Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Lưu Manh Lão Sư

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Lưu Manh Lão Sư
  3. Chương : 70

Chương : 70

Trần Thiên Minh đứng ở dưới lầu nhà Hà Đào đợi Hà Đào.

Trần Thiên Minh không cho Hà Đào biết tình huống của hắn, hay là nói hắn dùng xe máy để chở Hà Đào.

Thật ra Trần Thiên Minh còn có một nguyên nhân chính muốn dùng xe máy là để lợi dụng chút ít. Nam ngồi ở phía trước, nữ ngồi ở phía sau, nhất định sẽ có thời điểm da thịt tiếp xúc, đặc biệt nếu như người nữ có hảo cảm với người nam, không ở phía sau dùng tay chặn lại hoặc lấy vật gì làm chướng ngại, vậy thì có thể tha hồ mà hưởng thụ sự cọ xát da thịt.

Nếu đi xe hơi, thì tuyeetjd dối không có được sự hưởng thụ này, giữa ghế này với ghế khác cách nhau một khoảng đủ để một người ngồi vào, lại càng không thể có tiếp xúc gì thân mật.

Cái này cũng có thể là một trong những nguyên nhân động cơ vẫn tồn tại trong thời đại phát triển này.

Tối hôm qua khi trở về phòng Trần Thiên Minh đã đặc biệt nghiên cứu kỹ quyển sách kia, kỳ thật thái độ học tập này tuyệt đối hơn gấp ba lần năm đó hắn ôn thi đại học.

Trong sách nói, phanh xe gấp có thể hưởng lợi.

(PS: Phải thấy cho rõ, là phanh gấp xe, chứ không phải phanh từ từ. Chỉ phanh từ từ mà nói, trừ khi không muốn lão bà phía sau phi lễ ngươi, cô nàng phía sau phải chúi thẳng vào ngươi, như vậy mới có thể thừa cơ hưởng lợi. Cho nên mình phải đạp phanh gấp, như vậy mới có thể sinh ra một đà quán tính vật lý chưa từng có, sẽ để các cô xinh đẹp, dễ chụ, quyến rũ mê người, thứ mà bạn ước mơ sẽ ngả lên lưng bạn, để bạn tha hồ hưởng thụ no nê.

Hàng đêm trên những chiếc xe bus công cộng hắn đã từng một lần chứng kiến khi tài xế phanh rất gấp, xe phanh gấp khi đang đi với tốc độ 70km/h, lúc ấy một thanh niên 20 tuổi đẹp trai bổ nhào về hướng một cô cỡ 40 tuổi nặng khoảng 159 pound rất béo tốt.

Lúc ấy chàng thanh niên đẹp trai kia đã va vào thân thể của bà cô kia, bất quá anh chàng đẹp trai này không phải va vào phía sau lưng của bà cô kia, mà khuôn mặt đẹp trai anh tuấn đã ấn chặt vào cái mông to béo của bà cô kia.

Các bạn ngẫm lại xem, anh chàng đẹp trai cách bà cô đến 5 mét, mà bạn cách người đẹp chỉ có vài centimet, hiệu quả cũng kết quả sẽ như thế nào, vậy xin mời sắc ca cùng lang đệ (những kẻ háo sắc) hãy cân nhắc một chút).

Trần Thiên Minh vừa mới bóp phanh một chút, bộ ngực đầy đặn của Hà Đào liền ép lên sau lưng hắn, cái loại cảm giác mềm mại này làm cho thú tính của Trần Thiên Minh đại phát, thiếu chút nữa không thể giữ vững xe, còn muốn tăng tốc vượt mặt chiếc xe tải lớn ở phía trước.

Cái này chính là nguyên do mà cổ nhân đã nói nữ nhân họa thủy.

Trong sách còn nói, mỗi lần phanh gấp cũng phải cách nhau khoảng thời gian tối thiểu là năm phút, nếu không sẽ làm cho đối phương biết bạn cố ý phanh gấp. Trần Thiên Minh ngẫm lại thấy cũng đúng, cứ liên tục phanh xe không phải là dễ bại lộ mưu đồ đen tối sao? Nhất định phải có một khoảng thời gian vừa phải.

Bất quá Trần Thiên Minh có chút tính toán, thời gian từ nhà Hà Đào tới Không Thiên khách sạn mất mất chừng 10 phút, lái xe đến nơi thì phỏng chừng hắn cũng chỉ có thể phanh gấp ba lần, nếu như lái xe chậm quá, cho dù có va chạm cũng không thể tạo ra sự cọ xát lớn được.

Không biết là Trần Thiên Minh có tính toán sai lầm hay là không? Thế nhưng Trần Thiên Minh đã bóp phanh đến năm lần, năm lần này làm cho Trần Thiên Minh đắc ý như được bay lên tầng chín tầng trời cao.

Cặp nhũ của Hà Đào hết lần này đến lần khác lại ép sát lên lưng hắn, làm cái vật cứng rắn ở giữa hai chân hắn trên xe có chút gì đó cảm giác rất rất không thoải mái.

Nếu Hà Đào không có ý kiến gì, Trần Thiên Minh thật sự muốn đem xe quay trở lại nơi bắt đầu, lại lái thêm một lần nữa.

Ôi, thật sự là tiếc quá, đã đến Không Thiên khách sạn. Trong lòng Trần Thiên Minh thầm thở dài.

Thêm một lần nữa vậy! Nghĩ thế, Trần Thiên Minh rú ga mạnh, sau đó phanh cái "két" rất gấp, chiếc xe máy liền dừng ngay trước cửa Không Thiên khách sạn.

Bởi vì xe máy dừng lại quá nhanh, thân thể Hà Đào bị quán tính đẩy tới, toàn thân va vào người Trần Thiên Minh. Đặc biệt là bộ ngực đầy đặn của nàng, ép rất mạnh vào lưng của Trần Thiên Minh, làm cho phía dưới của Trần Thiên Minh lại cứng nữa.

Trần Thiên Minh không quên thừa cơ xoay xoay vai mình lại, để làm cho lưng mình lại có thêm nhiều cơ hội cọ quẹt lên ngực của Hà Đào.

Qua một lúc sau, Hà Đào rốt cục xuống xe, nàng mắc cỡ đến đỏ mặt, liền đánh lên cái lưng vừa đem lại khoái cảm cho Trần Thiên Minh, quát to: "Anh là một tên lưu manh."

"A!" Trần Thiên Minh thiếu chút nữa té lăn trên đất, chẳng lẽ? Chẳng lẽ vừa rồi Hà Đào đã biết mưu đồ lang sói của hắn?

Vậy… vậy tại sao cô ấy lại không ngăn cản? Ít nhất cũng có thể dùng nắm tay hay là chướng ngại vật gì đó?

Vậy là sao?

Trần Thiên Minh buồn bực!

"Lão…" Lâm Quốc thấy Trần Thiên Minh, muốn chào hỏi.

Trần Thiên Minh vội vàng nháy mắt với Lâm Quốc, nói: "Quản lý Lâm, xin chào."

Lâm Quốc ngẩn ngơ, trong lòng buồn bực, tự nhủ: "Quản lý Lâm?"

Hà Đào liếc mắt nhìn hắn: "Thiên Minh, anh quen quản lý ở đây sao?"

Trần Thiên Minh cười ha ha, hắn nói: "Đúng vậy, hồi còn nhỏ anh ta là bạn của anh từ thời niên thiếu đến giờ, phải không quản lý Lâm?"

"Đúng vậy, chào thầy, thầy muốn ăn cái gì?" Lâm Quốc thấy Trần Thiên Minh muốn giấu diếm thân phận, hắn cũng liền thay đổi thái độ, vội cười cười nói nói.

"Hà Đào, em muốn ăn cái gì? Trần Thiên Minh cầm qua thực đơn, rồi đặt nó ở trước mặt Hà Đào, dù sao đây là khách sạn của hắn, ăn cái gì cũng chả sợ.

Hà Đào lễ phép cười chào Lâm Quốc, nàng cẩn thận nhìn thực đơn. Nàng chỉ chú ý đến những món thức ăn đặc biệt có giá rẻ, sau đó nàng chỉ vào một món thức ăn, nói với Lâm Quốc: "
Quản lý, mấy món này. "

Lâm Quốc nhìn qua một chút, một món súp, một món rau, hai món thịt, tổng cộng cũng không đến 100 đồng. Hắn nghi hoặc nhìn Trần Thiên Minh, muốn xem ý tứ của hắn.

Trần Thiên Minh nhìn thực đơn, nói với Hà Đào: "
Sao thế, nhanh như vậy đã muốn giúp ta tiết kiệm tiền sao, em gọi hai món đắt tiền vào, hôm nay anh có chuẩn bị, ăn cũng không nghèo đâu. "

Hà Đào liếc mắt nhìn Trần Thiên Minh, sẵng giọng: "
Không đứng đắn, ăn được là tốt rồi, đâu cần thức ăn đắt tiền. "

Trần Thiên Minh vừa nghe, trong lòng rất cảm động, nàng đúng là một người phụ nữ tốt, nàng là vì tiết kiệm tiền cho mình, cùng nàng đi ăn, nàng lại tính toán để tiết kiệm tiền cho mình; nhưng nếu là người khác, thì nàng sẽ giết i như giết heo, xử lý ngay không cần thương lượng.

Trần Thiên Minh ngoắc Lâm Quốc tới, nói nhỏ vào tai hắn: "
Đem mấy món ăn này lên, dù sao bây giờ thói đời cũng không tốt, muốn tán đổ một cô bé cũng không dễ dàng gì! Lệ Linh hôm nay có đi làm không? "

Lâm Quốc mỉm cười, hắn nghĩ thầm: "
Tán một cô gái cũng có nhiều biện pháp như vậy. " Chẳng qua hắn không dám nói ra: "Hôm nay Lệ Linh đã đi từ sáng. "

Lâm Quốc vừa đi vừa ca thán: "
Người ta lão Đại thật khác thường, bên cạnh luôn có nhiều phụ nữ vây quanh, còn mình chẳng có ai. "

"
Anh vừa nói gì vậy? " Hà Đào thấy Lâm Quốc rời đi, liền bắt đầu thẩm vấn Trần Thiên Minh.

"
Không có gì, anh vừa nói ai đó giúp ta tiết kiệm tiền. " Trần Thiên Minh nhìn thấy mặt Hà Đào hơi ủng đỏ.

Hà Đào giận nói: "
Ai giúp anh tiết kiệm tiền, hôm nay khẩu vị em không tốt, không muốn ăn nhiều, lần sau em nhất định ăn cho anh nghèo luôn. "

Lần sau? Trần Thiên Minh thấy rất vui, nói như vậy là còn có lần sau nữa.

"
Từ nay về sau tuần nào anh cũng mời em đến đây ăn cơm, được không? " Trần Thiên Minh nhìn Hà Đào. Hắn tin tưởng, trong mắt hắn nhất định tràn ngập ân tình.

"
Cái này, cái này… " Hà Đào trong lòng mẫu thuẫn. Nàng muốn tuần nào cũng đến ăn cùng Trần Thiên Minh, nhưng phải tốn bao nhiêu tiền? Nàng lại không dám nghĩ đến.

"
Em không muốn ăn với anh, vậy thì thôi. " Trần Thiên Minh thấy Hà Đào không lên tiếng, nghĩ nàng ta không muốn.

"
Không, không phải. " Hà Đào vội giải thích, nàng cũng không biết nói sao cho rõ.

"
Là sao? " Trần Thiên Minh nghi hoặc.

Hà Đào mắc cỡ đến mức chẳng biết nói thế nào.

Trong lúc này, một tiếng nói từ phía sau Trần Thiên Minh vang lên: "
Ai ui! Thầy giáo nghèo cũng đến đây ăn cơm sao?"

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5674 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5219 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4957 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4539 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4463 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4359 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter