Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Huyện Lệnh Đế Sư

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Huyện Lệnh Đế Sư
  3. Chương 6: Triệu Tĩnh đúng không!

Chương 6: Triệu Tĩnh đúng không!

“Huyện thái gia các ngươi tìm chúng ta?”

Ha, đây là muốn dâng tới cửa tìm chết à?

Lục Uyên bĩu môi, đi theo Tiêu Linh Linh đã lâu, nàng ấy đã cảm nhận được sự phẫn nộ mà Nữ Đế bệ hạ đang ấp ủ.

Nha dịch gật đầu: “Đúng vậy thưa ba vị, lão gia chúng ta thích nhất là được làm quen với những vị thương nhân đến từ nhiều nơi, biết ba vị đến huyện, hôm nay đặc biệt chuẩn bị rượu và đồ ăn ngon ở tửu lâu để chiêu đãi ba vị”.

“Đúng là nhiệt tình quá!”

Tiêu Linh Linh nghiến răng.

Triệu Tĩnh đúng không!

...

Phong Nguyệt Lâu.

Triệu Tĩnh ngáp một cái, ông chủ khiêm tốn cười: “Triệu lão gia, người xem, có thể mang thức ăn lên được chưa?”

“Gấp cái gì mà gấp! Nhớ cho kỹ, lát nữa nếu ta không cho người đổi trà, ngươi cứ mang lên mấy món ăn tầm thường cho qua chuyện là được, ngược lại thì bưng lên cho ta những đồ có chất lượng cao nhất, nghe rõ chưa?”

“A, là sao ạ?”. Còn tưởng rằng Triệu Tĩnh đến đây ủng hộ, mình còn có thể “tàn nhẫn” kê giá cao chứ!

Triệu Tĩnh liếc mắt một cái, cũng lười đi giải thích, thời gian cùng sức lực của mình có thể lãng phí vô ích sao?

Tên nha dịch phái đi đã trở về: “Lão gia, người đến rồi”.

Triệu Tĩnh đã nhìn thấy ba người phía sau nha dịch thì dùng một khuôn mặt tươi cười chân thành tiến lên đón.

“Được rồi, ngươi đi tuần tra trước đi, ông chủ Lưu cũng lui xuống đi, ba vị mau ngồi xuống nào! Ba vị đường xa đến đây, ở huyện Nguyên Giang chúng ta có quen chưa?”

Lúc chào hỏi ba người, Triệu Tĩnh đã thấy hết những động tác nhỏ nhặt của Lục Uyên và lão Lâm.

Ánh mắt tiểu nha đầu này vẫn nhìn về phía người phụ nữ ở giữa, ông già kia cũng như vô tình chậm hơn nửa bước, hiển nhiên người đeo mạng che mặt ở giữa mới là chủ nhân thật sự.

Hai người bên cạnh có lẽ là hạ nhân.

Tuy trong lòng đã rất muốn bắt Triệu Tĩnh về trị tội, nhưng nghĩ tới sự giàu có của huyện Nguyên Giang, Tiêu Linh Linh lại không khỏi tò mò.

Tên quan huyện lệnh tép riu tuổi còn trẻ này rốt cuộc là đã cai quản huyện Nguyên Giang như thế nào mà để trở thành như vậy?

Ừm, cứ chờ tìm hiểu xong toàn bộ bí quyết và chính sách của hắn rồi giết cũng được.

Về chuyện thăng chức cho Triệu Tĩnh trước đó?

Tiêu Linh Linh bây giờ đã hoàn toàn không còn suy nghĩ này nữa.

Chẳng lẽ lại để hắn thật sự mở thanh lâu ở đế đô?

Sau khi quyết định, Tiêu Linh Linh miễn cưỡng lộ ra ý cười, dẫn theo Lục Uyên và lão Lâm ngồi xuống, khách sáo nói: “Đại nhân khách sáo rồi, huyện Nguyên Giang nơi nào cũng mới lạ, dọc theo đường đi, những gì mà ba người chúng ta được chứng kiến và nghe thấy điều khiến chúng ta mở rộng tầm mắt”.

Trong lòng Triệu Tĩnh cười thầm, vớ vẩn, không tạo sự khác biệt thì sao tìm được mấy kẻ coi tiền như rác?

Không nói nhiều nữa, Triệu Tĩnh rót cho ba người chén trà rồi đi thẳng vào chủ đề: “Không biết ba vị là người nơi nào? Ngày thường buôn bán những gì? Nói không chừng chúng ta có thể hợp tác với nhau”.

Tiêu Linh Linh hơi nhướng mày, nói dối như hát: “Bẩm đại nhân, tiểu nữ là người phủ Đại Danh, trong nhà buôn bán đồ sứ và trà”.

“Phủ Đại Danh?”

Triệu Tĩnh sửng sốt, ánh mắt cảnh giác: “Phủ Đại Danh cách phủ Giang Lăng cũng không hề gần, tại sao tiểu thư lại chạy đến huyện Nguyên Giang chúng ta”.

Mắt thấy Triệu Tĩnh có chút hoài nghi, Tiêu Linh Linh không chút hoang mang mỉm cười nói: “Đại nhân, người làm ăn buôn bán như chúng ta không phải vào nam ra bắc cả ngày sao? Tiểu nữ vốn định đến phủ Giang Lăng tìm nguồn cung hàng. Đi tới đi lui mới đến huyện Nguyên Giang”.

“Vậy sao”. Trái tim của Triệu Tĩnh mới thả lỏng ra một chút, chỉ cần không phải là khâm sai đại thần cải trang vi hành là được.

Phía trên cũng không có động tĩnh gì, xem ra mình vẫn rất an toàn!

Nghĩ đến đây thì ánh mắt Triệu Tĩnh nhìn Tiêu Linh Linh không giống ban nãy nữa, trong nhà buôn bán đồ sứ và trà?

Còn tới phủ Giang Lăng tìm nguồn cung, một tên gà mờ dễ bị lừa là đây chứ đâu!

Rõ ràng là mùa hè, Tiêu Linh Linh lại đột nhiên cảm thấy ớn lạnh. Lạ thật, sao lại có cảm giác như bị người ta theo dõi vậy nhỉ?

“Tiểu nhị, chén trà này sắp hết rồi, mau đổi trà đi, bảo ông chủ của các ngươi nhanh lên, bản quan sắp chết đói rồi!”, Triệu Tĩnh ra ám hiệu.

Chỉ trong chốc lát chén trà mới được đưa lên, Lục Uyên nếm một ngụm, hai mắt tỏa sáng: “Tiểu thư, lại là một loại trà có hương vị khác, uống rất ngon”.

“Thật sao?”

Ánh mắt của Tiêu Linh Linh nhìn về phía lão Lâm, người sau nhẹ nhàng gật đầu, nhìn về phía Triệu Tĩnh: “Triệu đại nhân, nói ra thì hơi lạ, lão phu uống trà cả đời, tại sao lại chưa từng nghe nói qua loại trà này? Hơn nữa nước trà không phải nên là trà nóng sao, tại sao trà này lại lạnh lẽo như vậy?”

Triệu Tĩnh ngồi nghiêm chỉnh, nghiễm nhiên làm ra dáng “ta có một bí mật động trời muốn nói cho các ngươi nghe”.

“Ba vị, các ngươi có điều không biết, công nghệ làm trà của huyện Nguyên Giang chúng ta đây chính là được Trà Tiên Lục Vũ dạy! Hơn nữa không truyền ra bên ngoài, người ngoài đương nhiên là chưa từng uống qua”.

Tiêu Linh Linh có hơi tò mò nhìn Triệu Tĩnh: “Trà Tiên Lục Vũ?”

Nàng nói mình là thương nhân buôn trà, đó là nói dối chắc rồi, thế nhưng thân làm vua một nước, sao nàng có thể không am hiểu về trà!

Nhưng từ nhỏ đến lớn, nàng chưa từng nghe nói về Trà tiên Lục Vũ gì đó!

Nàng đương nhiên chưa từng nghe nói qua, bởi vì Triệu Tĩnh cũng đang nói dóc.

“Đúng vậy, Trà Tiên Lục Vũ! Ông ấy từng đi ngang qua huyện Nguyên Giang của chúng ta, thấy huyện Nguyên Giang của chúng ta nghèo khổ, bởi vậy mới truyền thụ công nghệ làm trà cho chúng ta. Ba vị có điều không biết, vị Trà Tiên này trông tiên phong đạo cốt, vừa nhìn đã biết là thế ngoại cao nhân, nói về loại Bồi Nguyên Thanh Trà mà chúng ta đang uống này đi”.

“Nữ nhân uống vào dưỡng nhan dưỡng sắc, nam nhân uống vào bổ huyết tráng dương, hái lá trà này phải cực kì kỳ công tốn sức, phải là thiếu nữ mười lăm tuổi dùng đầu lưỡi hái, lớn hơn một tuổi hoặc nhỏ hơn một tuổi đều không được, bởi vậy Trà tiên nói trà này còn có cái tên hay hơn, gọi là Tước Thiệt!”

“Từ lúc hái đến lúc sao trà đều không thể làm qua loa được!”

Triệu Tĩnh khoác lác một hồi, tiểu nha đầu Lục Uyên chưa từng trải nhiều bèn mở to hai mắt.

Tiêu Linh Linh trong lòng còn nghi ngờ: “Thật sự quý giá như vậy?”

Triệu Tĩnh ừ một tiếng: “Loại trà này ngày thường bản quan còn không dám uống, chỉ dùng để chiêu đãi khách, trừ lần ba vị uống hồng trà lạnh ở trong khách điếm ra, những thứ kia cũng đều là do Trà tiên dạy cho huyện Nguyên Giang của chúng ta”.

Lão Lâm tò mò nói: “Quái lạ, sao chúng ta chưa từng nghe nói qua vị Trà Tiên này?”

Triệu Tĩnh bưng chén trà, cảm khái nói: “Trà Tiên mang tiếng yêu trà không cầu danh lợi, chỉ cầu người người trong thiên hạ có trà uống, căn bản không hề quan tâm đến những hư danh này”.

Đối diện với điều này ba người nhất thời nghiêm nghị kính nể, lão Lâm gật đầu: “Là lão phu kiến thức hạn hẹp!”

Người người trong thiên hạ có trà uống, thật đúng là lý tưởng cao thượng mà!

Không hổ là Trà Tiên!

Lục Uyên hỏi: “Loại trà này Triệu đại nhân bán thế nào?”

“Hai mươi lượng một lạng!”, Triệu Tĩnh trầm giọng nói.

Cái tay lão Lâm đang bưng chén trà run lên, suýt chút nữa đánh rơi, Tiêu Linh Linh trợn to hai mắt: “Đại, đại nhân nói cái gì? Hai mươi lượng một lạng? Một cân hai trăm lượng!”

“Đúng vậy, bản quan cũng biết giá cả như thế quả thực có hơi thấp, nhưng vì theo đuổi ý nguyện vĩ đại “người người đều có trà uống” của Trà Tiên mà bản quan coi như bị thua thiệt về mặt tiền bạc một chút để trong lòng thấy vui vẻ”.

Triệu Tĩnh cảm khái nói: “Đều là vì dân chúng trong thiên hạ cả!”

Chủ đề tức khắc thăng hoa, Lục Uyên khâm phục nhìn Triệu Tĩnh, thật sự là một vị quan tốt vì nước vì dân!

Nàng ấy ở trong cung, bên trên tùy ý ban thưởng cái gì đó thì cũng là hơn mấy chục, mấy trăm lượng, chỉ hai mươi lượng cũng không tính là gì cả.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5678 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5221 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4960 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4541 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4468 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4365 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter