Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin
  3. Chương : 89

Chương : 89

Editor: KẹoĐắng

Hai người đơn độc vào phòng.

Trước mắt là anh em sinh tử của Phó Chính Huân, Long Bưu.

Mặc dù bên ngoài đều có tin đồn người có khả năng thừa kế Phó gia nhất là Phó Hoa Sanh, nhưng Long Bưu lại xem trọng vị Phó Nhị không được cưng chiều này của Phó gia. Phó Thần Thương rời nhà tự mình xây dựng sự nghiệp về sau đã cho ông không ít trợ giúp.

Hiện tại sự thật chứng minh ánh mắt của ông quả nhiên không sai.

Chỉ là, chuyện lần này lại làm cho ông tương đối ngoài ý muốn, đồng thời cũng vô cùng không đồng ý.

Long Bưu đốt một điếu xì gà, "Cháu à! Việc này cháu thật sự không cần làm, ta cũng không phải đối thủ một mất một còn mà là cánh tay trái bờ vai phải của cháu, cháu sao phải ra mặt? Đây cũng không phải là chuyện một thương nhân nên  làm.”

"Cháu tự có chừng mực."

Long Bưu cười, "Cháu là vì phụ nữ, ta cũng là vì phụ nữ. Ta đã đồng ý với con gái ngoan của ta, nếu cứ thả người như vậy……."

__________KẹoĐắng;;;d.đ.l.q.đ_________

Cùng lúc đó, Tống An Cửu đang bị người dùng súng chỉa sau lưng, dùng loại tư thế người yêu ôm nhau người ngoài nhìn không tới ép cô đi lên xe bánh bao bên cạnh đường, trói tay chân lại, bịt kín mắt, bị mang đến một nơi không biết tên. 

Nếu là bắt cóc có dự mưu, tự nhiên chuẩn bị đầy đủ không có khả năng để cho cô có cơ hội trên đường chạy trốn, huống chi lúc ấy cô còn không tập trung. 

Sau khi bị trói lên xe, Tống An Cửu coi như tỉnh táo lại, thậm chí tự bản thân giúp dán chặt băng keo trên miệng một chút. Kêu cứu, giãy dụa gì đó đều không làm, cô tựa người trên cửa sổ xe tiếp tục ngẩn người, bất quá đầu óc lại không nhàn rỗi. 

Tình huống như thế không tính là xa lạ, từ nhỏ đến lớn cô đã trải qua không ít lần. Khi còn bé bọn bắt cóc là muốn tống tiền Tống Hưng Quốc hoặc là Chu Tĩnh Di, về sau cô trưởng thành một chút, tinh ranh như con khỉ, có một lần rõ ràng là cô tự mình trốn thoát, vui vui vẻ vẻ chạy về nhà muốn làm cho bọn họ an tâm. Kết quả bọn họ lại nghĩ cô thông đồng cùng bọn bắt cóc lừa gạt bọn họ. Về sau, bọn bắt cóc biết có bắt trói cô cũng vô dụng, liền không ra tay từ trên người cô nữa. 

Đôi mắt Tống An Cửu bị bịt rất chặt, chỉ có thể cẩn thận nghe tiếng bọn bắt cóc nói chuyện, hòng tìm kiếm cơ hội chạy trốn.

Sau khi đến nơi, cô tùy ý bị ném vào một góc, sau đó là một trận “xột xoạt” cổ tay phải giống như là bị đeo vào vật gì đó, trong lúc ma xát, miếng vải trên mắt bị rớt xuống, Tống An Cửu thoáng thích ứng ánh sáng, sau đó rõ ràng nhìn thấy đều là gương mặt quen thuộc.

"Trói cái gì mà trói, tùy tiện làm bề ngoài nhìn giống là được!"

"Chớ lộn xộn, cẩn thận nổ."

"Ơ a, bom hẹn giờ à! Thật hay là đồ chơi? Đối phó một cô nhóc mà thôi, lão đại, phải dùng tới thứ này sao?”

"A...... Thiết Đầu?" Tống An Cửu rốt cuộc phục hồi lại tinh thần, kinh ngạc nhìn người đang nói chuyện.

Mặt Thiết Đầu giễu cợt, "Hơ! Không ngờ Tống đại tiểu thư còn nhớ một tiểu nhân vật như tôi. Năm đó mấy người chúng tôi giống như chó nhà có tang bị mặt trắng nhỏ nhà cô tìm được, thiếu chút nữa không thể sống được ở thành phố A rồi.”

"Thật sao? Tôi một chút cũng không biết!" Tống An Cửu quả thật không biết, vì để cô an tâm rút khỏi cái vòng lẩn quẩn kia, Phó Cảnh Hi ôn nhu trước sau như một lại làm đến tuyệt tình như vậy.

"Cô nói một câu không biết là xong?” Thiết Đầu tức giận.

"Vậy các người muốn như thế nào?"

Tống An Cửu vừa nói chuyện dời đi lực chú ý của bọn họ, vừa không ngừng nghỉ mà dùng bàn tay bị trói phía sau cẩn thận rút điện thoại di động trong túi quần ra cầm trong tay, lục lọi, muốn tìm dãy số của Phó Thần Thương…..

Cô có hai chiếc điện thoại di động. Một chiếc là Nokia rớt cũng không bể, một cái khác là smart-phastory Phó Thần Thương mua cho. Chiếc smart-phastory vừa lên xe liền bị lấy mất, nhưng chiếc này còn chưa bị phát hiện. 

Phó Thần Thương hiện tại chắc còn đang xử lý chuyện của Tô Hội Lê, nghĩ tới đây, Tống An Cửu do dự dừng tay.

Chỉ là thời gian mấy giây cô do dự này, điện thoại liền bị đám người kia phát hiện tịch thu.

Giọng nói ung dung của người đàn ông từ đỉnh đầu vang lên: “A Cửu, thật sự là một chút cũng không thể lơ là cô. Như thế nào? Muốn gọi điện thoại cầu cứu? Gấp gáp cái gì, tôi giúp cô.”

"Vương Uy!" Tống An Cửu trợn mắt nhìn.

Vương Uy cười khẽ, "Bảo bối, em quả nhiên là chưa quên tên tôi, nhớ là tốt rồi!"

Người đàn ông này xem như là người dẫn đường của cô, cũng không biết là bạn trai cũ thứ mấy. Nếu như không phải bởi vì lúc đó Phó Cảnh Hi vì cứu cô nên bị thương nặng, cô cũng sẽ không tiếc bị băm ngón tay cũng nhất quyết muốn chia tay với hắn, rời đi cái vòng lẩn quẩn kia, cũng sẽ không khắc sâu trong trí nhớ người này. Về sau, sau khi cô biết được thân phận của Phó Cảnh Hi mới biết, lúc trước sở dĩ Vương Uy không băm ngón tay cô liền ngoan ngoãn thả cô đi là do Phó Cảnh Hi nhúng tay. 

Nói như vậy, Vương Uy là bởi vì Phó Cảnh Hi nên mới trả thù?

Đây là giải thích duy nhất hợp lý, nhưng trong lòng Tống An Cửu tràn đầy nghi ngờ. Bởi vì theo lý giải của cô, Vương Uy cũng không phải loại người không chịu thua. Nguyên tắc của hắn cũng giống như cô, người sống dựa theo hoàn cảnh, thắng làm vua.

Coi như hắn muốn trả đũa, cần chờ lâu như vậy sao? Đây đã là chuyện hơn một năm trước!

Tống An Cửu đang nghi ngờ, Vương Uy đã bấm số Phó Thần Thương, còn mở loa lớn.

Tống An Cửu nắm chặt nắm tay, đột nhiên bắt đầu khẩn trương. Mà cảm giác khẩn trương cùng bất an càng ngày càng điên cuồng.

Lần đầu tiên gọi, điện thoại bị cúp.

Vương Uy giễu cợt nói, "Xuy, ngay cả điện thoại của vợ cũng cúp? A Cửu, thật không ngờ em lại chọn gả cho một kẻ có tiền tầm thường như vậy!"

"Làm sao anh biết tôi gả cho Phó Thần Thương?" Tống An Cửu lập tức cảnh giác hỏi.

Biết Phó Thần Thương đã kết hôn rất nhiều người, người gặp qua cô cũng không ít. Nhưng mà người biết rõ cô là Tống An Cửu, con gái của Tống Hưng Quốc rất ít. Lúc Phó Thần Thương giới thiệu cô cũng không có nói rõ xuất xứ, thậm chí cả họ cũng không nói, chỉ nói là An Cửu.

An Cửu, vợ tôi.

Ngay cả ba mẹ cô đến nay cũng không biết, Vương Uy như thế nào lại biết?

Sắc mặt Vương Uy cứng đờ, giống như chột da không lên tiếng, tiếp tục gọi cho Phó Thần Thương. Gọi lần thứ ba rốt cục thông. 

Trong điện thoại di động truyền đến giọng nói lộ ra không kiên nhẫn của Phó Thần Thương, “Alô?”

Sự nhẫn nại của Phó Thần Thương đối với cô luôn ở phạm vi cho phép, chỉ cần trong phạm vi, tùy tiện cô như thế nào cũng có thể. Nhưng nếu giẫm ra bên ngoài giới hạn của anh, giống như mỗi lần liên quan đến chuyện của Tô Hội Lê, anh liền có vẻ qua loa không có kiên nhẫn.

Quả như Kỷ Bạch từng nói, Phó Thần Thương thích phụ nữ nghe lời bít lý lẽ, chưa bao giờ ngoại lệ

Đối với cô, đại khái, thật chỉ là...... Nhất thời mới mẻ?

Vương Uy cười lạnh một tiếng, "Này, là Phó Nhị thiếu gia sao? Vợ của mày đang làm khách ở chỗ tao.”

"Để cô ấy nghe điện thoại.” Giọng nói Phó Thần Thương cách điện thoại cũng có thể làm cho cô rối loạn, trống ngực đập thình thịch.

"Cái gì? Để cô ấy nói chuyện?” Vương Uy đưa điện thoại di động tới bên miệng Tống An Cửu, “Kêu một tiếng cho hắn nghe!"

Tống An Cửu không nói, thần sắc ảm đạm. Giờ phút này tâm tình cô quá hỗn loạn, một chữ cô cũng không nói ra được.

Gọi ba lần mới thông, Phó Thần Thương vừa bắt máy liền không kiên nhẫn “Alô” một tiếng, lực sát thương đã đủ tiêu hao hết tất cả bầu trời của cô.

Đang lúc Vương Uy không kiên nhẫn chuẩn bị dùng bạo lực làm cho cô mở miệng, Phó Thần Thương đã lên tiếng thúc giục, “An Cửu, nói chuyện.”

Lúc này Tống An Cửu mới thở ra một hơi, "Là em.”

Nói xong lại bắt đầu suy nghĩ lung tung, mới vừa rồi giọng của cô có phải quá bình tĩnh rồi hay không? Anh có thể giống như những người khác cho rằng cô cố ý chơi trò này hấp dẫn sự chú ý của anh từ chỗ Tô Hội Lê? Có lẽ cô nên tỏ ra đáng thương một chút?

Nhưng vào lúc này, Tống An Cửu nghe trong điện thoại truyền đến giọng của phụ nữ......

"Ừ...... Evan, ai vậy......"

Giọng nói này có thể nói là phong tình vạn chủng, bách chuyển luân hồi, rất rõ ràng là đang chìm đắm trong tình dục. 

Cả người Tống An Cửu đều không thể làm ra bất kỳ phản ứng nào nữa, hô hấp đình trệ, trái tim ngừng đập, máu đình chỉ lưu thông. Một giây sau đó, giống như cơn lũ tích tụ đã lâu bất ngờ đột nhiên bộc phát kịch liệt vỡ bờ gần như đánh tan cả người cô.....

Vương Uy ý vị sâu xa nhìn Tống An Cửu ngây người như phỗng, nói: “A, xem ra là tao quấy rầy chuyện tốt của mày rồi. Nghe được giọng của vợ mày rồi chứ? Cho mày một tiếng đồng hồ có đủ hay không?”

Bên cạnh Thiết Đầu nhỏ giọng nói, "Phó Thần Thương một tiếng đồng hồ có đủ hay không em không biết, bất quá chúng ta một tiếng đồng hồ có đủ không đại ca? Đại ca cùng mấy người kia tổng cộng cũng sáu người rồi. Chẳng lẽ một người chỉ mười phút?”

Vương Uy che điện thoại di động một cước đá qua, "Cút! Mày cho là mày có thể kiên trì mấy phút?"

Đại não Tống An Cửu đã hoàn toàn hỗn loạn, đánh mất năng lực tự hỏi, căn bản không phát giác lời Vương Uy cùng Thiết Đồng nói có gì không đúng.

"Bao nhiêu tiền, ba phút sau chuyển tới trương mục của mấy người." Phó Thần Thương nói.

"Mẹ mày! Lão tử hôm nay thật đúng là CMN không phải là vì tiền! Lão tử muốn mày qua đây quỳ xuống cầu xin tao! Không đến thì chờ nhặt xác vơ mày đi!" Vương Uy cả giận nói.

"Năm ngàn vạn." Phó Thần Thương ra giá.

Bên cạnh vang lên tiếng nuốt nước miếng của Thiết Đầu.

Vương Uy không chút để ý cười lạnh, đổi lời nói rất nhanh, "Thành giao! Chỉ là tao muốn mày tự mình đưa tới! Phải là tiền mặt! Một tiếng đồng hồ sau mày không tới thì tự gánh lấy hậu quả!"

Vương Uy báo địa chỉ sau không đợi Phó Thần Thương nói tiếp thì trực tiếp cúp điện thoại. Tiếp theo tìm số điện thoại của Phó Cảnh Hi. 

"Phó Cảnh Hi, tao là Vương Uy đây! Không phải là quý nhân nên sớm quên tao chứ?"

"Mày ở đâu?"

"Ha ha! Mày so với chú hai mày càng sảng khoái hơn!"

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5963 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5416 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5134 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4736 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
5

Chí tôn đặc công

2566 chương
4718 View
4
Đô Thị Truyện VIP
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4668 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter