Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Loạn Thần

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Loạn Thần
  3. Chương 43:

Chương 43:

Mặt trời chậm rãi lên cao.

Nói là hội săn bắn vào mùa xuân nhưng thực ra thì thời tiết hiện tại đã vào đầu hạ rồi. Thời gian buổi sáng vừa trôi qua, những nơi trên đỉnh núi không có bóng cây râm mát che phủ đã bị tia nắng mặt trời chiếu cho nóng đến phát bỏng.

Mai phục đòi hỏi sự kiên nhẫn, mà thứ mà Hoa Dương thiếu nhất cũng chính là cái này. Thời gian chờ đợi đã trôi qua mấy canh giờ, nàng đã không khống chế được mà trở nên nôn nóng mất kiên nhẫn.

Vì thế cho nên, nàng nhìn lối vào của hẻm núi không hề có động tĩnh gì, buông mũi tên trong tay xuống, định đứng dậy để hoạt động gân cốt. Nhưng khi cánh tay mới vừa động đậy, nàng đã bị một giọng nói lạnh lùng mà cứng rắn quát cho khựng lại.

Hoa Hồ thay đổi phương hướng của mũi tên trong tay, nhắm ngay giữa mi tâm của nàng, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị, hỏi: "Định đi đâu?"

Hoa Dương giật mình, nàng không thể hiểu được tại sao người này lại vô duyên vô cớ mà đe dọa mình. Hai người họ là lần đầu tiên hợp tác, lúc trước Hoa Dương đã nghe nói gã ta làm việc không những cẩn thận mà còn thập phần cường thế, hiện giờ được gặp người thật, quả nhiên giống hệt những điều mọi người vẫn nói.

Nhưng trước mắt thì nàng không muốn gây chuyện nên chỉ chớp chớp mắt, vô tội nói: "Ta định qua phía sau đi giải chút..."

"Nhịn lại." Giọng điệu mang tính mệnh lệnh và không cho phép thương lượng.

Hoa Dương cơ hồ sắp bị gã ta chọc cho tức giận đến bật cười, bàn tay vốn dĩ đang cầm mũi tên thu lại, lặng lẽ sờ vào ống tay áo, thế nhưng lại bị Hoa Thiêm ở bên cạnh vươn tay nhấn lại.

Nàng ta không nói gì, lặng lẽ cho nàng một ánh mắt ngụ ý 'Đừng quậy nữa'.

Hoa Dương cắn răng, tức giận nắm chặt mũi tên và cánh cung trong tay, tiếp tục an phận quay về nằm rạp xuống.

Đúng lúc này, hẻm núi vốn yên tĩnh bỗng nhiên truyền đến từng trận vó ngựa từ xa vọng lại. Trong lòng Hoa Dương đánh cái rùng mình, cúi người áp lỗ tai lên đồng cỏ dưới thân, nín thở, tập trung tinh thần.

Từ thanh âm mà phán đoán, người tới dường như không có nhiều lắm. Nhưng ngoại trừ tiếng vó ngựa ra, phảng phất còn có cả tiếng bánh xe đang nghiền nát đá vụn.

Điều này thì... Thật là kỳ lạ.

Hoa Dương ngẫm nghĩ, ngẩng đầu nhìn về phía lối vào của hẻm núi.

Mặt trời lên cao, ánh nắng chói chang đã có chút gay gắt, trên mặt đất như thiêu như đốt mờ mịt loáng thoáng hiện lên một màn nhiệt, bóng người phía xa xa chiếu xuống nghiêng ngả uốn khúc, nhìn qua có vẻ không hề chân thật.

"Tới rồi." Hoa Hồ hạ thấp thanh âm nhắc nhở, đưa tay giương lên đỉnh đầu, để cho tất cả mọi người chuẩn bị sẵn sàng.

Hoa Dương lại vùi thân thể của mình xuống thấp thêm một chút, cung tiễn trong tay được kéo căng, lẳng lặng chờ đợi người đức cao vọng trọng ở trong đội ngũ kia cưỡi ngựa chạy thẳng vào trong vùng mai phục.

Nhưng mà, ngoài dự liệu của mọi người, người tới cũng không vội vàng tiến vào hẻm núi, mà là để cho hai đội thị vệ kéo theo mấy chiếc xe đẩy chuyên dùng để chở vật dụng đi vào trước. Đợi đến sau khi xe dừng lại, thị vệ mới bắt đầu vận chuyển cỏ khô lên sườn dốc ở hai bên hẻm núi.

Hành động không sao hiểu nổi này làm cho đám người mai phục bọn họ đều ngây ngẩn cả người.

Đang lúc bọn họ hai mặt nhìn nhau, người đang chờ ở lối vào hẻm núi rốt cục cũng chậm rãi đi tới.

Thân hình người đó cao lớn, sống lưng thẳng tắp, khuôn mặt bị mũ trùm đầu che đi hơn phân nửa, chỉ lộ ra bờ môi tái nhợt cùng với hàm dưới góc cạnh rõ ràng.

Bên trong hẻm núi rất yên tĩnh, tiếng vó ngựa 'lộc cộc' chậm rãi, âm thanh từng bước chân vang vọng. Cơn gió thổi qua làm cuốn lên vạt áo của chiếc áo choàng màu đen thẫm mà người đó thắt chặt, khe khẽ tung bay, tạo ra thành tiếng, vang lên 'phần phật'.

Rõ ràng chỉ có một người, ấy vậy mà lại đi ra khí thế của thiên quân vạn mã.

Hoa Dương bỗng nhiên có một khoảnh khắc hoảng hốt, một ý nghĩ hoang đường đột nhiên xông ra.

Người nọ cưỡi ngựa đi đến giữa vòng vây của thị vệ, dừng lại, nghiêng người hướng về phía đỉnh núi, chậm rãi vén chiếc mũ trùm đầu xuống.

Sau giờ ngọ, ánh mặt trời rực rỡ, như thanh kiếm sắc bén đâm thủng sương mù ẩm ướt trong núi, xuyên qua vách sắt tường đồng bên cạnh, đâm thẳng đến tận đáy mắt. Trong kim quang gần như chói mắt, y bào của người ngồi trên ngựa tung bay như đang múa, người ấy lặng lẽ ngẩng đầu nhìn nàng.

Trong nháy mắt, muôn vàn âm thanh tiếng động đều im bặt.

Nàng nghe thấy trái tim vốn bình tĩnh của mình gióng lên từng trống, theo vạt áo của chàng mà run lên, một lần, hai lần...

Gần như Hoa Dương cười ra thành tiếng.

Cố Hạnh Chi.

Đang lúc như thế này, tình cảnh của lần này, từ sau lần trúng phải một mũi tên ở sông Tần Hoài lần trước, hai người họ thế mà lại gặp nhau rồi.

Sự hỗn loạn và xao động ở xung quanh phảng phất như bị một lực lượng khổng lồ nào đó ẩn đi mất—— Hẻm núi, gió núi, mặt trời chói chang, mai phục, hai bên đối đầu, giương cung bạt kiếm...

Nhưng trong khoảnh khắc hai ánh mắt giao nhau ấy, chỉ còn lại nàng và Cố Hạnh Chi.

Vẻ mặt của chàng vẫn lạnh nhạt như vậy, mang theo sự bễ nghễ của kẻ ngồi trên cao nhìn xuống, giống như tiên nhân hạ phàm nhìn thấu mười trượng hồng trần, lạnh như băng mà lại xa cách.

Nhưng cùng là một người giống nhau như vậy, sẽ mua kẹo cho nàng, thỏa hiệp với nàng, cũng sẽ ôm nàng vào trong lồng ngực, tại thời điểm ý loạn tình mê nhất, khó có thể tự chủ, bởi vì một câu 'Đừng mà' của nàng, bèn ẩn nhẫn khắc chế, dùng lời nói dịu dàng, kiên nhẫn nhất để trấn an nàng.

Trong lòng có chỗ nào đó chưa từng bị nàng phát hiện tựa hồ bị thứ gì đó đâm cho một cái, nổi lên chua xót, trong đầu nàng nhất thời trống rỗng, mãi cho đến khi câu chất vấn của Hoa Hồ gọi nàng tỉnh lại.

"Chuyện gì thế này?!"

Có lẽ gã ta đã chú ý tới sự khác thường của Hoa Dương và Cố Hạnh Chi, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, lập tức trở nên giận dữ quay sang phía nàng, nói: "Đây có phải là người mà tháng trước trong Lâu muốn ngươi đi thăm dò tiếp cận hay không?!"

Hoa Dương không thèm để ý tới gã ta, đặt ngón trỏ lên môi, làm thủ thế giữ im lặng, đôi mắt sáng long lanh vẫn nhìn chằm chằm vào Cố Hạnh Chi không chớp mắt, dần dần hiện lên ý cười.

Một lát sau, nàng thấy Cố Hạnh Chi giơ tay phải lên rồi từ từ mở lòng bàn tay ra, sau đó cụp năm ngón tay lại, nắm lại thành quyền.

Thị vệ hai bên sườn núi được lệnh, lấy ra hỏa chiết tử (1) trên người. Cỏ khô trên sườn núi gặp lửa, lập tức bị đốt cháy, thế lửa dựa theo hướng gió mà lên, khói đen cuồn cuộn, bốc lên ngụt trời.

Người trên đỉnh núi rốt cuộc cũng kịp phản ứng lại, việc mai phục của bọn họ đã bị bại lộ.

"Là ngươi!" Hoa Hồ còn đang trong cơn giận dữ, ném trường cung trong tay rồi túm lấy vạt áo của Hoa Dương: "Là ngươi phản bội Bách Hoa Lâu, tiết lộ hành tung của chúng ta cho hắn, có đúng không?"

Hoa Dương bị phỏng đoán ly kỳ này của gã ta cùng với việc đột nhiên bị túm lấy làm cho ngây người, nhất thời cũng quên mất phải biện giải.

Hoa Hồ đang giận đến phát điên không đợi được lời đáp lại của nàng, chỉ kéo Hoa Dương đến gần hơn một chút, gần như là đè sát lên mũi nàng, uy hiếp nói: "Tiện nhân! Đừng tưởng rằng ngươi làm mấy cái nhiệm vụ, được người trong Lâu thưởng thức là đã có thể tùy tâm sở dục, vô pháp vô thiên, chờ lần này trở về, ngươi cứ chống mắt lên.mà xem ta sẽ như thế nào ưm..."

Lời còn chưa nói hết đã đứt đoạn ở trong cổ họng, Hoa Hồ không thể tin nổi, cúi đầu, nhìn về phía tụ tiễn (2) đã đâm sau vào trong ngực mình.

Nữ nhân trước mặt lại mang theo vẻ mặt bình tĩnh như không có việc gì, nhìn thẳng vào gã ta, dịu dàng nói: "Ta thật sự nhịn không nổi nữa rồi, xin lỗi."

Chú thích:

(1) Hỏa chiết tử: Dụng cụ đánh lửa.

(2) Tụ tiễn: Mũi tên chuyên dùng cho cây cung nhỏ được cố định nơi bắp tay

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5698 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5235 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4973 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4555 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4479 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4388 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter