Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Minh Triều Ngụy Quân Tử

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Minh Triều Ngụy Quân Tử
  3. Chương : 49

Chương : 49

Làm người thành thật quá cũng không tốt, ví dụ như hiện tại.

Sắc mặt Dương Thiên Thọ rất khó coi, tay phải rục rịch mà động, không biết có phải là muốn bắt sống Tần Kham là tại chỗ, sau đó trói gô lại đem cho tiểu công gia trút giận hay không.

" Ngươi thực sự từng đánh tiểu công gia?" Ngữ khí Dương Thiên Thọ có chút run rẩy.

"Không, đùa với ngươi thôi." Tần Kham vội vàng chối, để tỏ vẻ nói đùa vậy rất buồn cười, nói xong hắn còn ha ha cười gượng hai tiếng.

Khuôn tái nhợt tái nhợt của Dương Thiên Thọ dần dần khôi phục màu máu, thở phào nhẹ nhõm, cười khổ nói: "Sau này đừng có đùa như vậy, để tiểu công gia nghe thấy, với tính tình của tiểu công gia... Ài?"

Chỉ chỉ sương phòng hai gian trong Thiên hộ sở, Dương Thiên Thọ nói: "Lôi Thiên hộ ở bên trong, ngươi đi bái kiến hắn đi, ta có việc phải đi trước."

"Dương huynh đi đâu?"

"Vừa rồi bị câu nói đùa của ngươi khiến cho tim ngừng đập mất mấy nhịp, ta phải đi khám đại phu." Dương Thiên Thọ không thèm quay đầu lại đi ngay.

Tần Kham có chút áy náy, đùa còn chịu không nổi, ta nếu nói với hắn là thật, Dương huynh chẳng phải nổ tan xác ngay tại đương trường ư?

Xoay người đi vào sương phòng Thiên hộ sở, Thiên hộ Thiên hộ sở thành đông họ Lôi, tên Hồng, là một vị quân nhân thô lỗ, , đối với Tần Kham cũng rất khách khí, Tần Kham dùng lễ của thuộc hạ bái kiến, Lôi Hồng cũng rất khiêm tốn hoàn lễ.

....

Khi Tần Kham đi vào, Lôi Thiên hộ đang luyện chữ.

Cảnh tượng rất quỷ dị, một đại hán cao lớn thô kệch, mặt đầy râu, nắm bút lông chặt như cầm đao, mồ hôi trên trán chảy ào ào, sắc mặt đỏ bừng, lườm tờ giấy Tuyên Thành trên án thư với vẻ mặt dữ tợn, giống như tờ giấy đó là cừu nhân bất cộng đái thiên của hắn vậy, bộ dạng nghiến răng nghiến lợi giống như ra trận giết địch.

Tần Kham rất đồng tình với Lôi Thiên hộ.

Ở cái thời đại sùng văn khinh võ này, quân nhân muốn cầu tiến, chỉ có thể thông qua mới thứ linh tinh như cầm kỳ thư họa, học đòi văn vẻ, chiếm được sự tôn kính của văn nhân, đáng tiếc rất ít có người kiên trì được, với vẻ mặt của vị Lôi Thiên hộ trước mắt này, phỏng chừng cũng chẳng kiên trì được mấy ngày.

" Bách hộ dưới trướng Thiên hộ sở Thành đông Tần Kham bái kiến Thiên hộ đại nhân." Tần Kham khom người thi lễ.

Lôi Hồng buông bút, hài lòng gật gật đầu với tác phẩm của mình, sau đó xoay người nhìn Tần Kham.

"Tần bách hộ, ha ha, nghe danh đã lâu, bộ dạng của Tần bách hộ là người đọc sáchà?"

"Hổ thẹn, từng có công danh tú tài, nhưng phạm lỗi bị khai trừ rồi."

Hai mắt Lôi Hồng sáng rực: "Lôi mỗ thích nhất là giao tiếp với người đọc sách, ha ha, nào đến đấy, nhìn chữ Lôi mỗ vừa viết, Tần bách hộ bình thử một chút xem thế nào?"

Tần Kham đành phải cười khổ đáp ứng.

Tiến lên nhìn, Lôi Hồng không ngờ viết lối viết thảo, cũng có chút căn cơ.

Tần Kham chăm chú nhìn một lúc, sau đó hít một hơi lạnh: "2B?"

"hả?" Lôi Hồng kinh hãi, giật lấy tờ giấy Tuyên Thành, gấp đến độ mặt đỏ tai hồng: "Rõ ràng là chữ 'Quan' mà?"

Tần Kham lau mồ hôi: ".."

Chữ "Quan" Thành lối chữ thảo, được một người hiện đại nhìn.

Lôi Hồng vò tờ giấy, ngửa mặt lên trời bi thương thở dài: "Người đọc sách quả nhiên không dễ làm, thôi vậy!"

Khuôn mặt tuấn tú của Tần Kham đỏ bừng, hắn biết, mình đã tự tay hủy diệt lòng cầu tiến tha thiết của một quân nhân rồi, đường phong nhã của Lôi Thiên hộ tới đây là dừng.

Tinh thần của Lôi Thiên hộ không được tốt lắm, hiển nhiên đả kích vừa rồi đối với hắn là rất lớn, có điều đối với Tần Kham cũng vẫn rất khách khí, nói vài lời khách sáo trong quan trường, lại động viên Tần Kham mấy câu, rồi ra lệnh cho một lực sĩ dẫn Tần Kham tới Bách hộ sở thượng nhiệm.

Tất cả giống như đều rất vội vàng, Tần Kham có một loại ảo giác, hắn phát hiện Cẩm Y vệ Nam Kinh giống như coi hắn là đội viên phòng cháy, tất cả lễ nghi quan trường có thể miễn thì miễn, mau mau cứu hoả mới là chính sự.

Bách hộ sở nơi Tần Kham thượng nhiệm nằm đường Căn Nam hoàng thanh, cạnh hoàng cung Nam Kinh, tường vây cao lớn như sát sạt toàn bộ nơi ở của vương công đại thần và công hầu huân quý, sau khi quan sát hoàn cảnh phụ cận, lòng Tần Kham trầm xuống.

Làm bách hộ ở đây, tất nhiên là thành nhân vật hai đầu bị ức hiếp, bất kể là phố phố hay là tọa tham, nhiều gia đình quyền quý như vậy, ai thèm để ý tới một Cẩm y bách hộ nho nhỏ như ngươi? Một Cẩm y bách hộ thì có thể quản được ai?

Trước tiên không nhắc tới những quyền quý bên ngoài, chỉ thuộc hạ trong Bách hộ sở Tần Kham đã cảm thấy có chút khó quản rồi.

Thuộc hạ của Tần Kham có hai gã Tổng kỳ, một tư lại, hai gã Tổng kỳ phân công quản lý năm tiểu kỳ, xuống chút nữa là Giáo úy, lực sĩ bình thường, nói là bách hộ, kỳ thật toàn bộ nhân viên của Bách hộ sở không tới một trăm người, trừ một trăm mười hai người có biên chế chính thức ra, còn thuê thêm hơn một trăm Cẩm Y vệ bang nhàn (ý nói tạp vụ, làm việc linh tinh), cũng chính là lâm thời công trong đơn vị thời hiện đại.

Hai gã Tổng kỳ một họ Đinh, tên Hàm, vừa nghe đã biết là một tên thật thà dễ bắt nạt, người cọn lại họ Đồ, tên Dương.

Khiến Tần Kham cảm thấy khó giải quyết chính là tên Đồ Dương này, thần thái ngoài mặt của hắn thì cung kính, nhưng ánh mắt nhìn Tần Kham thỉnh thoảng hiện lên hận ý.

Tần Kham rất mẫn cảm chú ý tới ánh mắt của hắn, bởi vì loại ánh mắt này rất quen thuộc, kiếp trước cũng lăn lộn ở nơi công sở, hắn từ một nghiệp vụ viên nho nhỏ một đường thăng chức tới phó tổng giám đốc, trở thành phụ tá đắc lực không thể thiếu của lão bản, trừ bản sự cá nhân ra, đương nhiên cũng phải dựa vào giẫm lên đầu không ít người mà đi lên, loại ánh mắt ghen ghét này hắn ở trong công ty thấy nhiều nhất.

Người không bị đố kỵ là hạng tầm thường, tố chất tâm lý của Tần Kham trước nay vẫn rất ổn định, đối với ánh mắt bất thiện của Đồ Dương chỉ đáp lại bằng nụ cười nhạt.

Nếu muốn nắm giữ quyền lực, chỉ có thể ân uy cũng dùng, lôi kéo tuyệt đại bộ phân người, đồng thời cũng phải giết gà dọa khỉ, phương pháp rất cũ, nhưng đơn giản hữu hiệu, Tần Kham không có nhiều thời gian để đấu trí với đám gia hỏa này.

Vị Đồ Tổng kỳ này, dài ngắn béo gầy vừa hay cực giống một con gà.

Tần Kham ở trong lòng thầm lặng mài dao, cân nhắc khi nào thì xuống tay với con gà này.

Ti lại Bách hộ sở họ Vương, tuổi chừng năm mươi, bộ dạng cũng rất thành thật.

Tần Kham vừa tới Bách hộ sở, hai gã Tổng kỳ liền tập hợp tất cả thuộc hạ, ở trong tiểu viện của Bách hộ sở bái kiến tân nhiệm bách hộ đại nhân, thần thái của mọi người rất cung kính, không nhìn ra tâm tư thực sự của bọn họ.

Sau khi Đối chiếu danh sách điểm mão của Vương ti lại, Tần Kham cũng không nói những lời vô nghĩa, cho mọi người tản đi, rồi gọi Vương ti lại vào trong phòng.

Đưa ra hai đỉnh bạc trắng, Vương ti lại dưới sự cảm ân đái đức kể tuốt tồn tuột, Tần Kham cuối cùng cũng minh bạch vì sao Đồ Tổng kỳ có địch ý với hắn.

Chuyện rất đơn giản, bởi vì vị trí bách hộ này vốn luận tư lịch mà nói thì nên đến phiên Đồ Tổng kỳ, đáng tiếc đột nhiên lại mọc ra một tên hàng không binh, Đồ Tổng kỳ này vẫn là Đồ Tổng kỳ, vô vọng với thăng chức, tất nhiên là vừa hâm mộ, vừa ghen tị, vừa hận Tần bách hộ.

Về phần Đinh Tổng kỳ, cũng rất an phận, một là tuổi lớn rồi, chỉ chờ nhi tử thay chức, thứ hai cũng không có tinh lực tranh thủ vị trí bách hộ.

Tài nguyên của Bách hộ sở không nhiều lắm, chỉ dựa vào tiền bảo kê mỗi tháng của mấy thanh lâu và sòng bạc không có hậu trường, tuy nói Nam Kinh là nơi kim phấn, Tần Hoài hát hay múa giỏi, kỹ quán (nhà thổ) chương đài đầy rẫy, nhưng sau lưng tuyệt đại đa số những kỹ quán thanh lâu này đều là công hầu huân quý, Cẩm Y vệ của không dám tùy tiện trêu chọc.

Sau khi hắn làm rõ những tình huống này, Tần Kham đại khái cũng hiểu nhiều hơn về chức vị bách hộ này của hắn.

Tiếp theo nếu không ngoài sở liệu thì Đồ Tổng kỳ sẽ chuẩn bị lật đổ hắn, ỷ vào là lão nhân trong Bách hộ sở, đối với bách hộ đại nhân mới tới bằng mặt không bằng lòng, tìm cớ gâu sự, hoặc gây họa gì đó, thủ đoạn vớ vẩn như vậy Tần Kham rất quen thuộc, nếu nói một cách chính xác thì kiếp trước hắn cũng nhờ vậy mà thượng vị.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5674 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5219 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4957 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4539 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4463 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4359 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter