Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Nơi Anh Là Chốn Em Về

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Nơi Anh Là Chốn Em Về
  3. Chương 10: Bế công chúa

Chương 10: Bế công chúa

Editor: Quỳnh Cửu

Mục Lâm bên này cũng lấy lại được sức rồi, xuống giường đóng cửa lại, kéo đèn ra.

Cửa ở đây không có khóa, cậu muốn khóa cũng không được, mỗi ngày đêu nơm nớp lo sợ bọn chúng tới, không phải là sợ bị đánh, mà là sợ vì cậu mà chị cậu phải thỏa hiệp với chúng.

Cậu là phế vật!

Mục Lâm trữ sẵn một ít thuốc ở trong phòng, cậu vừa xử lý vết thương, vừa yên lặng khóc.

Mục Lâm bên này vừa xử lý vết thương xong thi điện thoại của Mục Căng tới.

"Alo, chị ơi."

"Tiểu Lâm, chúng nó đánh em ở đâu rồi?"

"Không có, chỉ véo một cái thôi." Mục Lâm nhìn vết bỏng lớn trên tay, cắn răng nhịn, lạnh nhạt nói.

Mục Căng thở dài, "Điện thoại đâu rồi, chúng nó không cướp của em đấy chứ?"

"Không, chẳng phải vẫn đang ở đây với em còn gì?" Mục Lâm cười.

Đợt trước cô về, đứng ở cửa thôn đưa cho cậu, cô không dám vào, nếu vào thì không ra được nữa, người canh cổng thôn cô đã sắp xếp xong xuôi rồi, đợi cô tới thì sẽ để Mục Lâm qua, hai người gặp mặt.

Chỉ là những cơ hội như thế đã ít lại càng ít hơn.

"Vậy là tốt rồi, tiểu Lâm, chăm sóc bản thân cho tốt nhé!" Mục Căng nghẹn nào.

"Không cần lo cho em đâu, chị cố học cho tốt, tốt nhất là xuất ngoại luôn, đừng để chúng nó tìm thấy chị nữa." Mục Lâm vừa cười vừa ói.

"Tiểu Lâm..." Mục Căng che miệng, nước mắt rơi lã chã.

"Được rồi, em cúp nhé, không có việc gì thì đừng gọi điện cho em." Vì mỗi lần họ gọi điện thoại, kiểu gì chị cậu cũng khóc.

Cậu thực sự không sao cả, chẳng đau một chút nào, cũng chỉ vì cậu mà chị mới bị chúng làm cho khốn đốn đến thế, nếu như...

Cậu nhìn ra cửa.

Có phải là cậu không nên sống hay không?

Sống không bằng chết, lại còn liên lụy tới người khác nữa?

Mục Lâm rơi nước mắt, bò lên giường, để cánh tay bị thương bên ngoài để tránh bị đè lên, nặng nề ngủ.

Mục Căng cầm điện thoại, ngồi chồm hỗm bên ngoài khóc hồi lâu, khó khăn lắm mới nín được, gọi điện thoại qua cho Phàn Ngải.

Chẳng biết Phàn Ngải đang bận làm gì, gọi nhiều lần vẫn không bắt máy, Mục Căng chôn mặt trong cánh tay, nhỏ giọng nức nở.

Phương Mạc Hoài tỉnh, khẽ động làm áo trên người tuột xuống, anh cầm áo lên, nhìn chung quanh phát hiện túi xách của Mục Căng vẫn còn ở đó, người lại không thấy đâu.

Anh đi ra ngoài, kéo cửa gọi cô, "Mục Căng."

Không ngờ vừa cúi đầu xuống đã thấy cô đang ngồi khóc thu lu ở đấy.

Mục Căng nghe thấy giọng anh, hoảng hốt lau lau nước mắt, úp mặt không dám nhìn lên.

Phương Mạc Hoài nhíu mày ngồi xổm xuống, "Sao thế? Sao lại khóc rồi?"

Mục Căng không nói, chỉ lắc đầu,

Phương Mạc Hoài thấy cô không muốn nói, anh cũng không ép, chỉ đưa tay xoa xoa đầu cô, "Đừng khóc."

"Đàn anh...anh có thể..." Mục Căng trầm mặc hồi lâu, mới run run nói.

"Cho em mượn 2000 được không?" Mục Căng ngẩng đầu, đôi mắt đã đỏ quạch lên, mặt cũng hồng hồng, trông đáng thương chết được.

Phương Mạc Hoài rút một cái khăn tay ra, lau nước mắt ở dưới cằm cô trước, rồi lau tới mặt.

"Cần tiền mặt hay là qua Wechat?" Anh hỏi.

"Wechat." Giọng cô vừa khàn khàn lại nghẹn ngào.

Chúng đòi tiền gấp, Phàn Ngải lại không nghe điện thoại, cô chỉ có thể mượn anh trước.

"Xin lỗi đàn anh." Cô vừa nói, nước mắt lại rơi xuống tiếp.

Cô không muốn khóc, nhưng chẳng hiểu tại sao lại nhịn không được, cũng chẳng muốn nhị nữa.

Phương Mạc Hoài vừa rút điện thoại ra lại thấy nước mắt cô rơi xuống tiếp, thở dài, tự tay lau cho cô, cũng chẳng buồn để ý đến mấy cái mập mờ gì nữa, "Đừng khóc nữa được không?"

Mục Căng gật đầu.

Phương Mạc Hoài chuyển tiền qua cho cô, sau đấy cất điện thoại đi, "Có phải em gặp vấn đề gì không?"

Mục Căng lấy điện thoại ra nhận tiền, chuyển sang cho bọn Lý Đạt.

Sau đấy cô quay đầu nhìn anh, ánh mắt ấy rơi vào trong mắt của Phương Mạc Hoài chính là sự uất ức vô cùng, "Vâng."

Phương Mạc Hoài thở dài, nhìn bộ dáng cô có vẻ như không muốn nói với anh lắm, anh cũng không phải kiểu người tọc mạch, cô không nói thì anh cũng không hỏi nữa.

"Được rồi, không khóc nữa nhé." Anh ôm lấy bả vai cô vỗ vỗ.

"Đàn anh, ngày mai em sẽ trả lại cho anh."

"Không cần đâu, lúc nào có trả cũng được." Anh đứng dậy.

"Có đứng dậy nổi không?" Anh cúi đầu nhìn cô.

Mục Căng chống lên tường, thử cả nửa ngày, cuối cùng ngồi xoạch xuống đất.

Chân tê hết cả rồi, hơn nữa căng cơ tới mức không thể đứng dậy nổi

Phương Mạc Hoài nhìn cô ngừng khóc, cười bất đăc dĩ, vươn tay ra.

Mục Căng cẩn thận nắm lấy tay anh, để anh lôi dậy, vẫn không đứng vững được, lại bị đỡ thêm nửa ngày mới chầm chậm bước.

"Ổn rồi chứ?" Phương Mạc Hoài cúi đầu nhìn cô.

Mục Căng khẽ gật đầu, buông tay anh ra, thử đi về phía trước.

Mỗi bước đi là một lần đau dưng dức, cứ như kim đâm vậy, hơn nữa lúc khuỵu xuống còn bị rách đầu gối, xót kinh khủng.

Phương Mạc Hoài xoay người quay về phòng thu, cầm đồ trên bàn lên, khóa cửa, đi tới bên cạnh Mục Căng, cúi người xuống, bế cô lên.

"Đàn.." Cô trợn mắt, đến giờ cô vẫn không biết mùi vị của bế công chúa là như nào, đây là lần đầu tiên.

Thế nhưng không biết vì sao, vừa nãy rất khó chịu, giờ lại cảm thấy được một chút ngọt ngào.

"Tôi bế em một đoạn, đợi chân em hết tê rồi tính sau." Anh mặt không đổi sắc, cứ như đang trợ giúp kiểu hữu nghị vậy, Mục Căng cũng không nói gì thêm, cũng không nghĩ nhiều.

Nhưng chỉ có tự mình Phương Mạc Hoài biết, thời khắc này, nhịp tim anh đập càng ngày càng nhanh.

Anh cảm thấy loại cảm giác rất kì quái, một cảm giác chưa từng có bao giờ.

Hơi chua xót, có chút đắng, nhưng lại có chút ngọt.

Buổi tối đường vắng, chí ít thì đường hai người đi chẳng gặp phải ai cả.

Càng đi Mục Căng càng thấy ngại, nhưng nhìn bộ dạng bình tĩnh tự tin nhẹ nhàng của Phương Mạc Hoài, nuốt nước bọt, vỗ vỗ vai anh, "Đàn anh, được rồi."

Phương Mạc Hoài dừng bước, đặt cô xuống, "Được chứ?"

Mục Căng gật đầu.

"Cảm ơn anh nhé đàn anh."

Rõ ràng mới quen nhau được hơn một tuần, nhưng anh vẫn luôn khăng khăng giúp đỡ cô, cho dù là việc ở Trạm Radio, hay là chuyện thầy Lý Hồng Đạt, rồi cả chuyện cho cô vay tiền nữa.

Chỉ từng ấy chuyện thôi đã đủ để cô cảm kích anh cả đời rồi.

"Khách sáo gì thế hả?" Phương Mạc Hoài cong môi, khẽ vịn cô đi về trước.

"Còn nửa tháng nữa là thi giữa kì rồi, việc bên Trạm sẽ không ngưng được, em có muốn ôn tập không?" Phương Mạc Hòi cười hỏi.

Mục Căng gật đầu, "Đương nhiên."

"Ngày mai anh đến thư viện, muốn ôn tập cùng không?" Phương Mạc Hoài chủ động mời.

Mục Căng ngẩng đầu nhìn anh, mím môi, khóe miệng cũng không kìm được mà cong lên, "Được ạ."

"Tí nói chuyện trên Wechat nhé." Phương Mạc Hoài đứng dưới lầu kí túc xá nhìn lên, vẫy tay với cô một cái.

"Cảm ơn." Cô lại nói cảm ơn thêm lần nữa.

Phương Mạc Hoài cười, "Mau về đi thôi, đừng buồn nữa, nhìn thoáng lên nào."

Mục Căng gật đầu, xoay người lên lầu.

Trở về kí túc, mở cửa ra, Phàn Ngải đã ngủ rồi, di dộng cài chế độ yên lặng nên cô gọi cô ấy không nghe.

Cô đặt túi xách xuống, nhìn thời gian trên di động đã qua năm phút rồi, mở Wechat ra gửi tin nhắn cho anh.

Phương Mạc Hoài bên này vừa vào đến cửa kí túc, đã nghe thấy chuông báo điện thoại rồi.

Anh lấy di động ra, liếc một cái, vô thức cười thành tiếng, chuẩn thế nhờ? Anh vừa mới về đến kí túc là đã có tin nhắn tới rồi.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5678 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5221 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4960 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4541 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4468 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4365 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter