Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Huynh Hữu Đệ Công

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Huynh Hữu Đệ Công
  3. Chương : 26

Chương : 26

Mở cửa phòng tắm ra, đối diện với nụ cười gian không hề có hảo ý của Tô Chí Du, thằng tôi đang tươi cười , phủ chiếc áo bự số một đứng sau lưng Lạc Thiệu Cung có hơi nao núng trong nửa giây, hắn nháy mắt biến thành một nụ cười thân thiết ôn hòa đúng chuẩn : "A, Tiểu Hữu cũng đã ở đây sao ?"

"Đúng, đúng vậy." Tôi nhe răng ngây ngô cười, có hơi nói lắp, "Tôi, tôi tắm rửa.... Lạc Thiệu Cung nó.... nó vừa giúp tôi lấy quần áo vào cho tôi........"

"Như vậy à, quần áo này thực hợp với câu." Hắn cười tủm tỉm cao thấp đánh giá. "Rất đáng yêu."

Thích hợp........ vậy sao ?....... Quần thì kéo tới sàn nhà, áo lông tay áo cũng dài quá tay, cơ mà, hắn chắc muốn nói sang chuyện khác.

"Buổi tối mặc cái này đi ra ngoài sao? Lớn quá ....." Cư nhiên thân thủ chọc chọc cái cổ áo đang lộ ra tới xương quai xanh của tôi. "Thực đẹp, ừm......"

"Cậu câm miệng cho tôi !" Lạc Thiệu Cung một phen vuốt ve tay hắn, đem tôi ấn vào ghế. "Anh à, anh ngồi đây một lát, em thu dọn lại một chút."

Xem Lạc Thiệu Cung chân tay lanh lẹ cuốn cái gra giường cùng với áo và quần dài đã mất tích của tôi, dường như không có việc gì cứ đi ra cửa tự giúp mình giặt quần áo, tôi cũng không biết là nên vì sự thản nhiên cùng can đảm của nó mà lớn tiếng trầm trồ khen ngợi hay là gào thét.

Tiếng bước chân của Lạc Thiệu Cung chậm raãi biến mất trên hành lang, tôi khẩn trương bàn tính, vạn nhất tên “bác sĩ” muốn hỏi căn nguyên, tuyệt đối không thể nói thật, nếu ảnh hưởng đến danh dự của Lạc Thiệu Cung, tôi đây.....

Trong phòng chỉ còn tên “bác sĩ” tự tiếu phi tiếu nhìn chòng chọc vào tôi, mặt tôi một trận đỏ một trận trắng, cứng ngắc thẳng lưng lại, hai tay đặt lên đùi, một bộ đúng tiêu chuẩn tù nhân chuẩn bị bị tra hỏi, con mắt không mở lên nổi cứ chuyên tâm nghiên cứu mấy hạt bụi không hề tồn tại trên bàn.

"Tiểu Hữu."

"Có ! Ưm...."

Tô Chí Du bật cười, ngồi vào bên cạnh tôi, hai tay nắm lấy bả vai đang tới lui của tôi : "Tiểu Hữu, cậu thực gầy nha, ưm, ôm lấy không biết có vừa hay không......."

Sau đó liền giống như thí nghiệm cảm xúc thân thủ ôm lấy tôi ấn vào lồng ngực, tôi chỉ có thể mạc danh kỳ diệu theo phía trên cánh tay hắn lộ ra hai con mắt : "Cái gì ?"

"A, thắt lưng rất gầy, sắc mặt cậu cũng không được tốt, dường như có hơi không được khỏe, đến, tôi giúp cậu kiểm tra một chút."

Cái loại đúng chuẩn thầy thuốc khoa nhi này ôn hòa mỉm cười làm cho người tôi trước tiên liền tin tưởng chính bản thân mình là bệnh nhân, tôi ngơ ngác nhìn hắn đưa tay vào cổ áo lớn số một này.

Cảm giác cái ngón tay lạnh lẽ chạm đến ngực thực kì quái, một chút đè lại kia làm tôi rụt lại một chút, mê hoặc nhìn hắn.

"Không phải sợ, tôi giúp cậu làm kiểm tra sức khỏe thôi~"

Phải.... phải không ?

Mặc dù có hơi kỳ quái, nhưng tôi đối với y học thường thức hoàn toàn ngu, hắn lại là sinh viên tài cao của trường y, tôi không thể nghi ngờ hắn được ?

Tay kia cũng theo vạt áo lông vói vào, phía trước phía sau từ trên xuống dưới một tấc không lâu kiểm tra một lần, không biết có phải hay không bởi vì tới gần trái tim, vùng ngực bị hắn kiểm tra thường xuyên, cứ xoa nắn xem xét đến độ có thũng xuống mới dừng tay, sau đó tủm tỉm cười giúp tôi sửa sang lại quần áo.

"Có.... có vấn đề gì sao ?"

"Ừm, làn da thực khỏe mạnh."

Ai.....

Cái này ta biết rồi, làn da của ta từ trước đến nay đều rất đẹp, rất bóng nha, nửa điểm lấm tấm cũng không có, hơn nữa mỗi ngày đều chú ý vệ sinh, hẳn là cũng không có ký sinh trùng.....

"Cơ mà....."

"Hả ?" Gương mặt đột nhiên nghiêm túc dọa tôi một phát, biểu tình trầm trọng lại kịch liệt như vậy y như thể tại hạ này bị ung thư gan thời kì cuối, bệnh tình nguy kịch lắm rồi. "Tôi có bệnh sao ?"

"A, không phải sợ, như vậy là tốt lắm." Xem mặt tôi không có chút máu, hắn xoa bóp mặt tôi một lần nữa, thân thiết tươi cười, "Hơn nữa chọn thời gian, chỉ có chúng ta hai người ngạo mạn chầm chậm nói chuyện với câu, cái này không thể cho Lạc Thiệu Cung biết nha, bằng không cậu ta sẽ lo lắng."

"A...." Có chút căng thẳng. "Là.... là thực nghiêm trọng sao ?"

"Ơ, không cần lo lắng, chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời tôi là được."

Khuôn mặt tươi cười thật sự làm cho người ta an tâm, tôi thở phào nhẹ nhõm.

"Buổi tối được không, tôi lái xe ra bờ biển giải sầu, cậu cũng cùng đi, chúng ta hai người một chỗ mới tiện."

"Còn Lạc Thiệu Cung thì sao ?"

"Không phải nói là không thể cho cậu ta biết sao ?"

"A, được......" Nghĩ đến phải xa Lạc Thiệu Cung có hơi luyến tiếc.

"Anh à, quần áo gần được rồi....... Ơ !" Lạc Thiệu Cung vừa tiến vào nhìn thấy tôi ở trong lòng của “bác sĩ”, sắc mặt liền thay đổi, một phen đem tôi kéo ra, "Chúng ta vào phòng tắm thay quần áo !"

Vừa vào cửa liền hung hăng vỗ một chưởng vào mông tôi : "Lúc em không có ở đó không được nói chuyện với nó ! Nói với anh không ít lần mà cũng không nhớ ! Nó có làm gì kì quái với anh không, hửm ?"

"Không có....." Tôi chặt chẽ nhớ rõ lời tên “bác sĩ” dặn, "Hắn rủ ta buổi tối cùng hắn ra bờ biển......."

Lạc Thiệu Cung nháy mắt sắc mặt trở nên xanh mét, "Anh đáp ứng rồi ?"

"Ừm." Tôi đương nhiên nghĩ muốn sớm một chút biết mình bị bệnh gì kì quái.

"Không được !!"

"Vì cái gì, ngươi không phải nói không hề can thiệp ta sao ?"

"..............." Lạc Thiệu Cung đè cái trán, "Được rồi......... Em đưa anh đi, không được nơi nơi chạy loạn, không được cùng hắn ở chung một chỗ chỉ có hai người, hiểu chưa ?"

"Nhưng......" Tôi do dự, "Ngươi hay là không cần đi theo, ta muốn cùng “bác sĩ” hai người, ngươi ở đó sẽ không tiện......"

Lạc Thiệu Cung giống như bị sét đánh trúng kinh ngạc không thôi : "Anh, anh..... các người có cái gì bí mật mà em không thể biết được sao ?"

"Không có." Tôi vội tươi cười đầy mặt khoát khoát tay, "Ta chỉ đi tản bộ với hắn thôi mà."

"Phải không..." Lạc Thiệu Cung tựa hồ cực kỳ ủy khuất, cúi đầu giúp tôi thay bộ đồ vừa hong khô, "Vậy anh tự bảo trọng đó, sớm trở về một chút, dù sao chuyện của anh em cũng không thể nhúng tay."

Trên miệng thì nói dân chủ rộng rãi như vậy, lúc tôi theo “bác sĩ” ra cửa, nó vẫn cứ ngồi ở cửa sổ vùi đầu vô sách, một bộ sinh hờn sinh dỗi.



"Gì, không phải nói tản bộ sao ?"

Xe không đến bờ biển mà ngược lại chậm rãi đi vào ga ra, tôi khó hiểu nhìn thần thái tự nhiên của Tô Chí Du.

"Chúng ta trước nên lên lầu nghỉ ngơi một chốc rồi uống cái gì đã, từ lầu ban công ngắm biển cảm giác cũng sẽ không kém." Hắn mỉm cười mở cửa xe. "Nhé, phòng nghỉ này tôi ngẫu nhiên tìm thấy, hiện giờ rất thanh tịnh, không có người quấy rầy."

Xôn xao, đại thiếu gia có tiền, còn đang đi học mà có biệt thự bờ biển....

Cơ mà, cái đó và tôi có gì liên can ?

Tôi cũng không phải thật sự đến ngắm cảnh biển.

""Bác sĩ"........" Cùng hắn ngồi trong phòng có cái giường giả miễn cưỡng bày ra tư thế tao nha uống trà hết nửa ngày, tôi nhịn không được chà chà người, "Cậu không phải nói muốn nói cho tôi biết tôi sinh bệnh gì sao ?"

"À." Hắn mỉm cười kéo tôi lại, "Ừm, chờ tôi kiểm tra lại một lần nữa, trước cởi áo ra đã."

Tôi ngoan ngoãn nghe theo, dù sao cũng đều là con trai, cũng không có gì phải ngượng ngùng.

Ngồi chồm hỗm ở trước mặt hắn, lại làm cho hắn dùng phương thức giống buổi chiều tỉ mỉ kiểm tra cả nửa ngày, nhìn biểu tình của hắn một chút cũng không thấy vẻ nghiêm trọng lo âu đang chuẩn đoán bệnh tình nguy kịch, mà ngược lại thấy giống đang vừa lòng hưởng thụ bữa tiệc lớn vậy.

"Ai, bác sĩ........" Kiểm tra xong rồi đột nhiên bị ôm lên đùi, đối diện với gương mặt phóng đại của hắn, tôi có hơi bất an.

"Tiểu Hữu, nếu tôi như vậy đối với cậu, cậu có cảm giác gì ?" Vành tai bị ngậm lấy, tôi mơ hồ cảm thấy không ổn, nhưng vẫn miễn cưỡng thành thành thật thật trả lời : "Ngứa ngứa......"

Bạn đang �

"Kia như vậy thì sao ?" Tay linh hoạt tuột xuống dây lưng vói vào trong quần cầm lấy. Nếu có thể đem cái tay đang nhào nặn làm được từng bước như thế này trở thành mũi tên tiêu độc thì tốt lắm rồi. Cho nên rốt cuộc tôi bắt đầu giãy dụa : "Ngươi làm gì, mau buông tay....... Oa......."

Bị đặt ở trên giường do động tác lão luyện của hắn đang khiêu khích âu yếm ở cổ tôi, cái vẻ mặt này của hắn dù ôn hòa vô hại thế nào, tôi cũng không thể không biết là nguy hiểm : "Ngươi dừng tay......... Như vậy là phạm pháp........."

Quần rõ ràng bị một phen tuột xuống mắt cá chân, cảm giác giữa cặp mông lõa lồ còn bị bàn tay to đùa giỡn thăm dò thực đáng sợ. Chưa từng bị ai ngoài Lạc Thiệu Cung đối đãi như vậy, tôi một thân nổi da gà : "Ngươi mau dừng tay, như vậy là cường bạo...... Ngươi không được xằng bậy............."

"Sẽ không cường bạo." Hắn lại rớt ra một mạt tươi cười mười phần tin tưởng, "Yên tâm đi, tôi sẽ cho cậu thực hưởng thụ, cậu phải tin tưởng kỹ thuật của tôi, cho ngươi thoải mái bảy tám lần cũng không vấn đề gì nha...."

Thoải mái cái đầu ngươi, cái này không phải trọng điểm !

Tên kia rõ ràng lưu loạt cởi bỏ quần của mình rồi áp lại đây, phía sau đụng cái gì cứng rắn, tôi liền giãy dụa tới mức giống như con ca mới lao ra khỏi nước. "Tôi không cần, không được !"

"Sẽ không đau, đừng sợ."

Nghe ngữ khí y như thể hắn chẳng qua là muốn chích cho tôi một mũi tiêm thôi......

Nói đúng là vậy đó, "mũi tiêm" kia cũng không phải rất thô à !!!

"Mau buông tay ! Ta không cần, ngươi........ ngươi........ như thế nào có thể tùy tiện làm cái chuyện này với người ta, ta sẽ báo cảnh sát, ta..... ta sẽ tố cáo ngươi, ê........."

Hắn ngoảnh mặt làm ngơ ngăn lấy cái chân đang làm loạn của tôi, "Như thế nào là tùy tiện nào ? Tôi làm vậy đương kiên có điều kiện quyết định trước. Chúng ta làm như vậy chỉ có thể như cùng đồng ý mà thôi, Tiểu Hữu, cậu là đồng tính luyến ái mà."

Đồng........... tính........... luyến..........

Ba chữ này so với ung thư gan thời kỳ cuối hay AIDS nghe đều có sức sát thương, tôi kinh hãi nhảy dựng lên : "Không phải........ Ô........" Không cẩn thận đã quên nhược điểm còn bị hắn nắm giữ trong tay, bẻ xuống dưới làm tôi đau đến mức mặt nhăn lại.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5680 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5222 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4961 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4541 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4468 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4365 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter