Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ngày Yên Nghỉ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ngày Yên Nghỉ
  3. Chương 51

Chương 51

Edit: Lana

Beta: V

“Làm cơ thể cần 600.000 điểm tích lũy, thuê nhà mỗi tháng cần 2.000 điểm, vị trí đỗ Đại Hoàng mỗi tháng cần 200 điểm, cơ thể tụi mình cũng không thể ăn đậu đất mỗi ngày được, nếu điều kiện cho phép thì bổ sung thêm dịch dinh dưỡng, như vậy cũng cần ít nhất 300 điểm tích lũy…” Vinh Quý vẽ vời tính toán trên đất: “Như vậy, một tháng tụi mình phải kiếm được ít nhất 2.500 điểm tích lũy mới có thể sống được ở thành phố này, còn nếu muốn để dành tiền làm cơ thể…”

Ngày đó còn xa lắm…

Vinh Quý không nói lời này ra, cậu xóa biểu thức số học trên đất xong thì nói với Tiểu Mai: “Tóm lại, trước tiên tụi mình đi tìm việc, đảm bảo sống được ở đây rồi tính tiếp.”

Ở thế giới đề cao nhân lực này thì cơ hội việc làm không ít.

Bởi vì trong thành phố có 90% là xưởng rèn, cho nên công việc tìm được cũng liên quan đến nghề rèn. Nơi này không có thị trường lao động, cũng không có trang web giới thiệu việc làm, cửa hàng nào thiếu người thì chỉ cần treo một tờ giấy liệt kê hết công việc, quyền lợi, cần bao nhiêu lao động, ai cảm thấy bản thân thích hợp thì đi phỏng vấn.

Tờ giấy này không chỉ có tác dụng tuyển người, đôi khi chủ tiệm sẽ viết vật liệu mình thiếu lên, ngay cả vật liệu dư cũng vậy, nếu có người thiếu những vật liệu đó thì sẽ vào thương lượng với chủ tiệm.

Vinh Quý nhanh chóng lia tầm mắt đến các cửa hàng, cậu nóng lòng muốn thử.

Trong lúc Vinh Quý đang rất háo hức thì Tiểu Mai ở bên cạnh dội gáo nước lạnh lên đầu cậu: “Người lùn có tính bài ngoại [*], bọn họ sẽ không giao việc quan trọng cho người ngoài, bởi vì điều này sẽ khiến kỹ thuật của họ bị truyền ra.”

[*] Bài ngoại là sợ hãi hoặc không tin tưởng những người thuộc chủng tộc, sắc tộc, dân tộc khác với mình.

“Vậy hở? Tớ thấy có rất nhiều nơi tuyển người, trên đó ghi không nhất định phải là người lùn mà ~ Ừm… Cửa hàng phía trước có tuyển thợ lắp ráp linh kiện, nhìn qua rất cần tay nghề, chắc chắn là tớ không thể làm rồi, nhưng Tiểu Mai có thể thử nè! Chỉ cần được nhận vào làm là tớ đã hài lòng rồi, tớ sẽ ở kế bên, tới lúc Tiểu Mai chế tạo cơ thể tụi mình thì tớ có thể ở bên cạnh giúp đỡ.”

Bị tạt nước lạnh vẫn không nhụt chí, Vinh Quý quyết định thử một lần. Vì thế tiếp đến, cậu lôi kéo Tiểu Mai đến cửa hàng kia xin việc.

Đó là một cửa hàng bán ngón tay máy, Vinh Quý nghĩ việc này rất tốt: Làm việc ở đây sẽ đỡ mất sức hơn nhiều, dù sao sức lực Tiểu Mai cũng không lớn, mà sản phẩm bán ở đây chủ yếu là ngón tay và đốt xương làm từ kim loại. Nếu có thể làm việc ở đây thì Tiểu Mai sẽ học hỏi được một chút, sau này chế tạo ngón tay cho cả hai cũng tinh xảo hơn.

Biết tài năng bản thân có hạn nên ngay từ đầu, Vinh Quý đã hạ quyết tâm giúp đỡ anh đi phỏng vấn, cậu nghĩ tay Tiểu Mai khéo léo như vậy thì chắc chắn sẽ được nhận.

Ai ngờ…

Tiểu Mai đã bị loại ngay từ vòng gửi xe, nguyên nhân là vì anh không có chứng chỉ thợ rèn cấp hai.

“Đó là cái gì? Không phải chỉ cần có tay nghề thôi sao?” Vinh Quý khó hiểu.

“Ai biết tay nghề của cậu đã đủ chưa? Chúng tôi tuyển người vào làm ngay. Chỗ chúng tôi là xưởng cao cấp, dùng toàn vật liệu cao cấp, làm hỏng một lần tốn rất nhiều tiền, chúng tôi cũng không phải người lãng phí tiền bạc!” Người phỏng vấn là một người lùn vạm vỡ, vóc dáng anh ta không lớn nhưng tính tình rất cục cằn. Anh ta vừa nói chuyện với Vinh Quý vừa lắp ráp ngón tay, dù giọng điệu thô lỗ nhưng động tác trên tay lại cực kỳ nhẹ nhàng. Không lâu sau, một ngón tay kim loại xinh đẹp đã thành hình.

Vinh Quý ngẩn người, sau một lúc cậu kéo Tiểu Mai ra ngoài. Tiếp đó, cả hai đến rất nhiều xưởng nhưng đều bị từ chối với cùng lý do.

“Xem ra chứng chỉ thợ rèn cấp hai rất quan trọng.” Vinh Quý yên lặng nhớ kỹ danh từ này trong lòng.

Cứ như vậy, cậu từ bỏ ý tưởng tìm việc ở những xưởng này.

“Xem ra, Tiểu Mai chỉ có thể làm việc bình thường ở xưởng rèn giống tớ. Nhưng mà Tiểu Mai lợi hại như vậy, nếu cậu làm tốt thì có thể được thăng lên chức búa chính đó!” “Búa chính” là người đập kim loại trong xưởng, cũng là người có kinh nghiệm đập phong phú nhất. Trong lò rèn của người lùn, búa chính thường do nữ người lùn đảm nhiệm, búa chính không cần ra sức nhiều, nhưng phải phụ trách điều chỉnh phương hướng và lực độ, còn búa phụ bên cạnh mới là người ra sức chính. Cách gọi “búa chính”, “búa phụ” này là Tiểu Mai giải thích cho cậu.



Tiểu Mai liếc mắt nhìn cậu một cái, nếu dùng từ ngữ để hình dung thì ánh mắt kia chính là: “Cậu nghĩ nhiều rồi”.

Sự thật chứng minh, quả nhiên là Vinh Quý nghĩ nhiều rồi.

Liên tục đi qua sáu xưởng rèn, cuối cùng đến xưởng thứ bảy, Vinh Quý và Tiểu Mai mới tìm được việc: Tiểu Mai kéo bễ, còn Vinh Quý vận chuyển nhiên liệu bỏ vào lò luyện.

Nguyên nhân họ được nhận việc cũng khiến người ta không biết làm thế nào cho phải: Ống kép bễ tự động của xưởng đó bị hỏng, còn thiết bị vận chuyển nhiên liệu thì chưa sửa chữa xong.

Vinh Quý: =-= Tóm lại là bọn họ thay thế cho máy móc.

Nhưng sau một buổi trưa tìm việc, hai người đã biết tìm được việc như vậy chẳng dễ dàng gì. Lại nói, người làm công bên ngoài rất nhiều, hơn phân nửa người không đủ tiền mua đồ đều đến đây tìm việc, ai cũng cao lớn hơn hai người, luận về sức lực thì cậu và Tiểu Mai còn thua xa. Với cả, tìm được một xưởng bị hư cả hai thiết bị như thế này cũng không dễ, huống chi tiền lương họ đưa ra cho một người là 1.250, hai người gộp lại vừa đủ 2.500. Thế nên, Vinh Quý nhanh chóng nhận công việc này.

“Tiểu Mai, cậu kéo bễ cẩn thận một chút, nhiệt độ chỗ đó cao lắm, cẩn thận đừng nướng luôn bản thân nha.” Hai người không làm việc chung một chỗ, Vinh Quý được đưa đến một phòng khác. Trước khi đi, cậu dặn đi dặn lại mấy lần, nói xong vẫn chưa yên tâm, cậu còn lấy thảm quấn lên người Tiểu Mai, lấy khăn ướt bao chặt tay trái Tiểu Mai lại: “Nhất định phải cẩn thận nha!”

Làm xong rồi Vinh Quý mới rời đi.

Để lại Tiểu Mai…

Anh cúi đầu nhìn tấm thảm bẩn bọc trên người: Vẫn là tấm thảm lót sàn lúc đầu, Vinh Quý luôn mang nó theo bên mình. Lúc được cải tạo thành xe tải cẩu thì cậu đem thảm ra dùng. Sau đó, cứ mỗi lần vận chuyển khoáng thạch, đống khoáng thạch sẽ được cậu để vào tấm thảm rồi đặt lên trên xe. Tuy rằng bên ngoài xe tải cẩu cũ nát, nhưng vì bên trong có tấm thảm này bảo vệ nên tổng quan vẫn rất ổn.

Tiểu Mai lại nhìn khăn ướt ở tay trái: Miếng vải này cũng là vật Vinh Quý mang theo mỗi ngày, dù cơ thể đã rất cũ nhưng nơi nào dính bẩn thì cậu sẽ dùng miếng vải này để lau. Chỉ cần có nước thì cậu sẽ đem nó ra giặt mỗi ngày.

Hai vật này Vinh Quý đều mang theo mỗi khi ra ngoài, nhưng hiện tại cả hai đều ở trên người anh.

Cuối cùng, Tiểu Mai cũng không tháo chúng ra, tay trái kéo bễ, anh bắt đầu làm việc.

Việc kéo bễ trông đơn giản và nhàm chán, nhưng muốn căn chỉnh tốc độ và sức mạnh theo yêu cầu thì thật không dễ với người mới, nhưng mà với Tiểu Mai thì nó không phải vấn đề lớn.

Một ngày trôi qua, Tiểu Mai nhanh chóng thích nghi với công việc, còn Vinh Quý…

Vinh Quý bị đuổi việc.

Lúc vận chuyển nhiên liệu, cậu không cẩn thận với tay vào trong, bàn tay được việc duy nhất cũng hỏng mất. Nửa bàn tay nháy mắt đã bị nung chảy, ngón út và áp út đã bị chảy mất, chỉ còn có ngón cái, ngón trỏ và ngón giữa còn ở trên nửa bàn tay, nhìn cực kỳ thảm.

Lúc bị xách ra, Vinh Quý vô cùng đáng thương nhìn Tiểu Mai.

“Chúng ta về.” Tiểu Mai không nghĩ ngợi bước ra khỏi nơi kéo bễ, anh quyết định đưa tên ngốc này về.

“Không cần đâu!” Vinh Quý lập tức cự tuyệt.

Vinh Quý chuyển động tay phải thảm không nỡ nhìn rồi nói với Tiểu Mai: “Chỉ có một xưởng có ống kéo bễ tự động hư thôi, tớ tự mình về được. Tiểu Mai, cậu ở đây làm việc thật tốt nha!”

Vinh Quý vừa nói vừa dùng đôi mắt máy móc “nháy mắt” với Tiểu Mai.

Tiểu Mai: “…”

Anh yên lặng nhìn Vinh Quý, cuối cùng Tiểu Mai vẫn ngồi trở lại, tay trái lại cầm ống kéo. Nhìn khăn ướt trên tay, Tiểu Mai nghĩ thầm: Cái tên ngốc kia, không có anh thì không biết cậu ấy có thể tìm được đường về nhà hay không nữa? Về mặt nhận diện đường đi này, Vinh Quý còn không bằng Đại Hoàng…

Vì thế, lúc sau làm việc, trong đầu Tiểu Mai ngập tràn Vinh Quý.

Vừa tới lúc tan làm, anh lập tức về nhà.

Sau đó, vừa ra khỏi cửa…

Anh nhìn thấy Vinh Quý đang ôm xe tải cẩu nhỏ co ro ở cửa hàng bên cạnh.

Vinh Quý: “Tiểu Mai, lúc ra cửa tớ mới phát hiện tớ không biết đường về nhà…”

Quả nhiên…

“Sau đó cậu đợi tận ba tiếng ở ngoài đây?” Tiểu Mai hiếm khi nhìn xuống Vinh Quý.

Vinh Quý lập tức gật đầu.

Đúng là không có gì bất ngờ, nhưng lúc nhìn thấy cậu thì anh khẽ thở phào, Tiểu Mai bèn xách Vinh Quý lên. Theo chân Tiểu Mai, hai người máy rẽ trái rẽ phải một hồi, rốt cuộc cũng thấy Đại Hoàng ở bãi đỗ xe.



Tiếp đó, hai người ngồi trên Đại Hoàng về nhà.

Cùng nhau ra ngoài, sau đó cùng nhau về nhau.

Tối đến, mặc kệ Vinh Quý từ chối, Tiểu Mai vẫn lắp tay phải của mình vào tay Vinh Quý.

“Dùng tay trái kéo bễ là đủ rồi.” Anh lấy lý do như vậy.

“Nhưng mà… chuyện này…” Cánh tay phải bị Tiểu Mai nắm chặt, Vinh Quý không ngừng động đậy.

Hiển nhiên sau khi mất việc, cậu vô cùng sốt ruột về phí sinh hoạt.

“Thực sự xin lỗi, tớ, tớ thật sự quá ngu ngốc.” Vinh Quý nhỏ giọng nói.

“Từ nhỏ chân tay tớ đã vụng về, làm cái gì cũng không tốt…”

“Nhưng mà tại tớ lớn lên đẹp trai, có làm sai chuyện gì thì Viện trưởng và thầy cô cũng không la mắng nhiều, hơn nữa, tớ hát cũng dễ nghe lắm…” Nói đến chuyện này, Vinh Quý hơi vui vẻ một chút, nhưng rất nhanh sau đó, nghĩ đến tình huống hiện tại, cậu càng thêm uể oải: “Giờ nói chuyện này cũng vô dụng, không có cơ thể cũ, tớ hát cũng không dễ nghe, hơn nữa…”

Cơ thể máy móc này đã cũ nát quá rồi, người máy nhỏ không nói gì nữa.

Tiểu Mai im lặng, anh chỉ gắn tay phải của mình lên tay Vinh Quý. Đến khi gắn xong con ốc cuối cùng, anh mới nói: “Thật ra có một cách lập tức kiếm đủ điểm tích lũy để làm hai cơ thể.”

“Hở?” Đầu Vinh Quý lập tức ngẩng lên.

Ánh mắt Tiểu Mai vẫn đặt trên tay Vinh Quý, anh chậm rãi nói: “Bán cơ thể của tôi đi. Tuy rằng cơ thể máy móc rất phổ biến, nhưng cơ thể thật vẫn được chào đón hơn, bán lẻ từng bộ phận thôi cũng rất có giá. Cơ thể của tôi… bán trọn bộ càng nhiều tiền hơn…”

Lời còn chưa dứt, Vinh Quý đã dùng tay phải vừa được gắn che miệng anh lại. Tuy rằng nơi đó có loa, cho dù có che cũng không làm được gì, nhưng Vinh Quý vẫn theo thói quen lúc còn là người, cứ như chỉ cần cậu che chỗ đó lại thì Tiểu Mai sẽ không nói nữa vậy.

Vinh Quý đưa mặt lại sát mặt Tiểu Mai, cậu nhìn anh chằm chằm, sau đó gằn từng chữ nói: “Viện, trưởng, nói, phải, lao, động, kiếm, tiền, đừng, bao, giờ, nghĩ, đến, chuyện, bán, thân!”

Rất ít khi thấy dáng vẻ nghiêm túc của Vinh Quý nên Tiểu Mai ngẩn người. Trong cái nhìn bức bách của cậu, anh gật đầu, lúc này, cậu mới buông tay.

Sau đó, Vinh Quý lại quay về dáng vẻ trước kia.

Ngồi tại chỗ ngắm nghía bàn tay, bỗng nhiên cậu quay đầu nói với Tiểu Mai: “Thật ra năm đó, người muốn mua tớ cũng nhiều lắm ~ trong số những người mới, cơ thể của tớ cao giá nhất đó ~”

“Chắc chắn là vì tớ rất đẹp trai ~”

“He he he ~ tuy rằng không bán, nhưng biết bản thân có giá như vậy, tớ rất vui luôn ấy.”

“Nhìn không ra nha, vậy mà Tiểu Mai lại rất tự tin vào bản thân ~”. Đam Mỹ H Văn

Nhìn Vinh Quý không rõ lý do vui vẻ trở lại, Tiểu Mai: “…”

Tối đó, Vinh Quý nói với Tiểu Mai về mặt tối của giới giải trí, cuối cùng cảm khái lúc đầu bản thân còn có cơ hội phấn đấu thành ca sĩ nổi danh toàn quốc, nhưng mà hiện tại thì…

“Có lẽ chỉ có thể đặt mục tiêu là ca sĩ nổi danh toàn tháp thôi vậy.”

Vinh Quý than ngắn thở dài nói, nhìn qua… hơi đáng yêu một chút.

Tiểu Mai nghĩ.

Sau đó Vinh Quý tiếp tục tính sổ sách trên đất, càng tính càng sầu, sầu muộn trong lòng người máy nhỏ như hóa thành thực thể.

Ngay lúc này, thẻ thông hành đột nhiên vang lên thông báo. Bởi vì là tài khoản gia đình cho nên hai người đều có thể nghe thấy âm thanh này, một người kết nối thì người kia cũng nghe được. Vì thế, sau khi Tiểu Mai kết nối, Vinh Quý lập tức nghe được giọng nữ ở bên kia.

“Là nữ người lùn lần trước chúng ta chở!” Vinh Quý nhanh chóng nhận ra giọng của đối phương, cậu nhỏ giọng nói với Tiểu Mai.

Tiểu Mai gật đầu, đoạn đối thoại tiếp đó là Vinh Quý và nữ người lùn nói với nhau.

Mục đích nữ người lùn gọi tới rất đơn giản: Ngày mai muốn ra khỏi thành phố, dịch vụ của hai người rất tốt nên muốn thuê xe.

Hai người nhìn nhau một cái, Vinh Quý lập tức đồng ý, thương lượng nơi đưa đón xong thì lễ phép nói hẹn gặp lại, sau đó cậu mới cúp điện thoại trong thẻ thông hành.

“Tiểu Mai ơi Tiểu Mai! Nói không chừng tớ có thể làm tài xế đó! Như vậy cũng kiếm được tiền!” Nghĩ tới chuyện này, Vinh Quý lại vui vẻ.



Sau đó…

“Cậu biết đường à?” Tiểu Mai chỉ nói một câu đã làm Vinh Quý héo rũ. Lúc trước Tiểu Mai phụ trách toàn bộ việc lái xe, rời khỏi Tiểu Mai, đường nào Vinh Quý cũng không biết, huống chi cậu còn không có chân…

Vinh Quý cúi đầu nhìn bánh xích phía dưới, lại càng thêm ủ rũ.

“Để tôi cải tạo một chút.” Sau đó, cậu nghe Tiểu Mai nói.

“Hả! Cải tạo tớ sao? Tụi mình còn vật liệu để cải tạo tớ hả?” Vinh Quý lại ngẩng đầu lên.

Tiểu Mai hờ hững quay đầu lại: “Không, cải tạo Đại Hoàng.”

Tới bây giờ, cuối cùng Tiểu Mai cũng gọi chiếc xe màu vàng ngoài kia là Đại Hoàng. Anh lấy dụng cụ của mình từ trong phòng ra, sau đó đi xuống lầu tìm Đại Hoàng.

Vinh Quý nhắm mắt theo đuôi anh.

Vì thế, Tiểu Mai và Vinh Quý tăng ca đêm, anh dùng hơn phân nửa buổi tối để thiết kế lại hệ thống hướng dẫn, cải tiến chức năng định vị và tự động điều khiển của Đại Hoàng. Như vậy, Vinh Quý chỉ cần ngồi lên trên Đại Hoàng, chuyện khác Đại Hoàng đều tự động làm được.

“Này… chuyện đó… tớ phải làm gì đây?” Vinh Quý hưng phấn cả buổi mới nghĩ đến vấn đề này: Chuyện gì Đại Hoàng cũng tự làm, vậy cậu cần phải làm gì?

Tiểu Mai yên lặng thu hồi dụng cụ, cuối cùng anh nhìn cậu một cái: “Cậu đi theo giúp Đại Hoàng, thuận tiện nói chuyện phiếm với khách.”

Vinh Quý: “…” Cảm thấy những lời này sai sai sao á.

Nhưng dù vậy, ngày hôm sau, cậu vẫn vui vẻ ngồi lên Đại Hoàng. Đại Hoàng chở cậu, cậu đón nữ người lùn, hai người cùng hóng gió ra khỏi thành phố. Hệ thống hướng dẫn của Tiểu Mai cực kỳ đáng tin, lúc đi đường nào thì Đại Hoàng trở về đường đó.

Bởi vì đưa về tận nhà (← xe đi chậm và không phải nghe lải nhải), cộng thêm việc khiêng phụ rất nhiều đồ đạc nên nữ người lùn cực kỳ hào phóng trả cho cậu 200 điểm tích lũy, hơn nữa còn hẹn lịch đi tiếp.

Vinh Quý vẽ phép nhân đơn giản trên mặt đất, cậu tính toán: Ui chà! Nói như vậy, tiền lương của Đại Hoàng còn nhiều hơn của cậu và Tiểu Mai nữa!

Nếu thế, tiền lương của Đại Hoàng chẳng những có thể tự trả phí đỗ xe, mà còn có thể giúp cậu và Tiểu Mai thanh toán tiền thuê nhà, lại còn có thể để mua trái táo gì đó cho cơ thể cậu và Tiểu Mai nữa…

Đại Hoàng quá cừ!

Tối đến, Vinh Quý lập tức nói tin tốt này cho Tiểu Mai.

Cùng đêm đó, Tiểu Mai yên lặng cải tạo thêm để hoàn thiện Đại Hoàng.

—

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Hôm trước, có độc giả Chíp truyền cho Đại Hoàng dịch dinh dưỡng (chỉ mặt điểm tên Đại Hoàng).

Đại Hoàng được ủng hộ, vì thế, hôm nay nó kiếm được nhiều tiền lắm nha ~

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5676 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5220 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4960 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4540 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4465 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4362 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter