Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Phù Dung Vương Phi

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Phù Dung Vương Phi
  3. Chương : 122

Chương : 122

Tháng tư ở Lạnh Thành, tơ liễu đong đưa, bày ra một cành xuân tươi đẹp.

Một lần vào sáng sớm, tiểu tử kia đột nhiên xông vào phòng của Lục Phù và Sở Cảnh Mộc, ngơ ngác nhìn cha mẹ hai người không giống với trước kia. Sở Cảnh Mộc trách mình trong lúc nhiệt huyết dâng trào bảo nàng gỡ mặt nạ xuống. Nhưng thật không ngờ bị hai tiểu tử kia nhìn thấy gương mặt thật. Náo loạn cả buổi sáng không được tự nhiên, bởi vì hai bé cảm thấy mình bị lừa, cuối cùng được Sở Cảnh Mộc dỗ dành mới vui vẻ trở lại, không so đo nữa.

Về phần ba cha con họ nói gì với nhau, Lục Phù không thể nào biết được. Nhưng hai người vẫn như trước mang mặt nạ khi ra ngoài gặp người vì không muốn rêu rao bộc lộ thân phận tránh gây thị phi.

Bởi vì Minh Nguyệt phu nhân và Dao Quang là cùng một người, chuyện làm ăn căn bản không làm nàng quan tâm, đều giao cho Di Nguyệt và Hải Nguyệt. Tiểu Khuynh Thành từ khi có cha, cả ngày quấn quít không rời, còn Duệ Duệ cũng có thái độ khác thường, nếu chỗ nào nhìn thấy Sở Cảnh Mộc nhất định sẽ thấy Duệ Duệ và Khuynh Thành.

Lục Phù cuối cùng ý thức được con gái một tay nàng nuôi lớn đã thật sự làm phản hoàn toàn, chưa từng thấy bé như vậy. Sở Cảnh Mộc quả thực cưng chiều yêu thương họ đến tận trời. Dường như muốn gì được nấy, lúc trước khi vừa quen biết hắn, nếu có người bảo nàng Sở Cảnh Mộc sẽ cưng chiều đứa nhỏ như thế,nhất định sẽ sợ đến nửa đêm bừng tỉnh. Nhưng hôm nay....

Đó lại là sự thật, hắn cưng chiều hai đứa con vô cùng, mặc kệ yêu cầu có vô lý đến đâu đều có thể thỏa mãn, thương yêu đến nỗi nàng hoài nghi không biết có giới hạn không. Lục Phù biết hắn muốn tìm về năm năm thời gian đã mất, mỗi khi như vậy nàng luôn cảm thấy áy náy trong lòng.

Liên tiếp vài ngày, một nhà bốn miệng ở Lạnh Thành, chưa từng theo cha mẹ du ngoạn, tiểu tử kia quả thật chơi đùa rất vui vẻ, trên gương mặt lạnh nhỏ nhắn của Duệ Duệ cũng ngẫu nhiên hiện ra dấu vết tươi cười.

Giống như hiện tại...

Trên kênh đào của Lạnh Thành, sau giờ ngọ ánh sáng rực rỡ tỏa sáng trên mặt sông thật mê người, nước tầng tầng gợn sóng hướng ra xa.

Tuy nàng là Dao Quang nhưng đây là lần đầu tiên đi lên thuyền buồm của nhà mình để thưởng thức phong cảnh kênh đào ở Lạnh Thành.

Trên con thuyền hoa lệ, ngoài thuyền trưởng và thủy thủ chỉ có một nhà bốn miệng của họ, tiếng reo hò của tiểu Khuynh Thành vang lên khắp mặt sông.

Lục Phù đứng đón gió ở đầu thuyền, gió dịu êm thổi sợi tóc bay bay, trong gió mát tung bay bày ra một đường cong đẹp mắt, bên tai nàng là tiếng cười của con gái và Sở Cảnh Mộc, lâu lâu lại có tiếng kháng nghị của con trai. Đó là giấc mộng cả nhà sum họp sau vài lần bừng tỉnh giấc của nàng, chỉ trong vài ngày liên tiếp Sở Cảnh Mộc đã giúp nàng thực hiện được giấc mơ đó. Cùng đứa nhỏ và nàng đi du ngoạn nhân gian, không để ý đến thế sự trước kia, làm bạn với nhau một cách yên ổn mà ấm áp.

"Đang nghĩ gì tập trung như vậy!" Hắn cười ôm lấy thắt lưng của Lục Phù, cúi đầu hít hương thơm trên mặt nàng. Vừa mới cùng Khuynh Thành chơi đùa, trên gương mặt tuấn tú trở nên ửng đỏ, giống như trẻ lại vài tuổi, vẻ tang thương trong vài năm tra tấn đã phai nhạt không ít, lãnh liệt hơn so với năm năm trước nhưng vui tươi

"Ngươi tin không? Đây là lần đầu tiên ta đi trên thuyền của vận tải đường thủy Dao Quang!" Lục Phù cười nói "Hôm nay mới cảm nhận được một cách sâu sắc thành tựu của Dao Quang!"

"Dao Quang thật sự là một nữ nhân tài giỏi!" Sở Cảnh Mộc trêu ghẹo, nhỏ giọng nói "Bất quá, Phù nhi, xem ra sau này chúng ta một nhà bốn miệng cần phải nhờ ngươi nuôi dưỡng nha!"

"Ngươi thật đúng là, vậy mà cũng nói được!" Lục Phù cười như không cười chớp mi, trêu tức, "Ngươi ở cửa hàng làm quản sự không phải làm rất tốt sao? Tiếp tục làm thuộc hạ của ta đi!"

Sở Cảnh Mộc chớp chớp mi, ngạo nghễ liếc nàng "Phụ xướng phu tùy a? Kiêu ngạo như vậy, cẩn thận ta bỏ ngươi!"

"Phụ thân..........Phụ thân phải bỏ nương sao?" Lục Phù còn chưa kịp phản bác, đứa nhỏ từ bên kia đã chạy lại, tai nghe được lời nói đùa của Sở Cảnh Mộc.

Lục Phù ngoài cười trong không cười nhìn hắn xấu hổ, nhưng một chút tâm tư giúp hắn giải nguy cũng không có, chỉ yên lặng đứng bên cạnh xem kịch vui. Sở Cảnh Mộc nhìn tiểu Khuynh Thành, âm thầm kêu oan, cái gì không nghe lại cố tình để cho bé nghe câu nói ấy, thật sự là tự làm bậy mà!

ce="Palatino Linotype">"Phụ thân đang nói giỡn thôi, không có chuyện này!" Sở Cành Mộc vội vàng làm sáng tỏ, nói cho cùng không cảm thấy uất ức.

Bỏ nàng sao? Kiếp sau cũng không thể có chuyện này!

Đôi mắt to ngây thơ nháy nháy nhìn cha mẹ của mình, cười hì hì, vẻ tươi cười tràn ra khóe môi "Phụ thân, phụ thân thực thức thời! Bỏ nương thiệt hại rất lớn nha, người vợ xinh đẹp giống nương như vậy cũng không dễ tìm, hơn nữa, quan trọng nhất là nương có tiền như vậy! Bỏ nàng, rất đáng tiếc nha!iọng điệu này nghe như thế nào giống như đang cổ vũ phụ thân bé bỏ nương của bé.

Lục Phù đã sớm quen cách nói chuyện phóng khoáng của khuê nữ nhà mình, nhàm chán nhìn quét qua gương mặt nhỏ nhắn đang phấn khởi, nếu không phải có một người nương như nàng, sớm hay muộn khuê nữ nhà nàng cũng bị thiên lôi đánh, tội danh là làm cho nương của bé tức chết.

Sở Cảnh Mộc bất đắc dĩ cười cười “Phụ thân đợi lúc nàng hoa tàn ít bướm, sẽ bỏ nàng!"

"Coi như xong, phụ thân, trước khi người bỏ nương thì nương sẽ bỏ phụ thân trước rồi!" Nhóc mặt lạnh đang ngồi ôn hòa phun ra một câu. Trên gương mặt lạnh cũng hiện lên vẻ tươi cười.

"Hai tiểu tử kia thật sự làm phản hết mức rồi, Duệ Duệ, về sau con cách xa Khuynh Thành một chút, đừng để cho bé làm hư theo!" Lục Phù cười nói. Không thể không khâm phục công lực cao cường heo ăn lão hổ của Sở Cảnh Mộc, làm cho lòng của hai tiểu tử kia đều hướng về hắn.

Tiểu Khuynh Thành làm ra vẻ đáng thương liếc Duệ Duệ một cái, tựa như trừng mắt nhìn mình trong gương, kéo tay áo của Lục Phù, coi thường nói "Nương.........con còn sợ bị Duệ Duệ làm hư đó, nương đoán hai ngày trước con nhìn thấy gì không, Duệ Duệ thế nhưng khi dễ Bôn Tuyết, con còn bắt gặp Duệ Duệ thân mật với tiểu Bôn Tuyết nữa đó..."

Luc Phù và Sở Cảnh Mộc liếc nhau, hai ánh mắt "quan tâm ưu ái" đồng thời bắn về phía Duệ Duệ, mặt tiểu tử kia không đỏ, không sợ, mặc cho hai người nhìn, tuyệt đối không ngượng ngùng, còn làm tỏ vẻ giống như đó là chuyện hợp tình hợp lý.

Mối tình đầu này của đứa con cũng quá sớm đi? Thừa dịp khuê nữ của người còn trẻ người non dạ, nói cũng chưa nói gì liền đoạt lấy nụ hôn đầu tiên. Thật là một sắc lang năm tuổi........Đứa con mới năm tuổi, tin tức của người vợ đã có? Quá sớm đi?

Đây là ý nhiệm đồng thời hiện lên trong đầu của Sở Cảnh Mộc và Lục Phù.

"Duệ Duệ........" Lục Phù nhỏ giọng gọi, dùng từ một cách cẩn thận, "Con......làm gì phải......."

"Về sau con muốn kết hôn với Bôn Tuyết!" Tuy giọng nói nhỏ nhẹ nhưng không có gì thuyết phục được, lại hùng hồn mạnh mẽ, trong đôi mắt sâu thẳm hiện lên vẻ cố chấp và kiên định..

Bé còn thật sự muốn như vậy!

Đứa nhỏ năm tuổi đã nói muốn kết hôn, thật là có điểm không thể tưởng tượng được, nhưng bé cũng không phải là đứa nhỏ bình thường, từ nhỏ tâm tư đã trưởng thành sớm, vì vậy sự kích động của Lục Phù chỉ duy trì một lúc, nhìn thật sâu vào đôi mắt kiên quyết của đứa con, cùng Sở Cảnh Mộc liếc nhau, khóe môi nhếch lên.

"Được, Duệ nhi!" Sở Cảnh Mộc cười ha ha, kéo bé lại ôm vào ngực, một tay kia cũng ôm một người lên, cười rất hăng hái.

Đột nhiên, sắc mặt Sở Cảnh Mộc ngẩn ra, thu vẻ tươi cười lại ngẩng đầu nhìn một đàn bồ câu đưa tin đang bay qua trên không trung, lòng cũng trầm xuống theo, đôi mắt sâu thẳm trở nên nghiêm trọng. Lục Phù nhìn theo ánh mắt hắn ngẩng đầu lên, trong lòng chấn động....Chín con bồ câu đưa tin xếp thành hàng, bay nhanh về hướng kinh thành, đây là một loại cảnh báo, là cảnh báo có chiến tranh. Chín con bồ câu đưa tin từ biên cảnh đến kinh thành, chỉ cần là tướng quân đều biết loại tín hiệu này sẽ chuẩn bị sẵn sàng. Khi hoàng đế trước còn sống đã đem tất cả quân đội điều tới biên cảnh. Sau khi Phượng Quân Úy lên ngôi lập tức đem quân đội phân tán, trừ một phần mười lệ quân trong kinh thành coi giữ, còn hầu hết Sở gia quân đều được ra lệnh quay về hoàng thành. Khi thấy bồ câu đưa tin cảnh báo có nghĩa là biên cảnh đã xảy ra chiến sự...

Tiểu Khuynh Thành không rõ vì sao sắc mặt của họ đột nhiên trở nên trầm trọng, nhìn thấy bồ câu liền cao hứng kêu to, bàn tay nhỏ bé trắng nõn quơ loạn xạ một cách thích thú.

Ánh mắt Sở Cảnh Mộc thật sâu dừng ở đàn bồ câu trắng đang bay xa dần, thật lâu không thể định thần lại..

Có chiến tranh rồi.

Hắn đột nhiên cảm thấy gió mát chung quanh cũng trầm trọng hơn vài phần.

Cúi đầu nhìn thấy Lục Phù không chớp mắt. Hắn nở nụ cười ấm áp với nàng, đôi mắt lóe sáng "Vài năm nay hoàng thượng đã đề bạt nhiều võ tướng, hắn sẽ ứng phó nổi thôi"

"Là người Hung nô sao?" Lục Phù cảm thấy hoài nghi hỏi, cảnh báo ở biên cảnh hơn phân nửa là do người Hung nô bắt đầu xua binh vượt qua cửa ải.

Sở Cảnh Mộc lắc đầu khiến sắc mặt nàng kinh ngạc "Vậy là nội loạn?"

"Nếu là người Hung nô, bồ câu sẽ theo sau một con chim ưng đen, chỉ cần thấy bồ câu cảnh báo có nghĩa là biên cảnh có loạn."

"Nhưng là ai?"

Sở Cảnh Mộc không nói lời nào, chăm chú nhìn nàng thật sâu liếc một cái, cười ấm áp, "Tạm thời còn không biết, vài năm nay ta không vào triều đình, biên cảnh thay đổi quan coi giữ, thay đổi tướng quân, Sở gia quân đều ở kinh thành, quân đội biên cảnh........"

Đột nhiên sắc mặt Lục Phù cũng biến đổi thật lớn. Sự yên lặng dưới đáy lòng nhiều năm bỗng nhảy lên khiến nàng giật mình một trận.......

Một ngày nào đó ta sẽ trở về đoạt lại tất cả thuộc về ta.........

Sự cố chấp trong lời nói vẫn như cũ vang lên bên tai, vài năm nay Sở Cảnh Mộc vì tìm nàng không hề ngó ngàng tới quân vụ, năm đó Hàn gia quân cùng hoàng thành tướng quân đều vừa mới quy thuận, nhưng hắn cũng không có đủ thời gian đi phục tùng họ, nếu như............

Thật là hắn sao?

Hai đứa nhỏ trong ngực Sở Cảnh Mộc thấy sắc mặt cha mẹ đều trở nên lạnh như băng, cũng im lặng, tiểu Khuynh Thành kéo kéo tay áo của Sở Cảnh Mộc làm nũng, "Phụ thân, con muốn học thả thuyền, phụ thân theo giúp chúng con, được không?"

"Được.......phụ thân đi cùng với các con!" Sở Cảnh Mộc cười, nhìn thật sâu Lục Phù liếc một cái, dẫn theo hai người con đi học thả thuyền, để lại Lục Phù ở đầu thuyền đứng đón gió dịu êm, có chút đăm chiêu.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5802 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5314 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5043 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4620 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4551 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4518 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter