Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Khế Ước Phò Mã

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Khế Ước Phò Mã
  3. Chương 105

Chương 105

105. Hội thẩm

Sáng hôm sau, trời tờ mờ sáng, phương đông xa xa vừa dâng lên ánh sáng, Phò Mã thức dậy. Tối qua cùng Tiêu Mộ Tuyết chơi đùa quá muộn, Cố Vân Cảnh cảm thấy toàn thân đau nhức không thôi, giang hai tay cho hạ cơn đau. Tiêu Mộ Tuyết co ro trong ngực nàng nghe được động tĩnh, cũng từ từ thức.

"Ta đánh thức nàng? Trời còn sớm, nàng ngủ tiếp đi. Tối qua mệt như vậy." Nhìn Tiêu Mộ Tuyết mệt mỏi, Cố Vân Cảnh áy náy.

Tiêu Mộ Tuyết bỗng đỏ mặt, như hoa đào mới nở. Nàng vén tóc mái, nói khẽ:

"Đã biết mệt, tối qua sao tác thủ không ngừng?"

"... Khó kìm lòng nổi. Ai bảo Tuyết Nhi mê người như vậy? Hiện tại ta đã hiểu đêm xuân khổ đoản trời mau sáng, từ đây quân vương không tảo triều là cái gì. Chờ làm xong trận này ta có thể mỗi ngày thỏa thích cùng nàng." Cố Vân Cảnh nói, "Chuyện Lữ Trọng cũng đã xảy ra một thời gian rồi."

Tiêu Mộ Tuyết không lạc quan bằng Cố Vân Cảnh:

"Chết một Lữ Trọng, đằng sau còn có rất nhiều người giống Lữ Trọng, thậm chí càng âm tàn độc ác hơn. Tỉ như Tiêu Tông, Khúc Phi Khanh... Thật muốn mỗi ngày an tâm, chỉ sợ phải đợi đến ngày biển yên sóng lặng."

"Có chí ắt làm nên." Cố Vân Cảnh mỉm cười, "Nàng ngủ tiếp đi. Ta phải rời giường đi làm việc. Hôm nay Lữ Trọng thụ thẩm."

"Ta không buồn ngủ. Cho ta đi cùng đi. Lữ Trọng làm nhiều việc ác, ta muốn tận mắt nhìn kết cục của hắn."

Cố Vân Cảnh gật đầu: "Được, vậy chúng ta cùng nhau đi."

Hai người mặc y phục, rửa mặt, dùng bữa sáng, lên đường đi Đại Lý Tự.

Án Lữ Trọng không tầm thường, tạo thành ảnh hưởng ác liệt, dân chúng đều bàn tán, nhiều người thậm chí còn đặt cược Lữ Trọng trong sạch hay oan uổng, bởi vậy ngày Lữ Trọng bị đưa ra ngục đi hội thẩm hấp dẫn rất nhiều quần chúng. Cửa nha môn Đại Lý Tự chật ních nam nữ già trẻ, từng người chuẩn bị nhìn trò hay. Náo nhiệt không riêng gì cửa nha môn, bên trong Đại Lý Tự cũng ngồi đầy người không phú thì quý, quyền cao chức trọng. Trong đó lấy Ninh Quốc Công - Lữ Lâm, Chiêu Vương - Tiêu Tông, Võ An Hầu - Đào Thận làm đại biểu.

Lúc Công Chúa - Phò Mã đi vào Đại Lý Tự, nhóm quyền cao chức trọng đều đã nhập tọa. Cố Vân Cảnh nhìn đội hình cường đại này mà cười lạnh trong lòng: đông đủ thật. Nàng và Tiêu Mộ Tuyết chọn một vị trí không nhìn thấy tới mà ngồi.

Đại Lý Tự khanh phân phó, Lữ Trọng rất nhanh bị đưa tới chính sảnh công đường. Vị công tử ph,óng đãng đây không có vẻ gì là ngồi tù cả, sắc mặt cũng không khác trước lúc vào tù.

Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, một người có chỗ dựa như Lữ Trọng thì dù có vào tử lao, hôm nay đối mặt thiết diện vô tư Đại Lý Tự khanh thẩm vấn cũng không cảm giác được áp lực, vẫn là heo chết không sợ bị luộc....Lữ Trọng vốn cũng muốn vênh vang mà do đại biểu hôm nay thân phận tùy tiện chọn ra đều tôn quý hơn hắn, bởi vậy hắn thức thời hơi thu liễm chút.

Bởi vì Lữ Lâm cầu tình, Tiêu Quan đồng ý Lữ Trọng không cần mang gông xiềng. Không có gông xiềng, Lữ Trọng tự do hơn nhiều. Hắn khép hai tay trước ngực, ngẩng đầu, chân nhịp nhịp... Nào có dáng vẻ phạm nhân đợi thẩm vấn?

Đại Lý Tự khanh thấy thế rất là tức giận, vỗ kinh đường mộc, nghiêm nghị nói:

"Dựa theo quốc pháp, phạm nhân bị thẩm tra cần quỳ xuống. Phạm nhân Lữ Trọng vì sao không quỳ?!!"

Lữ Trọng là ai? Là con một của Ninh Quốc Công, bá chủ một phương đô thành, bình thường chỉ có hắn khi dễ người khác, chớ người khác thấy hắn đều phải khom lưng cúi đầu. Địa vị Đại Lý Tự khanh không bằng Lữ Trọng, nên khi Lữ công tử bị la như vậy làm hắn bực mình.

Lữ Trọng tính mắng Đại Lý Tự khanh không biết tốt xấu, bất quá còn chưa mở miệng, cha hắn đã nói:

"Đại Lý Tự khanh nói không sai, ngươi bây giờ là người chịu tội, tự nhiên phải tuân theo luật. Còn không quỳ xuống?"

Lữ Trọng khinh khỉnh liếc trần nhà, hững hờ ồ một tiếng, không tình nguyện quỳ xuống. Ở trong lòng thì thăm hỏi tổ tông mười tám đời Đại Lý Tự khanh.

"Phạm nhân Lữ Trọng, hôm nay là ngày ngươi thụ thẩm, bản quan có mấy vấn đề ngươi nhất định phải thành thật trả lời!"

Mở miệng cứ phạm nhân phạm nhân... Lữ Trọng nghe mà muốn đào mồ người ta. Lữ Lâm thì nhìn Lữ Trọng. Lữ Trọng hữu khí vô lực nói:

"Vâng, ta nghe, ngươi cứ hỏi đi."

"Lữ Trọng, tại thọ yến Chiêu Vương Phi, ngươi tại trước mặt mọi người công nhiên mạo phạm Chiêu Vương Phi. Bản quan hỏi ngươi, việc này có phải ngươi cố tình làm?"

"Dĩ nhiên không phải. Ta lúc ấy bị hạ thuốc, hoàn toàn không biết mình thế nào."

"Ngươi biết đó là thuốc gì sao? Đặc tính dược hiệu là gì?"

Lữ Trọng lắc đầu: "Không biết."

Nói xong hắn im lặng không lên tiếng nữa. Hắn vẫn còn biết nói nhiều sai nhiều. Tại thời khắc mấu chốt này, mọi người đều quan sát hắn, chỉ cần nói sai một câu có lẽ sẽ bị lộ. Chuyện là hắn làm, giờ phút này tâm tình hắn cũng là trống rỗng, cho nên thà rằng không mở miệng cũng không muốn nói nhiều.

Lữ Trọng không có thông tuệ như thế, hết thảy là cha hắn dặn dò. Mấy ngày trước Lữ Lâm đưa cho Lữ Trọng một phong thư, nhắn nhủ đôi điều là để Lữ Trọng nói ít lại, đừng để bị lừa rồi khai ra hết.

Đại Lý Tự khanh: "Bản quan đã điều tra, Chiêu Vương Phủ thượng rượu là an toàn."

Lữ Trọng chẳng biết xấu hổ cười: "Nhưng ta uống phải rượu ở đó mới phát tác."

"Nói bậy!" Đại Lý Tự khanh còn không có thẩm vấn tiếp, Tiêu Tông đứng dậy, oán hận nói, "Yến hội là Chiêu Vương Phủ tổ chức, ngươi nói người trong phủ bản vương ra tay với ngươi?"

Tiêu Tông tra hỏi, Lữ Lâm có quyền lên tiếng nhất, bởi vì hắn biết con mình bị hại. Hắn chỉ cần nói đến cô gái kia và Lữ Trọng, Lữ Trọng oan khuất có thể được rửa sạch. Nhưng Khúc Phi Khanh đã thông báo bảo hắn phải dàn xếp ổn thỏa, không thể nói ra chuyện đó, vì cô ta sợ triều đình tra ra Xuân tâm động, lần mò tới Vạn Xuân Lâu. Chưa phải lúc thu thập Khúc Phi Khanh, con vẫn còn chưa ra ngục, trước cần ưu tiên cứu được Lữ Trọng đã, sau này suy nghĩ đối phó yêu nữ ấy cũng không muộn!

Lữ Lâm hướng Tiêu Tông thi lễ nói:

"Lữ Trọng không biết nói chuyện. Chiêu Vương điện hạ chớ hiểu lầm ý hắn."

Lữ Lâm đại công vô tư, cau mày nói: "Trước khi thẩm lý, xin cho lão phu nói một phen. Lão phu, cũng có quan hệ đến vụ án này!"

Đại Lý Tự khanh là người toàn quyền phụ trách bản án, lúc đầu hắn cũng không nguyện ý để Lữ Lâm nhúng tay vì đối phương với bị phạm là cha con, máu mủ tình thâm, khó tránh khỏi thiên vị. Nhưng Đại Lý Tự khanh cũng không có cách nào, vì hắn không tra ra được cái gì hữu dụng. Chẳng qua là bệ hạ có khẩu dụ, hôm nay mới đem Lữ Trọng ra thẩm vấn. Hiện tại nghe đến Lữ Lâm có manh mối, Đại Lý Tự khanh cũng dao động. Bị Lữ Trọng giày vò đến bó tay, Đại Lý Tự khanh ước gì mau mau phá án cho mình thanh tịnh...Nghĩ đến đây, Đại Lý Tự khanh nói:

"Ninh Quốc Công đối bản án có trợ giúp, vậy xin mời nói."

Cố Vân Cảnh, Tiêu Mộ Tuyết lẳng lặng ngồi ở bên cạnh, toàn quá trình không tỏ thái độ. Nếu nói nàng có gì biến hóa thì là nụ cười ấm áp thay đổi thành nghiền ngẫm. Cố Vân Cảnh vuốt ve ngón tay, cười không nói. Nàng đang quan sát Lữ Lâm có động tác gì.

Lữ Lâm chậm rãi nói:

"Từ khi Lữ Trọng gặp chuyện, lão phu một khắc không hề nhàn rỗi. Một mực tra án. Lữ Trọng mặc dù có chút kiêu ngạo, nhưng đến cùng cũng là người hiểu đạo lý. Lão phu tin tưởng hắn tuyệt đối không làm ra chuyện mạo phạm Chiêu Vương Phi, việc này nhất định có nguyên nhân khác."

"Thời gian không phụ người có lòng, cuối cùng ta cũng tra ra được." Lữ Lâm lộ ra tiếu dung để cho người ta khó mà đoán, "Thì ra, việc này không phải Lữ Trọng làm, mà là một hạ nhân tại phủ của lão phu gây nên. Người này bình thường không đi làm bổn phận của người hầu, bị Lữ Trọng nói vài câu, hắn sinh lòng oán hận, nghĩ làm sao trả thù chủ."

"Nói ra, hạ nhân phủ Quốc Công oán khí thật là nặng." Cố Vân Cảnh cười nói.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5687 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5227 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4965 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4546 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4474 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4374 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter