Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Nam Chính Mỗi Ngày Đều Muốn Công Lược Ta

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Nam Chính Mỗi Ngày Đều Muốn Công Lược Ta
  3. Chương 2: Mẹ kế như ta

Chương 2: Mẹ kế như ta

"Khè ——" cự mãng bị ánh mắt giận dữ của Sở Ngư dọa sợ, vung đuôi bỏ chạy, rất nhanh liền biến mất trước mắt Sở Ngư.

Sở Ngư sợ tới mức hồn phi phách tán, vội vàng đuổi theo, đau khổ mà gõ gõ hệ thống: "Nếu nam chính chết yểu thì sẽ thế nào?"

"Hệ thống 007 hân hạnh phục vụ ~ nếu nam chính ngã xuống trước khi chở thành bá chủ thiên hạ ~ ký chủ sẽ nhận trừng phạt ~ ngay lập tức trải nghiệm kết cục gốc của vai phản diện pháo hôi ~"

Đm! Thế chẳng phải là chết sao!! Còn là chết vĩnh viễn không thể đầu thai chuyển kiếp!!!

Sở Ngư bật khóc, cự mãng lần nữa xuất hiện trong tầm mắt, hắn vội vàng bổ nhào qua chặn đường nó, cả giận nói: "Nhổ nam chính ra!"

Cự mãng buộc phải đối mặt với hắn.

Sở Ngư nhảy lên đầu cự mãng, đánh một quyền lên đầu nó: "Nhổ ra!"

A a a nam chính chưa bị tiêu hóa sao! Hệ thống còn chưa có lên tiếng! Hẳn là sắp bị tiêu hóa đi!

Cự mãng bị đau, thân rắn to lớn quay cuồng làm cho hoa cỏ, cây cối xung quanh bị dập nát bét. Sở Ngư bất động như núi, tiếp tục đánh, còn có ý định đem con rắn này mổ ra.

Đột nhiên một bóng bạch y lọt vào khoé mắt hắn.

Sở Ngư vội vàng dừng tay, nghiêng đầu nhìn sang. Phía sau một cây đại thụ, có người đang nhìn trộm bên này. Bị hắn phát hiện, người kia xoay người chạy mất.

......

Nam chính, đừng chạy mà!

Tuy kế thừa được ký ức cùng tu vi của nguyên chủ, những điểm quyết phức tạp Sở Ngư còn chưa thuần thục, nhưng những thuật pháp nhỏ hoàn toàn có thể múa bút thành văn. Hắn vung tay, đem người kia chế trụ lại.

Cúi đầu nhìn con rắn nằm không cũng trúng đạn, Sở Ngư vội vàng nhảy xuống.

Cự mãng như được đại xá, vèo một phát chui vào bụi cây bên cạnh, rất nhanh đã không thấy tăm hơi.

Sở Ngư nhanh chóng bước qua, liền nhìn thấy một thân ảnh gầy gò, quần áo trên người rách nát. Vòng đến trước mặt nhìn, Sở Ngư không khỏi thất vọng.

Nhóc con này chính là nam chính đi.

...... A, quên lúc này nam chính mới mười ba tuổi, vẫn là một đứa nhóc, trong tương lai về sau y mới có bộ dáng phong hoa tuyệt đại.

Bất quá y như một viên ngọc trắng, tú tú khí khí, là một đứa bé đáng yêu, đám pháo hôi trong nguyên tác sao có thể xuống tay với y?

Sở Ngư sắc mặt ôn hòa mà nhìn đùi vàng sẽ ôm trong tương lai, hơi hơi mỉm cười: "Tạ Hi?"

Nhìn thấy Sở Ngư, đặc biệt là Sở Ngư mỉm cười, Tạ Hi cả người căng thẳng. Đôi mắt ngập nước đầy căm ghét cùng cảnh giác nhìn hắn, trong lòng không khỏi có chút run rẩy.

Ngày thường vẻ mặt cao ngạo của Sở Ngư lúc khinh nhục mình đã đủ đáng sợ, hiện tại cười tươi rói như vậy chẳng lẽ là muốn giết mình?

Thấy nam chính rõ ràng sợ hãi cùng căm ghét mình, Sở Ngư hơi thương tâm, đành tự an ủi bản thân rằng tương lai còn dài, đủ để hoá giải khúc mắc trong quan hệ của hai người. Thu hồi ý cười, Sở Ngư dùng ngữ khí lãnh đạm thường ngày, nói: "Ngày mai sư tôn trở về, ta đến mang ngươi ra ngoài."

Tạ Hi trầm mặc không nói, vẫn cảnh giác như cũ.

Ôi làn da mịn màng này, đôi mắt đen to tròn này, thật muốn véo má y một cái!

Sở Ngư yên lặng thu hồi cái tay không an phận, đánh giá bốn phía, để ý tới đám dây leo bị đuôi cự mãng quật nát lúc nãy. Mọc trên dây leo là một loại trái độc, xung quanh trái còn mọc một vòng hoa màu hồng.

......Từ từ.

Kia không phải là trái độc mà nam chính ăn nhầm giúp y phá được phong ấn trên cơ thể sao? Như thế nào đều bị dập hết rồi?

Trong nguyên tác, nam chính ăn nhầm trái độc, mới giải trừ được phong ấn trong cơ thể, mở ra cho y con đường trở thành thiên tài tu tiên.

"Cái trái kia, ngươi đã ăn chưa?"

Nhìn biểu tình ngưng trọng của hắn, Tạ Hi bị hù, lắc đầu.

Tổn thọ ta!

Bước đầu quan trọng của nam chính bị hắn huỷ hoại!

Sở Ngư thiếu chút nữa quỳ xuống.

Tám phần là hắn cùng con rắn kia làm loạn, làm gián đoạn kịch bản nam chính tới đây ăn phải trái độc.

Sở Ngư vội vàng chạy đông chạy tây, hết nửa ngày rốt cuộc cũng tìm ra một trái hoàn chỉnh, lệ rơi đầy mặt mà dùng tay áo lau sạch, xoay người đưa cho Tạ Hi.

"Ăn."

Tạ Hi nổi lên cảnh giác, lui về phía sau vài bước, lắc lắc đầu.

Sở Ngư từ ái mà nhìn hắn: "Ăn đi."

Tạ Hi sợ đến run rẩy, như là tuỳ thời sẽ chạy mất, y nhìn Sở Ngư như là đang nhìn ác ma.

Sở ác ma lại tiếp tục dụ dỗ: "Ăn trái này, vô hại mà còn hữu ích cho ngươi."

Thấy Tạ Hi vẫn còn tránh, Sở Ngư cúi đầu nhìn trái dính bùn này, suy nghĩ một chút rồi rút bội kiếm "Tầm Sanh" đeo trên hông ra.

Tạ Hi môi liền phát run, nhìn chằm chằm Sở Ngư một lúc lâu, chấp nhận số phận nhắm mắt lại, chờ trường kiếm hướng vào tim mình.

Y chỉ cho rằng Đại sư huynh chán ghét mình, lại không nghĩ rằng, Đại sư huynh chán ghét tới mức muốn giết mình.

Đợi một lúc lâu nhưng lại không thấy đau đớn truyền đến, Tạ Hi nghi hoặc mà mở mắt ra, nhìn thấy Sở Ngư tay cầm trường kiếm thưởng phẩm Tầm Sanh, nghiêm túc mà......Gọt vỏ.

......

Tạ Hi một lần nữa nhắm mắt lại, trong lòng thầm đếm ba tiếng, rồi mở mắt ra.

Sở Ngư thành thạo mà gọt vỏ, nhìn một đoạn vỏ dài vẫn chưa gọt được, bất mãn mà thở dài: "Kiếm hơi dài quá."

Hắn thế mà ngại kiếm quá dài không gọt được vỏ?!

Tạ Hi mặt cứng đờ xem Sở Ngư vui sướng hoàn thành việc gọt vỏ, một lần nữa đưa trái xanh cho hắn. Sở Ngư nhàn nhạt nói: "Bóc vỏ cho ngươi rồi đó, ngoan ngoãn ăn đi."

Tạ Hi ánh mắt phức tạp mà nhìn hắn,

hôm nay đầu óc Đại sư huynh không được bình thường. Y cắn một miếng nhỏ, nuốt xuống.

Ngay lập tức sắc mặt của y xanh đi, há miệng thở dốc. "Phốc" phun ra một ngụm máu tươi, thân mình lảo đảo ngã xuống.

Trước khi ngất, Tạ Hi nghĩ: thế mà lại là trái độc...... Đại sư huynh quả nhiên hận không thể giết mình......

Sở Ngư trợn mắt há mồm nhìn Tạ Hi bất tỉnh, khoanh chân ngồi xuống, tấm tắc cảm thán: " Độc tính mạnh thế này, chẳng trách phong ấn được giải trừ, có vậy mới cứu được nam chính."

Nhìn Tầm Sanh còn dính nước của trái độc, Sở Ngư lấy khăn tay, chậm rì rì mà lau.

Nam chính ta đều là vì ngươi, ngươi ngàn vạn lần không thể hận ta......

Hệ thống đột nhiên "Đinh" một tiếng, nhắc nhở: "Có bình luận mới ~ có muốn xem không ~"

Sở Ngư vội vàng gật đầu.

Trước mắt xuất hiện một giao diện, phía trên trên có nút xem xét. Sở Ngư ấn xuống, giao diện liền biến thành khu bình luận.

【 Người đọc 9304: Đậu má tiện nhân! Hắn thế mà đưa cho nam chính trái độc! Tác giả xem quá nhiều công chúa Bạch Tuyết rồi đúng không? Bỏ truyện! -2】

007: "Nhận được bình luận chê bai ~ trừ 2 điểm ~ điểm hiện có: 98~"

Sở Ngư: "......"

Đau tim quá......

Sở Ngư cầm Tầm Sanh, ngồi khoanh chân trông chừng Tạ Hi. Trong rừng chỉ có yêu thú cấp thấp tương đương với tu sĩ Luyện khí kỳ, cảm nhận được uy áp từ tu vi Trúc Cơ của hắn sẽ tự động tránh xa.

Hắn buồn chán chờ đợi, thấy sắc mặt Tạ Hi dần khôi phục vẻ hồng nhuận, đoán rằng đứa nhỏ này cũng sắp tỉnh. Sở Ngư cúi người bế y lên, chậm rãi đi ra khỏi rừng.

Sở Ngư buổi sáng đi vào rừng, giờ đã là chiều muộn mà còn chưa trở ra, chúng đệ tử chờ ở bên ngoài đã sớm xanh cả mặt, gấp đến độ xoay vòng.

Đang lúc có người định đi thỉnh cầu sư thúc tương trợ, biên giới ngoài rừng nổi lên gợn sóng, Sở Ngư đi ra.

Sở Ngư trở ra lông tóc không thương tổn cái gì, chúng đệ tử lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, sau đó phát hiện Sở Ngư trong lòng bế một thiếu niên, lại đồng thời kinh hãi: "Đại...... Đại đại đại, đại sư huynh, ngươi tại sao lại ôm tên tiểu phế vật này?"

Sở Ngư nghi hoặc: "Chẳng lẽ ta nên cõng y?"

Mọi người im lặng:...... Dựa theo tình huống bình thường, hắn hẳn sẽ tìm sợi dây thừng buộc vào mắt cá chân y rồi lôi theo mới phải......

Sở Ngư không để ý tới bọn họ mỗi người một biểu cảm, ôm Tạ Hi đi về hướng chỗ ở.

Thân là đại đệ tử, Sở Ngư có một tiểu viện riêng, không cần cùng những người khác ở chung phòng. Chúng đệ tử vẫy đuôi nhỏ đi theo hắn, mắt thấy Sở Ngư muốn ôm Tạ Hi vào tiểu viện, đồng loạt hít khí lạnh, một đệ tử do dự nói: "Đại, đại sư huynh, phòng chất củi ở bên kia......"

Sở Ngư đương nhiên biết, hắn cao lãnh gật đầu: "Tất cả về đi." Dừng một chút, giọng điệu hơi mang ý mắng, "Cả ngày không tu luyện, ngày mai sư tôn trở lại các ngươi muốn giải thích với người như thế nào?"

Lục Khinh An rời đi ba năm, hết thảy sự vụ đều giao cho Sở Ngư xử lý, bao gồm việc đốc thúc chúng đệ tử tu luyện. Hôm nay tất cả đều ngồi xổm ngoài rừng chờ hắn đi ra, căn bản không một ai đả tọa tu hành. Hiện giờ nghe hắn quát, đều vội vàng lui xuống.

Ừm, tên pháo hôi này còn rất có uy nghiêm.

Sở Ngư vừa lòng gật đầu, đi vào trong tiểu viện, đem Tạ Hi đặt ở tiểu phòng, dựa vào ký ức của nguyên chủ tìm quần áo sạch sẽ đặt ở đầu giường.

Tạ Hi ăn xong trái độc, toàn thân liền nóng như lửa thiêu, máu sôi trào. Y mơ mơ màng màng cảm thấy gông cùm xiềng xích trên cơ thể biến mất, toàn thân trên dưới linh lực dư thừa, đợi cho cảm giác không khỏe cuối cùng trong cơ thể biến mất, ý thức mới dần dần rõ ràng lên.

Mở mắt ra, trước mắt là màu nâu của nóc nhà bằng gỗ. Y ngơ ngác nhìn một lúc lâu, chớp chớp mắt, lẩm bẩm: "Ta còn sống......"

Mê mang một lát, y xoay đầu, nhất thời sợ tới mức thiếu chút nữa từ trên giường lăn xuống.

Đứng bên cửa sổ là một thanh niên cao gầy xuất chúng, mặc bạch y, hông treo trường kiếm. Hắn đứng khoanh tay, có vài phần cao cao tại thượng.

Sở Ngư?!

"Tỉnh rồi?" Sở Ngư xoay người, nội tâm nóng như lửa dùng ánh mắt lạnh băng mà nhìn chằm chằm Tạ Hi. Khoảng thời gian Tạ Hi hôn mê, hắn cũng nghĩ kỹ rồi.

Giống như nhân vật mẹ kế, đột nhiên thay đổi thái độ sẽ khiến người khác nghĩ là có ác ý. Đột nhiên đối xử tốt với nam chính, ngược lại sẽ khiến y càng cảnh giác. Không bằng cứ duy trì thái độ cao quý lãnh diễm của nguyên chủ rồi từ từ thay đổi.

Dù sao cái ngày hắn bị thiên đao vạn quả còn xa tận mười năm nữa. Mười năm dài như vậy, còn sợ không đủ thời gian cải thiện quan hệ với nam chính?

Thấy Tạ Hi mang vẻ mặt cảnh giác, Sở Ngư cười nhạo một tiếng, "Nhìn cái gì? Nếu không phải vì ngày mai sư tôn trở lại, ngươi nghĩ tại sao ta phải làm như vậy?"

Tạ Hi sắc mặt khó coi, xốc chăn lên.

"Khuyên ngươi tốt nhất nên biết điều một chút, ở trước mặt sư tôn đừng nói mấy lời vô nghĩa." Sở Ngư cố gắng đóng giả vai phản diện pháo, mặt lạnh thanh nói, "Ta là đích tử của Sở gia, là đại đệ tử của sư tôn, cho dù ngươi có nói gì cho sư tôn, người cũng sẽ không làm gì ta. Ngược lại, sau khi sư tôn rời đi......"

Hắn lộ ra nụ cười tà ác, trong lòng lại chảy huyết lệ.

...... Còn nghe được hệ thống nhắc nhở trừ điểm.

Không cần phải nói, chắc chắn là hình tượng phản diện của hắn lại chọc người đọc chán ghét.

Đau tim quá......

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5717 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5249 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4987 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4565 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4485 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4413 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter