Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Lão Tổ Xuất Quan

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Lão Tổ Xuất Quan
  3. Chương 1: Luyện Khí Mười Vạn

Chương 1: Luyện Khí Mười Vạn

Phía sau núi Thiên Lam Tông.

Ở một nơi khí ho cò gáy cây cối um tùm, bỗng nhiên xuất hiện một cánh cửa đá rung động kịch liệt, bụi bay mịt mù, cánh cửa dần dần mở ra.

Một lão giả từ bên trong bước ra.

Bước chân đầu tiên, tinh thần vừa động, lão giả không còn vẻ ngoài già nua xấu xí!

Bước chân thứ hai, hắn đã biến thành một người đàn ông trung niên!

Bước thứ ba hạ xuống, lúc này, hắn đã có dáng vẻ của một thanh niên tầm hai mươi tuổi.

Lại một vạn năm! Hazz, ta vẫn chưa đột phá Trúc Cơ!

Hắn tên là Từ Phương, đã tu luyện mười vạn năm.

Mười vạn năm trước, hắn là đệ tử khai sơn của Thiên Lam Tông. Lúc sư phụ của hắn phi thăng, hắn ở luyện khí kì.

Chín vạn năm trước, sư chất của hắn phi thăng, hắn đang ở luyện khí kì.

Năm vạn năm trước, con chó già giữ cửa của Thiên Lam tông phi thăng, hắn vẫn còn ở luyện khí kì.

Ba vạn năm trước, cây cổ thụ dưới chân núi độ kiếp thành yêu bất thành, hồn bay phách tán, hắn vẫn ở luyện khí kì.

Một vạn năm trước, đệ tử đời thứ 99872 của Thiên Lam tông Trương Vô Cực phi thăng, Từ Phương vẫn bất biến giữa dòng đời vạn biến ở luyện khí kì.

Hắn không phục, hắn tức mình, hắn bế quan một vạn năm, cuối cùng, vẫn không đột phá thành công.

Trúc Cơ Đan hắn ăn còn nhiều hơn người ta ăn cơm.

Lúc sư phụ thu nhận hắn, nói hắn thiên phú dị bẩm, nhưng lúc ông phi thăng chả dám to mồm căn dặn gì thêm nữa..

Ưu điểm của Từ Phương là, hắn vĩnh viễn sẽ không già, và luôn luôn ở cảnh giới luyện khí kỳ.

Người khác luyện khí chín tầng, hoặc người có thiên phú mạnh lắm cũng chỉ dừng lại ở mười tầng viên mãn, sau đó có thể đột phá lên trúc cơ, sau đó hóa hình kim đan, nguyên anh khai khiếu, diễn hóa động thiên, đúc thành nguyên thần, thần anh hợp đạo, sau đó độ kiếp đại thừa rồi phi thăng!

Mà hắn, là luyện khí 9999 tầng!

Mười vạn năm trôi qua, môn phái cũng suy yếu!

Từ Phương thở dài một hơi, năm xưa Thiên Lam Tông là thế lực đệ nhất của Tam Thiên Đạo Châu, hôm nay, nhìn hậu sơn hoang vắng, xa xa nơi đã từng là đại điện cũng rách nát, chỉ còn lại chủ điện là còn mơ hồ có thể nhìn ra bộ dạng năm đó.

Hả?

Từ Phương bỗng nhiên nhướng mày, ánh mắt trở nên đằng đằng sát khí.

Đã từng là động phúc địa thiên, linh khí chuyển hóa, mà bây giờ lại trở thành một môn phái xuống dốc đến mức người người bắt nạt.

Các đời đệ tử không có hiền tài, dẫn đến môn phái xa sút không có gì đáng trách.

Nhưng có người lại muốn diệt Thiên Lam tông!

Từ Phương hắn, sao có thể cho phép!

……

Bùm!

Một đệ tử Thiên Lam Tông từ ngoài cửa điện bay ngược vào bên trong, ngã trên mặt đất hộc máu không ngừng.

"Lăng Thanh Thù, ta đã sớm nói, chỉ cần ngươi gả cho bản thiếu tông chủ, đem Thiên Lam tông cút ra khỏi đây, bản thiếu chủ có thể bảo vệ ngươi và Thiên Lam tông chu toàn, về sau ta thành tông chủ của Vân Sơn tông thì ngươi chín là phu nhân tông chủ rồi!”

“Bản thiếu gia cho ngươi một cơ hội cuối cùng! Nếu không, ta sẽ diệt tông môn của ngươi, lúc đó đừng trách bản thiếu vô tình!” Lúc này một nam tử nhàn nhã lững thững đi đến, mà theo sau hắn có mấy chục vị có khí tức cường giả nói.

Đại môn phái của Tề Châu, Vân Sơn tông, có cường giả Kim Đan tọa trấn!

Còn Thiên Lam Lông, tông chủ đời trước lúc còn sống có tu vi Kim Đan, cho nên cái đám rắn rếch kia không dám lộn xộn, nhưng từ khi tông chủ tọa hóa, Vân Sơn Tông đã bắt đầu rục rịch.

Hôm nay, cái đám Vân Sơn tông này hoàn toàn lật mặt !

Trong đại điện có hơn mười đệ tử cốt cán của Thiên Lam Tông mình đầy thương tích, phía trên cùng là một nữ tử có vẻ đẹp thanh tú, ánh mắt sắc bén lại mang theo tuyệt vọng, nữ tử đó chính là tông chủ hiện tại của Thiên Lam Tông - Lăng Thanh Thù!

Người mạnh nhất Thiên Lam tông chính là nàng, nhưng nàng cũng chỉ mới Trúc Cơ trung kỳ, ngoài ra còn có hai trưởng lão Trúc Cơ sơ kỳ.

Còn Vân Sơn tông, có cường giả kim đan và mấy chục vị ở cảnh giới Trúc Cơ!

Yếu nhất, cũng không kém Lăng Thanh Thù nhiều lắm.

“Thiên Lam Tông ta thà chết vinh còn hơn sống nhục! Lưu Vân Thanh, ngươi muốn giết thì giết đi, muốn ta thành phu nhân của ngươi, nằm mơ!" Ánh mắt Lăng Thanh Thù quyết tuyệt, gắng gượng đứng dậy!

Bộc phát toàn bộ thực lực của Trúc Cơ trung kỳ, một tiếng “bang” vang lên, thanh kiếm sáng chói được rút ra!

Lưu Vân Thanh liếm liếm môi, ánh mắt dâm tà quét ở trên người Lăng Thanh Thù, cười ha ha nói: "Ta muốn Lăng Thanh Thù sống!

Trong chốc lát, đằng sau hắn có hai người khí tức khủng bố, cường giả Trúc Cơ viên mãn lao lên phía trước!

Ba người trong nháy mắt giao thủ với nhau.

Lăng Thanh Thù vốn thấp hơn một cái cảnh giới, đối phó với một người đã là miễn cưỡng huống gì là hai người, hai người đó người nào người nấy căn bản muốn tốc chiến tốc thắng cho nên không có ý lưu thủ.

Thiếu tông chủ chỉ muốn người sống!

Thân hình ba người lẫn vào nhau, Lăng Thanh Thù phun ra một ngụm máu, trong mắt vô cùng bi phẫn, trường kiếm trong tay trực tiếp bị gãy làm đôi.

Bất lực, tuyệt vọng! Nàng không nhìn thấy chút hy vọng lật ngược tình thế nào!

Bỗng nhiên, trong ánh mắt nàng hiện lên một tia kiên định.

Cho dù chết, cũng tuyệt đối không thể rơi vào tay Lưu Vân Thanh.

Lăng Thanh Thù trực tiếp xoay kiếm, đưa lên cổ mình.

“Hà tất phải làm như thế?” Haizz!

Một tiếng thở dài vang lên bên cạnh Lăng Thanh Thù.

Thanh Kiếm ở trong tay nàng dừng ngay trước cổ, không cách nào nhúc nhích!

Lăng Thanh Thù hoảng sợ, là ai? Nàng ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một người trẻ tuổi, đứng ở trước mặt của nàng, nhưng ánh mắt của hắn lại mang theo tang thương vô tận.

Hắn hai ngón tay, kẹp lấy thanh kiếm của nàng.

Người tới, chính là Từ Phương.

“Nói đi, các ngươi muốn chết như thế nào?”

Từ Phương buông Lăng Thanh Thù ra, chậm rãi đi tới trước mặt đám người kia.

Lưu Vân Thanh nhìn chằm chằm Từ Phương, bỗng nhiên nhoẵn miệng cười, nói: "Lại một tên nữa tới chịu chết, còn tưởng là cao thủ gì, hóa ra chỉ là một tên quét rác của Thiên Lam Tông, không nghĩ tới một tên luyện khí kỳ cũng dám đi ra làm càn.”

Từ Phương gật gật đầu, nói: "Nếu các ngươi đã không có ý kiến gì, vậy ta sẽ tiễn các người đi!"

Thân hình hắn di chuyển, mục tiêu rõ ràng là hai người vừa nãy ra tay với Lăng Thanh Thù.

“Quả nhiên, người muốn chết, ai cũng không ngăn được.”

“Ngươi đừng động thủ, lão tử dùng một ngón tay cũng có thể nghiền chết hắn!” Hai người kia nhe răng cười, trong nháy mắt một người trong đó đã “ầm ầm” đánh ra một quyền về phía trước.

Hắn ta muốn dùng một quyền đem người thanh niên này đập nát bấy, để cho kẻ này trước khi chết biết răngv chênh lệch giữa luyện khí và trúc cơ là như thế nào.

Trong chớp mắt, hắn đã đến trước mặt Từ Phương.

Lăng Thanh Thù nhịn không được mà kinh hô thành tiếng, còn tưởng rằng là đấng cứu thế đến cứu mạng bọn họ, chẳng lẽ cứ như vậy đến chịu chết sao? Người thanh niên vô danh này là muốn tuẫn táng cùng tông môn sao?

Nhưng mà Từ Phương vẫn luôn nhàn nhạt không thể hiệ ra chút biểu cảm nào, nhẹ nhàng nâng tay lên, vỗ về phía người nọ.

Sắc mặt người nọ biến đổi, một cỗ lực lớn nương theo cánh tay hắn vọt về phía trước.

Thân thể của người nọ phát ra tiếng bạo nát, toàn bộ xương cốt vỡ vụn, sự việc xảy ra quá bất ngờ ngay đến há miệng cũng không có cơ hội, chỉ thấy thất khiếu không ngừng chảy máu.

Nhưng trên thực tế, toàn thân trên dưới người đàn ông không có chút nội thương nào, lấy tu vi của người đàn ông mà nói, một tên luyện khí kỳ nho nhỏ sao có thể làm gì được hắn.

“Người thứ nhất!" Từ Phương thản nhiên mở miệng.

“Hắn không phải luyện khí kỳ!" Đồng tử của một người khác co rụt lại, lớn tiếng quát.

“Hắn là Kim Đan, tuyệt đối là Kim Đan kỳ mới có thể một chiêu nhẹ nhàng đánh tan Liễu Tam như thế!”

“Rút lui, mau rút lui! Kim Đan, không thể địch!”

Hắn ta hoảng sợ, ngay cả Lưu Vân Thanh cũng chấn kinh, điên cuồng rút lui, từ khi nào mà Thiên Lam Tông có cường giả Kim Đan kỳ?

Vấn đề là gần trăm năm nay, trong Thiên Lam Tông, ngoại trừ tông chủ tiền nhiệm ra, căn bản không có ai đạt tới cảnh giới này!

Khóe miệng Từ Phương mang theo nụ cười, hướng về đám người đang bỏ chạy nói: “Ta nói rồi, ta chỉ là Luyện Khí kỳ!”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5674 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5219 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4957 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4539 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4463 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4359 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter