Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Nhất Phẩm Thiên Kim

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Nhất Phẩm Thiên Kim
  3. Chương : 33

Chương : 33

Tiết Niệm Chung cảm thấy phòng chứa củi được thỏa đáng cho lắm, tuy rằng rất kín đáo, dễ bị người ta xem , nhưng bất kể là đun nước, xào rau hay nấu cơm đều cần dùng tới,vũ Trần, Thanh Bình ai cũng có thể vào, giấu Lạc biểu ca ở đây có nguy cơ bị phát bất cứ lúc nào. Hai người đương nhiên cáo trạng, chỉ sợ họ nhất thời lỡ miệng, đến lúc đó hết cách vãn hồi! Hoắc Truy Ân hoàn toàn tán đồng với ý kiến của lão Chung, hỏi y xem nên để người ở chỗ nào? Tiết Niệm Chung cân nhắc trong chốc lát, nhớ ra nhà mình còn gian khách phòng khuất mắt, thường ngày Tiết gia cũng có người khách nào cần dùng tới, gian ấy cách xa phòng chính, đám vú Trần cũng rất ít khi qua, chắc hẳn an toàn.

Thế là đôi vợ chồng trẻ lợi dụng bóng đêm lén lén lút lút di rời Lạc Cạnh Thiên. Tiết Niệm Chung vốn định cõng người qua đó, lại phát bản thân tâm có thừa mà sức chẳng đủ, căn bản cõng nổi người ta, thế còn sẵn lòng để phu nhân cõng. Đến cuối cùng mỗi người góp phần sức lực, chung tay khiêng người vào trong phòng, đặt lên giường. Hai người dám thắp đèn lộ liễu, cố gắng điều chỉnh ngọn đèn cho tù mù tối, chỉ vừa đủ để nhìn thấy miệng vết thương mà đắp thuốc xử lý.

Lạc Cạnh Thiên tuy rằng thương tích chằng chịt nhưng đều trí mạng. Dù sao gã cũng là cao thủ hàng đầu, tất cả những nơi hiểm yếu đều tránh được, cũng kịp thời điểm mất huyệt đạo cầm máu, hoàn toàn nguy hiểm đến tính mạng. Sau khi rửa sạch và đắp thuốc lên, miệng vết thương còn gì đáng ngại, chỉ cần chờ người tỉnh lại nữa thôi. Hoắc Truy Ân và Tiết Niệm Chung chuẩn bị rời , để đối phương nghỉ ngơi tử tế.

Đúng lúc này, Lạc Cạnh Thiên lại phát ra thanh. Gã trong tình trạng hôn mê, khó mà khẳng định được là do miệng vết thương đau đớn khiến gã rên lên, hay là nằm mơ thấy cái gì, chỉ nghe gã ú ớ gọi cái gì, khó khăn lắm mới nghe ra được tiếng gã gọi là “Ân muội”.

Hoắc Truy Ân tức cảm thấy xấu hổ vô cùng, sợ đến độ thân người đầm mồ hôi lạnh. Tình cảnh này mà bị vú Trần nhìn thấy, nghe thấy có trăm cái miệng cũng khó mà biện bạch cho xong.quay đầu nhìn sang Tiết Niệm Chung, cười gượng: Đại ca, huynh ấy… mớ ấy mà”.

“Ân muội… Ân muội…” Lạc Cạnh Thiên càng gọi thiết tha hơn, từ thốt ra khỏi miệng cũng càng lúc càng ràng, tay hơi nâng lên, giống như dò dẫm tìm kiếm cái gì.

Người có ngu ngốc đến mức nào cũng trông ra được y muốn tìn Ân muội! Hoắc truy Ân biết nên xử lý thế nào mới tốt, đưa mắt nhìn Lạc đại ca của , lại đưa mắt nhìn lão Chung, quay đầu, vò tóc, lặng thinh câu nào. ra đưa tay ra cũng chẳng phải chuyện gì to tát, ngặt nỗi đứng trước mặt lão Chung mà làm thế lại rất có vấn đề! Bản thân tốt xấu gì cũng là người có chồng, sao có thể tùy tiện cùng người khác làm ra động tác thân mật được?

Tiết Niệm Chung cũng đứng sững ngay bên cạnh, hết nhìn phu nhân lại nhìn Lạc biểu ca. y cũng chẳng thích thú gì với tình cảnh này, nhưng rồi lại thể tính toán so bì với người bị thương được, giờ điều quan trọng nhất là làm sao cho Lạc biểu ca đừng luôn miệng kêu “Ân muội, Ân muội” thế này nữa, nếu dẫn người khác đến đây to chuyện!

Thế nên Tiết Niệm Chung chủ động thò tay qua, tay của người học văn vẫn có khác biệt so với tay của kẻ học võ, ngón tay thon dài, cứng mềm vừa phải. Lạc Cạnh Thiên trong cơn hôn mê cứ nghĩ đó là bàn tay nhắn mềm mại của nữ nhi, liền nắm chặt lấy như người chết đuối vớ được cọc, hô hấp chẳng mấy chốc yên ổn trở lại, cũng mớ gì nữa, an tĩnh thiếp .

Tiết Niệm Chung thong thả rút tay ra, kéo chăn đắp cho đối phương cẩn thận, sau đó : “Mấy ngày này, tốt nhất phu nhân nên ở trong nhà canh chừng lạc biểu ca, phòng ngừa vạn nhất”.

“Ta với đại ca có chuyện gì đâu”, Hoắc Truy Ân chỉ sợ bị hiểu lầm, vội vàng .

“Ta biết.” Tiết Niệm Chung đương nhiên tin tưởng phu nhân của mình rồi, y vẫn phân được tình và tình huynh đệ, : “Chúng ta cùng trở về phòng , đừng quấy rầy Lạc biểu ca nghỉ ngơi”.

Hoắc Truy Ân mừng khấp khởi, níu lấy cánh tay của Tiết Niệm Chung, hỏi: “Về phòng định làm gì?”.

Tiết Niệm Chung xoa cằm mà cười, đáp rằng: “Hay là… chúng ta thương lượng chút xem nên đưa Lạc biểu ca ra khỏi thành thế nào?”.

“Chỉ thương lượng chuyện ấy thôi à?” Hoắc Truy Ân vừa trông thấy cái bộ dạng giả vờ đứng đắn của Tiết Niệm Chung liền hận thể xông tới lột sạch y ra.

Tiết Niệm Chung ôm lấy thắt lưng của phu nhân, kề sát bên tai bảo: “Vậy xin theo ý tứ của phu nhân… mình làm thêm mấy chuyện khác nữa?”. xong, hai người liền vội vã chạy về phòng, leo thẳng lên giường.

Sáng sớm hôm sau, Tiết Niệm Chung tiếp tục ứng phó với Tiểu vương gia, Hoắc Truy Ân ở lại nhà trông nom Lạc Cạnh Thiên. vừa sợ đối phương bị đói, lại sợ đối phương chạy ra ngoài, liền điều cả Quế Viên tới đứng canh, thay phiên chăm sóc.

Khi Lạc Cạnh Thiên tỉnh lại thần trí khôi phục hoàn toàn, chuyện tối hôm qua gã nhớ lắm, chỉ mang máng nhớ rằng bản thân mạo muội nắm lấy tay Ân muội, quả thực là… quá vô lễ! Gã muốn xin lỗi Ân muội vì lỗ mãng đêm qua, lại trông thấy Hoắc Truy Ân mặc thân nam trang đẩy cửa bước vào, tiêu sái thoát tục hệt như Hoắc Truy Ân mà gã quen thuộc ngày xưa.

“Đại ca, huynh tỉnh rồi.” Hoắc Truy Ân bưng chén cháo nóng hôi hổi tay.

“Ân muội, làm phiền muội rồi.” Lạc Cạnh Thiên quan sát cách ăn mặc của Hoắc Truy Ân, quả thực rất quen thuộc, chẳng hiểu sao lại cảm thấy có gì đúng lắm, liền bảo: “Ân muội, sao muội lại mặc nam trang rồi? là muội mặc nữ trang trông vẫn đẹp hơn”.

Tâm tình phơi phới của Hoắc Truy Ân lập tức vơi nửa. Đẹp cái đầu ngươi ấy! hề thích nữ trang, bất đắc dĩ lắm mới phải mặc, nếu người câu này phải là đại ca kết nghĩa của nhất định phải xông lên cho đối phương hai đạp. “Đại ca”, bất mãn , “Huynh và đệ quen nhau lâu như thế, đệ là nam hay nữ huynh nhìn ra sao? ràng đệ là nam nhân mà, có chỗ nào giống nữ nhân!”.

Hoắc Truy Ân ào ào tràng, Lạc Cạnh Thiên nghe xong mà trợn mắt há mồm ra. Ý tứ cơ bản gã nghe hiểu, đó là Ân muội phải là Ân muội, vẫn cứ là Ân đệ! thực này quả hệt như sấm sét giữa trời quang, nhất thời khiến gã khó mà chấp nhận được, kinh hãi đến độ sao khép được miệng vào, mãi nửa ngày sau mới ngập ngừng được câu: “Ân… đệ, vậy, vậy vậy vậy… Tiết đại nhân là nữ tử sao?”.

Hoắc Truy Ân giật nảy mình, : “Sao có thể thế được? Đương nhiên y là nam nhân!”.

“Vậy… hai người phải là phu thê sao?”, Lạc Cạnh Thiên lại càng chẳng hiểu ra sao. Nếu đôi bên đều là nam nhân cả, sao lại kết thành phu thê?

Hoắc Truy Ân cảm thấy nếu từ chuyện bản thân bị ép gả cho Tiết gia phải kể đến khi tối mịt mất, hơn nữa cả câu chuyện ấy quá phức tạp, quá đáng sợ, quá… mất mặt, liền dứt khoát đáp: “Nam nhân lại làm sao? Đệ và lão Chung đôi bên có tình, ái mộ lẫn nhau, muốn bạc đầu răng long, trọn đời trọn kiếp, có gì đúng sao?”.

Lạc Cạnh Thiên trơ ra như phỗng, những đả kích gã gặp phải trong ngày hôm nay còn nhiều hơn cả đời này cộng lại! Đầu tiên Ân muội ngày nhớ đêm mong lại biến trở về nam nhân, tiếp đó Ân đệ chẳng hề e ngại mà thừa nhận bản thân nam nhân khác! Loạn, quả thực loạn quá rồi, nhưng tuy rằng tối rắm vẫn có điểm gã thấy cực ràng, bất kể là nam hay nữ, gã đều phải người Ân đệ chọn!

“Đại ca, huynh ăn chút cháo ”, Hoắc Truy Ân bưng bát cả nửa ngày, giục giã đối phương.

Lạc Cạnh Thiên còn chưa khôi phục lại tinh thần, : “Cảm ơn Ân đệ, đệ cứ để tạm ở đó , ta vẫn còn hơi mệt, muốn ngủ thêm chốc”.

Hoắc Truy Ân đặt cháo sang bên, lại : “Đại ca, quan binh truy bắt huynh vào thành rồi, lùng sục khắp nơi. Huynh nhớ đừng rời khỏi gian phòng này, nếu có chuyện gì cần cứ với đệ và Quế Viên”.

Lạc Cạnh Thiên gật đầu, áy náy : “Đại ca liên lụy đệ rồi”.

Hoắc Truy Ân xua tay: “Đệ và huynh là huynh đệ vào sinh ra tử, nhắc tới hai chữ liên lụy làm gì. Lão Chung mau chóng nghĩ cách đưa huynh ra khỏi thành, tạm thời huynh cứ yên tâm ở nơi này dưỡng thương cái ”.

“Đa tạ.” Lạc Cạnh Thiên khách khí đáp lời, trước đây gã có thể vì hai tiếng huynh đệ này mà liều mạng sống, giờ lại chỉ cảm thấy nó quá đỗi chói tai.

Hoắc Truy Ân hoàn toàn phát giác ra bất ổn của gã, lại hỏi: “Đại ca, từ lúc huynh đến đây đệ vẫn thấy Truy Phong Đao của huynh đâu, sao thế?”

Lạc Cạnh Thiên thở dài tiếng, than rằng: “Trong trận giao chiến với Sở giáo chủ, Truy Phong Đao bị nứt, về sau ta lại bị quân triều đình mai phục tập kích, nó gãy luôn rồi”. Sở giáo chủ chính là người đứng đầu ma giáo, võ công cực kỳ cao, hoàn toàn xứng đáng là thiên hạ đệ nhất.

Hoắc Truy Ân thấy vẻ mặt gã rầu rĩ chán chường, an ủi: “Đại ca đừng đau buồn, ngày sau tìm bảo đao khác là được”.

Lạc Cạnh Thiên lại nghe ra tầng hàm nghĩa khác: Huynh đừng đau buồn, ngày sau tìm người khác là được. “Lời Ân đệ rất phải, đại ca hiểu rồi.”

Hoắc Truy Ân rời khỏi phòng, để mình gã nghỉ ngơi. Gã chết lặng nằm ở giường, ánh mắt nhìn về phía bát cháo kia. Nếu gã đau lòng nhất định là dối, ra chỉ trách gã chẳng có mắt, đúng như lời Ân đệ , là nam sao mà là nữ sao? Chỉ cần lòng nhau, ai còn bận tâm nhiều chuyện như vậy nữa? Chỉ đáng tiếc, trước khi Ân đệ thành thân gã nhìn được tình cảm của bản thân mình, đợi đệ ấy gả cho người khác rồi mới hối hận có tác dụng gì? chỉ vô dụng, còn làm ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường tại của Ân đệ. Lần này nếu làm hại phu phụ Ân đệ, vậy gã có chết cũng hết được tội này.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5698 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5235 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4972 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4555 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4479 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4387 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter