Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Loạn Thần

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Loạn Thần
  3. Chương 34:

Chương 34:

Lại là một roi nữa, Cố Hạnh Chi đã có phần hoảng hốt. Chàng chỉ cảm thấy trên lưng có vô số vệt lửa bùng lên, giật giật đến mức khiến trán chàng nổi gân xanh, huyệt thái dương trướng đau.

Chàng không nhịn được mà chúi đầu xuống, suýt chút nữa là ngã nhào ra đất.

Chàng nhớ lúc sáng nay khi rời phủ, Hoa Dương kéo tay áo chàng, vẻ mặt tức giận hỏi chàng: Phải đi xa đến đâu mà lâu thế mới trở về.

Chàng chỉ có thể thuận miệng lấy công vụ ra để qua loa đáp lại nàng.

Không trở lại không phải là vì xa mà là vì không thể để cho nàng nhìn thấy thương thế của chàng.

Thành thân quả nhiên quá phiền phức, mạng sắp mất nửa cái rồi.

Cố Hạnh Chi nghĩ vậy, cắn răng lấy cùi chỏ chống đỡ chính mình. Trước mắt chàng dâng lên một màn sương trắng, từng giọt mồ hôi lạnh từ chóp mũi trượt xuống, nhỏ xuống trên gạch đá, vỡ tung thành những bọt nước li ti.

Trăm năm liệt tổ liệt tông nhà họ Cố ở trước mặt, chàng yên lặng cắn lưỡi, mãi đến khi trong miệng dâng lên vị máu tươi, trận roi này mới rốt cuộc dừng lại.

Ước chừng khoảng hai mươi roi, không ít một roi.

Khi một roi cuối cùng quất xuống, Cố Hạnh Chi thả lỏng tấm lưng cứng còng ra. Trong nháy mắt, cảm giác đau đớn và mệt nhọc đều cuộn trào mà tới, ánh nến trước mắt hóa thành những vầng sáng mờ ảo.

“Gọi đại phu!”

Trong lúc mông lung chàng nghe thấy có người gọi: “Mau mời đại phu đến đây!”

…

Cố Hạnh Chi giống như lại nằm mơ. Trong giấc mơ đó, cả phòng đều tràn ngập mùi thuốc đông y đắng chát.

Tháng Sáu giữa hè, chàng khoác một chiếc áo lông cừu hơi dày, nghiêng người dựa vào một bên khung giường, trong tay là một chén thuốc mà Phúc bá bưng tới cho chàng.

Thuốc đã không còn hơi nóng nữa, trên miệng chén còn sót lại một vòng nhỏ những hơi nước đọng, thỉnh thoảng có một giọt trượt xuống nhanh như chớp.

Phúc bá đẩy cửa bước vào, thấy dáng vẻ này của chàng thì lẳng lặng thở dài, đi đến bên cạnh nói với chàng: “Tần thị lang tới.”

Lúc này Cố Hạnh Chi mới có chút sức sống. Chàng buông chén thuốc trên tay xuống, khoác áo muốn xuống giường gặp khách.

“Huynh đừng nhúc nhích.” Tần Chú bước vào thì đã thấy chàng vén chăn gấm lên, cuống quýt ngăn lại. “Không phải chuyện liên quan đến nàng, ta vẫn chưa tìm được người.”

Cố Hạnh Chi nghe thấy những lời này thì sắc mặt ảm đạm đi, quay về nằm lại trên giường.

“Ta đến là muốn nói cho huynh biết một chuyện khác.” Tần Chú nói. “Nhưng huynh nghe xong đừng khích động, sức khỏe quan trọng hơn.”

Chưa nói thì thôi, Tần Chú vừa dứt lời, tâm trạng bình tĩnh của chàng trong thoáng chốc đã siết chặt. Cố Hạnh Chi quay đầu nhìn y, trong đôi mắt đen kịt gợi lên nét tăm tối khác lạ.

“Khụ khụ…” Tần Chú hắng giọng, lời ít ý nhiều nói. “Đợt đi săn mùa xuân đã xảy ra chuyện.”

Không đợi Cố Hạnh Chi hỏi, Tần Chú đã nói tiếp: “Có người trà trộn vào đội ngũ đi săn để ám sát, có lẽ là nhằm vào Tống Thị Du.”

“Thành công sao?” Cố Hạnh Chi hỏi.

Tần Chú lắc đầu, đáp: “Mặc dù ám sát không thành công nhưng người của Bắc Lương đã mượn cớ nói xấu rằng lần ngoài ý muốn này là do triều đình nhằm vào bọn họ, đưa ra đề xuất cắt đất bồi thường, muốn nữ nhi hoàng thất đi hòa thân.”

Cố Hạnh Chi dứt khoát ngồi thẳng lên một chút, vết đao trên lưng bị đụng tới khiến trán chàng ứa mồ hôi lạnh. Tần Chú muốn đỡ nhưng bị chàng phất tay cản lại.

“Là do nàng làm sao?” Chàng hỏi, trong giọng nói mang theo phần khẳng định.

Người đối diện không trả lời, một lát sau mới gật gật đầu, đưa một mảnh vải cho Cố Hạnh Chi: “Thứ này lấy xuống từ trên mũi tên bắn trượt Tống Thị Du, chúng ta cũng không biết là cái gì, có lẽ huynh có thể xem hiểu.”

Đó là một mảnh vải chẳng có gì đặc biệt, giống như có người nhất thời hứng khởi xé từ trên vạt áo xuống vậy. Sắc vải trắng thuần, chất vải mềm mại ôm sát da, rất hợp với phong cách không chịu để bản thân chịu thiệt thòi từ trước đến nay của nàng.

Chàng bỗng nhiên có chút khiếp đảm, bàn tay đưa ra cũng bắt đầu run rẩy.

Chàng cầm lấy nó, mở ra.

Bên trên chỉ có một chữ “xiên” viết bằng máu đã khô.

Trong lòng chàng bỗng nhiên sợ hãi, Cố Hạnh Chi tỉnh lại.

Trái tim áy náy đang đập loạn nhịp trong lồng ngực kia vẫn còn đang kinh hoàng, đập đến độ cổ họng chàng siết chặt.

Chàng hơi nhích người lên mới phát hiện mình vẫn còn đang nằm trên giường. May là vết thương đã được xử lý rồi, nhưng khẽ nhúc nhích vẫn cảm thấy sau lưng đau rát.

Xem ra phải nói cho nàng biết mình sẽ đi đúng năm ngày, đỡ cho lúc trở về còn phải vắt óc tìm cớ lừa nàng.

Tầm mắt Cố Hạnh Chi nhìn men theo những đồ vật trang trí trong phòng đến chỗ cửa sổ khép hờ, ánh mặt trời sáng ngời bên ngoài phòng chiếu vào, ve sầu trên cành cây kêu ve ve, kêu đến nỗi khiến chàng có hơi bực dọc.

“Lang quân?” Có người đẩy cửa bước vào, thấy Cố Hạnh Chi tỉnh lại, giọng tràn đầy mừng rỡ.

“Ta đã ngủ bao lâu rồi?” Chàng hỏi, vừa mở miệng ra thì giọng nói tràn ngập khản đặc và uể oải.

Gã sai vặt buông chén thuốc đang bưng trong tay xuống, đi đến đỡ chàng: “Ngủ một ngày một đêm. Đại phu đã khám rồi, dặn nhất định phải điều dưỡng tốt, nếu như để nhiễm lạnh thì sau này e rằng sẽ để lại bệnh.”

Cố Hạnh Chi ứng một tiếng, nhận lấy chén thuốc ngửa đầu uống.

“Lang quân ăn chút gì đi ạ.” Gã sai vặt vừa nói vừa đưa một chén cháo hoa cho Cố Hạnh Chi.

Ngoài cửa vang lên một trận la hét ầm ĩ, dường như có người lải nhải cằn nhằn gì đó. Tiếp đến là một chuỗi tiếng chân ồn ào, rối loạn mà nặng nề, vội vàng đi đến chỗ Cố Hạnh Chi.

Hai người trong phòng liếc nhau, không hiểu ra sao, mãi đến khi cửa bị đẩy ra, sức lực cực lớn, cảnh cửa suýt chút nữa là bị dỡ xuống.

Cố Hạnh Chi giật mình, nhìn thấy một người không quá quen thuộc ở ngoài cửa.

Hắn thở phì phò, roi ngựa trong tay còn chưa kịp buông xuống, chỉ dùng ống tay áo lau mồ hôi trên thái dương, nói: “Cố đại nhân, Tần thị lang bảo ty chức ra roi thúc ngựa đến báo cho ngài biết…”

“Cố phủ, Cố phủ đã xảy ra chuyện rồi.”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5699 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5235 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4973 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4555 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4479 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4390 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter