Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ở Viễn Cổ Nuôi Đại Xà

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ở Viễn Cổ Nuôi Đại Xà
  3. Chương 103: Chính Bà Cũng Không Biết

Chương 103: Chính Bà Cũng Không Biết

Có một lần Tống Hứa tận mắt thấy Ô Mộc và Hắc Sâm đánh nhau.

Bởi vì đại lão hổ trông nàng cả ngày cũng đến lúc đói bụng, quyết định đi kiếm ăn, nhưng bà lại mang Tống Hứa theo cùng. Đương nhiên Ô Mộc muốn đuổi theo. Hắn định nhân lúc đại lão hổ bận đánh nhau sẽ ôm sóc nhỏ chạy trốn, kết quả bị bắt quả tang tại trận.

Đại lão hổ như phụ huynh nhà giàu phát hiện nữ nhi cành vàng lá ngọc mình nâng niu trên tay dan díu với một thằng nhà quê, bà vứt bỏ cuộc săn mồi, nhào qua đây cướp nữ nhi về.

Ô Mộc vừa đi tới bên cạnh Tống Hứa, nghe nàng gọi tên mình, còn chưa kịp đáp thì đằng sau đã vang lên tiếng gầm của Hắc Sâm. Hắn cũng nổi giận không thèm chạy trốn, hai người trực tiếp lao vào đánh nhau.

Đại xà như một sợi dây thừng dài quấn lên đại lão hổ, hạn chế hoạt động của bà. Đại lão hổ lăn lộn trên đất, bụi bay mù mịt.

Giao tranh một lát, đại xà không thể hạ sát chiêu, huống chi hắn cũng không thể hoàn toàn quấn quanh đại lão hổ, đành chịu rơi vào thế hạ phong. Sau đó đương nhiên là biến thành một con rắn bại trận, bị đại lão hổ giẫm dưới móng vuốt.

Sở dĩ Tống Hứa có thể ở bên cạnh nhìn mà không đi tới ngăn cản. Thứ nhất là hình thể nàng không cho phép, hai quái vật khổng lồ này giao đấu, nàng mà xông lên, không cẩn thận sẽ bị giẫm bẹp. Thứ hai, đại lão hổ trông có vẻ không dùng sức cho lắm.

Hắc Sâm không hổ là động vật họ mèo, đệm thịt của bà khi đập lên người đại xà trông như mèo hoa đang trêu đùa sợi dây thừng, hoặc cây gậy. Nhìn tình trạng của Ô Mộc hiện giờ thì có lẽ giống cây gậy hơn.

Với lại đánh một lát, hình như đại lão hổ bắt đầu tìm được chút cảm xúc, thấy quen thuộc, lộ ra ánh mắt nghi hoặc, lay lay rắn bự lại còn cúi người lại gần ngửi ngửi mùi của hắn.

Lòng Tống Hứa tự nhủ có phải là bà ấy nhận ra rồi không? Nhưng rất nhanh, đại lão hổ đã hết hứng thú với rắn bự, nghiêng đầu qua ngậm lấy Tống Hứa rồi bỏ đi chỗ khác săn.

Bà săn đại một con thú nguyên thủy hình thể không lớn lắm, ăn qua loa hơn phân nửa rồi dùng móng vuốt đẩy phần còn lại cho Tống Hứa, rống lên một tiếng, ý bảo nàng ăn đi.

Trong trí nhớ của Tống Hứa, mẫu thân là người dịu dàng nền nã, không nói nặng một câu nào, lại mắc bệnh nên mất sớm, nàng chưa từng nhận được tình thương của mẹ nào hung bạo như vậy, chần chừ nhìn xác con thú nguyên thủy máu thịt be bét.

Chỉ có thể nói đúng là hổ mẹ có khác, thấy Tống Hứa dùng dằng không chịu ăn, bà gào lên một tiếng rồi trực tiếp dùng móng vuốt đẩy nàng về hướng xác thú nguyên thủy.

Tống Hứa thuận thế ngã bẹp lên khối thịt giả chết, dù sao nàng cũng không ăn được. Hai người đó bị ngốc là đủ rồi, nàng mà ăn nữa thì nắm tay nhau ngốc hết cả nhà à.

Đại lão hổ dạo bước bên cạnh, nôn nóng xé xuống một miếng thịt nhỏ, ném cái bẹp lên đầu Tống Hứa:

"Ngao ô!"

Đại lão hổ đã trải nghiệm được cảm giác đút cơm cho trẻ biếng ăn. Bây giờ bà hận không có tay để đút thịt vào tận mồm, chứ nhóc con nhà bà chỉ có chút xíu thế này, một móng vuốt của bà đã đè bẹp thì đút kiểu gì. Nhất định là do không chịu ăn thịt nên mới nhỏ thế này.

ƯattpadTaiTheTuongPhung

Ô Mộc đi tới, nhìn thấy Tống Hứa nằm thẳng cẳng trên xác thú nguyên thủy, đầu đội một miếng thịt. Hắn không vui khè khè đại lão hổ.

"Khè,... Hà!"

Đại lão hổ đuổi theo đánh rắn bự, Tống Hứa nhân cơ hội ngồi dậy đi qua bụi cây hái lá non và trái cây ăn, giành giật từng giây lấp đầy cái bụng.

Đại lão hổ quay về cũng không ép nàng ăn thịt thú nguyên thủy nữa, ngậm nàng vào miệng rồi nhảy vài cái về ổ.

Tống Hứa bị hai chân trước của đại lão hổ ôm lấy, lại bị liếm một cái. Nàng đã chấp nhận sự thật từ con dâu bị nhận nhầm thành con gái. Mang theo tâm tình áy náy và trìu mến với rắn bự, nàng vuốt lông lão hổ.

Động vật họ mèo sẽ chăm chút bản thân, coi trọng vẻ bề ngoài, đại lão hổ cũng thế. Bà tốn khá nhiều thời gian để chải lông, bộ lông dày vô số tầng kia được chải chuốt kĩ càng, xõa tung đầy mềm mại.

Bộ lông dày mượt là niềm tự hào của đại lão hổ, nhưng bà thấy nhóc con vừa mới tìm về của mình thật làm cho lòng người phiền muộn, lông trên người vừa ít vừa mỏng, liếm một cái là đủ ướt hết rồi, muốn chải chuốt cũng không biết bắt đầu từ đâu, lại còn không chịu ăn thịt, nhóc con tí xíu thế này nuôi chừng nào mới lớn đây.

Đại lão hổ tự liếm lông cho mình, bỗng nhiên nhìn thấy đại xà xuất hiện ở cách đó không xa.

Đánh giá đối phương một chút, nghi ngờ trong lòng bà càng sâu, tại sao mùi của con rắn bên kia nghe cũng quen thuộc?

ƯattpadTaiTheTuongPhung

Ban đêm, Tống Hứa đắp lông hổ ấm áp ngủ thẳng cẳng, đột nhiên cảm thấy trên người mát lạnh, mở mắt ra mới thấy "chăn lông hổ" của mình đứng dậy. Đêm hôm khuya khoắt, không biết vì sao Hắc Sâm không ngủ, lại lặng lẽ chạy tới chỗ Ô Mộc nằm cách đó không xa, nghi hoặc ngửi ngửi hắn.

Tống Hứa yên lặng quan sát tình hình, thấy Hắc Sâm ngửi xong quay về có vẻ vô cùng xoắn xuýt.

Thời điểm bà rời đi là một đêm trước khi Ô Mộc thành niên, mà sau khi thành niên thì mùi trên người Ô Mộc có thay đổi một chút. Bà cảm thấy có hơi quen thuộc đối với mùi của hắn, rồi lại pha lẫn chút nguy hiểm của mùi kẻ lạ.

Gối lên người sóc nhỏ tràn ngập hương vị Ô Mộc, Hắc Sâm mơ một giấc mơ, nhớ đến một đoạn ký ức.

Bộ lạc ngày đông, một con rắn nhỏ lạnh buốt co quắp dưới thân một con hổ. Con hổ kia dùng bộ lông thật dày của mình sưởi ấm cho rắn nhỏ. Mùa đông tới, rắn nhỏ tỉnh giấc, nhưng hắn vẫn còn ngốc nghếch, không nhận ra người quen, lão hổ muốn đi ra ngoài sẽ vuốt thẳng hắn ra, quấn lên cổ mình, giấu hắn trong bộ lông ấm áp, mang hắn ra ngoài cùng mình.

Vì giấc mộng không rõ ràng lắm nên lòng đại lão hổ sinh ra cảm giác khó chịu không tên, thế là giữa đêm bà bật dậy đi sang chỗ con rắn kia xem xét. Có lẽ chính bà cũng không biết rốt cuộc mình đang nghĩ gì, tựa như vì sao bà cứ ở lại bờ biển này mãi không đi, lại còn luôn hướng mắt nhìn ra đảo nhỏ.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5690 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5228 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4965 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4547 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4474 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4377 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter