Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Lông Xù Thì Có Ý Đồ Xấu Gì Đâu

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Lông Xù Thì Có Ý Đồ Xấu Gì Đâu
  3. Chương 97

Chương 97

“Đồ đệ của ta sao có thể là kẻ cầm đầu chứ? Đồn đại gì mà bất hợp lý đến mức đó chứ?” Đông Liễu tức giận đến mức chẳng màng lắc xúc xắc nữa, chửi ầm lên, “Quả đúng là lời vô căn cứ!”

“Không sai, ngươi nói bậy gì vậy? Lại còn ngay trước mặt Đông Liễu Đạo quân.” Chấp sự phụng mệnh hầu hạ Đông Liễu, cũng phụ giúp quát mắng.

Tiểu đệ tử bất cẩn truyền lời vào thấy hơi oan uổng: “Không phải ta nói bậy, mà ai ai cũng đang đồn vậy, ngoài đường còn nói khoa trương hơn nữa…”

“Còn dám nói!” Chấp sự bị chọc tức đau cả đầu, ngang ngược cắt ngang.

Đưởi tiểu đệ tử đi rồi, Đông Liễu lại rầu rĩ, sau một hồi được đệ tử chấp sự an ủi nhưng vẫn không thấy an tâm, bèn cải trang xuống núi.

Ông chuẩn bị đi xem thử, nghe ngóng xem cuối cùng lời đồn là như thế nào.

Dưới sự trị vì của Thái Vi Cảnh, không đến mức cảnh thái bình ca múa, nhưng cũng coi như trời yên biển lặng, Đông Liễu thay một bộ xiêm y đẹp đẽ, thoải mái hòa mình vào quán trà đông khách nhất Thái Vi Sơn.

Ở đây chưa có ai nhìn thấy hắn trong dạng nam, nên không ai thấy sinh nghi, huống chi Đông Liễu trà trộn giang hồ lâu, đã xe nhẹ chạy đường quen với việc tìm hiểu tin tức, làm quen với tiểu nhị rất nhanh.

Tiểu nhị nghe các khách nhân nói chuyện cả ngày, tin tức chắc chắn là nhanh nhạy nhất. Hắn nhận linh thạch của Đông Liễu, lập tức biết gì nói nấy thuật lại tất cả tin đồn nghe được gần đây một cách sinh động như thật:

Ai ai cũng đồn rằng, yêu phi Hồ Ngân Nhung trong truyền thuyết, có vẻ bề ngoài nghiêng nước nghiêng thành, xinh đẹp tuyệt trần. Tóc đen như mực y sam đỏ rực, thanh cao thoát tục, lòng dạ sâu nặng, mị thuật đạt tới đỉnh cao. Chỉ một ánh mắt thôi đã quyến rũ những nhân tài kiệt suất đến Thái Vi Cảnh nghị sự mất cả ba hồn bảy phách, ngay cả đại năng tầm cỡ Thành Dương cũng không thoát khỏi ma trảo của y..

Đông Liễu không nhịn được móc móc lỗ tai, Ngân Nhung? Mị thuật đạt tới đỉnh cao?? Lòng dạ sâu nặng??? Mị thuật của nhóc con ngốc nghếch quá lắm là nhập môn! Đúng là lời đồn không đáng tin.

Tiểu nhị tiếp tục nước miếng văng tung tóe: “Lão tổ cũng y đầu độc! Trước mặt mọi người, bóc nho cho y! Che nắng cho y!”

Đông Liễu không kiềm được lên tiếng: “Thế không phải là hai người họ phu thê ân ái sao?”

Khách ngồi bên cạnh không chịu được xen mồm: “Vị lão ca này, nghe khẩu âm thì ngươi là người ở chỗ khác đến nhỉ? Chắc không biết tình hình ở Thái Vi Cảnh rồi, Thành Dương lão tổ của bọn ta rất thích sạch sẽ, có người may mắn được gặp ngài ấy xuất hành một lần. Chỗ ngài ấy ngủ lại, đến gạch cũng phải lau sạch trước, không thể thấy một tí tro bụi! Vậy mà ngài lại bóc nho cho người ta? Chắc chắn là bị yêu phi đầu độc!”

“Không sai, Hồ Ngân Nhung yêu diễm như vậy, vừa thấy là không phải tốt lành gì rồi!” Không khó để nhận ra yêu phi Ngân Nhung là chủ đề hàng đầu, người tham gia thảo luận càng lúc càng nhiều.

Đông Liễu cạn lời, nhưng vẫn nhẫn nhịn, muốn nghe thêm nữa.

“Y thật sự có yêu pháp! Các ngươi còn không biết đâu,” Có người hạ thấp giọng nói, “Hôm đó, Hồ Ngân Nhung tàn sát cả phố dài, bảy tám tu sĩ, bị một chiêu của y đánh thành bùn nhũn, ây da, ngặt nỗi bên trên cố tình không cho nói.”

“Thủ đoạn hung tàn như thế, giống y như đúc với Yêu vương Tương Mị năm đó!”

“Nghe nói y là con hoang của Yêu vương, cố tình trở về báo thù!”

“Y là yêu hồ, Tương Mị cũng là yêu hồ, tương truyền Hàn Tô Triền là huyết thống kế thừa, rất có thể… Thành Dương lão tổ giết Tương Mị, con trai của hắn ta quay lại thông đồng với lão tổ, dụ dỗ ngài ấy mê đắm mê đuối, lừa gạt thân thể ngài ấy lừa gạt trái tim của ngài ấy, lại nhân cơ hội báo thù, ây da! Trong sách viết thế!”

Đông Liễu: “…”

“Bớt đọc truyện lại đi! Con hồ ly tinh kia là chuyên quay lại để báo thù, ngươi quên mất sao, suýt nữa y giết hết người trên cả con đường!”

“Suỵt, nhỏ giọng chút!” Có người ra hiệu, “Lão tổ đã ra sắc lệnh cấm bàn đến chuyện đó, ngươi không muốn sống nữa à?”

Người đó im lặng, nhưng vẫn nhỏ giọng lẩm bẩm: “Miệng mồm mọi người đi xa, bịt được miệng bọn ta cũng vô nghĩa thôi, giờ đã lan ra khắp cả giới tu chân rồi!”

“Nhỏ giọng chút đi, đừng nói nữa đừng nói nữa.”

“…”

Đông Liễu ở bên ngoài tìm hiểu cả ngày, những gì nghe được tương đối giống nhau, tuy đám đông không dám trắng trợn xầm xì trên trời dưới biển, nhưng đại đa số đều tin vào lời nói vô căn cứ kia —— cho rằng Ngân Nhung có vô số liên hệ với Yêu vương đã chết, cũng bất mãn với sự thiên vị của Thành Dương lão tổ.

Mà đó còn là dưới sự khống chế của Thái Vi Cảnh, mọi người không dám nói năng quá mức thoải mái, nghe chuyện này đã lan truyền khắp toàn bộ tu chân giới, lại chẳng biết bên ngoài đã nói đến mức nào!

Ôi, “ba người thành hổ”, giờ đã loan ra tới có mũi có mắt, sớm muộn gì cũng làm Thành Dương lão tổ dao động!

Đông Liễu càng nghĩ càng hoảng, bây giờ hai thầy trò ông đang kiếm sống trong địa bàn của Thành Dương Mục Thu. Nếu như Thành Dương Mục Thu cũng nghe theo tin đồn, đuổi hai thầy trò họ ra ngoài, cuộc sống không còn cơm ngon áo đẹp chỉ là chuyện nhỏ, nhưng đâu đâu cũng tin chắc rằng Ngân Nhung là con cháu của Yêu vương gì đó, khi ấy lỡ gặp “nhân sĩ chính nghĩa” muốn trừ yêu chứng đạo, thế mới là đáng sợ!

Mà theo tình hình bây giờ, e rằng chỗ nào cũng có tu sĩ nhân tộc muốn diệt trừ Ngân Nhung cho hả dạ.

Đông Liễu vừa về Thái Vi Sơn, lập tức chạy thẳng lên Vụ Liễm Phong, đứng ở một đầu khác của hai ngọn núi, vừa lo lắng vừa mong mỏi trông ngóng về hướng của Hành Cao Cư, đứng cứ như hòn vọng phu.

Thì ra, lão tổ không thích bị người ngoài quấy rối, nên chỉ có mấy người đệ tử thân truyền là có phù đi vào bình phong của Hành Cao Cư.

Đông Liễu ngại đi cầu cạnh các phong chủ khác, đành phải chờ ở đây, chuẩn viết vội một cái bái thiếp, giao đại cho một con rối.

Lòng dạ ông rối như tơ vò. Đông Liễu có thể nhìn thấy, Thành Dương Mục Thu tốt với đồ đệ của mình đến không có gì để nói, nâng trong lòng bàn tay sợ rơi, ngậm trong miệng sợ tan, nhưng điều kiện tiên quyết là thiên hạ thái bình! Nghĩ lại đế vương cổ đại mà xem, lúc cơ nghiệp khó giữ, có ai không hiến “yêu phi” ra ngoài để bảo vệ giang sơn đâu chứ?

Thành Dương lão tổ xưng hùng một đời, chấn chỉnh lại cờ trống của một Thái Vi Cảnh chỉ còn lại cái vỏ rỗng, bỏ công sức bao nhiêu năm, mới có phẩm chất như hôm nay. Đổi lại là bất cứ ai, cũng không muốn giữ lại người bên gối có khả năng gây nguy hiểm cho cơ nghiệp của mình? Hắn là lãnh tâm lãnh tình có tiếng, ai biết được hắn có thể yêu thương Ngân Nhung được bao lâu?”

Ngân Nhung không biết dư luận xôn xao bên ngoài, chán ngán gặm bàn đu dây.

Chẳng biết ông tổ kia đọc được trong quyển sách tạp nham nào, nghiêm túc ghi nhớ “mười việc mà đạo lữ phải làm”, chuyện đầu tiên là đẩy xích đu.

Thành Dương Mục Thu làm việc rất chu toàn, không những làm một chiếc xích đu trên Hành Cao Cư, mà còn làm một chiếc giống như đúc trên Ngọc Nhứ Phong. Tiếc là Ngân Nhung không phải tiểu thư khuê phòng lãng mạn, chẳng có hứng thú gì với việc ngồi xích đu, trái lại chấm vật liệu làm ra thứ đồ chơi đó, gỗ Vô Hoạn thượng đẳng, rất hợp để mài răng.

Thế là, “mười vòng lãng mạn” của Thành Dương lão tổ, đầu không xuôi, nhanh chóng đứt ngay vòng đầu tiên.

Lúc này Ngân Nhung hóa thành nguyên hình, phe phẩy cái đuôi to rột rột gặm bàn đu dây, gặm thành một chuỗi dấu răng, mới nhàm chán liếm liếm mũi, tạm thời buông tha cho tấm ván gỗ đáng thương.

Sau đó y lộn một vòng trong bụi cỏ Thiên Châu, bốn vó chỏng lên trời phơi cái bụng trắng tươi mềm mịn như nhung. Chợt thấy cái đuôi của mình, y nghiêng nghiêng cái đầu hỏ, tai hồ ly vừa to vừa mềm dựng lên, nhếch môi, nhè đầu lưỡi màu hồng phấn ra, như là vui vẻ vì tìm được cách chơi mới.

Lúc Thành Dương Mục Thu tìm thấy y, thì trông thấy Ngân Nhung đang đuổi theo đuôi của mình chơi đùa. Cục lông nhỏ tròn trịa bụ bẫm, cái đuôi to xoã tung mềm mại, tự mình rượt mình xoay vòng vòng, gần như sắp xuất hiện tàn ảnh, sau đó bỗng nhiên ngừng lại, như là mai phục con mồi bất chợt nhào lên tập kích.

Đương nhiên là vẫn không thể cắn được. Ngân Nhung phát ra một tiếng “hức” tủi thân.

Thành Dương Mục Thu không biết mình nhìn bao lâu, vẻ mệt mỏi trên mặt dần tan đi, cuối cùng cũng gọi tên Ngân Nhung.

Ngân Nhung thoáng giật mình, nghiêng cái đầu nhỏ nhìn sang, một tai dựng đứng, một tai còn lại cụp về phía trước, trông hơi ngốc. Song Thành Dương Mục Thu lại thông qua vẻ ngốc nghếch đó của y, nhìn thấy mấy phần ngượng ngùng.

Ngân Nhung cảm thấy mình thật mất mặt.

Ai mà ngờ là hình ảnh tự tông đuôi của mình, sẽ bị đạo lữ nhìn thấy chứ? Thậm chí y còn không có mặt mũi biến thành người.

Có điều, chuyện đó không trách y được, chán quá mà! Không biết Thành Dương Mục Thu dạo gần đây bị làm sao, đột nhiên bằng đủ mọi cách thức không cho y ra khỏi Hanh Cao Cư. Vì để y vượt qua cái nắng gắt, bỗng dưng làm ra một đống tuyết ngay cạnh vườn linh dược, tiêu hao linh lực giữ nhiệt độ thấp, thậm chí làm một đám Tụ Linh Đằng chết rét, thật sự như phát điên rồi.

Nhưng Thành Dương Mục Thu từ đầu đến cuối vẫn không chịu nói tại sao muốn y ở lại. Ngân Nhung không hỏi ra được, nên cũng không hỏi nữa, y có một loại tín nhiệm gần như bản năng với Thành Dương Mục Thu, nếu hắn không thích, y cứ làm theo ý hắn là được, dù sao cũng là vì tốt cho mình.

Ngân Nhung cứ như vậy không buồn không lo chui vào vỏ ốc trên Hành Cao Cư mười mấy ngày. Đối với y mà nói, chẳng qua là ngày tháng nhàn nhã vẫy đuôi đào tuyết, mà bên ngoài đã gió táp mưa xa, sớm trở trời.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5684 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5225 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4963 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4544 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4473 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4369 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter