Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Mối Tình Của Vị Tổng Tài Bá Đạo

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Mối Tình Của Vị Tổng Tài Bá Đạo
  3. Chương : 44

Chương : 44

Chương 44: Tình cảm vẫn tốt

Năm ngày trôi qua.

Kiều Phong Khang vẫn chưa về, điện thoại của cô vẫn chưa từng nhận được một cú điện thoại của anh.

Thật ra, không kỳ lạ.

Giữa bọn họ, hầu như từ trước tới nay không gọi điện cho nhau. Huống chi lần trước còn cãi nhau như vậy.

Hơn nữa, anh đi công tác, cũng không có bất kỳ lý do gì phải gọi điện cho cô.

Du Ánh Tuyết chưa từng chờ đợi, nhưng lại luôn nhìn điện thoại của mình một cách khó hiểu.

“Ánh Tuyết, em giúp chị nhận điện thoại bên kia một xíu.” Đang lúc nghĩ ngợi, giọng nói được đè thấp của Vĩnh Ái truyền tới, trên tay cô ấy còn đang cầm điện thoại nghe.

Du Ánh Tuyết không dám chậm trễ, lập tức đứng dậy đi nghe điện thoại.

“Alo, xin chào, đây là phòng thư ký của tổng giám đốc Kiều” Du Ánh Tuyết nhẹ lên tiếng.

“Cô Du?” Bên kia vậy mà lại là Nghiêm Danh Sơn, hiển nhiên, anh ta cũng không ngờ tới người nghe bên này vậy mà lại là Du Ánh Tuyết. Trong giọng nói vô cùng kinh ngạc.

Anh ta theo bản năng liếc sếp ở bên cạnh, vốn dĩ Kiều Phong Khang đang cúi đầu làm chuyện trong tay, nhưng nghe thấy giọng nói của Nghiêm Danh Sơn thì bút trên tay khựng lại, ngẩng đầu, ánh mắt thâm thúy nhìn sang.

Nghiêm Danh Sơn đang nghĩ có nên đưa điện thoại cho sếp hay không, để anh tự mình tới dặn công việc, nhưng sếp lại luôn thờ ơ, tâm tư cực kỳ khó đoán.

Anh ta cũng không tiện tự ý làm chủ.

Cho nên, Nghiêm Danh Sơn im lặng, không lên tiếng.

Du Ánh Tuyết ở bên kia cũng kinh ngạc: “Trợ lý Nghiêm? Anh gọi tới là có chuyện gì sao?” “Ừ, có vài chuyện công việc cần dặn, dự án mới bên chúng tôi đang bàn cần một ít tài liệu hai năm trước.” “Được, tôi gọi Vĩnh Ái tới nghe điện thoại” Cô không đảm nhiệm công việc phức tạp này được, không dám cậy mạnh.

Du Ánh Tuyết nói, định gọi Vĩnh Ái tới, nhưng nghĩ tới gì đó, dừng lại, do dự hỏi: “Trợ lý Nghiêm, mọi người…

Bây giờ đang ở thành phố Tân Thanh sao?” “Ừ. Cô Du có chuyện gì sao?” “À, không, tôi chỉ thuận miệng hỏi thôi” “Vậy…” Chừng nào mọi người trở về? Vốn muốn hỏi, cuối cùng nghẹn lại ở cổ họng, làm sao cũng không hỏi ra được.

Mình chỉ là một trợ lý nho nhỏ trong phòng thư ký, hình như bây giờ không có lập trường gì để hỏi.

“Sao vậy? Cô Du muốn tìm tổng giám đốc Kiều à?” Nghiêm Danh Sơn cố ý vô tình dời đề tài tới một người.

Quả nhiên, lông mày của sếp giãn ra một chút, bút trong tay đã buông, vươn †ay về phía trợ lý Nghiêm.

Nghiêm Danh Sơn đưa điện thoại tới.

Kiều Phong Khang vừa áp loa vào tai, chợt nghe thấy một giọng nói truyền đến.

“Tôi… Không phải…” Như bị nhìn thấu tâm tư, Du Ánh Tuyết chột dạ lắc đầu, giọng nói thật thấp: “Tôi không muốn tìm anh ta” Kiều Phong Khang vừa cầm lấy điện thoại đã nghe thấy một câu như vậy, ánh mắt tối sầm lại, hô hấp thoáng cái trầm xuống.

“Xem ra là trợ lý Nghiêm nhiều chuyện rồi” Đột nhiên giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền tới từ trong điện thoại, Du Ánh Tuyết khẽ giật mình, vô thức nắm chặt điện thoại trong tay: “Chú…” Hai chữ “Chú ba” gần như sắp thốt ra, thoáng cái nhớ tới người xung quanh, sửa miệng: “Tổng giám đốc Kiều” Còn muốn nói gì đó, chỉ nghe anh cứng rắn nói: “Không có chuyện gì thì để người khác tới nghe điện thoại, đừng làm trễ nãi công việc.” Nghiêm túc.

Lạnh lùng.

Hoàn toàn vì công việc.

Nghe thấy giọng nói của anh, vốn dĩ Du Ánh Tuyết lại có xúc động muốn hỏi chừng nào bọn họ trở về, tùy tiện mượn cớ cũng được. Nhưng lời nói không hề có độ ấm của anh lại lập tức khiến những lời cô muốn nói nặng nề – nghẹn trở lại.

Kẹt lại trong ngực.

Kẹt đến mức hơi buồn bực.

“Vâng” Cuối cùng, mọi lời nói chỉ biến thành một chữ này.

Du Ánh Tuyết rũ mắt, quay đầu lại, liếc nhìn Vĩnh Ái đã nghe xong điện thoại bên kia, lập tức đi tới, chẳng hỏi gì đã nhận điện thoại.

“Vâng, trợ lý Nghiêm, được, em biết rồi. Vậy ba tiếng sau anh có thể kiểm tra email của mình, vâng, anh yên tâm, nhất định sẽ không thiếu cái nào.

Được, tạm biệt.” Du Ánh Tuyết ngồi lại vị trí của mình, làm bảng biểu công việc đơn giản nhất. Quay đầu nhìn Vĩnh Ái, ngón tay vô thức nhấn bàn phím, nhớ tới lời nói không mang theo chút độ ấm vừa nãy, tâm trạng thoáng cái rơi xuống đáy vực.

Chỉ là, rốt cuộc chuyện này là sao? Tại sao gần đây luôn nhớ tới anh một cách khó hiểu.

Từ sau chuyện hôm đó, rõ ràng mình nên ghét anh lần nữa.

Buồn rầu.

Du Ánh Tuyết đang nghĩ ngợi lung tung, điện thoại đột nhiên vang lên vào lúc này. Vừa nhìn dãy số hiện lên, cô bỏ qua những cảm xúc vừa nấy, lập tức nghe máy.

“Ánh Tuyết” Bên kia là giọng điệu cà lơ phất phơ.

“Sao hôm nay cậu cả lại rảnh rỗi gọi cho em vậy?” Bên kia điện thoại không phải ai khác, chính là Kiều Minh Đức.

“Em đoán thử xem bây giờ anh đang ở đâu” “Làm sao em biết anh đang ở đâu” Du Ánh Tuyết qua loa đáp: “Lại đang uống cà phê với đàn chị xinh xắn nào hả?” “Không phải” Anh ta đắc ý cười ha ha một tiếng, hưng phấn cao giọng: “Bây giờ cậu đây đang ở sân bay thành phố An Lập. Mau, tới tiếp giá!”

“Không thể nào? Sao anh không nói trước một tiếng?” “Đừng nói anh không nói trước, hôm em thi đại học anh còn nhắc tới với em mà. Được rồi, em mau tới đây đi, tài xế đến rồi, dù sao em không đến thì anh không đi.” “Cậu cả à, tài xế đã đến rồi, sao anh lại không đi? Anh đừng tùy hứng nữa, bây giờ em không đi được.”

“Em bận cái gì mà không đi được?” “Làm việc đó. Bây giờ em đang thực tập ở tập đoàn Kiều Thanh của các người. Theo chức vụ của em, không có tư cách xin nghỉ. Anh tự về đi” “Bây giờ em đang ở tập đoàn Kiều Thanh? Được, anh gọi điện cho bộ phận nhân sự, kêu bọn họ thả em ra.

Em thu dọn một chút. Anh cúp máy trước đây!” “Này!” Du Ánh Tuyết lập tức gọi vị cậu cả này lại.

Cô quá hiểu rõ tính tình của anh ta, nói là làm ngay, lát nữa thật sự có thể gọi tới bộ phận nhân sự.

“Mọi người đều rất bận rộn, anh đừng gây phiền nữa” “Vậy em có tới hay không?” Du Ánh Tuyết phồng má.

“Haiz, em làm vợ kiểu gì vậy? Em nói xem, là chồng em quan trọng hơn hay công việc quan trọng hơn?” Kiều Minh Đức mở miệng một tiếng “Vợ” nhiều năm như vậy đã thành thói quen, ban đầu Du Ánh Tuyết còn xấu hổ, nhưng bây giờ đã nghe tới thuận tai, cũng lười uốn nắn anh ta.

“Được rồi được rồi, em biết rồi, anh chờ một chút, em xin phép nghỉ rồi ra.” Du Ánh Tuyết không làm gì được anh ta, ai bảo anh là là cậu chủ nhỏ của tập đoàn Kiều Thanh.

Nếu mình thật sự không đi, lát nữa, chưa biết chừng bộ phận nhân sự sẽ gọi tới chỗ cô.

Du Ánh Tuyết thu dọn một chút, xin cấp trên nghỉ, thay đồng phục rồi xuống lầu bắt xe đi đón Kiều Minh Đức.

Lúc đến sân bay, một chiếc xe sang trọng vô cùng bắt mắt đỗ ở kia.

Mà cậu cả là anh ta thì… Một cặp kính râm gác trên sống mũi đẹp đẽ, mặc một bộ quần áo hợp thời, ngồi trên vali, cúi đầu nghịch điện thoại, trên cổ mang tai nghe màu trắng, mái tóc ngắn rất có sức sống, tinh thần phấn khởi.

Trên vành tai xinh đẹp đeo một cái bông tai kim cương màu xanh nhạt, chiếu sáng vô cùng chói mắt dưới ánh mặt trời.

Mà gương mặt trẻ trung cởi mở của anh cũng chói mắt như viên kim cương kia.

Không hề khoa trương.

Vì vậy…. Lúc này ở lối ra vào người đến người đi, gần như ánh mắt của các cô gái đều dừng lại hồi lâu trên người anh ta.

Du Ánh Tuyết biết, ở đại học Bắc An anh ta là một người thu hút sự chú ý.

Theo lời anh ta nói, hôm nay có một đàn chị mời cà phê, mai có hoa hậu giảng đường khoa ngoại ngữ tới đưa cơm, ngày mốt còn có tài nữ khoa nghệ thuật đến phòng ngủ tỏ tình.

Tóm lại, cuộc sống học đường của anh ta phong phú đến rối tinh rối mù.

Cũng theo lời anh ta nói: “Bây giờ cô đặt trước được một người chồng ưu tú như vậy là lời to rồi” “Này!” Du Ánh Tuyết không đi qua ngay, chỉ gọi anh ta một tiếng từ xa.

Lúc này Kiều Minh Đức mới ngẩng đầu.

Nhìn thấy cô, anh ta gỡ kính râm xuống. Dưới ánh mặt trời, nụ cười của chàng trai xán lạn thu hút, đủ để sánh bằng ánh mặt trời.

Kiều Minh Đức cất điện thoại, tâm trạng rất tốt nhảy xuống khỏi vali. Lập tức có người từ trên xe sang bước xuống, xách vali cho anh ta.

Đợi Kiều Minh Đức tới gần, Du Ánh Tuyết mở cửa xe, giả bộ cung kính nói: “Cậu cả, mời.” Cánh tay Kiều Minh Đức chống lên cửa xe, cà lơ phất phơ nắm cằm cô, nâng gương mặt nhỏ nhắn của cô lên: “Ngoan, gọi một tiếng ‘Ông xã’ cho anh vui nào.” “Nằm mơ đi!” Du Ánh Tuyết đẩy tay anh ta ra, đẩy anh ta một cái: “Anh mau vào đi, em sắp nóng chết rồi” Kiều Minh Đức cầm kính râm gõ đầu cô: “Em trở mặt nhanh quá thì phải? Ít nhiều gì anh cũng là chồng tương lai của em, em có thái độ vậy đó hả?” Ngoài miệng nói vậy nhưng anh ta lại xoay người, nhường chỗ: “Em vào trước đi, đừng để bị cảm nắng” Du Ánh Tuyết liền khom người lên xe trước.

Kiều Minh Đức theo sau, tâm trạng vô cùng tốt, cầm chai nước, mở nắp, đưa cho Du Ánh Tuyết trước.

Du Ánh Tuyết uống một hớp lên mới bớt nóng.

Cô chen vào giữa, để điều hòa thổi vào, quở trách anh ta: “Còn trông chờ anh về nghe em kể lại quá khứ đẫm máu và nước mắt của em, bây giờ xem như em rõ rồi, anh về là để giày vò em.

Rõ ràng có thể tự về được còn đòi em phải tới đây một chuyến, anh biết bây giờ trời nóng bao nhiêu không?” “Em ngốc hả, đưa đầu cho gió thổi”

Kiều Minh Đức kéo cô ra, cô vừa định tiến tới, anh ta tức giận vỗ gáy cô: “Mẹ anh nói, con gái không nên hứng gió, ảnh hưởng sức khỏe” Du Ánh Tuyết không biết ơn: “Anh quản nhiều quá.” “Anh quản vợ tương tai của anh thì sao? Em thật dong dài” Trên đường đi, hai đứa trẻ độ tuổi tương đương nhau anh một câu em một câu cãi nhau. Trong xe vô cùng náo nhiệt.

Tài xế và quản gia ở phía trước nghe bọn họ nói chuyện cũng buồn cười.

Hai người này, nói là thanh mai trúc mã cũng đúng, nói là “oan gia” cũng đúng.

Dù sao, nhìn kiểu gì cũng thích hợp.

Buổi tối, vì con trai và vợ tương lai của anh ta cùng về, Kiều Nam Thành và vợ là Trần Ngọc Vân vô cùng vui vẻ.

Nhiều năm trước từ khi sinh non, sức khỏe của Trần Ngọc Vân luôn không tốt, nhưng hôm nay lại xuống bếp một cách hiếm thấy. Những món bà làm đều là món con trai và Du Ánh Tuyết thích.

“Ánh Tuyết, con đó, ăn nhiều một chút, tăng thêm chút thịt nữa” Trân Ngọc Vân gắp cho Du Ánh Tuyết một bát đồ ăn thật lớn, bát cơm sắp không chứa nổi nữa.

“Cảm ơn dì” Du Ánh Tuyết làm gì ăn được nhiều như vậy? Nhưng không.

thể từ chối sự nhiệt tình của Trần Ngọc Vân, vẫn ngoan ngoãn nhận.

Kiều Minh Đức nhìn cô: “Mẹ, tuy rằng bây giờ trên thị trường giá thịt heo rất cao, đúng là cô ấy phải cố gắng thêm một xíu, nhưng cũng không đến nỗi mẹ bắt cô ấy ăn như vậy chứ, con sẽ giúp mẹ tránh sai lầm” Anh ta nói xong một đũa cướp một nửa thức ăn của cô.

Du Ánh Tuyết thực sự thở phào một hơi, nhưng vẫn không nhịn được giãm anh ta một cú dưới bàn.

Tên này vậy mà so sánh cô với heo.

Kiều Minh Đức rên lên một tiếng, trừng cô, mím môi: “Heo! Con heo béo!” Du Ánh Tuyết không thèm tranh cãi vô ích với anh ta.

Anh ta cười, phách lối làm mặt xấu với cô.

Một loạt động tác nhỏ này, hai người lớn đều thấy hết, bọn họ liếc nhau, tươi cười vui mừng.

Xem ra, hai đứa bé này không cần bọn họ phải quan tâm chuyện bồi dưỡng tình cảm gì.

Tình cảm của bọn họ, vẫn tốt.

“Ánh Tuyết, lát nữa ăn xong ở lại với dì một xíu, tối nay dì bảo Minh Đức đưa cháu về chỗ chú ba, thế nào?” Trần Ngọc Vân nói.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5681 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5222 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4962 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4542 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4470 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4367 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter