Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Thần Bí, Đừng Trêu Chọc Lung Tung

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Thần Bí, Đừng Trêu Chọc Lung Tung
  3. Chương : 101

Chương : 101

Editor: Bạch Diệp Thảo

Mọi người đội mũ bảo hiểm chưa? Chúng ta sắp vào cua (≧▽≦).

****

Lôi Thiên lập tức xù lông: "Sợ? Đùa gì thế, Lôi Thiên ta là người không sợ trời không sợ đất. Dù có gặp quỷ, cũng là quỷ sợ ta!"

Bắc Vũ Đường cười nhìn hắn, "Vậy là tốt rồi."

Hai người mở một sạp trong thành, treo một tấm vải bạt viết hai chữ "Lang trung".

Bọn họ rất nghèo, muốn lên kinh thì chỉ có thể vừa đi vừa kiếm bạc, may mà nàng còn có bản lĩnh, không đến mức chết đói đầu đường.

Từ sáng đến chiều, có người tới hỏi thăm, nhưng đến khi thấy lang trung là nữ thì lập tức đi luôn.

"Những người này thật chẳng biết gì cả." Lôi Thiên hầm hừ.

Bắc Vũ Đường lại rất bình tĩnh.

Thu sạp, hai người ăn một chén mì ven đường xong thì đi thẳng về phía Bắc gia.

Hai người vẫn luôn chờ đến khi tối hẳn mới yên lặng vào Bắc gia.

Bốn phía đen như mực, phủ đệ Bắc phủ nơi nơi là những bức tường đổ mái tàn, vào đêm càng có vẻ âm khí dày đặc. Lôi Thiên khoanh hai tay trước ngực, nhắm mắt chạy theo đuôi Bắc Vũ Đường.

"Đường tỷ, vì sao chúng ta không đốt đèn?"

Tối đen như mực thế này, không nhìn rõ đường, hơn nữa còn có cảm giác không an toàn.

"Có đèn, quỷ sẽ không ra." Bắc Vũ Đường thấp giọng nói.

Lôi Thiên nghe lời nàng nói, cảm giác không khí xung quanh còn lạnh hơn vài phần.

"Đường... Đường tỷ, sẽ không có quỷ thật chứ?" Giọng Lôi Thiên không tự giác run rẩy.

Bắc Vũ Đường nghiêng đầu nhìn hắn một cái, thấy gia hoả cao to này đã sợ đến rụt cổ, dè dặt theo sau nàng.

"Thế gian vạn vật, cái gì cũng có thể tồn tại." Bắc Vũ Đường nhẹ giọng nói, "Chẳng qua có những thứ chúng ta chưa từng thấy bao giờ mà thôi. Thật ra quỷ không đáng sợ, đáng sợ nhất chính là người."

Lôi Thiên sửng sốt, thành công dời lực chú ý, "Vì sao người còn đáng sợ hơn quỷ?"

"Lòng người khó dò."

Bắc Vũ Đường nhàn nhạt nói bốn chữ, không biết tại sao lọt vào tai hắn, hắn lại nghe ra được sự trầm trọng vô cùng trong đó.

Bọn họ nương ánh trăng mỏng manh đi vào trong nhà.

Bắc Vũ Đường dựa theo ký ức, đi về phía hậu viện, nơi đó là nội trạch, cũng là nơi lửa cháy lớn nhất.

Khi họ qua núi giả trong đình, một tiếng khóc u oán nhỏ bé từ bốn phương tám hướng truyền đến. Lôi Thiên nghe âm thanh này, sợ đến mức lông tư dựng thẳng hết lên.

"Đường, Đường tỷ, tỷ có nghe âm thanh gì đặc biệt không?" Lôi Thiên đổi giọng.

Bắc Vũ Đường không đáp lại, cẩn thận nghe tiếng khóc đó.

Đột nhiên, Bắc Vũ Đường mở miệng, "Tiếng khóc từ bên kia truyền đến."

Nói xong, người đã đi về phía đó.

Lôi Thiên ý thức muốn giữ nàng lại, nhưng nàng đi quá nhanh, không ngăn được. Lúc hắn ngây người, bóng dáng nàng đã cách hắn chừng hơn mười bước.

Lôi Thiên nhìn bốn phía âm trầm xung quanh một cái, cắn răng đuổi theo.

So với ở một mình một chỗ, không bằng theo nàng.

"Đường tỷ, chờ ta với."

Bắc Vũ Đường đi theo hướng âm thanh về bên kia, chờ tới nơi, Bắc Vũ Đường phát hiện đây là nơi nguyên chủ Bắc Vũ Đường ở lúc còn sống, càng cổ quái hơn là, sân xung quanh hoặc nhiều hoặc ít đã bị thiêu huỷ, duy chỉ có sân này là hoàn chỉnh.

Âm khí nơi này dày đặc, nhà cửa lụi bại bất kham, đột nhiên xuất hiện một sân không hao tổn gì, trong đó còn truyền đến tiếng khóc nhỏ ngắt quãng.

Lông tơ toàn thân Lôi Thiên dựng thẳng hết lên, đôi tay không tự giác túm chặt ống tay áo Bắc Vũ Đường.

"Huhu......"

Tiếng khóc nhỏ thút thít, lúc có lúc không, giống như đang khóc bên tai người ta vậy.

Lôi Thiên túm chặt ống tay áo Bắc Vũ Đường, "Đường tỷ, chúng ta nhất định phải qua sao?"

Bắc Vũ Đường nghiêng đầu nhìn hắn một cái, nhìn đôi mắt hại châu không ngừng chuyển động, tràn đầy sợ hãi, cười nhạo một tiếng, "Ngươi không phải không sợ quỷ sao? Không phải ngươi nói quỷ thấy ngươi sẽ sợ sao?"

Ách......

Lôi Thiên trừng mắt nhìn nàng, căng da đầu nói: "Đương... Đương nhiên."

Nói xong, lưu luyến không rời buông tay ra.

"Vậy đi thôi."

Hắn run rẩy theo sao nàng vào nhà, đôi mắt thi thoảng nhìn bốn phía, càng tới gần căn nhà kia, chỉ cảm thấy âm khí xung quanh càng dày đặc.

Lôi Thiên có chút hối hận, sớm biết thế này đã không khoe khoang lung tung.

"Huuhuuu"

Tiếng khóc kia đột nhiên ngừng lại.

Đúng lúc này, một ngọn lửa quỷ xanh mượt bay giữa không trung, Lôi Thiên nhìn thấy, sợ hét lên.

"Quỷ, ma trơi!"

Lôi Thiên ý thức trốn nhanh ra sau Bắc Vũ Đường.

"Đường... Đường tỷ... thật... Thật sự có... Có quỷ á!" Lôi Thiên run rẩy, nói cũng run.

"Nếu là có quỷ thật thì tốt rồi." Bắc Vũ Đường làm lơ ngọn lửa quỷ màu xanh, đi thẳng vào.

Lôi Thiên sợ hãi, nhưng càng sợ chờ một mình, chỉ có thể căng da đầu đi theo.

Chờ bọn họ đi đến nơi ngọn lửa ma trơi, Bắc Vũ Đường ngửi không khí, đi thẳng đến một chỗ, trên đó có dấu vết bị đốt. Nàng đoán không sai, quả nhiên nơi này có người lui tới.

Bắc Vũ Đường bỗng có hy vọng, bước chân về phía trước càng vội vàng.

Nàng đẩy cửa phòng chính, duỗi tay sờ gia cụ trong phòng, thật sạch sẽ, không giống như đã lâu không có người ở.

Lôi Thiên thấy Bắc Vũ Đường sờ đông sờ tây, giống như đang tìm kiếm gì đó.

"Đường tỷ, tỷ đang tìm thứ gì à?" Lôi Thiên không nhịn được hỏi.

Bắc Vũ Đường không đáp mà đi thẳng vào trong, vừa bước vào đã cảm thấy có ngọn gió ác đánh úp lại, Bắc Vũ Đường nhanh chóng nghiêng người, chỉ thấy một cây gậy gỗ thô dừng trước mắt nàng.

Bắc Vũ Đường bắt lấy gậy gỗ kia, dùng sức kéo, nghe được "đùng" một tiếng, một hài tử choai choai từ góc lăn ra.

Đúng lúc này, một người lao tới, trong tay cầm một cây gậy gỗ.

Lôi Thiên kịp thời bắt lấy cây gậy, chuyển tay khống chế người đánh lén.

"Thả chúng ta ra." Giọng nói non nớt vang lên.

"Huhu."

Bắc Vũ Đường bắt lấy đứa trẻ trong tay, nó đã bắt đầu khóc thút thít.

Bắc Vũ Đường tịch thu gậy gỗ trong tay nó, thả nó ra.

"Lôi Thiên, thắp đèn lên."

Lôi Thiên nghe lời, lấy mồi lửa, thắp sáng ngọn nến trong phòng.

Khi đèn sáng, hai bên đều thấy rõ đối phương.

Khi hai thằng nhóc choai choai thấy mặt Bắc Vũ Đường, giật mình hét chói tai.

"Quỷ á!"

Lôi Thiên giận, vươn tay chụp cho hai đứa nó mỗi đứa một cái.

"Quỷ cái gì mà quỷ!"

Hai thằng nhóc tức khắc không dám la, ôm chặt nhau, sợ hãi cảnh giác nhìn bọn họ.

Bắc Vũ Đường nhìn hai người, quần áo đơn bạc, mặt đen nhánh, chỉ nhìn được đôi mắt xinh đẹp. Bắc Vũ Đường nhìn chằm chằm một người trong đó, càng nhìn càng thấy quen.

"Con là Mạch Nhi?"

Đứa bé hơn trợn to mắt nhìn, "Ngươi biết ta?"

"Ta là cô cô con."

Bắc Linh Mạch trừng mắt nhìn nàng, "Người, người là cô cô?"

Bắc Vũ Đường gật gật đầu.

Bắc Linh Mạch muốn tiến lên, lại bị đứa lớn hơn đứng cạnh nó ngăn cản, nhỏ giọng nói với nó: "Người không được quên, cô cô là người xấu, nàng bỏ mặc người, chính mình đi hưởng phúc."

Tiểu Mạch Nhi vươn tay, tức khắc thu trở về, trừng mắt nhìn Bắc Vũ Đường, chỉ là ánh mắt căm giận của nó lại mang theo tia khát vọng.

Bắc Vũ Đường nhìn về phía thằng nhóc choai choai còn lại, "Con là Tiểu Đồng đúng không?"

Tiểu Đồng là thư đồng của Tiểu Mạch, là cháu nội của quản gia, lớn hơn Tiểu Mạch Nhi năm tuổi.

"Đúng vậy." Tiểu Đồng cảnh giác nhìn bọn họ.

Bắc Vũ Đường nhìn hai nhóc, nhẹ giọng nói: "Tiểu Mạch Nhi, cô cô không vứt bỏ con. Cô cô ở bên ngoài dưỡng thương đã hơn một năm. Con thấy vết thương trên mặt cô cô không? Chính là một năm trước lưu lại."

Lôi Thiên cũng coi như là nhìn ra manh mối, nói đỡ nàng: "Đúng vậy, đúng vậy. Cô cô nhóc là ta cứu đấy. Nếu không phải ta săn thú qua đó, giờ nhóc không gặp được cô cô nhóc nữa đâu."

Tiểu Đồng và Tiêu Mạch Nhi kinh ngạc nhìn bọn họ.

"Không đúng, nửa năm trước ta còn nhìn thấy cô cô. Ngươi gạt ta, ngươi căn bản không phải cô cô của ta." Tiểu Mạch Nhi không tin.

Bắc Vũ Đường vì chứng minh thân phận của nàng, bám vào tai Tiểu Mạch Nhi nói một câu, ánh mắt Tiểu Mạch Nhi tức khắc phụt ra ánh sáng, kinh hỉ nói với Tiểu Đồng: "Đồng Đồng, nàng là cô cô. Nàng chính là cô cô."

Tiểu Đồng vẫn là bán tín bán nghi nhìn nàng, "Vậy, người lúc trước chúng ta nhìn thấy......"

Tiểu Mạch Nhi vội vàng nói: "Người kia không phải cô cô. Tiểu Đồng, ta nói không sai mà. Ta đã bảo người kia không giống cô cô."

Khi đó nó đã cảm thấy cô cô kia có chút cổ quái, nhưng không nói lên lời.

Tiểu Mạch Nhi tránh thoát Tiểu Đồng, tung ta tung tăng đi đến trước mặt Bắc Vũ Đường, nhìn vết sẹo dữ tợn trên mặt nàng, thật cẩn thận hỏi: "Cô cô, sao mặt người lại biến thành như vậy? Có đau lắm không?"

Bắc Vũ Đường xoa xoa đầu tiểu gia hỏa, "Không đau. Con nói cho ta, ngày đó cháy lớn, đã xảy ra chuyện gì?"

Nói đến chuyện ngày đó, sắc mặt hai tiểu gia hỏa rõ ràng thay đổi.

"Nửa đêm hôm đó, con mơ màng tỉnh lại. Bọn con thấy có đốm lửa cháy trong viện, có người đụng tới, toàn thân lập tức bốc cháy lên."

Tiểu Mạch Nhi tay không tự giác nắm chặt ống tay áo nàng, Bắc Vũ Đường ôm nó vào lòng, cảm giác được nó đang run nhè nhẹ.

"Cô cô, ngọn lửa kia ăn thịt người. Chúng nó ăn cha và nương."

Tiểu Đồng tiếp tục nói: "Gia gia lập tức nhét chúng ta vào thùng gỗ, ném vào trong giếng, những ngọn lửa đó mới không đuổi theo. Chúng ta ở trong giếng một ngày một đêm, mới được gia gia cứu lên. Gia gia dẫn chúng ta đến trốn ở một ngôi miếu hoang ở ngoại ô, gia gia nói, bên ngoài có người xấu muốn giết chúng ta, bảo chúng ta không được đi ra ngoài."

"Gia gia con đâu? Lão giờ đang ở đâu?"

"Một tháng trước, gia gia đi rồi. Ông cũng bỏ lại chúng ta." Nói xong, Tiểu Đồng và Tiểu Mạch Nhi đỏ mắt, nước mắt rơi như mưa.

"Không khóc, không khóc, sau này đi theo cô cô." Bắc Vũ Đường ôm hai đứa vào lòng, trấn an.

Chờ hai nhóc con khóc đủ, Bắc Vũ Đường mới tiếp tục hỏi: "Các con quay lại đây ở từ lúc nào?"

"Ba tháng trước......"

Sau đó hỏi hai đứa một ít việc, đại khái đã hiểu rõ tình cảnh.

Vì bên ngoài vẫn luôn có người âm thầm đuổi giết, hai đứa vẫn luôn trốn đông trốn tây. Khi Phùng quản gia biết mình không còn sống được bao lâu nữa, đã dẫn hai đứa về nói này, hơn nữa còn truyền ra lời đồn có quỷ, để không ai dám tới gần nơi này, nên cũng bảo hộ được hai đứa trẻ.

Khi bọn họ tiến vào nhìn thấy lửa quỷ, cũng là hai đứa nghe Phùng quản gia nói, chỉ cần phát hiện có người lại đây, sẽ khóc lên, sau đó đốt phân lân ông đã chuẩn bị trước, dọa lui người xâm nhập.

Còn ngọn lửa có thể nháy mắt cắn nuốt người, loại đồ vật này rất có thể xuất từ tay hệ thống tà ác của Lý Mộng Mộng.

Bắc Vũ Đường nhìn đứa nhóc trong lòng, đây là huyết mạch duy nhất của Bắc gia. Đã có cơ hội, tất nhiên phải bảo vệ.

"Từ giờ trở đi, hai con đi theo cô cô."

Hai nhóc gật đầu.

Đúng lúc này, ngoài phòng có tiếng bước chân sột soạt. Bắc Vũ Đường lập tức thổi tắt ngọn nến, bảo Lôi Thiên dẫn hai nhóc trốn trong chỗ tối, còn mình thì đi ra ngoài.

"Đường tỷ, ta và tỷ cùng đi." Lôi Thiên không yên tâm nàng đi một mình.

Bắc Vũ Đường xua tay, "Ngươi chăm sóc tốt hai đứa trẻ."

Bắc Vũ Đường dựa theo ký ức, thong dong đi qua đình viện, nghe được tiếng bước chân hỗn độn. Nàng lắc mình trốn vào sau núi giả, xuyên qua khe núi nhìn tình hình bên ngoài.

"Hai con thỏ kia nhất định là trốn ở đây." Một nam tử thấp giọng nói.

"Lão địa, chúng ta lục soát rất nhiều lần vẫn không tìm được."

"Không đúng, ta có cảm giác bọn nó nhất định đang trốn ở chỗ này. Lão già kia chết rồi, hai thằng nhãi không có chỗ đi, chắc chắn sẽ quay lại đây. Nơi này là nơi chúng có khả năng trốn nhất." Nam tử dẫn đầu chắc chắn nói.

"Tiếp tục lục soát." Nam tử dẫn đầu ra lệnh.

"Vâng."

Nhóm người này ăn mặc thống nhất trang phục màu xanh đen, trên mặt còn đeo mặt nạ nanh sói khủng bố, trong màn đêm u ám, mặt nạ khủng bố kia càng có vẻ đặc biệt khủng bố.

Bắc Vũ Đường nhìn hướng bọn họ điều tra, tìm được người chỉ là chuyện sớm hay muộn.

Bắc Vũ Đường đi về hướng ngược lại, khi bọn hắn sắp lục soát đến sân kia, chỉ nghe một tiếng "đùng" vang lên trong đêm tối. Đám người kia nghe được lập tức hành động, nhào hết về phía bên tiếng động phát ra.

Khi bọn chúng đến gần, một, hai người lần lượt ngã xuống đất, người phía sau đều trong trang thái mộng bức, chẳng hiểu chuyện gì xảy ra.

"Đây là có chuyện gì?" Có người kinh nghi ra tiếng.

Nam tử dẫn đầu sửng sốt một giây, lập tức phản ứng lại, "Không tốt, bịt mũi lại."

Đáng tiếc, hắn nhắc nhở quá muộn.

Mọi người lần lượt ngã xuống đất.

Kẻ dẫn đầu lung lay sắp đổ, một đôi mắt sắc bén nhìn khắp nơi, tìm kiếm bóng người ẩn trong bóng tối.

"Tại hạ chính là Huyền Thập Nhị của Huyền Âm Cốc, nếu quấy rầy đến tiền bối, mong tiền bối thủ hạ lưu tình." Huyền Thập Nhị nói với hư không.

Hắn dám khẳng định, có thể làm được điểm này, tuyệt đối không phải hai thằng nhãi kia.

Đáp lại hắn là một khoảng không yên tĩnh.

Huyền Thập Nhị cuối cùng không chịu được dược tính, ngã đùng xuống đất không dậy được.

Bắc Vũ Đường nhìn hắn ngã xuống, không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Khi nàng đi ra, Huyền Thập Nhị ngã trên mặt đất đột nhiên bay lên, chỉ thấy bóng kiếm sắc bén sáng lóe trong đêm, đâm thẳng về phía yếu hại của Bắc Vũ Đường.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5678 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5221 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4960 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4541 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4467 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4364 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter