Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Kỷ Thiếu, Phu Nhân Cho Ngài Vào Danh Sách Đen Rồi

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Kỷ Thiếu, Phu Nhân Cho Ngài Vào Danh Sách Đen Rồi
  3. Chương 97: Anh Đã Có Vợ Đâu

Chương 97: Anh Đã Có Vợ Đâu

Kỷ Nhiên ngồi ngả hẳn người ra sô pha đằng sau, giải quyết xong chuyện đơn giản như thể vừa búng tay cái rồi thôi, vậy mà đám đàn em thang A đến tháng F thậm chí cả Hải Đăng đều lờ mờ nhận ra anh đang giận lắm. Chẳng biết cô gì đó Kỷ Nhiên có tình cảm ra sao, mà Kỷ Nhiên có vẻ bảo vệ như vậy, rồi Hải Đăng lại nhớ lại vụ mình bỏ qua cô ấy, còn quay video lại tiêu khiển nữa chứ, vậy là càng cố gắng giảm nhẹ cảm giác tồn tại, chỉ mong Kỷ Nhiên đừng nhớ đến mình mà ghi nợ thì tốt hơn. Hải Đăng còn nghĩ được vậy, nên đám đàn em càng không dám nói nhiều, chỉ biết cúi đầu thằng này nhìn đứa kia, không dám nhìn gì người đàn ông đang ngồi giữa phòng vò đầu bứt tai.

Kỷ Nhiên mặc kệ tất cả mọi người đang rối rắm nghĩ về chuyện làm sao thoát khỏi phòng lạnh này, với anh âm thanh kêu gào của gã Chỉnh và không khí lạnh lẽo của máy lạnh hai mươi độ không có gì đáng bận tâm, cái anh quan tâm lúc nào là làm sao xin lỗi được một cô gái mà anh không đoái hoài gì mấy ngày qua. Nếu là một người bình thường, Kỷ Nhiên hẳn sẽ chẳng cần xin lỗi gì, vì họ sẽ tự biết cách nhìn mặt đoán ý mà cúi đầu xin lỗi anh, nhưng người đó lại là Trì Tuyết, nên anh sai thì anh phải xin lỗi.

Hải Đăng lân la ngồi cạnh, mãi đến khi Kỷ Nhiên đăm chiêu suy nghĩ đến mức rượu tràn ra ly còn không hay, anh mới quyết định sẽ thò mặt ra cứu lấy những giọt rượu tràn trên bàn để không lãng phí. Hải Đăng đằng hắng, vỗ vai Kỷ Nhiên, đã thấy Kỷ Nhiên ngẩng lên, dáng vẻ ủ ê nặng nề.

"Có chuyện gì vậy?" Kỷ Nhiên đang bận suy nghĩ, mỗi lần anh suy nghĩ từ chối mọi sự làm phiền đến từ phía khác, Hải Đăng biết được điều này từ lâu, vậy mà hôm nay lại vô tình phạm vào. Hải Đăng nhìn Kỷ Nhiên như gầy đi hai cân, cho dù Kỷ Nhiên cân đối thon gọn gầy đi hai cân cũng không ảnh hưởng mấy đến vẻ đẹp của cậu em, nhưng Hải Đăng lại cứ muốn lo lắng cho Kỷ Nhiên đấy, vậy là đành nói.

"Cậu có chuyện gì vậy? Nói ra anh nghe xem nào".

Kỷ Nhiên nhìn Hải Đăng, thở dài lại thôi: “Anh đã có vợ đâu".

Hải Đăng cứng đờ người, nhìn dáng vẻ muốn nói lại thôi của Kỷ Nhiên, anh không biết cậu ta còn có thể gợn đòn thế này.

“Không có vợ thì có làm sao? Kinh nghiệm về phụ nữ của anh nhiều hơn cậu là cái chắc".

Hải Đăng bốc phét, đám đàn em ai mà không biết anh đang bốc phét, nhưng đều nhìn nhau không dám nói gì. Nhìn Hải Đăng hất cằm như vậy, anh Quân chắc hẳn không tin đâu. Vậy mà họ sai rồi, Kỷ Nhiên không những tin, mà còn tin sắp sái cổ, hai người chụm đầu vào nhau, rủ rỉ gì đấy không ai nghe được. Kỷ Nhiên thì gật đầu liên tục, Hải Đăng càng nói càng hăng say.

“Nên cậu phải giả vờ đáng thương vào, thái độ nhận lỗi phải chân thành lễ độ. Cổ nói một là một, nói hai là hai, nói một cộng hai bằng mười cậu cũng phải gật đầu, như vậy may ra mới có hy vọng".

Kỷ Nhiên nhìn Hải Đăng như người lạ, rồi xoa cầm, mới gật đầu: “Liệu cô ấy có tin không?"

Hải Đăng nhìn anh, "Không tin cậu phải làm sao cho người ta tin chứ".

Hải Đăng biết chắc Kỷ Nhiên không hiểu, làm sao Kỷ Nhiên hiểu được mấy chuyện gió trăng này, khi mà gần mấy chục năm trên đời còn chưa cầm tay con gái chứ. Vậy là thân là đàn anh đi trước, Hải Đăng đành phải ra vẻ dạy bảo những đứa em chưa trải sự đời. Anh dùng chất giọng nhẹ nhàng nhất, nói với Kỷ Nhiên:

"Cậu biết cái gì là dịu dàng không? Con gái yêu bằng tai, cậu phải nói nhẹ nhàng dịu dàng vào, rồi chân thành xin lỗi, lồng thêm chút thảm thương, ví dụ thiếu em anh không sống nổi... một ngày không gặp em anh làm gì cũng không xong... kiểu kiểu đấy. Kiểu gì cô ấy chẳng tha thứ cho cậu?"

Đám đàn em nhìn sang Hải Đăng, mấy câu này anh ta gặp ai chẳng nói, Hải Đăng không phải dạng lăng nhăng, nhưng dỗ gái chắc cũng có đôi ba lần. Chỉ là, cho dù họ trong giang hồ đi nữa, vẫn biết được con gái thời này ai mà tin mấy lời như vậy nữa, còn không bằng đập một cọc tiền cho họ vui còn hơn. Đám đàn em muốn lên tiếng ngăn cản, thì Kỷ Nhiên đã tin theo lời Hải Đăng xúi giục mà gọi điện thoại đi, cả đám muốn khóc tiếng miên, cúi đầu nghĩ về chuyện làm sao ra khỏi căn phòng này, chỉ sợ Kỷ Nhiên giận quá hóa điên đem họ ra rủa xả thì nguy.

Dù có bao nhiêu người đấu tranh tâm lý, vẫn không ảnh hưởng gì Kỷ Nhiên đang dùng chất giọng nhẹ nhàng nhất, ngồi thẳng lưng như sắp kí hợp đồng trăm tỷ, chờ điện thoại đổ chuông.

“Trì Tuyết”.

Giọng Kỷ Nhiên thiếu điều vắt ra nước, Trì Tuyết nghe mà run rẩy một hồi. Ai nói cho cô biết hôm nay là ngày gì, ông chồng của mình mấy hôm nay không thèm đoái hoài gì mình dù chỉ là một chút, bỗng gọi điện đến tìm mình. Mà còn dùng chất giọng kiểu này nữa chứ.

"Nhiên? Anh sao vậy?"

Có lẽ Kỷ Nhiên quá khẩn trương, nên chưa gì đã nói thẳng vào vấn đề chính: "Trì Tuyết, thiếu em anh không sống nổi."

"... " Trì Tuyết không biết mình và khí oxi có đặc điểm gì giống nhau. Anh sợ cô chưa nghe rõ, nhìn lướt sang thấy Hải Đăng đang cổ vũ, vậy là nói tiếp.

"Một ngày không gặp em như cách ba thu..."

Trì Tuyết bật cười, tiếng cười thanh thót làm Kỷ Nhiên ngơ ngẩn cả người. Quế Chi đang ngồi cạnh, lúc này cũng ghé mắt nhìn sang. Nói con gái sáng nắng chiều mưa trưa lâm thâm cũng chẳng sai chút nào. Sáng nay đến công ty, Trì Tuyết mặt ủ mày ê, ai hỏi gì cũng không nói, đồ ăn vặt cũng chẳng buồn quan tâm. Quế Chi quan sát hết cả buổi mới nghĩ, có khi Trì Tuyết thất tình đến nơi, nên đang nghĩ không biết làm sao dỗ dành cô bạn, thì thấy điện thoại gọi đến. Quế Chi ngó thấy tên anh, chưa kịp nói Trì Tuyết phải lên mặt giận ngược, thì cô đã bật cười. Được rồi, con bạn thiếu nghị lực này.

Cô vừa nghe xong hai câu, cười xong cơn giận đã mất tăm. Kỷ Nhiên thở phào nhẹ nhõm, lặng lẽ giơ ngón cái với Hải Đăng. Anh thuận theo nói với cô.

“Lát nữa chúng ta gặp nhau đi, anh muốn gặp em".

Trì Tuyết hiển nhiên không từ chối, cô cũng mong gặp anh. Nên gật đầu ngay, "Được rồi, buổi tối chúng ta đi ăn đi."

Kỷ Nhiên thở phào nhẹ nhõm, Trì Tuyết dập máy xong trên mặt vẫn tươi cười như hoa. Quế Chi càng nhìn càng chướng mắt, sà sát người Trì Tuyết bẹo má.

“Nhìn bản mặt của cậu đi, cậu dễ dãi như vậy đàn ông không trân trọng đâu. Mới nói hai câu đã làm cậu vui đến vậy rồi”.

Trì Tuyết hồi thần lại, nhìn sang Quế Chi một chút rồi lắc đầu.

"Cậu chưa có người yêu không hiểu được đâu".

Bây giờ Quế Chi không đập chết Trì Tuyết, Quế Chi sẽ không tên Quế Chi nữa. Trì Tuyết cũng biết nói sai, vừa chống cự vừa hối hả xin tha, cười đến chảy cả nước mắt Quế Chi mới ngừng tay. Cô lắc lắc mái tóc ngắn củn cỡn, giọng điệu thoải mái xen lẫn ý mỉa mai, "Tha cho cô đó, lần sau còn vậy đừng trách chị đây ra tay độc ác".

Trì Tuyết gật đầu như giã tỏi, Quế Chi lúc này mới nhìn bộ váy công sở của Trì Tuyết.

"Tối nay đi gặp Kỷ tổng à?”

Trì Tuyết nhắc đến lại cười, đúng là đi gặp anh. Quế Chi vừa ngừng tay lại muốn đánh, bày cái bản mặt xuân tình ngời ngợi thế này cho ai xem? Cô nắm tay Trì Tuyết, như thể mẹ già dặn con thơ: “Cho dù cậu đối xử với tớ độc ác tuyệt tình, Quế Chi này vẫn chẳng bỏ cậu được. Kiếp trước chắc cậu là con cún tớ nuôi, nên đời này mới nhọc lòng thế này”.

Trì Tuyết còn ngẩn tò te, Quế Chi đã sờ áo sơ mi không có chút quyến rũ nào.

“Cậu tính mặc cái này đến gặp anh ấy à?”

Quế Chi lại lắc đầu nguầy nguậy, "Bỏ đi bỏ đi, chắc chắn kiếp trước tớ nợ cậu".

Và con sen Quế Chi kéo thẳng Trì Tuyết đến trung tâm thương mại, lựa sạch đồ trên giá cổ vũ Trì Tuyết vào phòng thay đồ, đến khi Trì Tuyết mặc một bộ váy chiết eo, phần lưng lộ ra quá nửa, đỏ ửng mặt mày ra ngoài, Quế Chi mới gật đầu.

"Đẹp".

Trì Tuyết là mẫu người truyền thống, ăn mặc hở hang thế này không phải là phong cách của cô, Trì Tuyết nhìn mình thật lâu, làn da trắng nõn nà, môi đỏ tóc dài, bộ váy ôm sát từng đường cong, làm sao cũng không thả lỏng tự nhiên nổi vậy là lắc đầu với Quế Chi.

"Tớ đi gặp chồng, chứ đâu phải gặp ai mà mặc thế này?"

Trì Tuyết xoay người, phía sau hở gần hết lưng kéo dài tận eo.

"Có bộ nào đàng hoàng chút không?"

Quế Chi gật đầu, lôi một bộ váy trên kệ xuống, Trì Tuyết cầm lấy nhìn trước ngó sau một chút, rồi đi vào trong. Đây là một váy dài ca rô, kết hợp với áo phông trắng, phía trước có một dải nơ giả cà vạt, không hề hở hang, dịu dàng nữ tính nổi bật gương mặt xinh xắn của Trì Tuyết, Trì Tuyết vừa nhìn đã thấy thích, mới quyết định lấy bộ này. Quế Chi nhìn lại bộ váy hở eo lúc nãy, tiếc nuối không thôi.

“Tớ cá là cậu mặc nó, anh ấy chẳng bao giờ giận nổi cậu một câu luôn".

“Bậy bạ, anh ấy không phải người phàm tục như thế".

“Có người nào không mê gái chứ, đây không phải là phàm tục, là thân thể khỏe mạnh".

Quế Chi sửa lời Trì Tuyết, trong phút chốc cô nhớ đến người nào đó khỏe mạnh mỗi đêm, nuốt nước miếng một cái rồi lắc đầu, gương mặt đỏ ửng không rõ vì sao. Trì Tuyết đẩy Quế Chi một cái.

“Cậu bậy quá đi."

Quế Chi tự nhiên bị đẩy, suýt nữa thì chúi đầu xuống đất, không hiểu gì nhìn Trì Tuyết đang ngượng chín mặt đứng bên kia. Quế Chi ghé sát lại, sờ má nóng hổi, cười khả ố.

“Ái chà chà, Trì Tuyết nhà ta đang nghĩ gì vậy? Ai mới bậy bạ chứ?"

Trì Tuyết da mặt mỏng chịu hết nổi, vội vàng quơ hết đồ đạc chạy ra tính tiền, để lại Quế Chi đang cười như được mùa đằng sau.

Quế Chi mua tặng Trì Tuyết bộ này, ban đầu Trì Tuyết còn từ chối, nhưng đến khi Quế Chi nhanh tay quẹt thẻ cô lại nuốt lại lời vào trong. Miệng than thở một hồi.

"Quế Chi nhà ta giàu thật"

Quế Chi liếc xéo Trì Tuyết, bày ra vẻ mặt hiển nhiên, rồi cất thẻ tín dụng vào túi áo khoác, khoác tay ngang qua eo Trì Tuyết kéo người đi. Trì Tuyết cầm theo váy đi theo Quế Chi, đến hàng ghế ngồi nghỉ bên cạnh thang cuốn thì nghe Quế Chi nói.

“Nếu nói về giàu có, thì là chồng cậu mới đúng ấy”.

"Thôi đi cô".

Đến chiều khi Kỷ Nhiên đến tìm cô, Trì Tuyết đã thay xong bộ váy nọ, ra ngoài vừa hay thấy anh mặc một bộ vest. Trì Tuyết nhìn chăm chăm vào bộ vest, từng đường kim mũi chỉ đều rất chỉnh chu, cho dù có muốn hạ cấp nó xuống thành hàng fake cũng không biết hạ giá từ đâu cả. Kỷ Nhiên lâu ngày không gặp Trì Tuyết, vừa gặp chỉ muốn lao đến cô, vậy mà Trì Tuyết không vui vẻ như anh tưởng tượng, trái lại nhìn chăm chăm bộ vest của mình.

Kỷ Nhiên nhìn quanh, vest vẫn bình thường ngay ngắn, Trì Tuyết nhìn gì mới được? Anh e dè đi sang.

"Trì Tuyết? Em thích vest à?"

Trì Tuyết hồi thần trở lại, lắc đầu.

"Không phải...”

Kỷ Nhiên gật đầu, "Vậy là em thích anh".

Trì Tuyết. "..."

Mới mấy ngày không gặp, Kỷ Nhiên cứ như người khác thế này là làm sao?

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5703 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5238 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4978 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4557 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4481 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4397 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter