Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Nếu Tôi Gửi Tặng Người Một Cuốn Sách

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Nếu Tôi Gửi Tặng Người Một Cuốn Sách
  3. Chương 15

Chương 15

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Lăng

Mì xào tôm sốt cà chua Tứ Xuyên

Lương Tân Hòa nghỉ ngơi ba ngày, thay băng phun thuốc, cố gắng không đi lại, ăn cơm cũng toàn đặt cơm hộp. Đến ngày thứ ba rốt cuộc cũng đã đỡ hơn, cô bèn mang sandal đế bằng lộ ngón đi làm.

Dự án mới được khởi động, dự án cũ thì nối liền nhau, ngày tháng cứ lật hết tờ lịch này sang tờ lịch khác trong tư thế đi khập khiễng của cô. Thoáng cái đã nửa tháng chỗ qua, giờ đã đến đầu tháng sáu.

Mấy ngày nay cô đi sớm về trên cũng không gặp được Ninh Hi.

Cô ấy làm gì nhỉ?

Hạ Như Ý không nói, Lương Tân Hòa đoán công việc của Ninh Hi hẳn có thời gian khá là linh hoạt, trên người cô ấy hầu như không có hơi thở khéo đưa đẩy, khôn lanh trong xã hội.

Thật tự do.

Không giống phàm phu tục tử bôn ba vì cuộc sống như cô.

Hôm nay cô không lái xe mà bắt xe về. Đồng hồ điểm 9 giờ, mưa nhỏ lắc rắc, khi cô đến gần khu nhà mình ở thì ngẩng đầu nhìn lên, một bên là ánh sáng và một bên là bóng tối.

Cô dừng lại và tự mình đếm vài giây.

Nhiều ánh sáng hơn, ánh đèn ấm áp từ những gia đình vẫn tương đối nhiều hơn.

Cô nhìn một lúc, mưa bụi làm ướt tóc cô, cái bụng kêu rột rột đầy cô đơn.

Vẫn chưa ăn tối.

Tủ lạnh trong nhà cũng trống trơn.

Cô xoay người, đi về phía cổng tiểu khu.

Đến một tiệm mì gần phụ cận, nghe bảo vệ nói là món mì trộn của tiệm này rất ngon, nhưng giá khá cao và thái độ phục vụ của tiệm này cũng không được niềm nở.

Sau khi đi vào, cô phát hiện ông chủ đang ở sau bếp phụ trách nấu nướng, còn bà chủ thì đứng ở quầy thu ngân, thấy khách vào mà cũng không thèm ngẩng đầu lên, đang lướt Douyin.

Cô đi đến khu trà nước lấy nước ấm (cũng chỉ được chọn mỗi nước ấm) rồi mang về, sau đó đến cửa sổ order, chọn món mì trộn tôm nõn sốt cà chua đặc trưng của Tứ Xuyên, rốt cuộc cũng được ngồi xuống rồi. Hai chân duỗi thẳng ở dưới bàn, cổ chân đung đưa.

Cô nghĩ thầm là nếu không ngon thì chắc chắn cô sẽ khó chịu lắm.

Ngón chân cũng gần như lành rồi, cô toàn mang giày đế bằng, nhưng dù có thoải mái thế nào đi nữa thì đi nhiều vẫn rất mệt.



Mặt tiền cửa hàng không lớn lắm, có thể đặt được tám cái bàn. Khách trong tiệm trừ cô ra thì còn hai mẹ con. Bé gái trông khoảng năm sáu tuổi, trong miệng đang ăn đồ ăn nhưng vẫn muốn nói chuyện với mẹ.

Người mẹ nói nhỏ: "Con nuốt hết đồ trong miệng xuống đi, rồi từ từ nói, đừng có gấp."

".....Câu ta cướp đồ chơi của con, con đã nói là chơi xong rồi đưa cho cậu ta rồi mà cậu ta vẫn cướp!"

"Vậy con có nói với bạn là cùng chơi không, mọi người chơi cùng thì mới vui mà."

"Con không thèm chia sẻ với cậu ta đâu....."

Lương Tân Hòa nhìn nhìn rồi mỉm cười. Ngày bé, cô cũng là bé gái như vậy, chuyện phiền não nhất trong cuộc sống chính là bạn học mẫu giáo cướp đồ chơi của cô, gặp chuyện phiền phức thì việc đầu tiên là muốn mách mẹ.

Mẹ là người không gì không làm được trong tâm trí của những đứa con khi còn bé.

Giờ đây cô đã lớn khôn nhưng mẹ cô cũng không còn nữa.

Cô nhìn nhìn cái bàn kia đầy hâm mộ và cảm khái, sau đó dời mắt nhìn điện thoại.

Lướt Weibo một lúc thì chủ tiệm bưng bát đến.

Bát sứ Thanh Hoa, đũa gỗ đặt trên đồ đặt đũa hình cá con cũng bằng gỗ.

Phần ăn tuy nhỏ nhưng đầy đủ mọi nguyên liệu. Tôm bóc vỏ căng mọng, trứng tráng vàng ươm, sốt cà chua vừa nhìn là biết làm từ cà chua mới, vẫn còn có cảm giác của hạt.

Khiến người nhìn thèm ăn nhỏ dãi.

Lương Tân Hòa ăn một miếng, thầm nghĩ ăn ngon thật. Cô gắp một con tôm bóc vỏ vào miệng rồi cắn, lúc ngước mắt lên lại nhìn thấy Ninh Hi đang ngồi đối diện bàn mình.

Hai cô ngồi cùng một phía, có một cái bàn ở giữa tách hai cái bàn của bọn cô.

Lương Tân Hòa nuốt con tôm xuống, khóe môi cong lên thành một nụ cười nhẹ.

Ninh Hi đeo kính, gọng kính màu đen mảnh khiến mặt cô ấy trông nhỏ nhắn, nhìn qua như thể là sinh viên vậy.

Hai người mặt đối mặt, gật gật đầu chào nhau. Trong lúc đó, món mì trộn Ninh Hi gọi cũng được đem lên.

Nhìn qua, cũng là mì trộn xốt cà chua và tôm bóc vỏ.

Trùng hợp ghê.

Hạ Như Ý có nói với Ninh Hy về chuyện hy vọng hai người sẽ kết bạn linh tinh không nhỉ?

Hẳn là có.

Thật ra cũng có thể.

Dù gì đi nữa thì các cô cũng đã gặp nhau rất nhiều, bây giờ còn là hàng xóm.

Thật ra kết bạn cũng không tồi mà nhỉ.

Lương Tân Hòa cách một cái bàn, bắt chuyện: "Bây giờ cô mới ăn cơm sao?"

Trông tinh thần của Ninh Hi có vẻ không tốt lắm, bóng đèn trên đầu làm nổi bật bên dưới, là da như hiện lên một lớp sáng trắng như sứ, từ một góc độ nào đó cũng chiếu vào quầng mắt thâm đen của cô ấy.

Mặt cũng hơi sưng.

Trong lòng Lương Tân Hòa như có một giọng nói đồng cảm như thể bản thân mình cũng bị, "Đều không dễ dàng ha."

"Ừm." Ninh Hi gật gật đầu, sau đó bắt đầu vùi đầu ăn.

À đúng rồi, cô ấy còn sợ giao tiếp nữa, nếu không thì chắc cũng sẽ hỏi lại mình một câu —— "Không phải là giờ này cô cũng mới ăn sao?" chứ.

Cô thầm cười trong lòng, cũng không biết vì sao lại thích nói chuyện với Ninh Hi nữa.

Hai người cách một cái bàn nhưng lại không nói chuyện với nhau, mà chỉ mạnh ai ăn phần người nấy.



Lương Tân Hòa ăn gì cũng nhanh, chỉ là thoáng thấy Ninh Hi ăn rất chậm nên sau đó cô cũng giảm tốc độ lại. Tuy nhiên, không biết có phải do cô bị ảo giác không, mà cô ăn chậm thì Ninh Hi lại càng ăn chậm hơn.

Không phải là cô ấy muốn mình ăn xong nhanh rồi rời đi nhanh đấy chứ?

Lương Tân Hòa cười nghiêng ngả trong lòng, không làm khó người khác nữa, cô nhanh chóng ăn xong rồi đứng dậy ra ngoài.

Cô không để ý là khi cô đứng dậy đi qua thì Ninh Hi đã ngước mắt lên nhìn tư thế bước đi của cô.

Lương Tân Hòa ra khỏi tiệm mì nhưng cũng không về tiểu khu ngay, cô thấy đèn chỗ cửa hàng trái cây còn sáng nên đi qua đó lựa trái cây.

Chờ cô mua xong một túi nho xanh và hai quả bơ thì thấy Ninh Hi bước ra khỏi tiệm mì.

Cái sự trùng hợp này thật sự quá khéo, đúng là trời giúp mà. Đặc biệt là biểu cảm hơi sượng của Ninh Hi khi thấy cô, làm cô lại càng muốn cười.

Biểu cảm đó đó đầy câu hỏi —— Sao lại gặp nữa rồi?

Lúc này vờ như không thấy cũng không kịp rồi đúng không?

Ninh Hi đưa mắt nhìn cô gái đứng đối diện cách đó không xa, dáng người mảnh khảnh, thầm cười kín đáo nhưng đồng điếu gần khóe môi lại lộ ra chút nghịch ngợm.

Trong lòng cô có cảm giác không nói nên lời, trong chớp mắt đã ngập ngừng có nên chào hỏi không, nhưng một hai giây sau cô đã xoay người đi trước.

Dù sao cũng chung một tiểu khu mà......Rồi cô ấy cũng sẽ đi về hướng này.....

Lương Tân Hòa đi sau cô ấy, cách độ hai ba người, dọc đường hai người không nói gì.

Cô nhìn bóng lưng Ninh Hi.

Cao xấp xỉ mình, có khi cô ấy còn cao hơn 1 - 2cm.

Vóc người cũng xấp xỉ mình, à, mình thì hơi mập hơn một tý.

Lương Tân Hòa cười nhạt, ngẩng đầu nhìn nhìn bầu trời không trăng không sao, như một tấm vải nhung màu xanh sẫm rất dễ chạm vào.

Trời tối thứ sáu thật đẹp, tất cả đều có thể chậm rãi, dù sao thì có thể ngủ nướng vào sáng thứ bảy mà.

Thế nên bây giờ có thể tản bộ về nhà cùng người hàng xóm sợ xã hội của bạn.

Vào tiểu khu, đến tòa nhà của hai người, đi vào, chờ thang máy.

Đúng lúc không có ai,

Cô thể cảm giác được là cơ thể Ninh Hi lại cứng đờ lần nữa, ngay sau đó đưa tay ấn mũi tên hướng lên của thang máy.

Lương Tân Hòa nhấp môi, đi qua đó, đứng cạnh cô ấy, khóe mắt liếc thấy cô ấy hình như đang nhìn con số trên thang máy.

Cô cũng nhìn theo, tầng 18.

Không mang điện thoại theo sao?

Thời buổi hiện đại mà còn có người không mắc hội chứng điện thoại à?

Hiếm quá.

Số trên thang máy đã đến 15.

Hai người bọn cô im lặng đứng, thật kỳ lạ.

Vì liên quan đến công việc nên Lương Tân Hòa có thể phát hiện cảm xúc của khách hàng, vào giờ phút này cô biết Ninh Hi thật sự không muốn nói chuyện.

Vậy thì không nói.

Tầng 12.



Tầng 10.

Thang máy này đi chậm quá, thật sự rất xấu hổ.

Tầng 5.

Nhanh rồi đấy.

Lương Tân Hòa khẽ thở phào.

Ting.

Cửa thang máy mở ra.

Hai bà cụ bước ra, giọng nói sang sảng của họ phá vỡ sự yên tĩnh và xấu hổ ngoài cửa.

"......Lớn vậy rồi mà con chưa sinh con! Rốt cuộc bọn họ nghĩ gì thế?"

"Tôi nghe nói tòa nhà này toàn là người trẻ tuổi chưa kết hôn ở đó......"

"Tôi cũng đâu muốn bọn họ sinh gì nhiều đâu, nhưng ít nhất cũng phải có một đứa con chứ......"

"Cũng không hẳn, bây giờ bọn trẻ chỉ muốn thoải mái, haizz, trong nhà đâu phải không có tiền để cho bọn họ đâu...."

Từ câu "Thôi thôi, kệ đi, chúng ta nên suy nghĩ cho bản thân, đừng nhọc lòng vì bọn họ...." Thì Lương Tân Hòa đã nghiêng người bước vào cửa thang máy, mà Ninh Hi thì đã bước qua một bên.

Cô rất tự nhiên nhấn nút tạm dừng. lần thứ hai cùng Ninh Hi bốn mắt nhìn nhau.

Cô bước vào, tầm mắt nhanh chóng dời đi.

Hai bà bác nhanh chóng chuyển sang đề tài mới vui vẻ, cửa thang máy đóng lại ngăn bọn họ với tiếng cười sảng khoái vui vẻ ở bên ngoài.

Vâng, các mẹ hãy nghĩ cho mình, cười nhiều hơn đi.

Lương Tân Hòa thầm nói, lén ngắm nhìn Ninh Hi.

Cô ấy cong mi, trên khuôn mặt chó chút thoáng buồn. Trông cô ấy có vẻ chưa bao giờ phải sống nghèo khổ, vậy vì sao trước giờ chưa từng thấy cô ấy cười chứ?

- ----

Chương 15 rồi mà một chị thì thích cười thầm người ta, chị kia thì né người ta đi, em không chắc là truyện sẽ ngắn như chị nói đâu Đèn à. Bài trên khá hợp với chuyện tình của hai người cô đơn, lẽ ra nên chọn giọng nữ nhưng giọng nam trên trầm ấm nên mình thích hơn. Hy vọng hai chị cũng như bài hát trên.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5850 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5341 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5068 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4661 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4593 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4583 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter