Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Kẻ Trộm Mộ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Kẻ Trộm Mộ
  3. Chương : 39

Chương : 39

Type: Thu Hiền

Ba người chúng tôi khẽ gật đầu, chậm rãi đi về phía hang đá thần bí gần đó. Khi đi tới bên cạnh cửa ra, luồng sức mạnh vô hình kia đã lại một lần nữa xuất hiện. Chúng tôi đưa mắt nhìn nhau rồi đồng thời đưa ngón tay trỏ tay phải lên, cứ thế chọc nhẹ về phía trước, quả nhiên luồng sức mạnh vô hình kia tức thì biến mất.

Sau khi chúng tôi đi vào trong hang, dạ minh châu có lẽ biết đối thủ của mình xuất hiện, bèn tỏa sáng rực rỡ hơn, rọi cho ba người chúng tôi cơ hồ không mở mắt ra nổi. Mới đi về phía trước được một quãng mười mấy mét, lại có một luồng sức mạnh lần này rõ ràng là lớn hơn nhiều. Chúng tôi thậm chí còn cảm thấy mình như bị một thứ gì đó đè nặng lên người, chỉ cần không cẩn thận một chút thôi là sẽ gã ngục.

Anh gầy vẫn theo sau chúng tôi, có điều anh ta vô cùng cẩn thận, lúc nào cũng giữ khoảng cách ước chừng mười mét. Thấy trên mặt chúng tôi xuất hiện vẻ sợ hãi, anh gầy liền nhắc nhở: “Đừng sợ, cứ đi tiếp đi, nhưng ba người hãy nhớ lấy, nhất định phải cùng tiến cùng lùi, bằng không lỡ như có một người ngã xuống, máu tươi của hai người còn lại lập tức sẽ mất hiệu lực.”

Lúc này tôi có cảm giác như thể trước mặt có một chiếc quạt siêu lớn đang không ngừng thổi mạnh về phía chúng tôi, thành ra chúng tôi nhất định phải đi ngược lại gió, bằng không sẽ bị thổi về phí sau, tới lúc đó dù không chết cũng thành tàn phế. Thật may, dưới sự kiên trì của chúng tôi, luồng sức mạnh thứ hai này rốt cuộc đã bị phá giải. Chúng tôi không dám chậm trễ, lại đi tiếp về phía trước theo sự chỉ đạo của anh gầy.

Có điều hình như chúng tôi đã vui mừng quá sớm, khi chỉ còn cách một bước là có thể tới được bức tượng thần, một luồng sức mạnh càng lớn hơn tràn về phía ba người chúng tôi. Lần này, chúng tôi không kịp chuẩn bị, sau nháy mắt đã bị luồng sức mạnh ấy đẩy lùi liền ba bước. May mắn từ đầu đến cuối chúng tôi luôn giữ vững đội hình, bằng không thì thật là nguy to.

Đúng lúc này, anh gầy lại lên tiếng: “Còn một việc tôi quên mất chưa nói với các cô cậu, đó là một khi các cô cậu lấy được dạ minh châu thì nhất định phải đồng thời nhỏ máu tươi của cả ba người lên trên đó, như thế, tất cả mọi luồng sức mạnh mới biến mất.”

Chỉ còn cách vài bước chân nữa là có thể lấy được vật thời thượng cổ, chúng tôi há lại chịu tùy tiện bỏ cuộc. Ba người chúng tôi vai kề vai, cùng cắn chặt răng để kháng cự áp lực nặng nề kia, rốt cuộc cũng đi về phía trước được vài bước, trở lại vị trí ban nãy. Sau đó, Tôn Kim Nguyên hét lớn một tiếng, yêu cầu tôi và Vương Tiên Dao dốc hết sức lực để đi nốt nước cuối cùng

Chúng tôi khẽ gật đầu, học theo bộ dạng của cậu ta rồi cả ba người cùng hét lớn mấy tiếng, ra sức lao về phía trước. Tuy luồng sức mạnh đó vẫn cực kỳ lớn nhưng ba người chúng tôi chẳng hề lui bước, vẫn sai sánh vai liền thành một thể với nhau, rốt cuộc đã đi nốt được quãng đường cuối cùng kia. Chính vào lúc này, những tia sáng mà dạ minh châu tảo ra bỗng trở nên êm dịu, tuy vẫn rạng rỡ như trước song đã không còn khiến người ta cảm thấy chói mắt nữa. Có điều thần khí không thẹn là thần khí, dù đã đến bước rồi nhưng nó vẫn cố gắng dùng chút sức mạnh cuối cùng đối kháng với chúng tôi. Giờ phút này, chúng tôi chỉ cần phá vỡ được luồng sức mạnh cuối cùng đó, lại đưa tay lên trên là có thể lấy được món thần khí dạ minh châu mà bức tượng thần kia đang cầm trên tay. Ba người chúng tôi bắt đầu cảm thấy hưng phấn, trên mặt mỗi người đều lộ ra những nét vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.

Nhưng chính vào thời khắc mấu chốt này, từ phía sau lưng chúng tôi đột nhiên vang lên một tiếng gầm lớn: “Láo xược, bản vương nhất định phải giết chết các ngươi.” Giọng nói này quen thuộc và bá đạo vô cùng. Chúng tôi ngoảnh đầu lại, thấy Nguyên Lương Vương đang bừng bừng giận dữ, mang theo một đàn thuộc hạ chạy tới chỗ cửa hang mà chúng tôi vừa mới đi vào.

Anh gầy lớn tiếng hét lên với chúng tôi: “Mặc kệ hắn đi, các cô cậu chỉ cần lấy được viên dạ minh châu kia là được, những việc còn lại cứ giao cho tôi xử lý.” Dứt lời bèn rút thanh đao cổ kia ra. Tôi có thể nhìn thấy rõ ràng, vẻ mặt anh gầy lúc này đã trở nên lạnh ngắt tựa băng sương, từ trong mắt chiếu ra những tia sắt khí vô cùng nồng đậm. Ba tên binh sĩ chạy trước nhất bị anh ta cung đao chém ngang một cái, sau nháy mặt đã đứt thành hai nửa, ba luồng dịch thể màu xanh sẫm tức thì từ bụng của bọn chúng bắn ra tung tóe. Từ chuyện này có thể thấy thanh đao cổ kia sắc bén đến mức có thể dùng từ chém sắt như bùn để hình dung.

Tuy đã được anh gầy trấn an, nhưng biết Nguyên Lương Vương dẫn theo rất đông thủ hạ tới đây, chúng tôi vẫn không tránh khỏi có chút sợ hãi. Có điều dạ minh châu đã ở gần ngay trước mặt, chúng tôi đương nhiên không thể bỏ cuộc được. Lúc này, dạ minh châu đã ở gần ngay trước mắt, chúng tôi đương nhiên không thể bỏ cuộc được. Lúc này dạ minh châu đã chỉ còn cách đầu ngón tay của chúng tôi chừng một tấc nữa thôi, nếu không phải vì nói vẫn còn chút phản kháng, chúng tôi đã có thể lấy nó xuống chỉ trong một giây.

Nhưng chuyện bất ngờ đã lại một lần nữa xuất, chính vào lúc này, viên dạ minh châu sắp khuất phục dưới tay chúng tôi lại đột nhiên lao vọt lên giữa không trung, sau đó bắt đầu bay về phía Nguyên Lương Vương. Chúng tôi ngoảnh đầu nhìn, thấy Nguyên Lương Vương đang lầm rầm niệm thần chú, hình như đang gọi dạ minh châu về chỗ mình, sau đó lại vứt tráp pha lê trong tay lên cao.

Không bao lâu sao, dạ minh châu đã nhẹ nhàng bay vào giữa tráp pha lê.

Chỉ thấy từ trong tráp pha lê chiếu ra rất nhiều tia sáng màu trắng, so với trước đó thì ánh sáng càng trở nên chói mắt hơn, khiến người ta bắt đầu nảy sinh cảm giác bỏng rát. Tuy ba người chúng tôi hiểu được ý đồ của Nguyên Lương Vương, song giờ đây đã lên cao khỏi mặt đất hơn ba mét, dù có nhảy lên cũng chẳng với tới được, huống hồ còn phải nhỏ máu tươi trên đầu ngón tay vào đó nữa.

Tôi ngoảnh đầu qua, nôn nóng hỏi anh gầy lúc này vẫn đang cật lực giao chiến: “Tiền bối, dạ minh châu bay mất rồi, chúng tôi phải làm sao bây giờ?”

Anh gầy chém một đao xuống, lại có hai gã binh sĩ khác bị đứt đôi người. Sau đó, anh ta lùi lại phía sau, rất nhanh đã tới trước mặt chúng tôi. Dưới sự chiếu gọi của tráp pha lê, anh gầy rất nhanh đã bị một luồng sức mạnh vô hình chặn đứng, mà anh ta lại không có loại máu thần kỳ như của chúng tôi, thế là chỉ sau không đầy ba giây đã bị đẩy ngược về phía sau. Anh gầy thấy tình hình không ổn, vội vàng kêu chúng tôi tới bên cạnh anh ta.

Ba người chúng tôi đã hiểu ngay ý của anh gầy, lúc này, tuy anh ta không thể tới bên cạnh chúng tôi nhưng chúng tôi lại có thể tới bên cạnh anh ta, thế là cả ba đều không chút do dự làm theo lời anh ta nói. Anh gầy lại chém ngã mấy binh sĩ vừa lao tới nữa, sau đó nôn nóng nói với chúng tôi: “Mau đưa tay các cô cậu ra đây!”

“Anh định làm gì thế?” Tuy đều có câu hỏi như vậy nhưng chúng tôi vẫn ngay lập tức đưa bàn tay phải của mình ra. Anh gầy không chần chừ chút nào, tay phải vung đao vạch về phía trước một đường. Chúng tôi cảm thấy từ nơi cánh tay mình truyền tới một cơn đau thấu tâm can, hóa ra nhát đao đó của anh gầy đã cứa lên cánh tay của chúng tôi, mà nhát đao này anh ta rõ ràng đã dùng sức mạnh hơn hồi nãy rất nhiều. Không lâu sao, trên cán tay của ba người chúng tôi đều xuất hiện một vệt máu dài chừng ba, bốn centimét.

Anh gầy không giải thích, tranh thủ lúc chúng tôi còn chưa hết kinh ngạc đã đổi sang cầm đao bằng tay trái, tay phải thì nhanh chóng đưa tới, lần lượt quệt vào vết thương trên tay ba người chúng tôi, sau đó lại bôi máu tươi của ba người chúng tôi lên lưỡi thanh đao cổ kia. Chúng tôi nhìn thấy cảnh này thì vô cùng ngạc nhiên, không biết anh ta làm như thế là có ý gì.

Anh gầy không quan tâm ba người chúng tôi suy nghĩ như thế nào, đột nhiên quát lớn một tiếng, tung người nhảy lên cao. Cú nhảy này ít nhất cũng đưa anh ta lên cao hơn hai mét, sau đó thanh bảo đao đã nhuốm đầy máu tươi kia được anh ta chém thẳng về phía chiếc tráp pha lê đang sắp nay về chỗ Nguyên Lương Vương. Chỉ nghe một tiếng “keng” giòn  tan vang lên,trên lưỡi đao bắn ra vô số tia lửa, sau đó anh gầy liền giống như bị sét đánh trúng giữa không trung, cứ thế rơi thẳng xuống đất, chẳng khác nào một con diều đứt dây. Chúng tôi vội vàng chạy tới đỡ anh ta dậy.

Mãi tới lúc này chúng tôi phát hiện, thì ra anh gầy biết ba người chúng tôi tuyệt đối không thể hoàn thành nhiệm vụ, vì chiếc tráp pha lê đó ở quá cao so với vị trí của chúng tôi bây giờ, do đó anh ta mới quyết định tự mình hoàn thành bước cuối cùng này, bởi trong bốn người chúng tôi thì chỉ có mình anh ta là có thể nhảy cao được hơn hai mét, lại thêm vào độ dài của thanh đao cổ và cánh tay nữa thì hoàn toàn có thể chém thanh đao đã dính đầy máu tươi của chúng tôi vào tráp pha lê, từ đó phá giải sức mạnh của môn thần khí này.

Lúc này, tráp pha lê cũng đã từ từ rơi xuống, vừa hay được tôi đón lấy. Tôi không dám sơ suất, lập tức kéo khóa của chiếc ba lô leo núi trên người ra, đặt tráp pha lê vào trong đó. Nói ra kể cũng lạ, vừa rồi, khi tôi đón được tráp pha lê thì đã để tâm quan sát, phát hiện tráp pha lê sau khi bị thanh đao cổ chém sắt như bùn đó chém trúng thì vẫn chẳng hề bị tổn hại, ngay đến một vết nứt cũng không có. Rõ ràng, nó tuy gọi là tráp pha lê nhưng được làm từ một thứ nguyên liệu gì đó khác chứ không phải là pha lê thật sự, bằng không sớm đã vỡ vụn từ lâu rồi.

Sau khi tráp pha lê được tôi cất cẩn thận, mọi ánh sáng trong hang đá tức thì biến mất, tầm nhìn của chúng tôi cũng theo đó mà bị hạn chế đi nhiều, chỉ còn nhìn thấy mấy ngọn đuốc bên cạnh Nguyên Lương Vương đang lập lòe phát sáng. Chúng tôi vội vàng lấy đèn pin vốn giắt bên hông ra, ấn nút chiếu sáng. Nguyên Lương Vương thấy bảo vật của mình bị người ta đoạt mất thì sao chịu bỏ qua, lập tức rút thanh bảo đao đeo bên hông ra chỉ về phía mấy người chúng tôi, lại ngoảnh đầu gầm lên với đám thủ hạ sau lưng: “Mau lên, chém hết đám người này cho bản vương.”

Những tên binh sĩ và đốc công đó cứ giống như một đám người máy vừa được mở công tắc điện, lập tức chạy ào về phía bốn người chúng tôi như từng đợt thủy triều, ngay đến bản thân Nguyên Lương Vương cũng hung hãn xông tới. Còn bên phía chúng tôi, anh gầy đã bị thương nặng, từ bên khóe miệng vẫn đang rỉ máu tươi, đến nói năng cũng chẳng thể. Nếu không phải vì anh ta có thể chất hơn hẳn người thường, e rằng đã sớm mất mạng khi trúng phải tia sét do tráp pha lê phóng ra rồi.

Ba người chúng tôi tuy đều đã bị anh gầy rạch một đao vào tay, nhưng lúc này, vết thương nhỏ ấy căn bản chẳng đáng kể gì. Tôi bảo Tôn Kim Nguyên cõng anh gầy chạy về phía sau, còn mình thì cùng Vương Tiên Dao đoạn hậu. Hiện giờ, vũ khí duy nhất của chúng tôi chính là thanh đao cố dính đầy máu tươi lấy từ trên người anh gầy xuống, tình cảnh quả là tệ hại vô cùng.

Trong khi chạy trốn, tôi có thể nghe thấy rõ ràng từ phía sau lưng vang lại một tiếng nổ lơn. Tôi ngoảnh đầu lại nhìn, phát hiện toàn bộ hang đá không ngờ đã bắt đầu rung lên dữ dội, những khối thạch nhũ không ngừng rơi xuống, nếu không may trúng phải thì tuyệt đối khó lòng toàn mạng. Mấy người chúng tôi đang giảm tốc độ rồi đi thật cẩn thận, đề phòng cảy ra chuyện chẳng lành.

Có điều trong cái rủi cũng có cái may, vì dọc đường có rất nhiều thạch nhũ rơi xuống, mà đám binh sĩ với đốc công kia lại chỉ là xác chết biết đi, không hề biết né tránh nên có quá nửa đã bị những khối thạch nhũ kia đập bẹp xuống đất. Có điều vẫn có một nửa non đám xác chết biết đi may mắn tránh khỏi kiếp nạn. Bọn chúng giống như các dũng sĩ chẳng biết sợ là gì, dốc hết sức lực đuổi theo chúng tôi, trông dáng vẻ đó tựa hồ như không giết được chúng tôi thì quyết không bỏ cuộc, vậy nên lúc này, chúng tôi vẫn phải tiếp tục bỏ trốn.

Đúng vào lúc ấy, lại một tiếng nổ lớn nữa vang lên, cơn chấn động xuất hiện ngay sau đó rõ ràng còn mạnh hơn lần trước nhiều. Tôi cảm thấy toàn bộ hàng đá đều đang rung lắc, thế rồi hai chân đột nhiên mất trọng lực, cứ thế ngã nhoài xuống đất, mà tình cảnh của Vương Tiên Dao với Tôn Kim Nguyên lúc này chẳng tốt hơn tôi là bao. Có điều Tôn Kim Nguyên từ đầu chí cuối đều không buông anh gầy xuống, ngay cả lúc bò dưới đất cũng vẫn để anh ta nằm rạp trên lưng, bởi cậu ta biết rõ, anh gầy lúc này đã hôn mê bất tỉnh, không biết né tránh, một khi bị bỏ lại, anh ta nhất định sẽ bị những khối thạch nhũ từ trên cao rơi xuống đập bẹp thành một đống tương thịt.

Vốn ngỡ cơn rung lắc trong hang đá sẽ chỉ kéo dài trong vòng mười phút, nào ngờ mãi mười phút sau, nó vẫn chẳng có dấu hiệu dừng lại, hơn nữa còn càng lúc càng mạnh. Đúng lúc này, Tôn Kim Nguyên chợt cất tiếng hét lên, bảo tôi cẩn thận phía sau. Tôi ngoảnh đầu nhìn, phát hiện có một tảng đá khổng lồ ớ mé bên đang dần dần nghiêng về phía mình, xem ra cái hang này sắp sập xuống đến nơi rồi. Tôi không dám suy nghĩ quá nhiều, vội vàng dốc hết sức lực chạy tới bên cạnh Tôn Kim Nguyên và Vương Tiên Dao.

Tôi vừa định nói với Tôn Kim Nguyên một tiếng cám ơn, bỗng lại thấy Vương Tiên Dao ở bên cạnh chỉ tay vào tôi, lớn tiếng nhắc tôi cẩn thận. Tôi còn chưa kịp hiểu ra là có chuyện gì thì tầm mắt đã trở nên mờ mịt, sau đó lưng tôi bị một thứ gì đó đánh cho một cú thật mạnh, từ trong cổ họng tôi lập tức tràn lên một dòng dịch thể tanh nồng. Cuối cùng, hai mắt tôi trở nên tối sầm, hoàn toàn mất đi tri giác. Nhưng trước lúc hôn mê bất tỉnh, tôi cảm thấy loáng thoáng mình rơi xuống phía dưới, sau đó thì không còn biết gì nữa cả

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5670 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5217 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4955 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4537 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4460 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4354 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter