Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Phù Dung Vương Phi

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Phù Dung Vương Phi
  3. Chương : 21

Chương : 21

Hoàng hôn kéo đến, nhiều mái hiên hiện lên, rõ ràng trong khí nóng bức, nhưng Lục phù lại cảm thấy lạnh.

Tiếu nhạc tìm tất cả khách điếm sang trọng trong trấn để nghỉ lại, Lục phù đi vào khách điếm lão bản nhìn xem ngây người, mặc dù nhìn không thấy dung nhan của nàng, chỉ thấy một đôi mắt to trong trẻo, dáng đi khoan thai, phong thái uyển chuyển..Khi Tiếu nhạc hô to hai tiếng lão bản mới có phản ứng lại, tiếp đón bọn họ dùng cơm. Khách điếm so với Hoa mai lâu không lớn, nhưng cũng đủ chổ cho ba mươi người.

Bôn nguyệt đề nghị Lục phù dùng cơm ở trong phòng, nhưng nàng kiên trì dùng cơm ở trong khách điếm, Tiếu nhạc cũng không có biện pháp, đành phải nghe theo nàng. Hiện giờ trong khách điếm cũng có mười mấy người khác đang dùng cơm, họ đều đang nói về chuyện ôn dịch của Hà nam…

“Lão huynh ngươi cũng là người của Hà nam qua đây chạy nạn sao?” Chợt nghe một âm thanh cao vút vang lên, một người tráng niên nam tử ngồi cùng bàn với một nam tử khác, hai người trang phục không chỉnh tề mang theo sự sầu khổ trong đó.

Nam tử ánh mắt bi ai, uống một ngụm rượu, giận dữ nói: “Cũng không biết là tại sao, ông trời không muốn cho chúng ta sống, năm kia là hạn hán, năm nay là hồng thủy ôn dịch, khi nào thì mới chấm dứt a?”

Phụ họa một tiếng, nam tử ánh mắt nhìn xuống, dung ống tay áo chà lau, bi ai than “ Thê nhi của ta chết trong cơn hồng thủy, nữ nhi còn nhỏ tuổi, ôn dịch lan tràn, quan phủ cấp cho lương thực căn bản không đủ, chúng ta có một chút ăn một chút, nữ nhi bị ôn dịch mà chết”

Nam tử tráng niên thấy hắn đau khổ, cất giọng an ủi, người bên ngòai cũng bắt đầu an ủi hắn, mặc khác một lão nhân năm mươi tuổi nói, mặt già nua vàng vọt, nói chuyện run run, “Trong nhà thân nhân đều chết hết, thật vất vả mới trốn thoát ra…tình thế này càng ngày càng không dễ chịu….”

Nam tử vừa mới nói kia bỗng nhiên nổi giận bất bình nói “ Chúng ta là thường dân ở đây chịu khổ còn triều đình đang làm cái gì? Còn không phải lo tranh quyền đoạt vị, hưởng thụ vinh hoa phú quý, mấy tháng trước đây, Quang vinh vương Sở vương không phải tổ chức hôn lễ to lớn sao, bọn họ lo đắm chìm trong sắc đẹp của mỹ nhân, cướp đoạt mồ hôi nước mắt của chúng ta, cái gì anh hùng mỹ nhân, tài tử giai nhân, ta xem chính là kẻ hồng nhan gây tai họa”

“Đúng vậy…”

Lục phù đã lấy khăn che mặt xuống, đang dùng cơm, sau khi nghe xong một khối thịt bò mắc nghẹn ở yết hầu, dừng một chút, không kịp nuốt xuống mới thấy thỏai mái, mi mắt hơi khép lại, sau khi mở ra lại có ý cười ấm áp, Tiếu nhạc đem phản ứng nhỏ nầy của nàng thu vào trong mắt, đối với vị vương phi nầy thái độ của hắn có dấu diếm không để lộ ra.

Bôn nguyệt cả giận muốn đứng lên bị Vô danh đè xuống, mặt không chút thay đổi lắc đầu, mà nàng đành căm giận ngồi xuống. Lục phù cười khẽ, gắp khối thịt bỏ vào trong bát của nàng, nhe giọng nói “ Người ta nói chính là sự thật, ngươi tức giận cái gì?” qua khỏi trấn nầy không chắc có thịt mà ăn, thừa dịp ăn đi”

Bôn nguyệt nghẹn lời, dỗi hờn nhìn chiếc đũa, Tiếu nhạc cười thầm, cô nương nầy thật ngay thẳng…..

Tiếp đó nghe đến một lão phụ nói “Các ngươi đang nói đến Sở vương gia người kia đang ở Hà nam thống trị ôn dịch là vương gia a…Vương gia nầy chính là người tốt”

Không biết là ai hừ nhẹ một tiếng mắng, “ Tốt tốt cái gì, thu hút người bị ôn dịch toàn bộ mang vào tử vong thôn, nơi đó không có lương thực, dược liệu cũng thiếu, không phải rõ ràng là làm cho bọn họ chờ chết.”

“Đúng vậy, thật là cẩu vương gia, sau khi vương gia đến đây ôn dịch đã khống chế được rất nhiều, không hề lan tràn, bất quá thủ đoạn của hắn làm cho người ta không dám lĩnh giáo, thực nên làm cho thê tử của hắn đi vào trong đó để nếm chút tư vị….”

Lúc nầy đến phiên Tiếu nhạc nhịn không được, gắn gượng nhăn mày, khuôn mặt tuấn tú trầm xuống, rất có ý cùng với bọn họ liều mạng…

Xem ra Sở cảnh mộc trong lòng nam tử ở đây không giống bình thừơng, Lục phù cười khẽ, tiếp tục ăn đồ của nàng, động tác tao nhã, không nghĩ tới ngồi ăn cơm một chút, những điều người khác nói xấu về phu thê của họ cũng đều nghe được hết.

Phu thê…?

Lục phù sửng sốt vài giây, vẻ tươi cười của nàng nhạt đi, những chữ đó đến từ đâu, Nhìn thấy mọi người khó hiểu nhìn nàng, nở nụ cười, “Ăn cơm đi, nhìn có thể no sao?’

Một gã tiểu nhị kinh ngạc hô một tiếng, đăm đăm nhìn Lục phù trên môi đang cười, ấm trà trên tay lỏang xoảng rơi xuống trên mặt đất, giống như đang ngây người, trấn nầy chỉ là trấn nhỏ, sao gặp được một nữ nhân xinh đẹp như thế.

Mà vừa mới còn đang bàn luận, ánh mắt của mọi người toàn bộ theo ánh mắt của hắn nhìn qua, một mảnh yên tĩnh, mọi người xem trợn mắt há mồm….

Lục phù như đã quen rồi những ánh mắt như vậy, coi như không có việc gì uống một ngụm trà, không giống như lá trà ở kinh thành, khi pha trà mùi thơm ngát hợp lòng người, uống vào rất ngon. Mà trà ở đây, có vị chát khó uống cực kỳ, Lục phù buông chén trống không xuống, mang sa che mặt, đi lên lầu trong sư trợn mắt há mồm ngó theo của mọi người….

“Là tiên nữ sao?’ Có người nhìn chăm chăm lên tiếng, lại không có người trả lời, bọn họ tựa hồ chưa khôi phục lai…

Buổi tối khi đi ngủ, sa trướng có vẻ buị bậm, ván giường thật cứng, ngủ thật không thỏai mái, chỉ cảm thấy được trên người có cái gì, hoặc trong lòng suy nghĩ cái gì, dưới ánh nến mờ nhạt, nằm ở trên giừơng, Lục phù một đêm không ngủ..

Khi tới gấn Hà nam không khí càng trở nên trầm trọng, ngay cả bóng cây cũng có cảm giác trầm trọng, vô lực không thể lay động được thân hình cồng kềnh của chính mình, tiếng của lá cây vang lên sàn sạt, giống như nghẹn ngào, giống như bất đắc dĩ…

Ôn dịch… dọc đường đi dường như chỉ nghe hai từ nầy…không biết Hà nam giờ nầy thành bộ dáng gì…La thành chết sao,? Lục phù tự nhủ, hy vọng hắn (Sở cảnh mộc) cũng đừng chết nhanh như vậy, bằng không chơi không vui.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5794 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5311 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5040 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4616 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4547 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4512 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter