Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Nhật Lệ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Nhật Lệ
  3. Chương : 46

Chương : 46

Tôi thừ người ngồi bên giường, mãi không thể mở lời. Ở giường bên cạnh, thần y đã chìm sâu vào hôn mê, tình trạng y hệt Thu Thủy khi nãy. Tôi do dự giây lát rồi một lần nữa thi triển phép thuật, đối tượng chuyển sang ông.

Thật khó có thể ngờ, Việt Thanh không chỉ đơn thuần là y sư bình thường, ông là người thừa kế của cả một gia tộc y sư lớn biến mất cách đây hơn trăm năm trong trận hỏa hoạn. Đó không phải tai nạn mà là vụ thảm sát. Ngọn lửa được lập thành ma trận, khống chế bằng phép thuật và chỉ có thể dùng thuật pháp để hóa giải. Khi ấy, Việt Thanh đang cùng vợ sang Nguyệt Hà quốc tìm cách chữa bệnh máu khó đông của bà nên vô tình tránh được kiếp nạn.

Thiên di bay mỏi cánh, vượt qua khoảng cách xa xôi giữa hai quốc gia mang đến cho ông lá thư cuối cùng, hay chính là di chúc của ông nội – người đứng đầu Phan gia, bảo rằng ông là hy vọng duy nhất của gia tộc, hãy dốc sức nối nghiệp, đừng nghĩ tới việc trả thù. Lúc Việt Thanh tức tốc trở về, đại gia tộc giàu có ngày nào nay chỉ còn là đống tro tàn vùi trong lòng đất, trải qua năm tháng, danh tiếng cũng chôn theo những nấm mồ. Thi thoảng mới có người ngẫu nhiên nhắc đến cùng niềm thương cảm vô hạn.

Bi kịch tiếp nối khi người vợ yêu quý qua đời vì mất máu quá nhiều, để lại đứa con đỏ hỏn mới sinh ra đã mồ côi mẹ. Trong chốc lát, gia đình tan vỡ, khát vọng sống cũng sụp đổ. Thứ níu kéo ông lại là lời trăn trối của vợ và cái chết bất minh của người thân, cả hai giúp ông khỏi buông xuôi. Đứa trẻ được gửi đến cặp vợ chồng từng chịu ơn của ông, trở thành con nuôi của họ, yên ổn lớn lên và tránh khỏi mối hận thù giữa hai gia tộc. Ông ý thức rõ, với tình cảnh hiện tại mình chẳng thể chăm sóc tốt cho nó, vậy hãy để nó ở lại, còn bản thân ông rời đi, bí mật điều tra thảm họa diệt tộc được dựng nên như một tai nạn.

Không ngoài dự đoán, kẻ có thể thực hiện và bưng bít thông tin chính là người đứng đầu một gia tộc lớn khác, mang tước vị Nam diệu và có mối thù hận sâu sắc với Phan Huy Lĩnh, ông nội của Phan Việt Thanh. Hóa ra, vụ thảm sát ấy là sự trả thù ác nghiệt, là quả báo mà Phan Huy Lĩnh phải chịu cho lỗi lầm năm xưa.

Khi Việt Thanh biết được sự thật, người đó đã chết và tước vị do con trưởng của ông ta thừa kế. Hai người khởi nguồn thù hận đã không còn nhưng ân oán vẫn truyền tiếp đến đời sau. Bọn họ không tha cho bất kỳ người nào của Phan gia và con cá lọt lưới là Phan Việt Thanh cũng chẳng có ý định bỏ qua cho bọn họ. Ông biết cứu người nhưng cũng biết giết người. Sau khoảng thời gian miệt mài nghiên cứu độc dược, ông bào chế ra một số chất độc với các loại đặc tính khác nhau, mang chúng thử nghiệm y thuật của nhiều y sư trong và ngoài vương quốc, cuối cùng lựa chọn ra hai loại phù hợp nhất, đáp ứng yêu cầu: phát tác lâu và chỉ mình ông mới có thể hóa giải.

Tuy nhiên, khi đã có trong tay công cụ báo thù cần thiết, ông lại bắt đầu băn khoăn. Ông muốn bọn họ phải trả giá cho cái chết của người trong gia tộc, nhưng vấn đề đặt ra là, "họ" bao gồm những ai? Khi mà kẻ đầu sỏ gây nên mọi chuyện đã không còn tồn tại.

Rốt cuộc ông cũng có được câu trả lời, đó là khi thấy con gái mình ngồi khóc thảm thiết bên mộ của cha mẹ nuôi, dáng hình bơ vơ, nhỏ bé. Ông không muốn khiến những đứa trẻ khác giống như nó. Đôi tay của ông dùng để cứu người. Một khi giết người, máu tươi sẽ không thể gột sạch và chẳng còn cứu người được nữa.

Thế nhưng ông tình nguyện thu tay không có nghĩa là bọn họ sẽ tha mạng. Vì sự an toàn của Thu Thủy, ông trở nên cẩn trọng hơn bao giờ hết để tránh làm lộ thân phận. Ông dồn hết tâm trí vào việc trau dồi y thuật với hy vọng hồi sinh người vợ quá cố. Phương pháp Di hồn nhập thể cho người đã chết mới chỉ tồn tại trên sách vở mà chưa có ai thử nghiệm thành công, nhưng chỉ cần có chút hy vọng, ông vẫn hết sức tin tưởng. Kiên trì nỗ lực suốt trăm năm cuối cùng cũng đi được tới bước nhập hồn, chỉ còn thiếu một thứ duy nhất: vật trung gian có sức mạnh dẫn hồn, không gì ngoài Huyết ngọc của hoàng gia.

Vừa hay Quốc vương bị trúng độc, thứ độc kỳ lạ khiến bao nhiêu y sư trong Viện Y Dược đều bó tay, bất đắc dĩ phải mời vị thần y đang nổi danh trong dân chúng vào chữa trị. Có lẽ Quốc vương chẳng bao giờ ngờ tới, người giải độc cho mình cũng chính là người đã sắp đặt việc hạ độc, loại độc chỉ ông ta mới có thể hoá giải. Đây đích thực là âm mưu nhằm vào Huyết ngọc mà Việt Thanh khôn khéo thực hiện.

Khi xem bệnh cho Quốc vương, ông phát hiện sức khỏe của ngài đã vô cùng suy yếu kể từ trận chiến với Thân vương Nhật Tuấn, cho dù giải độc hoàn toàn cũng chỉ kéo dài sự sống thêm vài năm nữa. Do vậy, ông lấy ngôi vị Hoàng hậu làm điều kiện cùng ngài trao đổi, và Quốc vương đã đồng ý. Thực tế cả hai đều ngầm hiểu, ngôi vị ấy chẳng duy trì được bao lâu nếu sau lưng không có một thế lực lớn mạnh chống đỡ. Chẳng qua Quốc vương đã sai lầm khi cho rằng thứ thần y cần đơn thuần là vinh hoa phú quý.

Bởi vì hôn ước có nhiều điểm không chắc chắn nên khế ước bọn họ lập ra là loại khế ước linh hoạt, quyền quyết định nằm trong tay Việt Thanh. Có thể thực tế xảy ra không trùng khớp tuyệt đối với điều khoản trong khế ước, nhưng chỉ cần Việt Thanh xác nhận hoàn thành, ràng buộc khế ước sẽ được cởi bỏ. Ông đã chờ đợi lâu như thế, tới lúc ước nguyện gần kề thì vận mệnh không thương tiếc buông đao chặt đứt hy vọng. Ông cay đắng thầm nghĩ, có lẽ đây là lời cảnh báo, là sự trừng phạt cho kẻ cố chấp đi ngược tự nhiên.

Tôi nói chuyện với Thu Thủy hồi lâu, giãi bày tâm tư của người cha mà trước giờ nàng vẫn không hiểu. Chẳng biết nàng nghe được tất cả hay chút ít mà vẫn một mực hôn mê không chịu tiếp nhận sự sống. Tôi thấy mình thật là một kẻ thuyết phục thất bại, nhưng không thể làm gì khác ngoài việc tiếp tục lải nhải.

"Ngươi biết không, cha ngươi quả thực là một kẻ cố chấp điên cuồng. Ông luôn tin rằng hồi sinh mẹ ngươi là việc mình có thể làm và nên làm, không chút băn khoăn hay do dự. Thế mà lần đầu tiên trong đời ông ân hận về sự cố chấp ấy của bản thân, đó là khi chứng kiến ngươi nằm trên chiếc giường này, trong trạng thái này, hấp hối và cô độc. Bệnh tình của ngươi giáng xuống đầu ông một cú đánh khiến ông tỉnh ngộ, giúp ông nhận ra mình tồi tệ thế nào khi hy sinh hạnh phúc của người hiện tại để đuổi theo con người trong quá khứ."

"Ban đầu, ông không đón nhận sự ra đời của ngươi, về sau ông cũng không dỗ dành, chiều chuộng ngươi như những người cha khác. Ông không giỏi bày tỏ cảm xúc. Thế nhưng ông đã quen với việc có một đứa con, quen ở bên nó, dạy dỗ nó và nhìn nó trưởng thành, sự quen thuộc chính ông cũng chẳng phát hiện. Rồi tới lúc sự quen thuộc ấy đột ngột mất đi, ông mới giật mình thức tỉnh. Ông muốn bù đắp cho ngươi, nhưng ngươi lại chẳng cho ông cơ hội nữa rồi."

"Thật ra, lúc ông quyết định lập Vòng huyết tinh cứu ngươi, ta hơi bất ngờ bởi ta vẫn cho rằng mẹ ngươi là người quan trọng nhất với ông ấy, vậy mà ông từ bỏ cơ hội cứu bà cũng như tương lai hai người ở bên nhau lần nữa. Ngươi thường cho rằng cha không yêu thương mình, ngươi chỉ là trách nhiệm đối với ông. Nhưng ngươi đã lầm, ngươi quá xem nhẹ vị trí của bản thân trong lòng ông. Nếu không phải người rất quan trọng với mình, ông sẽ không dùng quãng đời còn lại để đổi lấy tương lai cho người đó."

Tôi mở lòng bàn tay Thu Thủy ra, đặt viên ngọc ba màu vào trong rồi nắm lại. "Viên ngọc này giống hệt viên ngọc trên đầu ngươi, chúng từng đính trên cặp nhẫn của cha mẹ ngươi. Một viên mẹ tặng ngươi làm quà trưởng thành, viên kia cha ngươi để ngươi nắm giữ, về sau trao cho người phù hợp. Ông luôn cảm thấy mình nợ ngươi một gia đình trọn vẹn. Vì vậy, ông hy vọng sẽ có người thay ông mang đến cho ngươi điều ấy."

Thu Thủy vẫn nằm bất động như cũ nhưng đuôi mắt lặng lẽ chảy ra một giọt lệ. Nó chầm chậm lăn xuống, trượt qua lớp da trắng nhợt, thấm vào vỏ gối tạo thành vòng tròn ẩm ướt.

"Những gì cha mẹ làm cho ngươi đều là hy sinh tự nguyện. Ngươi hiểu bản chất của hai từ "tự nguyện" chứ? Chính là không muốn đối phương cảm thấy mắc nợ. Đương nhiên ngươi có thể thấy mắc nợ và biết ơn họ, nhưng đừng vì thế mà biến sự hy sinh thành vô nghĩa. Dẫu ngươi không chấp nhận sự đánh đổi của cha ngươi thì thời gian vẫn chẳng thể quay ngược lần nữa."

"Trước khi chết ông ấy có hai nguyện vọng: một là được mai táng cùng mẹ ngươi, hai là ngươi thừa kế y thuật của gia tộc, không để chúng thất truyền. Thu Thủy, ngươi là người duy nhất có thể giúp ông hoàn thành di nguyện."

Những gì cần nói tôi đều đã nói hết. Không gian tĩnh mịch một cách đáng sợ. Ba người bất động tại chỗ, dựng nên bức tranh nhuốm màu u uất. Thế rồi, ngón tay mà tôi đang chạm vào khẽ động đậy, mi mắt của người nằm trên giường rung rung. Tôi gần như nín thở chờ đợi. Đôi mắt Thu Thủy chầm chậm mở ra, đỏ hoe và ầng ậng nước.

"Tỉnh lại là tốt. Tỉnh lại là tốt rồi." Tôi mừng rỡ liên tục cảm thán. Nàng mở miệng muốn nói nhưng âm thanh phát ra khàn khàn không rõ. Tôi liền biến ra cốc nước đưa cho nàng. Thu Thủy ngồi dậy uống liên tiếp mấy ngụm, giọng nói đã được thông suốt.

"Cha ta đâu?"

Nàng hướng theo tầm mắt tôi, lảo đảo bước sang giường bên. Ngón tay đặt trước mũi ông kiểm tra hơi thở rồi run lẩy bẩy chạm vào cổ tay bắt mạch.

"Ông ấy đi rồi." Nàng thì thào với ánh mắt trống rỗng. Đôi chân khuỵu xuống, quỳ trên mặt đất, đầu ủ rũ gục bên giường như ngọn cỏ bị quật ngã. Nước mắt nàng trào ra, đưa tiễn linh hồn ông trong tiếng khóc nức nở. Tôi quàng tay qua vai nàng, vỗ nhẹ an ủi. Nàng ngẩng đầu nhìn tôi rồi nghẹn ngào lặp đi lặp lại. "Xin lỗi... Xin lỗi ngươi. Ta thật vô dụng."

Tôi lắc đầu muốn cất lời trấn an nàng, nhưng cổ họng nghẹn đắng không phát ra thành tiếng. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi vỏ bọc bình tĩnh bị phá vỡ. Tôi gục đầu vào vai nàng rồi cả hai òa khóc như những đứa trẻ bị bỏ rơi.

Phải. Họ đi rồi. Những người thân yêu đều bỏ chúng tôi mà đi.

Đoạn đường của bọn họ đã kết thúc nhưng con đường của hai chúng tôi còn kéo dài, không thể vì sự dừng lại của ai đó mà chặt đứt lối đi của chính mình. Suy cho cùng, số mệnh mỗi người là riêng biệt.

Thu Thủy ở lại cùng cha nàng trong căn nhà hoang vắng, hồi tưởng những mảng ký ức xưa cũ. Còn tôi đi viếng thăm lão Trần. Trước lúc bước khỏi cửa, tôi ngần ngừ quay đầu thú nhận.

"Thật ra ta đã nói dối về một trong hai di nguyện của cha ngươi. Ông ấy không cần ngươi thừa kế gia nghiệp, chỉ mong ngươi tìm được người đáng tin cậy, có thể cho ngươi một gia đình và sống vui vẻ."

"Ta hiểu. Tự ta muốn trở thành y sư giống như ông. Cha ta là người mà ta luôn ngưỡng mộ."

"Vậy chúc ngươi may mắn. Tạm biệt."

"Tạm biệt."

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5688 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5227 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4965 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4546 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4474 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4375 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter