Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ngược Nam Chính

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ngược Nam Chính
  3. Chương 18

Chương 18

“…….” Bạch Hãn Vũ thấy hơi thất bại, sau khi lòng tự tin thuận lợi mọi bè với nữ sinh bị đả kích hai lần liền, còn là cùng một người.

Trần Hiểu Huy nhìn thiếu niên đẹp khai cáo ráo đứng trước mặt Đỗ Lam, nước lèo vừa uống lập tức biến thành nước chua, nghẹn ở yết hầu. Cậu nhớ rõ nam sinh kia, lần trước ở đại hội thể thao anh ta cũng bắt chuyện với Đỗ Lam, cậu ngồi xa nên không biết bọn họ đang nói gì.

Bạch Hãn Vũ còn muốn nói thêm gì đó nhưng Đỗ Lam đã trực tiếp quay đầu bảo Trần Hiểu Huy: “Chúng ta đi thôi.”

Nghe thấy câu này của Đỗ Lam, đôi mắt của Trần Hiểu Huy lập tức sáng lên, chân mày nhíu chặt cũng giãn ra. Cậu gật đầu, nhanh chóng bước đến chỗ cô, hai người sóng vai ra cửa. Lúc đi ngang qua Bạch Hãn Vũ, đuôi mắt của Trần Hiểu Huy cũng không liếc nhìn anh ta một cái.

Bạch Hãn Vũ quay lại chỗ ngồi, hai người bạn bên cạnh ồn ào: “Ha, cậu không thấy người ta mắt đi mày lại với thằng què kia, ánh mặt nóng rực sao mà cứ phải thò lại chịu thiệt? Vấp phải đá rồi đúng chưa!”

Bạch Hãn Vũ vuốt ve cái cốc trong tay: “Đừng nói như thế, đó là một đối thủ đáng tôn trọng!”

“Stop….”

Buổi tối Lưu Lỗi quay về khách sạn, Trần Hiểu Huy đã tắm rửa xong, thay một bộ đồ ngủ màu xanh nước biển bằng cotton, lặng lẽ đứng trước cửa sổ, thất thần nhìn bên ngoài.

Lưu Lỗi nhìn theo tầm mắt của cậu, ngoài mặt trăng nhỏ hình lưỡi liềm và những ngôi sao nhỏ xung quanh thì không có phong cảnh khác. Ban đêm gió lớn, lá cây đung đưa xào xạc. Lưu Lỗi rụt cổ, cậu có khuyết điểm mà không nhiều người biết-----

Cậu ta sợ tối!

Hôm nay chơi “Thoát khỏi căn phòng bí mật” đột nhiên tối sầm lại khiến cậu suýt hét chói tai, theo bản năng túm lấy người bên cạnh. May mà tiếng kêu sợ hãi của Lý Tình che giấu thanh âm của mình, nếu không thì mất mặt chết.

Đồ đạc của hai người còn đặt trên bàn, cậu ta yên lặng đi tới đặt cặp sách của mình lên giường.

Tắm rửa xong ra ngoài, Trần Hiểu Huy vẫn giữ nguyên tư thế vừa rồi. Cậu ta không nhịn được, nói: “Ban đêm gió lớn, cậu đừng nên đứng cạnh cửa sổ nữa.”

Trần Hiểu Huy quay đầu nhìn cậu ta, trong nháy mắt đó, Lưu Lỗi cảm thấy trong mắt cậu có gì đó đen tối, nhưng tiếp theo lại bình tĩnh trở lại, không nhìn ra gì nữa. Lưu Lỗi cho rằng mình hoa mắt nhìn nhầm.

Trần Hiểu Huy không nói chuyện nhưng vẫn đóng cửa sổ lại, quay lại bàn lấy quyển sách trong cặp ra, dựa lưng vào thành giường và đọc.

Lúc Lưu Lỗi lên giường có liếc quyển sách trong tay cậu một cái, tên sách là [ Người đuổi gió ].

10 giờ đêm, Trần Hiểu Huy nhìn Lưu Lỗi vừa nghịch điện thoại vừa ngáp, vì thế cậu buông quyển sách trong tay xuống, tắt đèn ngủ, nghiêng người nằm quay về phía cửa sổ.

Lưu Lỗi thấy hình như Trần Hiểu Huy buồn ngủ, cũng nhanh chóng cất di động, tranh thủ ngủ trước khi cậu ấy ngủ, nếu không hoàn cảnh lạ lẫm cộng với đêm tối khiến cậu sợ hãi.

Ánh trăng bên ngoài cửa sổ không sáng lắm, phía sau lại là tiếng gáy vang dội khiến Trần Hiểu Huy trợn tròn mắt đến tận hừng đông, cậu sợ đêm mình gặp ác mộng, cho nên một đêm không ngủ.

Cả đêm, hình ảnh nam sinh ở đại hội thể thao và ở quán mì hôm nay đứng nói chuyện với Đỗ Lam không ngừng tua đi tua lại trong đầu. Nam sinh kia có thân thể mạnh khỏe và đầy đủ, anh ta có gương mặt điển trai và nụ cười rạng rỡ, chưa có một khắc nào cậu lại hâm mộ người khác như thế.

Quá khứ, vận mệnh tặng, dù tốt hay xấu thì cậu đều tận lực bắt mình thản nhiên tiếp nhận. Nhưng giờ phút này, cậu đột nhiên muốn hỏi vận mệnh, tại sao? Tại sao lại là tôi? Tại sao lại bắt tôi trải qua những chuyện đó? Lại vì sao bắt tôi sau khi trải qua những chuyện đó lại gặp cô lần nữa?

Cô tốt đẹp như vậy, cô rực rỡ như vậy…..mình có tư cách gì mà có được?

Sáng sớm hôm sau, mọi người tập hợp ở cửa khách sạn. Lúc Đỗ Lam đến thì ở cửa đã có ba chiếc xe khách đang đỗ.

Đỗ Lam chuẩn bị lên xe thì nam sinh ngày hôm qua lại xán đến.

“Bạn học, anh là Bạch Hãn Vũ lớp 11-10, tên của em là gì?”

“Tên của tôi có quan hệ gì với anh?”

Bạch Hãn Vũ nghe thấy đáp án giống lần trước, trong lòng thấy hơi buồn cười. Mình dám cá nhất định cô ấy không nhớ rõ lần trước cô ấy cũng trả lời như thế.

Cậu ta lại bám riết không tha, “Anh chỉ muốn làm quen với em.”

“Tôi không muốn quen biết anh.”

Được rồi, hoa hồng mỹ lệ luôn có gai, cậu ta tiếp tục cất cao giọng: “Anh tên là Bạch Hãn Vũ, em nhất định phải nhớ kỹ.”

Đỗ Lam mất kiên nhẫn, sắc mặt càng thêm lạnh lùng.

Bạch Hãn Vũ thức thời rút lui, lúc gần đi còn vẫy vẫy tay: “Chúng ta gặp lại ở trường học nhé!”

Đỗ Lam lên xe liền thấy Trần Hiểu Huy đã ngồi ở vị trí rồi, đang an tĩnh nhìn cô. Bị đôi mắt đen như mực của cậu nhìn chăm chú, đột nhiên cô thấy hơi chột dạ.

Vừa rồi lúc người nọ nói chuyện với cô, cậu ngồi đây chắc chắn thấy hết!

Tiếp đó, cô lại phản ứng lại, mình đâu có nguyện ý nói chuyện cùng anh ta đâu, cũng chẳng phải quan hệ kỳ quái. Cô lập tức đi tới chỗ cậu, đặt cặp sách lên ghế, bước qua chân của Trần Hiểu Huy.

Thân thể của Trần Hiểu Huy cứng đờ trong nháy mắt, chỗ ngồi trên xe khách rất hẹp, cô không báo trước mà trực tiếp bước vào khiến đầu gối của hai người không tránh khỏi ma sát. Cậu hoảng loạn ngẩng đầu, kết quả vừa khéo đối mặt với….bộ ngực của cô.

Không lớn, nhưng lại cao ngất. Vành tai của cậu lập tức đỏ bừng, cúi đầu ép chặt lưng vào ghế. Cuối cùng Đỗ Lam cũng len vào được, chỉ trong 10 giây ngắn ngủi, cậu lại cảm giác như đã qua 10 phút, mãi đến khi Đỗ Lam ngồi nghiêm chỉnh ở ghế bên cạnh thì cậu vẫn còn cúi đầu, độ nóng trên mặt còn chưa rút đi.

Đỗ Lam liếc cái người mặt đỏ tai đỏ bên cạnh, thầm cười trộm. Mỗi lần nhìn thấy phản ứng này của cậu cô đều cảm thấy cậu ấy, cậu ấy….quá đáng yêu!

Hàng mi dài rung rung kia như quét vào trái tim cô, tựa như bị một móng vuốt nhỏ cào khẽ, ngưa ngứa.

Trên đường, cô chủ nhiệm lớp đừng phía trước khuấy động bầu không khí, bảo ủy viên văn nghệ ca hát cho sôi động, hát hết ca khúc này đến ca khúc khác, Đỗ Lam ngại ồn, vì thế cô đeo tai nghe, nghe nhạc riêng.

Nhưng Trần Hiểu Huy bên cạnh chậm rãi thả lỏng thần kinh căng chặt và nhịp thở, lại thêm một đêm không ngủ, cho dù nghe những bài hát sôi động như thế thì vẫn díp mắt, đầu lại cúi về phía trước như lúc tới.

Đỗ Lam ngồi thẳng người, dịch sát vào cậu, nhẹ nhàng đỡ đầu cậu lên vai mình như lần trước, lần này, cậu không bừng tỉnh nữa.

Đỗ Lam rũ mắt ngắm nhìn, chân mày nhíu chặt của cậu chậm rãi giãn ra, lông mi nhẹ nhàng rung động.

Đỗ Lam tắt nhạc, tiếng ca hát của các bạn chung quanh cũng ngừng lại, cô lẳng lặng lắng nghe tiếng hít thở khe khẽ của người bên cạnh, hình như tiếng tim đập cũng dần dần hòa làm một với tần suất hô hấp của cậu.

Đột nhiên, cô hy vọng đường về có thể dài thêm chút nữa……

Trần Hiểu Huy ngủ cả hành trình gần 3 giờ xe, mãi đến khi xe chạy vào nội thành, bởi vì một chiếc xe đạp điện đi ngược chiều nên tài xế phanh gấp làm cậu tỉnh giấc. Khi phát hiện mình dựa vào bả vai của Đỗ Lam, trong lòng lại vừa luống cuống, vừa…..ngọt ngào. Cậu cẩn thận ngồi thẳng người, dùng khóe mắt liếc Đỗ Lam đang ngồi thẳng tắp, ngửa đầu tựa lưng vào ghế, nhắm mắt lại----

Ngủ rồi!

Dáng vẻ lúc ngủ của cô khác với lúc tỉnh, hai mắt nhắm lại không nhìn thấy sự lạnh lùng ngày thường nữa, cơ mặt giãn ra, môi mỏng hình thoi khẽ nhếch, lông tơ rất nhạt trên mặt hơi rung động vì hô hấp, tóc bên phải rũ xuống một sợi làm cho ngũ quan của cô càng thêm nhu hòa, trông có vẻ ấm áp, mềm mại dị thường.

Cậu lại cẩn thận nghiêng đầu dựa vào vai cô, nhắm mắt lại.

Cả hai đều không nhìn thấy, trong nháy mắt đó, khóe miệng của hai người đều khẽ nhếch lên.

Bất tri bất giác, hai người lại lần nữa chìm vào giấc ngủ.

Thì ra, điều mà trái tim luôn hướng tới, chính là một nơi yên giấc…..

**

Sau khi từ Hồng Diệp Cốc trở về, Lưu Lỗi càng thêm thân thiết với Trần Hiểu Huy. Mỗi ngày tan học đều đợi đám bạn đi về hết thì thò qua, gọi Trần Hiểu Huy cùng đi.

Đỗ Lam nhìn cái bóng đèn to đùng này, hơi đau đầu, nhưng cô cũng nhẫn nại. Bởi vì cô rất vui khi ngoài mình, Trần Hiểu Huy lại có thêm một người bạn nữa.

Đoạn đường từ lớp học ra tới cổng, Lưu Lỗi cứ nói liến ngoắng kể truyện cười, thỉnh thoảng Đỗ Lam cũng nể tình cười hai tiếng. Mỗi khi như thế, Lưu Lỗi sẽ kéo kéo ống tay áo của Trần Hiểu Huy, lải nhải hỏi: “Có phải buồn cười lắm không, đúng không, đúng không!” Trần Hiểu Huy cũng sẽ mỉm cười rất nhẹ.

Lá cây trong trường cũng thay lớp áo vàng, vừa đi vừa có lá cây rụng xuống. Ba cô cậu học trò cười đùa, sánh vai nhau….

Trong khoảng thời gian này, bởi vì cửa tiệm của Diệp Mạn khá bận rộn nên dưới sự kiên trì của Trần Hiểu Huy, chị đồng ý cho cậu ngồi xe bus đến trường. Nhà cậu với nhà Đỗ Lam ngược hướng, nhưng Lưu Lỗi tiện đường có thể đi cùng cậu một đoạn.

Cứ khi nào Lưu Lỗi nhìn Trần Hiểu Huy thì đều thấy câu luôn chú ý nhìn Đỗ Lam, mãi đến khi cô ấy lên xe bus thì cậu ấy mới có thể lên ngồi xuống đợi chuyến xe tiếp theo. Lưu Lỗi giả vờ không biết, cúi đầu nghịch điện thoại chờ cùng cậu.

Chiều hôm nay tan học, Đỗ Lam tạm biệt hai người để đến điểm dừng xe bus, ở điểm xe bus có rất nhiều người, trong đó có một người quen---Lý Tình.

Cô ta cũng thấy Đỗ Lam, nhưng không chào hỏi, Đỗ Lam cũng không có ý định bắt chuyện.

Xe bus tới, tất cả mọi người lên xe.

Thời gian này trên xe không có chỗ ngồi, mọi người đều đứng chen chúc ở lối đi.

Hai người Đỗ Lam và Lý Tình đều bị chèn xuống dưới, Đỗ Lam vóc dáng cao, dễ dàng bám vào tay cầm như trở bàn tay, lúc xe phanh gấp dừng lại thì cũng không ảnh hưởng nhiều đến cô.

Đột nhiên, cô nhìn thấy gã đàn ông trung niên bụng phệ đứng sau lưng Lý Tình luôn cố ý dùng bộ phận giữa hai chân cọ cọ vào Lý Tình. Hình như Lý Tình cũng phát hiện, cô ta nhíu mày dịch lên trước, gã kia cũng dịch lên theo.

Thực ra những người chung quanh nhìn thấy, nhưng đều làm lơ.

Đỗ Lam cũng thấy, đôi mắt của cô lập tức đỏ lên!

Cô tháo cặp sách trên lưng xuống, lấy ra cái hộp bút chì bằng sắt nặng gần hai cân (1kg), cầm chặt trong tay. Bắt đầu từ năm lớp 3 tiểu học cô vẫn luôn dùng loại hộp bút chì này.

Cô lập tức nhào đến chỗ Lý Tình, đập mạnh hộp bút chì vào đầu gã.

Gã đàn ông ăn đau, sợ hãi kêu lên, quay đầu nhìn lại thì thấy là một cô gái, đang chuẩn bị mở miệng mắng chửi thì Đỗ Lam đập mạnh phát nữa.

Gã ta che đầu, “Đ**, mày có bệnh à?”

Đỗ Lam không nói chuyện, tiếp tục đập hộp bút chì vào đầu gã. Lần này, gã ta dùng cánh tay chặn lại, hét to: “Con chó, mày muốn tìm chết phải không?!”

Đỗ Lam không để ý tới gã, hai mắt cô đỏ bừng, sắc mặt điên cuồng, tay trái cào gã, tay phải vẫn đập hộp bút chì. Lúc gã ta phản kháng có giật tóc đuôi ngựa của Đỗ Lam, cuối cùng Đỗ Lam bất thình lình đá vào của quý của gã ta.

Gã đau đớn rên một tiếng rồi ngồi xổm trên mặt đất.

Lý Tình rúc ở một bên nhìn Đỗ Lam, sự hung ác trong mắt Đỗ Lam dọa sợ cô ta.

Lúc này, tài xế xe bus mắng to: “Con mẹ nó kẻ nào gây chuyện? Nhanh cút xuống cho ông!” Dứt lời, dừng xe ở điểm bus.

Người chung quanh phản ứng lại, bắt đầu chỉ chỉ trỏ trỏ gã đàn ông.

Gã ta ngẩng đầu nhìn Đỗ Lam, cũng bị sắc mặt của cô dọa sợ, cuối cùng làm bộ hung hăng trừng mắt liếc cô một cái rồi ủ rũ xuống xe.

Tài xế không nói gì nữa, khách đã lên xe, xe tiếp tục xuất phát.

Đỗ Lam đứng tại chỗ, lồng ngực vẫn phập phồng kịch liệt, không biết vì sao cơn giận vẫn chưa tiêu tan. Có lẽ cô biết, chỉ là cô không muốn nhớ lại thôi.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5744 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5271 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5004 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4581 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4503 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4450 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter