Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Lần Thứ Hai Tra Nam Sống Lại

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Lần Thứ Hai Tra Nam Sống Lại
  3. Chương 11: Tìm người

Chương 11: Tìm người

Tiểu viện của Mã Đại không lớn nên dù Tạ Phác đã vào phòng nhưng vẫn nghe thấy rành mạch. Tuy nàng không tán đồng suy nghĩ của hai người, nhưng lễ giáo xưa không cho phép nàng mở cửa bước ra ngoài khuyên can Chúc Hợp.

Hai người nha hoàn Yến Hà và Yến Thu đang dọn dẹp phòng, nghe những lời của Chúc Hợp bèn cau mày nói, “Cô gia cũng thật mồm nhanh hơn não, nếu đánh Hồ dễ vậy thì đất nước này đã thái bình lâu rồi!”

Tuy Yến Hà và Yến Thu chỉ là nha hoàn, nhưng khi sống trong Tạ phủ, Tạ Phác chưa bao giờ bạc đãi các nàng ấy, đãi ngộ như thiên kim tiểu thư đích thực. Từ khi dọn về nhà riêng của Chúc Hợp các nàng không còn được như xưa, vì vậy trong lòng vẫn luôn không vui vẻ gì.

Tạ Phác thành thân được hai ngày, nha hoàn thân cận cùng phải dọn đến phủ việc rách nát kia. Không nghĩ đến thì thôi, Yến Thu vừa nghĩ đến đã không nhịn được ghét bỏ.

May mà đứa nha hoàn này vẫn còn nhớ mình đang trốn ở nhà người khác, chỉ dám nhỏ giọng bàn luận. Tạ Phác quay đầu lạnh lùng nhìn nàng ta, tuy chỉ là một ánh nhìn bình thường nhưng sau lưng Yến Thu đổ mồ hôi lạnh.

“Tiểu… tiểu thư, nô tỳ biết sai rồi ạ.”

“Tự tìm một chỗ quỳ xuống hối lỗi, cô gia về thì đứng lên!”

Tạ Phác là người ôn hòa, nàng cũng không thích quá nghiêm khắc với ai kể cả nha hoàn, thế nhưng không có nghĩa là nàng không tuân thủ phép tắc. Chuyện hôm nay khiến nàng không hài lòng với Yến Thu, nha hoàn này cần đào tạo lại, về sau mới có thể dẫn theo.

Yến Thu quỳ ở góc nhà, bên ngoài đang là giữa thu nhưng thời tiết vẫn nóng bức khó chịu. Trong phòng ngược lại rất lạnh, khí lạnh từ nền đất ngấm vào chân rồi dần dần là cả người nàng ta. Yến Hà muốn nói tốt vài câu cho Yến Thu nhưng nhìn sắc mặt lạnh lùng của tiểu thư, lời đang định nói cũng phải nuốt ngược trở vào.

Yến Thu cũng thật sơ suất. Tuy Tạ Phác vô cùng hiền hòa, bình thường còn không nỡ trách mắng các nàng, nhưng hiển nhiên chuyện vừa nãy đã chạm đến vảy ngược của nàng.

Chúc Hợp thương lượng với Mã Đại rất lâu, cũng viết ra vô số kế sách đối phó với người Hồ, nhưng vì đề phòng bị nghe trộm nên hai người đều không hẹn mà cùng nói nhỏ.

Giữa trưa, vì lo lắng Tạ Phác bị đói, Chúc Hợp phái người ra phố mua điểm tâm nàng thích ăn nhất mang vào phòng.

Trong phòng, Yến Hà vừa nhanh nhẹn bày món ăn lên bàn vừa vui mừng nói, “Cô gia đối với tiểu thư là thật lòng thật dạ, sợ tiểu thư ăn không quen nên đã đích thân phái người xuất phủ mua đồ về đấy ạ.”

Tạ Phác nghĩ một mình nàng cũng không ăn hết, chỉ để lại hai món, còn lại bảo Yến Hà đem ra ngoài cho Chúc Hợp ăn. Tạ Phác và Yến Hà ăn thì đủ nhưng thêm Yến Thu chắc chắn sẽ thiếu, vì vậy... nàng được miễn ăn. Yến Thu quỳ góc tường cả một buổi nhưng đến trưa vẫn không có cơm ăn, không khỏi hơi ấm ức. Yến Hà nhìn Yến Thu cũng đáng thương bèn nói, “Tiểu thư, Yến Thu…”

“Mấy món này là tướng công mua, nàng có vẻ ghét tướng công nên chắc mấy món này nàng cũng không vừa mắt đâu.”

“Dạ, nô tỳ không dám ạ.” Yến Thu hối hận đến mức muốn vả mình vài cái, nàng xấu hổ đỏ mặt nhưng đang quỳ góc tường nên không ai nhìn thấy.

Ngoài sân, Mã Đại và Chúc Hợp nhất trí việc đầu tiên cần làm là cứu nhạc phụ đại nhân của hắn, sau đó cùng ông tiếp tục thương nghị quyết sách đối phó người Hồ. Chúc Hợp cũng đề nghị nên đổi chỗ ở, nếu không một ngày nào đó bị người Tạ gia bán cho giặc mà không biết.

Chúc Hợp tạm dừng công việc rồi vào phòng, hắn thấy Tạ Phác đang dọn dẹp quần áo của hai người, còn có cả Yến Thu đang quỳ góc tường, Chúc Hợp chầm chậm đi về phía thê tử. Yến Thu định đứng lên, nhưng nhớ đến những lời vừa nãy của tiểu thư, nàng lại tiếp tục quỳ.

Chúc Hợp ngồi cạnh Tạ Phác, nhìn nàng chăm chú, sau vì kìm lòng không đặng nên bèn nắm tay nàng, “Thê tử, tướng công chắc chắn sẽ cứu nhạc phụ ra ngoài.”

“Ta tin chàng.” Nàng giờ chỉ còn Chúc Hợp, không tin hắn thì tin ai.

Chúc Hợp nói chuyện cùng với nàng một lúc lâu, nghiễm nhiên vứt Yến Thu ra sau đầu. Yến Thu khổ muốn chết, chân nàng ta hiện giờ vừa tê vừa đau, chỉ muốn nhanh chóng đứng lên.

Từ lúc Chúc Hợp vào phòng đến giờ đã được một lúc lâu nhưng không biết Tạ Phác vô tình hay cố ý quên mất nàng, Yến Thu đành nhỏ giọng kêu, “Tiểu thư.”

“À, Yến Thu bị tiểu thư phạt quỳ sao?”

“Nàng nói chuyện mà không suy nghĩ nên thiếp phạt nàng quỳ.” Tạ Phác nhẹ nhàng bâng quơ giải thích.

“Nếu không phải chuyện quá nghiêm trọng, phạt thế cũng đủ rồi.” Bệnh thương hoa tiếc ngọc của Chúc Hợp lại tái phát.

Tạ Phác không vui không buồn nói, “Tất cả nghe theo tướng công.”

Yến Thu cảm kích dập đầu với hai người sau đó đứng lên, “Nô tỳ cảm ơn cô gia.”

Chúc Hợp có dự cảm không lành, hắn lại làm gì sai đúng không các vị.

Ngay sau khi được tha, Yến Thu đứng dậy chạy đến trước mặt Chúc Hợp, loi nhoi rót trà cho hắn. Chúc Hợp nhìn chén trà trên bàn lại nhìn lên Yến Thu, hắn cảm thấy hắn hình như quên quên gì đó.

Tạ Phác nhìn Chúc Hợp đang chăm chú “ngắm” tay của người nào đó bèn thản nhiên nói, “Tướng công đang nghĩ gì vậy?”

Ngay sau khi Yến Thu rót trà xong, nàng ta lặng lẽ lui xuống. Chính lúc đó cảm giác kì quái của Chúc Hợp càng tăng lên, chắc chắn hắn đã quên kí ức nào đó về Yến Thu.

“Tướng công đang nghĩ lúc nào nên cứu nhạc phụ thì tốt nhất.” Chúc Hợp bịa tạm một lý do.

“Vẫn chưa thương lượng xong ư?” Chàng vẫn còn non lắm, tướng công à.

Đôi mắt trong như nước mùa thu của nàng nhiễm đầy ý cười, đôi môi nhếch lên không nhìn ra hỉ nộ, chỉ những người đã sống cùng nàng lâu mới hiểu rõ, Tạ Phác càng bình tĩnh càng chứng tỏ nàng không tin tưởng lý do này.

“Đã xong nhưng còn nhiều chỗ vẫn chưa hợp lý.” Chúc Hợp cứ nghĩ đã đủ hoàn hảo nhưng trong mắt nàng chỉ như trò trẻ con, nàng cũng lười phản bác.

“Ta muốn đi gặp Mã Đại một lúc.” Chúc Hợp đứng lên ra khỏi phòng, hắn đang có việc phiền não, vì vậy muốn ra ngoài hít thở không khí.

Chúc Hợp vừa ra khỏi cửa, Tạ Phác cười như không cười nhìn Yến Thu. Yến Thu hoảng hốt lùi lại hai bước, cúi đầu không dám nhìn nàng.

Buổi đêm, Mã Đại chia huynh đệ thành hai tốp. Một tốp phụ trách đưa Tạ Phác đến chỗ trốn an toàn hơn, một tốp đi theo Chúc Hợp cứu Tạ viên ngoại,

Tạ Thành mua cho Tạ Phác một điền trang bí mật. Trước khi thành hôn, Tạ Thành đã dự đoán đến việc ngày hôm nay cho nên nên điền trang không được viết vào của hồi môn của nàng. Tạ Thành còn nói với nàng nếu có nguy hiểm thì ngay lập tức phải đến đây lánh tạm.

Tạ Thành chắc chắn phải có lý do mới làm như vậy, nên trong đêm tân hôn Tạ Phác đã nói lại với Chúc Hợp về điền trang này.

Ở Tạ phủ, Chúc Hợp mang người đến bí mật giải cứu Tạ Thành. Tạ Phủ bị người Hồ bao vây chặt chẽ, trước cửa lớn hiện tại có mấy tên lính đang ngồi uống rượu ăn thịt vui vẻ.

Chúc Hợp chia người thành từng tốp nhỏ, nhẹ nhàng ra lệnh, “Cứ theo kế hoạch mà làm.”

Lúc Tạ Phác được người đưa đến điền trang, mặt trời đã xuống núi từ lâu, nông dân trong điền trang hầu hết đã tắt đèn đi ngủ. Tạ Phác vừa đến cửa, chó canh thấy người lạ thì sủa inh ỏi, đánh thức thủ vệ đang ở gần đó.

Thủ vệ của điền trang không phải loại ăn không ngồi rồi, chỉ vài giây đã vây quanh đám người Tạ Phác thành một vòng tròn, một lão già cất tiếng hỏi, “Mấy người là ai?”

Tạ Phác bình tĩnh thi lễ nói, “Ta là chủ nhân điền trang này, phụ thân ta là Tạ Thành ở Bình Thành.”

Lão già lập tức tiến thêm hai bước, dưới ánh trăng mờ ảo nhìn không rõ ai với ai, lão hỏi lại, “Nàng có phải Tạ đại tiểu thư không?”

Thị lực của nàng tốt hơn lão, nàng tiến thêm vài bước nhìn mặt lão rồi nói, “Phong bá.”

Tạ Phong ra lệch cho thủ vệ thu vũ khí, đi đến trước mặt nàng nói, “Lão nô chờ tiểu thư lâu lắm rồi.”

Tạ Phác đợi người sửa sang lại phòng. Trong lúc chờ Chúc Hợp cứu người về, cũng thuận tiện tìm hiểu tình hình của điền trang, “Không ngờ Phong bá lại ở đây.”

“Lão gia lo lắng người gặp nguy hiểm nên bảo lão đến trông coi điền trang, phòng trường hợp khẩn cấp tiểu thư cần đến.”

Phụ thân lo nghĩ chu toàn cho nàng nhưng nàng chỉ có thể ngồi đây đợi người. Tạ Phác vô cùng đau lòng, “Hy vọng phụ thân bình an thoát ra ngoài.”

Đến nửa đêm, Chúc Hợp vẫn chưa quay về, Tạ Phác không dám ngủ vì vậy Tạ Phong cũng ngồi đợi cùng nàng. Nhưng Tạ Phong đã lớn tuổi, không tránh khỏi cảm thấy mệt mỏi. Tạ Phác áy náy nhìn lão, “Phong bá, người đi nghỉ trước đi.”

“Lão nô cũng lo lắng cho lão gia, lão gia chưa về lão nô không muốn ngủ.”

Cả đêm, Chúc Hợp không về. Tạ Phác cùng Tạ Phong đến lúc trời vừa sáng, ánh mặt trời từ từ chiếu sáng chân trời, lòng nàng càng loạn như tơ vò. Chưa bao giờ nàng mong gặp Chúc Hợp như bây giờ.

Tiễn Ba - một trong những anh em cùng hội “Khất cái Bình Thành” nói, “Đệ tức, chúng ta đều không thể ngồi yên một chỗ, ta muốn ra ngoài tìm hiểu tin tức, thuận tiên giúp đỡ lão đại.”

Tuy Tạ Phác lòng như lửa đốt nhưng nàng chỉ là phận nữ nhi, không thể một mình chạy ra ngoài. Quan hệ giữa Chúc Hợp và các huynh đệ vô cùng tốt, hắn còn dẫn theo nhiều anh em, vì vậy để Tiễn Ba ra ngoài thám thính tin tức không nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất hiện nay.

“Vậy phải phiền toái các vị.” Tạ Phác cảm kích thi lễ với Tiễn Ba/

“Đều là anh em, bọn họ gặp nguy, chúng tôi cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.”

Tình hình bên Tạ phủ không quá khả quan. Vũ Văn Diệp là quý tộc không phải chỉ có mỗi cái danh hão, người hắn mang theo đều là cao thủ dụng võ. Chúc Hợp khinh bỉ, đi cướp người thôi mà còn mang nhiều cao thủ vậy, chứng tỏ tên này nhát chết vô cùng.

Chúc Hợp ngàn tính vạn tính cũng không ngờ đến việc tên họ Vũ ăn không ngồi rồi không có việc gì làm đến thư phòng phụ đạo tâm lý Tạ Thành. Vốn dĩ kế hoạch chỉ còn bước cuối là hoàn thành nhưng lại vướng phải tên phiền phức Vũ Văn Diệp, Chúc Hợp muốn băm thây hắn cho chó ngoài đường ăn.

Vũ Văn Diệp quyết tâm cướp Tạ Phác nhưng nếu không cần dùng đến bạo lực với cha vợ tương lai thì vẫn tốt hơn. Tạ Thành nào có nghe lọt, nhưng vẫn nhẫn nại không thèm phản ứng.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5686 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5226 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4964 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4545 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4473 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4372 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter