Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Kính Vị Tình Thương

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Kính Vị Tình Thương
  3. Chương 58: Cũng Vì Người Mà Phấn Đấu Quên Mình

Chương 58: Cũng Vì Người Mà Phấn Đấu Quên Mình

Con ngựa vụt đi như không muốn sống nữa, cây cối xung quanh thì càng ngày càng dày đặc.

Có mấy lần, một nhánh cây từ đâu đó đột ngột chĩa ra, Tề Nhan nhanh mắt giơ tay che đầu cho Nam Cung Tĩnh Nữ, nhưng bản thân nàng lại không kịp tránh, hậu quả là bị nhánh cây đó quẹt vào mặt.

Nàng từ nhỏ lớn trên lưng ngựa, tuy nhiều năm không cưỡi ngựa nên có chút xa lạ, nhưng kinh nghiệm và trực giác chảy xuôi ở trong xương cốt khó có thể biến mất.

Nước mắt Nam Cung Tĩnh Nữ trào ra, đây là lần đầu tiên nàng cảm nhận được cái chết gần kề đến vậy.

Tề Nhan quay đầu lại nhìn một cái, phía sau đã không còn bóng dáng của thị vệ, nàng nói bên tai Nam Cung Tĩnh Nữ: "Điện hạ có tin ta không?"

Nam Cung Tĩnh Nữ nghẹn ngào đáp: "Ừm..."

"Nới lỏng chân đạp."

"Cái gì?"

"Nới lỏng chân đạp."

Nam Cung Tĩnh Nữ khóc thành tiếng: "Không được, bản cung không dám!"

Tề Nhan siết chặt vòng eo Nam Cung Tĩnh Nữ: "Thần sẽ ôm điện hạ, buông chân đạp ra."

Nam Cung Tĩnh Nữ siết chặt dây cương, nhắm mắt dựa vào lồng ngực Tề Nhan, từ từ nhấc chân ra khỏi bàn đạp.

Tề Nhan chạm đến hai chân nàng: "Điện hạ buông dây cương ra, ôm ta."

"Không, ta không dám!...Phụ hoàng cứu ta! Tề Nhan, xin ngươi đừng để ta buông ra, ta sợ."

"Ôm ta!"

Nam Cung Tĩnh Nữ buông dây cương, nàng ôm chặt lấy cánh tay Tề Nhan, dùng sức dựa vào lồng ngực Tề Nhan.

Tề Nhan nắm dây cương, quấn chặt hai vòng dây lên tay rồi dùng hết sức lực toàn thân ép xuống phía dưới, hai chân đồng thời kẹp lấy bụng ngựa.

Dây cương được nối với vị trí yếu ớt nhất của con ngựa, bị Tề Nhan kéo mạnh một cái, con ngựa vô cùng đau đớn, nó hét to rồi nhấc hai chân trước lên.

Chính là lúc này!

Tề Nhan buông dây cương và nhấc chân khỏi bàn đạp, hai tay ôm chặt Nam Cung Tĩnh Nữ, dựa vào sức ngựa nhấc lên mà ngã về phía sau.

Thảo nguyên vương tử Khất Nhan A Cổ Lạp hàng phục một con ngựa da hoẵng dễ như trở bàn tay, nhưng đối với thư sinh Vị Quốc Tề Nhan mà nói, đây lại là chuyện khó như lên trời.

Cả đời này, Tề Nhan chỉ mới cưỡi ngựa có hai lần, hơn nữa Nam Cung Tĩnh Nữ cũng chỉ mới học cưỡi ngựa, hai người tuyệt đối không có khả năng bình yên vô sự trước một con ngựa đang nổi điên.

Nơi này cây cối dày đặc, cứ tiếp tục chạy như vậy, dù không gặp phải mãnh thú thì cũng sẽ bị mấy nhánh cây thỉnh thoảng nhô ra quẹt trúng.

Tuy nhảy xuống lưng ngựa như vậy rất mạo hiểm, nhưng từ nhỏ Tề Nhan đã có thể giao tiếp với con ngựa, nàng biết dùng tư thế gì ngã xuống ngựa sẽ bị thương nhẹ nhất.

Lúc này, tốc độ của ngựa đã ở mức thấp nhất, vì thế nàng mượn lực của nó ngã về phía sau. Như vậy, con ngựa sẽ tiếp tục chạy về phía trước, tránh chuyện nó có thể giẫm lên các nàng.

Vóc người Nam Cung Tĩnh Nữ nhỏ nhắn, Tề Nhan dùng thân thể của mình che chở cho nàng, hẳn là sẽ không để nàng bị thương.

Khi Nam Cung Tĩnh Nữ hét lên, Tề Nhan đan hai tay cố định trước ngực Nam Cung Tĩnh Nữ, gối cằm lên vai nàng, dùng bả vai của mình ngăn không cho cổ nàng bị va chạm.

Nếu dùng tư thế này, Tề Nhan sẽ phải chống đỡ trọng lượng của Nam Cung Tĩnh Nữ, bản thân nhất định sẽ bị thương rất nặng.

Nhưng nàng vẫn không chùn bước, ôm chặt lấy người trong lòng...

Điện hạ, thần nhất định sẽ bảo vệ người an ổn sống đến cuối cùng.

Sau đó...

"A!"

Hai người chạm đất, Tề Nhan nỗ lực ngẩng đầu để tránh phần đầu bị thương.

Nam Cung Tĩnh Nữ nện thật mạnh lên ngực Tề Nhan, nàng đau đến nỗi trước mắt tối sầm, hai người sượt về phía sau một khoảng thật dài mới dừng lại.

Tề Nhan cắn chặt khớp hàm, siết chặt hai tay, cố định Nam Cung Tĩnh Nữ trong lồng ngực mình.

Nam Cung Tĩnh Nữ hoảng sợ ngất đi, mà Tề Nhan thì quay đầu nhìn thoáng hoàn cảnh xung quanh, nàng co quắp trên mặt đất, tứ chi mở rộng.

Sau lưng nàng nóng rát đau đớn, xương cốt cả người như muốn gãy hết.

Tề Nhan đau đớn không ngừng rít gào, thở hổn hển từng chút một.

Giống như những gì nàng dự đoán từ trước: Con ngựa cũng không quay đầu lại mà chạy sâu vào trong rừng.

Tiếng vó ngựa dần dần biến mất, đầu óc nàng cũng theo đó choáng váng.

Tề Nhan dùng sức cắn môi để giữ cho mình tỉnh táo, phải nằm trên mặt đất một lát mới khôi phục chút sức lực.

"Điện hạ?"

Tề Nhan bảo vệ gáy Nam Cung Tĩnh Nữ, nàng nghiêng người đặt Nam Cung Tĩnh Nữ trên mặt đất, tay nàng ấn lên cần cổ mảnh khảnh của đối phương, cẩn thận xem xét: Còn tốt.

Chỉ cần cổ không bị va chạm, lấy tư thế vừa rồi hẳn là Nam Cung Tĩnh Nữ sẽ không bị thương.

Tề Nhan lại xem xét hơi thở Nam Cung Tĩnh Nữ, lúc này mới hoàn toàn yên lòng.

Tề Nhan nằm nghỉ trong chốc lát, sau đó cố gắng ngồi ngay ngắn trên mặt đất, hoạt động cổ và bả vai: Vẫn chưa chịu nội thương.

Nàng chạm vào phía sau gáy, một vết màu nhạt đột nhiên xuất hiện trên bàn tay, hẳn là do lúc va chạm bị trầy xước.

Phía sau lưng đau đớn nóng rát, chắc chắn là sẽ để lại máu bầm.

Tề Nhan cúi đầu nhìn tay mình, giữa ngón cái và ngón trỏ bên tay trái có hai miệng vết thương còn rỉ máu, hẳn là khi đấu sức với con ngựa mới lưu lại...

Tĩnh tọa một lát, Tề Nhan chậm rãi đứng lên, hoạt động tay chân: Nàng hơi đau, nhưng cũng may không có bị thương gân cốt.

Tề Nhan than nhẹ một tiếng, như thế đã là vạn hạnh.

Nàng lại ngồi xuống đất, nhìn Nam Cung Tĩnh Nữ bên cạnh rồi cong cong khóe miệng.

Nàng nâng tay phủi đi mấy cành cây khô và cỏ dại trên tóc nàng ấy, lại xốc tay áo lên, dùng chỗ còn sạch sẽ xoa xoa khuôn mặt dơ như mèo của Nam Cung Tĩnh Nữ.

Tề Nhan giương mắt đánh giá hoàn cảnh xung quanh: Cây cối nơi ấy thô to mấy người ôm mới hết, rễ cây nổi lên mặt đất, trên đó còn bám đầy rêu xanh. Trên mặt đất thì được phủ một tầng lá khô dày, nhưng cũng nhờ vào chúng nó mà các nàng không có bị thương nặng.

Lòng Tề Nhan vô cùng lo lắng: Là trùng hợp sao?

Lấy một con ngựa được xưng là dịu ngoan, vì sao sẽ đột nhiên phát cuồng? Là con ngựa ăn nhầm cỏ độc, hay là có người muốn hại Nam Cung Tĩnh Nữ?

Mặt trời đã bắt đầu ngả về tây, Tề Nhan chạm tay lên cành khô để xem xét, nàng có thể cảm nhận rõ một luồng không khí ẩm ướt và lạnh lẽo.

Thời điểm này, tuy tuyết đọng đều đã tan, nhưng mặt đất vẫn còn hơi lạnh.

Nàng đi đến dưới một tàng cây, cởi áo khoác trải ra mặt đất, sau đó bế Nam Cung Tĩnh Nữ đặt lên áo khoác của mình.

Sau đó, nàng nhặt một ít củi đốt ở xung quanh, xốc tầng lá rụng dày kia cho đến khi nhìn thấy mặt đất, đặt củi lên trên đó.

Trong một khu rừng lớn như vậy, muốn tìm được hai người cũng phải phí chút công phu. Toàn thân nàng đau nhức vô cùng, không thể cõng Nam Cung Tĩnh Nữ rời khỏi nơi này, la lên cũng sẽ khiến mãnh thú chạy đến.

Nàng chỉ có thể nhặt chút lá khô ẩm ướt thắp lửa trại, hy vọng binh lính có thể tìm đến đây. Hơn nữa, dã thú đều sợ lửa, làm vậy xem như một công đôi việc.

Tề Nhan xếp củi chồng lên nhau ở phía xa, lại phát hiện trên người không có thứ gì để đánh lửa. Vì thế nàng liền lần mò, sờ soạng lồng ngực Nam Cung Tĩnh Nữ...

Ngón tay nàng không cẩn thận chạm vào một chỗ nổi lên mềm mại, Tề Nhan giật mình: Theo bản năng thọc thọc.

Lúc này nàng mới nhớ ra: Trong thiên hạ này ngoại trừ nàng ra, ngực nữ tử đều nhô lên và mềm mại như vậy.

Trước kia khi cùng mẫu thân tắm rửa, nàng cũng đã thấy qua...

Tề Nhan hắng giọng, nàng đứng dậy nhặt một cái vỏ cây đã bị bong ra, lại đi tìm một nhánh cây khô vừa cỡ. Sau đó, nàng lại ngồi dưới tán cây, dựa vào thân cây nghỉ ngơi một lát, bắt đầu đánh lửa...

Nàng liên tục cho thêm mấy nhánh cây vào, bận việc gần nửa canh giờ, rốt cuộc thì lửa cũng nổi lên.

Tề Nhan cầm một nắm lá khô ném lên vỏ cây, đến khi lửa chảy ổn định rồi, nàng mới cẩn thận nâng vỏ cây đặt dưới đống củi.

Sau những tiếng "tách tách tách", lửa trại được đốt lên.

Tề Nhan mỏi mệt dựa vào thân cây, nhưng cơn đau phía sau lưng khiến nàng đau đớn đến cắn răng. Nàng nâng tay áo lau đi mồ hôi giữa trán.

Tề Nhan xốc đống lá rụng bên cạnh lên, cầm mấy chiếc lá khô còn mang hơi ẩm ném vào ngọn lửa, làn khói cuồn cuộn bắt đầu bốc lên...

"Khụ khụ khụ khụ." Nam Cung Tĩnh Nữ ho khan, chậm rãi mở mắt.

"Điện hạ tỉnh?"

Nam Cung Tĩnh Nữ đầu tiên là run lập cập: Nàng còn tưởng rằng mình chết chắc rồi!

Tề Nhan vậy mà ôm nàng nhảy xuống lưng ngựa!

"Ngươi cư nhiên..." Đồng tử Nam Cung Tĩnh Nữ co rụt lại: Nhìn thấy Tề Nhan dựa vào thân cây, dưới hốc mắt má trái một tấc là một vết thương quẹt ngang mặt, chảy máu loang lổ.

Vết thương ấy cắt ngang cánh mũi đến toàn bộ xương gò má, vết máu đã khô nhưng miệng vết thương vẫn có chút dữ tợn.

"Mặt ngươi..."

Tề Nhan giơ tay chạm lấy, bình tĩnh nói: "Có lẽ là không cẩn thận bị nhánh cây quẹt phải."

Lúc này, Nam Cung Tĩnh Nữ mới phát hiện dường như bản thân nàng cũng không có bị thương, ngược lại là Tề Nhan: Tóc tai hỗn độn, quần áo trên người đều rách nát.

Nàng nhớ lại, vào khoảnh khắc cuối cùng, Tề Nhan hộ mình ở trong lồng ngực...

Khi rơi xuống đất, hình như nàng ngã vào một lồng ngực mềm mại.

Nam Cung Tĩnh Nữ ngồi xổm bên cạnh Tề Nhan, cẩn thận nhìn kỹ mới phát hiện: Trên môi Tề Nhan hằn hai dấu răng rõ ràng, trên cằm còn có một vết thương, vết máu cũng đã khô.

Nàng không kìm lòng mà nâng tay, dò xét vết thương bên má trái Tề Nhan, nhưng đến khi gần trong gang tấc thì dừng lại, đầu ngón tay run rẩy rụt về: "Còn bị thương ở đâu? Để bản cung nhìn xem."

Tề Nhan tiếp tục ném lá cây ẩm vào đống lửa, dịu dàng nói: "Điện hạ cử động tay chân xem, có đau ở chỗ nào hay không?"

Nước mắt Nam Cung Tĩnh Nữ yên lặng trào ra: "Ngươi liều mình bảo vệ ta trong ngực, ta làm sao sẽ bị thương?"

Tề Nhan cong cong khóe miệng, nâng tay lau nước mắt cho Nam Cung Tĩnh Nữ: "Điện hạ không sao thì tốt rồi."

Nam Cung Tĩnh Nữ càng khóc nức nở, tầm mắt cũng bị nước mắt làm mờ đi: "Ngươi bị thương ở đâu? Nói cho ta..."

Tề Nhan nhìn chăm chú vào Nam Cung Tĩnh Nữ, ánh mắt như nước.

Khi nàng dứt khoát dùng thân thể của mình che chắn cho Nam Cung Tĩnh Nữ, nàng đột nhiên phát hiện lỗ trống sâu trong nội tâm của mình được lấp đầy.

Đối mặt với một thiếu nữ trong sáng như Nam Cung Tĩnh Nữ, không có bất cứ "kẻ ác" nào có thể làm việc ác mà không hề động dung.

Khi nàng phóng hỏa thiêu rụi cung điện của nàng ấy, nàng ấy lại nhớ đến người khởi xướng tất cả, mà nàng còn không quên tính kế nàng ấy thêm một lần nữa.

Mặc dù những áy náy đó cũng không thể lay động quyết tâm báo thù của Tề Nhan, nhưng nó lại khiến nàng không thể thản nhiên đối mặt với lương tâm của mình.

Đó là thứ lương tâm đã sớm chết đi cùng A Cổ Lạp...

Tuy Tề Nhan bị thương, nhưng trong lòng lại nhẹ nhõm hơn bao giờ hết.

Nàng sẽ tự mình đòi lại nợ máu mà Nam Cung gia thiếu thảo nguyên, nhưng nàng cũng không muốn nợ tình Nam Cung Tĩnh Nữ khi nàng giết nàng ấy...

"Ngươi nói gì đi, có phải là bị thương ở đâu nữa rồi không? Không được gạt ta..."

Nam Cung Tĩnh Nữ thương tâm khóc lên: "Thực xin lỗi, bản cung không nên cậy mạnh, kỳ thật ta không có rành cưỡi ngựa..."

"Điện hạ ~."

Nam Cung Tĩnh Nữ khóc nức nở, mang theo giọng mũi dày đặc "ừm" một tiếng.

"Thần có chút lạnh."

"Ngươi chờ chút, để bản cung đi nhặt củi về."

Nam Cung Tĩnh Nữ lau nước mắt đứng lên, Tề Nhan lại giữ lấy góc áo của nàng: "Điện hạ."

"Hả?"

"Người ôm thần một cái được không?"

"...Được."

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5674 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5219 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4957 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4539 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4463 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4359 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter