Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Mỹ Nhân Cửa Hàng Son Phấn

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Mỹ Nhân Cửa Hàng Son Phấn
  3. Chương 49: Chương 49

Chương 49: Chương 49

Hồ ly yêu quý cái đuôi của mình, Giao Nhân cũng yêu quý cái đuôi bản thân, đêm qua trước khi ngủ Bùi Kiều đã suy nghĩ nhiều lần, nếu như bát canh nóng ấy giội vào đuôi của mình, thui rớt lông trên đuôi, làm phỏng da ở đuôi, bản thân cũng sẽ rất khó chịu, rất tức giận.Huống chi, miệng nàng không nhịn được, còn cắn đuôi của chàng một cái.“Cho nên, Tử Ngư công tử là vừa khó chịu vừa giận ta.” Bùi Kiều quay người, úp mặt vô tường nói.Chắc chắn suy đoán của bản thân, Bùi Kiều đã một đêm chưa ngủ.Trời vừa mới sáng, Bùi Kiều liền lật xem sách cổ, tra xem nam Giao Nhân thích ăn cái gì, nàng phải bù đắp lại lỗi lầm đã gây ra.Có sách ghi nam Giao Nhân thích ăn tảo biển.Tảo biển tư âm ích thận bổ khí huyết, tinh lực thịnh, tóc đẹp da mềm, vô luận là nam hay nữ, đều rất xinh đẹp.Bùi Kiều chỉ nhớ đuôi Ngu Bán Bạch rất đẹp, tóc đẹp da mềm như nào nàng cũng không nhớ.

Nàng mở sách tới trang này, nhắm mắt nhớ lại chất tóc Ngu Bán Bạch rốt cục có đẹp hay không.Nhớ lại một hồi lâu, vẫn là mơ hồ.Nhưng nếu trong sách nói như vậy, Bùi Kiều cũng không nghĩ nhiều nữa, đi tiệm của Thị Tào mua tảo biển, cẩu kỷ, táo đỏ và đậu xanh, hầm một chén canh giải nhiệt, làm lạnh sau đó mới đem đi cho.Nhưng Ngu Bán Bạch cũng không muốn thấy nàng.“Có lẽ ta bị hắn ghét rồi.” Bùi Kiều ủ rũ như nhà có tang, lấy vở ra, ghi vào trong: “Cha, mẹ, bây giờ Kiều lại làm sai chuyện nữa rồi.”“Không sao đâu.” Di Hoành nhẹ giọng nói với Bùi Kiều, cũng thay Ngu Bán Bạch nói tốt vài câu: “Tính cách của Ngu công tử rất dịu dàng, sẽ không giận Liễu Kinh cô nương đâu, ta nghĩ chỉ là hôm nay trời nóng, Tử Ngư công tử cảm thấy khó chịu, không có mở tiệm.

Tử Ngư công tử từng nói với ta, Liễu Kinh cô nương tuổi nhỏ da thịt lại trắng trẻo, hắn rất yêu thích, làm sao lại ghét cô nương đâu.”Bùi Kiều lộ ra tâm trạng đau lòng, giống với bản thân lúc đó bị từ chối tình cảm vậy, lúc bị Thương Tiểu Lục trêu đùa, hắn cũng thường mặt ủ mày chau, bởi vậy Di Hoành quyết tâm giúp Bùi Kiều, thề rằng sau này muốn ở trước mặt Ngu Bán Bạch nói tốt cho Bùi Kiều.“Hi vọng là vậy đi.” Bùi Kiều cười một cách miễn cưỡng, thẫn thờ trả lời, nàng hy vọng Ngu Bán Mạch sẽ không ghét mình, nếu như bị ghét, nàng sẽ không thấy được cái đuôi to kia rồi.Ngu Bán Bạch lặng yên không một tiếng động đi tới trước tiệm, đứng ở sau vách cửa nghe hai người nói chuyện.Những lời nói của Di Hoành làm chàng xấu hổ không thôi.

Trước khi Bùi Kiều rời Dương Châu vẫn còn búi tóc, lần này quay lại không còn búi tóc nữa, chứng tỏ nàng đã không còn là trẻ con rồi, bấm ngón tay tính toán, chỉ khoảng mười sáu mười bảy tuổi ở nhân gian, mà hắn sống hơn năm trăm năm rồi, lớn hơn nàng vài thế kỷ, cần gì phải vì chuyện nhỏ nhặt như vậy mà mà đối xử lạnh nhạt với con nhà người ta, làm tầm mắt mình trở nên hạn hẹp, thật là quá mất lịch sự.Ngu Bán Bạch chạy về phía sau nhìn gương trang điểm, đổi một bộ xiêm y sạch sẽ sau đó mới đi ra mở cửa.Rửa mặt thay đồ vài chục phút, trong khoảng đó Bùi Kiều cùng Di Hoành trò chuyện thật vui.Di Hoành nhặt từ dưới đất lên năm mươi viên đá tròn, ngồi trước cửa hàng son phấn chơi bắt đá với Bùi Kiều.“Đá đập phải tay sẽ rất đau, phải cẩn thận chút.” Bùi Kiều chưa từng chơi qua bắt đá, Di Hoành dạy một lần, nàng vừa học liền biết, tung đá, chơi rất hăng say.“Ta nhất định phải nắm được năm viên!” Di Hoành nhặt đá hơi lớn, bàn tay Bùi Kiều cũng hơi gầy, nắm không nổi năm viên, nắm bốn viên cũng rất miễn cưỡng.Lúc Ngu Bán Bạch vừa mở cửa, Bùi Kiều đang tung viên đá lên cao, nghe tiếng cửa mở, chú ý của nàng chuyển tới trên cánh cửa, không có tiếp tục chơi đá nữa.Viên đá kia sau khi rớt xuống chậm lăn tới bên cạnh Ngu Bán Bạch.Di Hoành biết điều, không nói câu nào, cầm cây chổi lên chạy vào bên trong quét dọn, không quấy rầy Ngu Bán Bạch và Bùi Kiều nói chuyện.“Liễu Kinh cô nương có chuyện gì không?” Ngu Bán Bạch khách khí hỏi.Bùi Kiều hôm nay mặc bộ áo màu hoa đinh hương, dưới thân đổi một chiếc váy màu vàng đậm, hông mang một chiếc khăn tay trắng, cổ tay đeo một cái túi thơm.Bất kể là lúc nào, nàng đều sẽ ăn mặc rất chỉnh tề.Bùi Kiều ngồi xuống, bộ váy tỏa ra mặt đất tựa như một bông hoa nở rộ, bên dưới là quần chẽn hay tất cái gì Ngu Bán Bạch cũng không biết, nhưng chàng đoán là quần trong màu trắng mỏng, vớ trắng và giày màu hồng cánh sen.Màu sắc xiêm áo nổi, màu sắc dưới thân nên là nhạt.Ngu Bán Bạch ngồi trên xe lăn, Bùi Kiều khom người ngồi chồm hổm dưới đất, lùn hơn nửa khúc so với Bùi Kiều, phải ngẩng đầu lên mới có thể thấy rõ Ngu Bán Bạch.Trên đầu Ngu Bán Bạch tóc tựa mây đen, hai hàng lông mày thanh mảnh, ánh mắt long lanh, bên trong đôi mắt tựa như có thu thủy, sống mũi thẳng tựa mỹ ngọc tạo thành, cánh hoa đào điểm trên bờ môi, ung dung ngồi trên xe lăn, thân thể mỏng manh, hình dáng yêu kiều, khi mở miệng nói chuyện, âm thanh êm ái lan tỏa, làn da không tì vết dưới ánh sáng tựa như sương trắng hòa với gió đông.Tạ Bùi Kiều nóng lên, mắt giật giật, thì ra Ngu Bán Bạch cũng đẹp như cái đuôi to của chàng vậy, nếu được ăn Giao Nhân, vậy chất thịt chắc giống như thịt cá thơm ngon đậm vị.Càng nhìn càng thấy đẹp, Bùi Kiều thèm thuồng nuốt nước miếng, hai mắt lộ ra tia sáng thèm ăn.

Ngu Bán Bạch bị đôi mắt thanh tú nhìn chằm chằm thì da đầu tê dại, cả người cứng ngắc, chuyện mà Bùi Kiều đang suy nghĩ, chàng đã sớm biết rõ trong lòng.Bùi Kiều lấy lại tinh thần, thu lại tia sáng trong mắt, cười tươi rói, hai tay sờ sờ lấy ra một hộp đồ ăn: “Cho huynh, hôm qua thật xin lỗi, đã để cho Tử Ngư công tử bị thương.”Canh giải nhiệt hầm từ tảo biển, Bùi Kiều rót vào một chiếc chén sứ trắng, lại để trong hộp đựng thức ăn bằng gỗ.Nghĩ đến hôm qua canh nóng rớt vào đuôi, trong lòng Ngu Bán Bạch vẫn còn sợ hãi, ngón tay ở trên tay vịn gõ vang: “Ta, ta khẩu vị không được tốt, bát canh này, Liễu Kinh cô nương ngươi mang về dùng cho bản thân đi.”Bị cự tuyệt, Bùi Kiều tâm tình muộn phiền, ôm hộp đựng thức ăn, nức nở nghẹn ngào một hồi lâu.Nhìn Bùi Kiều ngồi trên mặt đất, Ngu Bán Bạch tay chân luống cuống, uyển chuyển giải thích: “Buổi sáng ta ăn khá no, cho nên mới không uống nổi nữa, ngươi, ngươi không nên suy nghĩ nhiều.”Thật ra thì Ngu Bán Bạch vẫn chưa ăn một miếng nào, bụng vẫn đang reo như đánh trống, nhưng tình huống khẩn cấp chàng không nghĩ ra lý do nào khác để từ chối Bùi Kiều.“Vậy ta đi mua chút hoa quả giúp tiêu hóa cho huynh.” Bùi Kiều chớp chớp đôi mắt ướt át, đặt hộp đựng thức ăn xuống, chạy tới cửa hàng hoa quả đối diện cửa hàng son phấn mua vài quả mận chua.Ngu Bán Bạch không kịp ngăn cản, Bùi Kiều lắc người một cái, người đã ở trước cửa hàng hoa quả rồi.

Lúc Bùi Kiều đi đường, dưới quần lộ ra chút vớ trắng và quần chẽn trắng, nhưng lại đi một đôi giày hồng đào đế cao mà không phải giày satin màu hồng sen.Dù mang giày đế cao, Bùi Kiều vẫn đi cực nhanh.“Xin chào, ta muốn mua nửa cân mận chua.” Bùi Kiều đi cửa hàng, chính là tiệm hoa quả của Cảnh Vệ Từ.Mận có ngọt có chua, Vệ Từ hỏi: “Cô nương muốn chua hay là ngọt?”“Chua, chua có thể trợ giúp tiêu hóa.” Bùi Kiều trả lời.“Ta biết rồi.” Vệ Từ lấy túi vải, lấy cho Bùi Kiều nửa cân mận chua.Ngu Bán Bạch ở phía xa không chớp mắt nhìn Bùi Kiều mua mận, trong lòng đếm xem Vệ Từ bỏ vào trong túi vải mấy quả.Một, hai, ba… Tổng cộng mười bảy quả mận da còn xanh, nước miếng Ngu Bán Bạch chảy xuống không ngừng, dạ dày ê ẩm, sớm biết thì vừa nãy đã uống canh giải nhiệt.Bùi Kiều mang theo túi mận quay lại: “Tử Ngư công tử, cho huynh.”“Cảm ơn.” Ngu Bán Bạch nhịn ói nửa ngày, cuối cùng vẫn là nhận lấy túi mận, không nhận, chỉ sợ Bùi Kiều lại phải đưa thứ khác.Bùi Kiều đưa mận, không có muốn ý rời đi, con mắt hừng hực nhìn chằm chằm Ngu Bán Bạch, hỏi: “Tử Ngư công tử, lát nữa ta có thể tới tìm huynh sao? Ta muốn nhìn đuôi của huynh lần nữa.”Ngu Bán Bạch cứng ở xe lăn, Bùi Kiều xoa xoa hai tay, hỏi lại: “Nếu như có thể, ta có thể sờ một cái không?”.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5674 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5219 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4958 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4539 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4464 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4359 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter