Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Nhiệt Độ Xã Giao (Xã Giao Ôn Độ)

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Nhiệt Độ Xã Giao (Xã Giao Ôn Độ)
  3. Chương : 20

Chương : 20

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Nara

Betaer: Có chút tò mò

6da392a8c1da5e83c5cdf117784e6f62jpg

(Thấy hình khá hợp với tình cảnh + nhớ tự động đổi thành con trai nhá)

Chương 20

Tống Viễn Tuần đang đi trên đường.

Hắn bảo tài xế taxi dừng ở ven đường, chỗ cách nhà một km rồi xuống xe, vừa trò chuyện với Phương Chiêu Mộ, vừa đi về nhà.

Tống Viễn Tuần nghĩ, không chừng gió thổi có thể khiến hắn tỉnh táo hơn một chút.

Có trong một giây, Tống Viễn Tuần rất muốn nói thật, đó là lúc Phương Chiêu Mộ hỏi hắn có lạnh hay không.

Thế nhưng ảo giác quá đẹp, một giây sau, Tống Viễn Tuần lại bắt đầu lưu luyến tình cảm hư huyễn không bền chắc này, lưu luyến cảm giác Phương Chiêu Mộ vì thái độ của hắn mà thấp tha thấp thỏm, vì hắn xa lánh mà ưu phiền.

Lừa dối tuần hoàn lặp lại, giống như ma túy.

Tống Viễn Tuần đã nếm thử qua.

Trong thế giới của Phương Chiêu Mộ, không có người như Tống Viễn Tuần.

Phương Chiêu Mộ tán gẫu với Andrew, đem việc giúp Tống Viễn Tuần nói thành “Vừa nãy xuống lầu”. Trong lòng Tống Viễn Tuần biết, Phương Chiêu Mộ không phải sợ Andrew hiểu lầm, cậu đơn thuần cho rằng điều này chỉ là nhạc đệm, không đáng nhắc tới.

Muốn đổi trắng thay đen, biến Andrew trong lòng Phương Chiêu Mộ thành Tống Viễn Tuần, là việc không thể thực hiện được, bởi vì Phương Chiêu Mộ không muốn, là rõ rành rành không muốn.

Hôm nay là sinh nhật Phương Chiêu Mộ mà bản thân Tống Viễn Tuần quanh co lòng vòng không mời nổi Phương Chiêu Mộ ăn một bữa ăn khuya, không thể làm gì khác hơn là để Andrew xuất hiện khiến Phương Chiêu Mộ dễ chịu hơn một chút.

Cái khác thì chờ qua hôm nay rồi quyết định.

Đi tới bên một chiếc đèn đường rất cao, Tống Viễn Tuần ngừng lại, nghe Phương Chiêu Mộ nói.

Không khí rất lạnh, Phương Chiêu Mộ lại thấy ấm áp lắm, Phương Chiêu Mộ đã khôi phục bộ dạng nhiệt tình như tuần trước, nói với Tống Viễn Tuần: “Nếu nguyện vọng này thực hiện được, vậy em quyết định ước một lần nữa.”

“Được. ” Tống Viễn Tuần nói với Phương Chiêu Mộ “Lại thắp nến một lần nữa.”

“Nhưng nếu thắp lại thì có mất linh không?” Phương Chiêu Mộ lại bắt đầu xoắn xuýt.

“Không sao.” Tống Viễn Tuần cực kỳ hào phóng, hắn nói “Chỉ cần không phải muốn sao muốn trăng, anh đều có thể làm được, em đều có thể ước.”

Qua một hồi, Phương Chiêu Mộ nhẹ nhàng nói với Tống Viễn Tuần: “Nếu như muốn trăng thật thì sao.”

“…” Tống Viễn Tuần bị Phương Chiêu Mộ như vậy làm mê mẩn, khoác lác cũng vô sự tự thông, hạ bút thành văn, “Anh nỗ lực hái.”

Phương Chiêu Mộ ở bên đầu kia rất vui vẻ cười rộ lên, nói Andrew anh quê mua quá rồi, hỏi hắn có phải xem mấy quyển bảo điển tình yêu thập kỷ 90 trong phòng trò chuyện trên mạng hay không. Tống Viễn Tuần không thừa nhận, Phương Chiêu Mộ bèn nói sang việc khác.

Đi vào trong sân, Tống Viễn Tuần nhìn thấy một người ngồi xổm trước cửa nhà hắn.

Triệu Hàm mở đèn hành lang, ngồi xổm trên bậc thang hút thuốc như thằng côn đồ. Thấy Tống Viễn Tuần đi tới, Triệu Hàm dập tắt thuốc lá lên cột đá cẩm thạch, hỏi Tống Viễn Tuần: “Ây dà, đi hẹn hò với tiểu Mu về rồi hử?”

Tống Viễn Tuần chấn động, nhìn chằm chằm Triệu Hàm, nghĩ đến vừa nãy Phương Chiêu Mộ nhận điện thoại của Triệu Hàm, nửa ngày mới mắng một câu.

Triệu Hàm cũng sững sờ, hắn tỉ mỉ quan sát sắc mặt của Tống Viễn Tuần, “Đệt” một tiếng, nói: “Không phải thật sự là cậu ta đấy chứ?”

Tống Viễn Tuần đẩy Triệu Hàm ra, mở cửa nhà, Triệu Hàm theo hắn vào trong, hắn đành hỏi Triệu Hàm: “Có chuyện gì?”

“…” Triệu Hàm lắc lắc đầu, nói “Vốn nghĩ đang ở thành phố C thì thử xứng đôi với cậu ta xem sao…”

Tống Viễn Tuần bật đèn, quay sang mặt không thay đổi nhìn Triệu Hàm, Triệu Hàm bị ánh mắt của hắn dọa sợ, vội vã xua tay giải thích: “Mình đùa thôi, đùa thôi.”

“Đến thành phố C làm gì?” Tống Viễn Tuần hỏi hắn.

“Sao lại không hoan nghênh mình thế.” Triệu Hàm lảng tránh vấn đề của Tống Viễn Tuần, không khách khí đi tới tủ rượu trong phòng ăn chọn một bình rượu, rồi lại đi lấy thùng đá, cùng Tống Viễn Tuần uống “Không phải, cậu nói cậu gặp mặt rồi mà lại không mang về đây, rốt cuộc có phải đàn ông không đấy hả.”

Tống Viễn Tuần nhận cốc, uống được một ngụm thì chuông nhà hắn vang lên, Tống Viễn Tuần đứng dậy đi mở cửa.

Tống Viễn Tuần đặt điện thoại di động một bên quầy bar, hắn vừa đi, màn hình liền sáng, Triệu Hàm đến gần xem, là một tin nhắn đến từ phần mềm nào đó kia.

Triệu Hàm luôn luôn tay tiện, cũng biết mật mã của Tống Viễn Tuần, hắn liếc mắt nhìn hành lang một cái, mơ hồ nghe thấy giọng Tống Viễn Tuần trò chuyện với người khác, cảm thấy Tống Viễn Tuần trong thời gian ngắn sẽ không trở lại, liền trực tiếp cầm điện thoại di động lên, mở ra xem.

Hắn nhấn vào phần mềm, chỉ thấy Mu nhắn cho Tống Viễn Tuần: “Andrew, em muốn tới gặp anh.”

Mu âm thanh thật sự rất dễ nghe, Triệu Hàm nghe hai lần, không trượt lên xem ghi chép tán gẫu của hai người, chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn mà trả lời: “Lúc nào?”

“Luận văn của em sắp viết xong, tuần này cũng không cần đi phòng thực nghiệm” Mu hỏi, “Anh ngày nào cũng bận sao?”

Triệu Hàm uống một ngụm rượu, tập trung tinh thần trả lời: “Em đến rồi anh sẽ không bận.”

“Thật hay giả thế” Mu nghe vậy rất cao hứng, qua vài giây, lại gửi tới một tin nhắn thoại “Vậy em liền mua vé, ngày mai.”

Triệu Hàm không biết cậu mua vé gì, có thể là vé xe đi, có điều hắn vẫn nhớ lại ngữ khí của Tống Viễn Tuần, trả lời Mu: “Được, anh chờ em.”

Không lâu lắm, Tống Viễn Tuần ôm một hộp quà trở lại, là hàng xóm mới đưa đến.

Triệu Hàm khoanh chân ngồi ở một bên, nhìn Tống Viễn Tuần ngồi xuống, liền ho khan một tiếng, tranh công nói: “Mình đã đem tiểu Mu của cậu lừa tới đây cho cậu rồi.”

Tống Viễn Tuần sửng sốt một chút, hỏi hắn: “Cái gì?”

Triệu Hàm chỉ chỉ điện thoại của Tống Viễn Tuần bên cạnh, nói: “Tự cậu xem đi.”

Tống Viễn Tuần cầm lên nhìn thoáng, sắc mặt đột ngột thay đổi.

Phương Chiêu Mộ tâm tình rất tốt, cậu tùy tiện liếc mắt nhìn web chính thức của công ty hàng không, lướt đến vé giá đặc biệt ngày mai đến Settle, sau khi hỏi Andrew xong, mua lại, cậu tuần này muốn tới Settle chơi ba ngày.

Ở nhà sắp xếp lại ít thứ, Phương Chiêu Mộ không nhịn được ngồi bên giường, hỏi Andrew: “Anh ở nơi nào, ngày mai thật sự không tăng ca sao, bằng không cho em địa chỉ, em tự đến khách sạn của anh.”

Phương Chiêu Mộ đợi một lát không thấy Andrew trả lời, bèn tiếp tục sắp xếp đồ đạc.

Dù rất muốn gặp mặt, nhưng trong lòng Phương Chiêu Mộ vẫn có chút khẩn trương cùng sợ sệt, dù sao trên internet luôn có người đăng tin bị bạn trên mạng lừa tình lừa tiền gì đó, cậu thậm chí chưa từng thấy mặt Andrew, theo một nghĩa nào đó mà nói, hai người còn có thể tính là người xa lạ.

Phương Chiêu Mộ có chút lo âu, dừng tay đang gấp quần áo, có chút xoắn xuýt hỏi Andrew: “Trước khi gặp mặt có thể gọi video một chút không?”

Andrew đột nhiên gọi tới cho cậu, Phương Chiêu Mộ nhận, Andrew hỏi cậu: “Em mua vé máy bay chưa?”

“Rồi.” Phương Chiêu Mộ nói.

“Số hiệu là gì?” Andrew lại hỏi.

Phương Chiêu Mộ liếc mắt nhìn đơn đặt hàng, đọc số hiệu chuyến bay cho Andrew, lại nói dự tính lúc hạ cánh, Andrew trầm mặc.

“Làm sao vậy?” Phương Chiêu Mộ cảm thấy tâm tình Andrew không đúng, liền hỏi hắn, “Thời gian không tiện sao?”

“Ừ.” Andrew nói rất chậm, giống như đang nén giận “Anh ngày mai không thể tới đón em.”

Vừa rồi người này còn nói Phương Chiêu Mộ đến thì sẽ không bận, hiện tại lại nói thời gian không tiện, Phương Chiêu Mộ tâm lý chênh lệch rất lớn, cũng do dự hơn một chút.

Cậu dừng một chút, thử hỏi Andrew: “Andrew, anh có phải là không muốn em tới hay không.”

Andrew không lên tiếng.

Phương Chiêu Mộ khó nói được tâm tình mình bây giờ là gì, nếu phải hình dung, thì hẳn là có chút chán nản.

“Vậy em hủy vé máy bay.” Phương Chiêu Mộ nói.

Trên thực tế vé máy bay cậu mua không thể hủy, nhưng lúc này cũng chẳng còn lí do thoái thác nào khác.

“Không cần. ” Andrew một lát sau mới mở miệng nói “Không phải không muốn em tới.”

Phương Chiêu Mộ cúp điện thoại, tâm trầm xuống hơn nửa, mong đợi gặp mặt ngày mai không còn nhiều như nửa tiếng trước.

Cậu cảm thấy trong mấy phút ngắn ngủi trò chuyện với cậu ban nãy, Andrew giống như đã hạ quyết tâm nào đó, mà đến tột cùng là quyết tâm gì, Phương Chiêu Mộ lại chẳng chút đầu mối.

Dù sao vé cũng đã mua rồi, vậy thì đi thôi.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5681 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5222 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4962 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4542 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4469 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4367 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter