Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Người Láng Giềng Của Ánh Trăng

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Người Láng Giềng Của Ánh Trăng
  3. Chương 24: Đụng đầu nơi ngõ hẹp

Chương 24: Đụng đầu nơi ngõ hẹp

Trời còn chưa sáng hẳn, mỗi phiến lá trong rừng đều u ám và lạnh lẽo. Trên núi không có đường đi, con người phải gạt cây đạp cỏ mới có thể tiến về phía trước. Trong rừng thấp thoáng hai bóng hình, một cao một thấp.

Họ tỏ ra thận trọng, dù xung quanh hoang vắng, không một bóng người nhưng họ vẫn không bật đèn pin, chậm rãi tiến từng bước, tựa như đang lo sợ điều gì đó.

Đi một đoạn, người đàn ông cao hơn lên tiếng: “Đậu Bì, bật đèn pin đi, dù sao cũng chẳng ai nhìn thấy chúng ta.”

“Điên à?” Đậu Bì cất giọng bực bội: “Người dân ở vùng núi vô cùng tinh tường. Nhỡ bị nhìn thấy, họ sẽ gọi công an cũng không biết chừng.”

Người đàn ông cao hơn phản bác: “Trên núi bây giờ làm gì có thợ săn? Bọn họ đều ra ngoài thành phố làm thuê cả rồi. Lúc đến đây, anh cũng thấy còn gì, trong làng chỉ còn lại người già và trẻ nhỏ thôi.”

Người đàn ông tên Đậu Bì gầm lên: “Hà Bì, mày mau câm miệng cho tao.”

Hà Bì lặng thinh. Hai người đi một đoạn, hắn không nhịn được lại lên tiếng: “Tôi nghe nói... vùng núi này có ma đấy.”

Đậu Bì không thể kiềm chế: “Ma cái đầu mày ấy! Đi nhanh lên, ngày mai mà giao được chuyến hàng này cho Hắc Long là chúng ta có thể phè phỡn trong mấy năm tới.”

Giọng nói của hắn vang vọng trong không gian, khiến mấy con chim nhỏ sợ hãi, bay vút lên trời cao. Hai người ngẩng đầu dõi theo chúng, không ai lên tiếng. Một lúc sau, Đậu Bì nghiến răng: “Nhìn gì mà nhìn, đi thôi!”

Bọn họ nhanh chóng khuất bóng trong rừng cây. Lúc này, bầu trời ở sau rặng núi đã để lộ tia sáng, thôn làng nằm dưới thung lũng vẫn đang ngủ say.

***

Ánh ban mai rọi vào ô cửa sổ, Cẩn Tri vươn vai cho đỡ mỏi. Bởi vì đang ở nhờ nhà người khác nên cô tự giác gấp chăn gọn gàng. Xong xuôi, cô bỗng dưng nhớ tới “miếng đậu phụ” vuông vắn mà Ứng Hàn Thời gấp cho mình.

Cô đẩy cửa đi ra ngoài, hít một hơi sâu. Hôm qua đến đây lúc tối muộn nên chẳng nhìn rõ, bây giờ Cẩn Tri mới phát hiện, nơi này đẹp vô cùng. Dãy núi xanh ngắt vây quanh, đỉnh núi nhấp nhô, ruộng bậc thang đan xen. Phía xa xa là cánh đồng lúa xanh tươi và hoa cải vàng rộ, ngoài ra còn có các loại hoa rừng đủ màu sắc. Trường học và những ngôi nhà dân điểm xuyết trong đó, khiến bức tranh càng giàu sức sống.

Đang lặng lẽ ngắm nhìn, Cẩn Tri chợt nghe thấy tiếng động phía sau. Cô quay đầu, phát hiện một thân nhìn nhỏ bé đang rụt về góc tường.

Cẩn Tri mỉm cười. Biết đây là Tiểu Kiệt, cháu nội của thím Tôn, cô liền vẫy tay: “Tiểu Kiệt, mau lại đây!”

Tiểu Kiệt vẫn bất động, đôi mắt trong veo nhìn cô với vẻ hiếu kỳ. Cẩn Tri không phải là người biết dỗ trẻ con nên thấy thằng bé e thẹn, cô chỉ cười cười, sau đó đi làm vệ sinh cá nhân.

Một lúc sau, cô lại nghe thấy tiếng động. Khi cô quay đầu, Tiểu Kiệt nhanh chóng chào một câu: “Em chào chị!” rồi lại rụt đầu về.

Cẩn Tri không nhịn được cười: “Chào em!” Nói xong, cô tiếp tục đánh răng, để mặc thằng bé dè dặt quan sát mình. Đến khi cô xong xuôi, dưới con dốc trước ngôi nhà đã xuất hiện nhiều người.

Nhiếp Sơ Hồng cùng một đám trẻ lố nhố ở đó. Anh đang mỉm cười với cô.

“Bọn trẻ muốn gặp em nên tôi dẫn chúng đến đây.” Nhiếp Sơ Hồng nói.

Cẩn Tri dắt Tiểu Kiệt đi đến bên anh. Gương mặt trắng ngần của cô rạng ngời dưới ánh ban mai, khiến anh không thể rời mắt.

Đoàn người đi men theo bờ ruộng quay về trường học. Chắc là có bọn trẻ ở bên cạnh nên Cẩn Tri cảm thấy dễ đi hơn. Họ nhanh chóng đến chỗ ruộng bậc thang mà tối qua cô phải tốn bao sức lực mới có thể leo lên trên. Tuy nhiên, lần này là xuống dốc.

Xuống núi thường khó hơn lên núi, Cẩn Tri đi sau Nhiếp Sơ Hồng vài bước, bị trượt chân suýt ngã mấy lần. Tiểu Kiệt nắm chặt tay cô, gương mặt lộ vẻ lo lắng. Cẩn Tri liền xoa đầu thằng bé.

“Lâm Dũng Chí!” Nhiếp Sơ Hồng đột nhiên gọi đứa trẻ lớn nhất: “Em mau đỡ chị Cẩn Tri đi.”

Rõ ràng anh không quay đầu nhưng vẫn phát giác ra tình cảnh của cô. Thằng bé bị điểm danh liền chạy tới, nắm tay cô.

Cẩn Tri cũng không từ chối, lập tức nói lời cảm ơn.

“Đừng khách sáo.” Nhiếp Sơ Hồng bế em bé nhỏ nhất, đi nhanh xuống dốc: “Dù sao cũng không thể để em ngã chổng vó ngay trước mặt tôi.”

Nghe câu này, bọn trẻ đều ngoác miệng cười. Cẩn Tri không phản ứng trước lời bông đùa của anh. Cô thận trọng di chuyển xuống dốc.. Đoàn người nhanh chóng về đến ngôi trường. Cẩn Tri nhìn thấy mấy đứa trẻ ngồi trong phòng học. Tiếng đàn piano du dương vang lên, bọn trẻ lúc lắc đầu, đồng thời cất tiếng hát:

“Hãy cho chúng tôi khua mái chèo.

Con thuyền nhỏ rẽ sóng

Mặt biển soi bóng tòa tháp trắng đẹp đẽ.

Bốn bề là cây xanh, tường đỏ

Con thuyền nhỏ bồng bềnh trên mặt nước.

Đón ngọn gió trong lành thổi tới...”

Nhiếp Sơ Hồng cho bọn trẻ chạy đi chơi rồi cùng Cẩn Tri chăm chú lắng nghe. Đến đoạn cuối, một giọng đàn ông vang lên hợp ca:

“Làm xong bài tập của một ngày.

Chúng ta vui cười thỏa thích

Bạn thân yêu, tôi muốn hỏi bạn.

Ai trao cho chúng ta cuộc sống hạnh phúc?

Con thuyền nhỏ bồng bềnh trên mặt nước.

Đón ngọn gió trong lành thổi tới...”

Cẩn Tri có chút kinh ngạc, bởi vì giọng nam rất hay, nên đã khiến “Hãy cho chúng tôi khua mái chèo” từ ca khúc đơn giản trở thành một bài hát giàu tình cảm, hoàn toàn cuốn hút người nghe.

Cẩn Tri tiến lại gần, phát hiện một người đàn ông đang chơi đàn piano. Anh ta mặc áo sơ mi giản dị như bất cứ thầy giáo tình nguyện nào khác. Anh ta không cao lớn như Nhiếp Sơ Hồng, diện mạo cũng bình thường.

“Cậu ấy là Cố Tế Sinh.” Nhiếp Sơ Hồng giới thiệu.

Cẩn Tri gật đầu. Đây là thầy giáo tình nguyện mà hôm qua anh đã nhắc tới.

Lúc này, Cố Tế Sinh đứng dậy, vỗ tay: “Hết giờ học rồi, các em có thể ra ngoài chơi. Khi nào về đừng quên rửa tay đấy nhé.” Ngữ điệu của anh ta có chút uể oải, biếng nhác, không giống một người thầy mà giống công tử nhà giàu hơn.

Bọn trẻ ùa ra sân. Một em nhỏ đi đến trước mặt Cố Tế Sinh, ngẩng đầu nói điều gì đó với anh ta. Anh ta nheo mắt rồi ngồi xổm xuống trước mặt thằng bé, thái độ kiên nhẫn như đang trao đổi với người lớn.

Nhiếp Sơ Hồng đi vào lớp học. Cố Tế Sinh liền vỗ đầu em nhỏ rồi đứng lên.

Cẩn Tri nhướng mày, liền bắt gặp ánh mắt sắc bén của anh ta.

“Tế Sinh, đây là Tạ Cẩn Tri, cậu cũng biết rồi đấy.” Nhiếp Sơ Hồng lên tiếng.

Cẩn Tri mỉm cười, định bắt tay đối phương. Nào ngờ, anh ta khoanh tay trước ngực, nhếch miệng: “Lại đến thể nghiệm cuộc sống đấy à? Thế nào, cô có quen với hoàn cảnh ở đây không? Liệu đã nhận ra hiện thực không được tươi đẹp như lý tưởng hay chưa?”

Cẩn Tri ngẩn người, Nhiếp Sơ Hồng cũng chau mày. Anh vừa định lên tiếng, Cố Tế Sinh đã nói tiếp: “Có phải cô cũng có cảm tình với anh ấy? Chúng tôi không cần phụ nữ làm bộ làm tịch. Nếu không định ở lại nơi này thì cô đừng động vào người anh em của tôi.”

Cẩn Tri: “...”

Nhiếp Sơ Hồng biến sắc mặt, kéo tay anh ta: “Cậu nói linh tinh gì thế?”

Cố Tế Sinh liếc anh một cái: “Anh ra mặt bảo vệ làm gì chứ? Nhìn bộ dạng õng ẹo của cô ta là biết sẽ không chịu ở lại nơi này. Anh mau dập tắt hy vọng đi!” Nói xong, anh ta đi thẳng ra ngoài cửa.

Nhiếp Sơ Hồng đỏ mặt: “Cậu ấy ăn nói hơi cay độc nhưng không phải người xấu, em đừng để bụng.”

Cẩn Tri lắc đầu: “Không sao cả. Đồng nghiệp của anh cứ như con chim công ấy.”

Nhiếp Sơ Hồng không nhịn được cười.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5696 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5232 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4969 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4552 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4477 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4385 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter