nhé.”

Nhạc Nhạc rất tinh ý, biết rằng đôi bạn trẻ lâu ngày không gặp nên không gõ cửa, không gọi điện thoại, chỉ gửi tin nhắn WeChat.

Tạ Thanh Di vốn định hù dọa cô ấy, hỏi cô ấy tại sao lại đưa thẻ phòng cô cho Tưởng Kiêu nhưng nghĩ rằng Nhạc Nhạc là một người nhát gan, nếu mà thật sự dọa người ta rồi thì lại phải tốn sức giải thích.

Xua đi ý nghĩ xấu xa này, cô chỉ trả lời đơn giản: “OK.”

Ngay khi cô vừa gửi tin nhắn xong, cửa phòng tắm mở ra.

Người đàn ông cuốn một chiếc khăn tắm quanh hông, đang vừa lau mái tóc ướt vừa đi ra, thấy cô vẫn đang nằm trong chăn, tay nghịch điện thoại, anh đi đến bên giường ngồi xuống: “Em không muốn đi tắm sao?”

Tạ Thanh Di đặt điện thoại xuống, vừa ngước mắt lên liền nhìn thấy cơ bụng sáu múi rõ ràng của anh, cô hơi ngẩn ra.

Cơ bụng này của anh thật sự rất tuyệt.

Vừa nghĩ đến đây, đôi mắt đã bị một bàn tay che lại, trước mắt chìm vào trong bóng tối.

Tạ Thanh Di: “…?”

Tưởng Kiêu: “Vẫn muốn nữa?”

Tạ Thanh Di: “???”

Hai má cô đỏ bừng, gạt tay anh ra, kéo chăn bông che kín mặt: “Ai muốn nữa? Đừng vu oan cho em.”

“Vậy thì đừng nhìn chằm chằm như thế.”

“Nhìn cũng không được?” Tạ Thanh Di lẩm bẩm: “Kiết sỉ.”

Khóe miệng Tưởng Kiêu giật giật, nhìn ngọn núi nhỏ đang rúc trong chăn: “Đói không?”

Tạ Thanh Di: “Đói.”

Vừa rồi cô đã dùng rất nhiều sức lực, giờ đói đến mức ngực muốn dán vào lưng.

“Anh sẽ bảo người mang đồ ăn lên đây.”

“Nhạc Nhạc để chè đậu xanh ở cửa, anh ra ngoài lấy đi.”

Tạ Thanh Di nói xong, lại đổi ý: “Quên đi, để em đi lấy, ngoài hành lang có giám sát.”

Tưởng Kiêu hơi nhíu mày: “Em còn đi được sao?”

Tạ Thanh Di: “… Đi được!”

Cô cũng không yếu đuối như thế tuy rằng lâu rồi không làm, chân quả thật có hơi nhũn ra.

Sai Tưởng Kiêu lấy bộ đồ ngủ tới, cô thản nhiên mặc vào, vừa định xuống giường, chân còn chưa kịp chạm đất thì đã bị người đàn ông bế ngang lên: “Để anh bế em ra cửa.”

Tạ Thanh Di định nói không cần nhưng mà cô lại lười, thật sự không muốn tự mình đi: “Như vậy cũng được.”

Vì vậy, Tưởng Kiêu bế cô ra cửa lấy chè đậu xanh, sau đó lại bế cô về phòng ngủ.

Khi ngồi vào bàn ăn, cô không nhịn được thầm phỉ nhổ chính mình, tại sao ở trước mặt anh, cô lại giống như một đứa vô dụng tứ chi thoái hóa vậy.

Nhạc Nhạc rất tỉ mỉ, một bát chè đậu xanh lớn được đựng trong bình giữ nhiệt, bên cạnh còn kèm theo hai chiếc bát nhỏ và hai cái thìa.

Tạ Thanh Di đưa cho Tưởng Kiêu một cái bát: “Chuyện của tập đoàn Quang Linh đã giải quyết xong chưa?”

“Ừ, bố anh đã trở về tiếp quản tập đoàn rồi.”

“Anh định làm gì tiếp theo?”

Tạ Thanh Di từ từ ăn từng thìa chè đậu xanh ngọt ngào, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt, chờ anh trả lời.

“Anh sẽ trở về Thượng Hải xử lý nốt chuyện của Eternity, cho dù tập đoàn Quang Linh lớn đến thế nào thì đó cũng là của bố anh, không phải của anh.”

Tưởng Kiêu nhướng mắt, nhìn thẳng vào đôi mắt cô: “Nếu anh đã hứa với bác Tạ là sẽ tự dựa vào năng lực của mình để cưới em, thì phải giữ lời.”

Nhắc đến chuyện cưới cô, bộ dáng anh trở nên rất trang trọng và nghiêm túc.

Trong lòng Tạ Thanh Di khẽ động, một tay chống má nhìn anh, cố ý chẹn họng anh: “Anh muốn cưới em, chứ không phải cưới bố em, tại sao anh phải tuân thủ lời hứa với ông ấy?”

Quả nhiên, Tưởng Kiêu sững sờ.

“Đồ xấu xa.” Ngón tay mảnh khảnh của anh chạm vào khóe miệng cô, cười nói: “Miệng bị rộp vậy rồi mà còn lắm miệng như thế?”

“Ai lắm miệng.” Tạ Thanh Di vỗ bay tay anh, khịt mũi tự đắc: “Mặc dù kiếm tiền quan trọng nhưng việc quan trọng nhất là phải khiến em vui vẻ. Nếu không, cho dù anh có thành nhà giàu số một thế giới, em cũng sẽ không gả cho anh.”

Tưởng Kiêu hỏi: “Vậy hiện tại em có vui không?”

Tạ Thanh Di trợn tròn mắt: “Bình thường.”

Hơi nghiêng người, người đàn ông nắm lấy tay cô đặt lên trên ngực: “Như vầy thì sao?”

Khóe miệng Tạ Thanh Di hơi cong lên: “Vui hơn trước một chút.”

Tay lại di chuyển xuống dưới: “Bây giờ thì sao?”

“+10 điểm.”

“Vậy thế này…?” Giọng người đàn ông khàn khàn.

“…”

Đây là phạm quy!

Nửa bát đậu xanh còn thừa bị đẩy sang một bên, dưới ánh đèn tường mờ ảo, khăn tắm và bộ đồ ngủ rơi trên tấm thảm cạnh giường.

Sau một trận sinh hoạt nóng bỏng, Tạ Thanh Di nhắm mắt dựa vào ngực Tưởng Kiêu, cô buồn ngủ muốn rít cả mắt nhưng vẫn cố gắng giữ tỉnh táo: “Bây giờ mấy giờ rồi?”

Tưởng Kiêu vuốt tóc cô: “Hơn 12 giờ đêm rồi.”

“Muộn vậy rồi sao, em phải đi ngủ, sáng mai em còn có cảnh quay.” Tạ Thanh Di lười biếng nói.

“Nguyệt Lượng.” Anh gọi cô.

Tạ Thanh Di mơ hàng: “Ừm?”

“Hôm nay là một ngày mới.”

“…?”

Trước khi cô kịp quay đầu lại, có một cái gì đó âm ấm chạm vào chán cô.

Tạ Thanh Di hơi giật mình, hơi mở mắt, bắt gặp một đôi mắt xanh lục dịu dàng.

“Hôm qua anh vẫn chưa tỏ tình với em.”

Nghe vậy, Tạ Thanh Di không nhịn được chửi thầm, vừa này gặp nhau chỉ bận làm chuyện chính sự, chỉ bận xấu hổ, làm gì có rảnh mà tỏ tình.

“Nêt tình anh biết chủ động nhân sai, nên lần này em sẽ bỏ qua cho anh.”

“Bây giờ anh sẽ bồi thường cho em.”

Hai bàn tay Tưởng Kiêu ôm mặt cô như ôm một món bảo bối: “Bé con, anh yêu em.”

Tạ Thanh Di hơi sửng sốt, trái tim cũng mềm nhũn ra trước ánh mắt thâm tình nghiêm túc của anh, đưa tay lên ôm lấy eo anh: “Em cũng vậy.”

Nhịp tim của anh rất rõ ràng và mạnh mẽ, còn nhịp tim của cô thì vô cùng hoảng loạn.

“Ngày hôm qua cũng rất yêu em.”

Giọng nói trầm ấm của người đàn ông vang lên trên đầu, anh ôm chặt lấy cô: “Hôm nay anh yêu em nhiều hơn hôm qua.”

Tình yêu này, kéo dài từ quá khứ đến hiện tại, kéo dài mỗi ngày cho đến khi hết cuộc đời này.

Tình yêu của Nguyệt Lượng, anh sẽ trân trọng nó suốt cả cuộc đời.

Hoàn chính văn.

Tác giả có lời muốn nói: Chính văn đã kết thúc, ngày mai sẽ có ngoại truyện, ngoại truyền sẽ được bổ sung thêm chi tiết, mọi người nhớ đón xem nha.

Văn án về truyện của anh trai Tạ Thanh Di “Điều Huyền Lộng Tranh” tạm thời như sau, văn án ngọt ngào đáng yêu (?)---

“Người đẹp đàn tranh X Tổng giám đốc lạnh lùng bá đạo”

Lần đầu tiên Tạ Minh Duật gặp Văn Tranh là trong bữa tiệc mừng thọ của trưởng bối.

Cô mặc một chiếc sườn xám màu ngọc bích, mái tóc đen dài được búi lên, đang đàn bài “Cao sơn lưu thủy”.

Mười ngón tay mảnh khảnh lướt trên dây đàn, sau đó --- Sai nốt nhạc.

Bốn mắt chạm nhau, đôi mắt đen láy kia thoáng qua một tia hoảng loạn, sau đó giả vờ bình tĩnh tiếp tục chơi đàn.

Sau đó, ở một góc hẻo lánh của bữa tiệc, Tạ Minh Duật tình cờ gặp Văn Tranh đang tranh cãi mới một phú nhị đại.

“Tranh Tranh, em nghe anh giải thích, cô ấy là em gái anh.”

“Miệng sắp dính vào với nhau rồi mà còn nói là em gái hả?”

Cô nhất quyết đòi chia tay, tên phú nhị đại kia thì cứ lì lợm la liếm.

Tạ Minh Duật không định xen vào chuyện riêng của người khác, cho đến khi nhìn thấy Văn Tranh hoảng sợ bỏ chạy, không may xô vào anh, khiến anh ngã xuống cầu thang.

Họ cùng nhau vào bệnh viện, trở thành bạn chung phòng bệnh của khoa chỉnh hình.

Văn Tranh: “Xin lỗi QAQ”

Tạ Minh Duật::)

***

Xuất phát từ áy náy, Văn Tranh chủ động chăm sóc Tạ Minh Duật, đưa canh đưa nước, hỏi han ân cần.

Ba tháng sau, cuối cùng chân Tạ Minh Duật cũng bình phục.

Văn Tranh như trút được gánh nặng, đang định chuẩn bị rút lui thì lại bị người đàn ông kia chặn lại.

“Đây là định rời đi sao?”

Tạ Minh Duật nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ mọng đang cắn của cô, ánh mắt tối sầm: “Phí chữa bệnh, phí dinh dưỡng, phí bồi thường thiệt hại tinh thần, em định trả thế nào đây?”

Văn Tranh cẩn thận nói: “Có thể trả góp… Không?”

“Có thể.”

Nhìn thấy con mồi mắc bẫy, Tạ Minh Duật hơi cong môi: “Phương thức và thời hạn thanh toán do tôi quyết định.”

# Sau khi tôi đẩy ngã tổng tài bá đạo xuống cầu thang, tôi bị lừa vào tròng #

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5740 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5269 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4999 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4579 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4500 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4445 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter