Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Phụ Thân, Hôm Nay Người Đọc Sách Chưa

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Phụ Thân, Hôm Nay Người Đọc Sách Chưa
  3. Chương 353: Trở về

Chương 353: Trở về

Tiểu nội thị bị Chu Hoài Sơn một cước đạp lăn, đầu đập mạnh xuống đất, không biết là đau hay là bị dọa sợ, toàn thân run rẩy vô cùng lợi hại, ngay cả thở cũng đứt quãng, bộ dạng như vậy, thật chẳng khác gì sắp chết.

Hoàng hậu lên cơn thịnh nộ chỉ thẳng vào mặt Chu Hoài Sơn, quát: "Ngươi làm càn! Đây là nơi nào mà ngươi giương oai tác quái! Ngươi thì tính là cái gì!"

Chu Hoài Sơn nhướng mày, quái gở nhìn về phía hoàng hậu, đáy mắt là vô tận chán ghét, không chút nào che lấp.

"Đây là nơi nào, thì ra Hoàng hậu nương nương ngài cũng biết cơ đấy! Bệ hạ vẫn còn ngồi ở đây, một ngày ngài ấy còn chưa thoái vị, thì ngài ấy chính là ngôi cửu ngũ duy nhất ở nơi này! Còn muốn chỉ trích thảo dân à, bệ hạ bị Trấn Quốc Công Phủ nguyền rủa còn không nói gì đâu!"

Hoàng hậu bị Chu Hoài Sơn móc họng, vô cùng tức giận!

Nhưng Chu Hoài Sơn chỉ hơi dừng lại một chút, rồi lại mỉa mai nở nụ cười, khinh thường nói: "Cho dù có người muốn tìm cõng nồi, cũng phải xem nồi này hắn có cõng nổi không kìa!"

Thần sắc trên mặt Hoàng hậu lập tức cứng đờ.

Thái hậu ngồi ở chỗ đó, trong đầu vẫn là chuyện Tô Khác bị hỏa dược nổ chết cùng Thẩm Lệ trở về.

"Nếu như thảo dân đoán không sai, ngày mừng thọ của Thái Hậu nương nương, hẳn là do Hoàng Hậu nương nương ngài toàn quyền xử lý! Như thế nào, Hoàng Hậu nương nương quả thật cảm thấy, một tiểu nội thị phủ nội vụ phủ phụ trách ghi chép danh sách như hắn, liền có thể một hơi hãm hại Trấn Quốc Công Phủ, Đại Lý Tự khanh, Hình Bộ Thượng Thư, Công Bộ Thượng Thư, Kinh Triệu Duẫn, Hình bộ Thị lang, Uy Viễn Hầu, Đoan Khang Bá sao? Hoàng Hậu nương nương cũng không khỏi đánh giá cao tiên tiểu nội thị này quá mức rồi! Nếu như hắn quả thật có bản sự giở trò này ngay dưới mí mắt của Hoàng Hậu nương nương ngài, vậy có phải ngài cũng nến xem lại năng lực quản lý lục cung của mình hay không!"

Mẫu phi của nhị hoàng tử nghe đến đây, liền vô cùng tức thời ngẩng đầu ưỡn ngực.

Bị Chu Hoài Sơn nhục nhã ngay trước mặt mọi người như vậy, Hoàng Hậu nương nương không thể nhẫn nhịn được nữa, nhưng nàng ta vậy mà lại không tìm được lí lẽ gì để phản bác.

Thái tử không thể nghe tiếp được nữa, đứng bật dậy, quát: "Ngươi làm càn! Ngươi chỉ là một kẻ thảo dân, ở đây làm gì có chỗ cho ngươi la lối om sòm.."

Chu Hoài Sơn quay đầu, ánh mắt bén nhọn hướng về thái tử.

"Thái tử điện hạ cũng biết, thảo dân là một kẻ thảo dân à! Lúc bệ hạ bị người ta nguyền rủa, sao thảo dân lại không thấy thái tử điện hạ bày tỏ tình cha con sâu sắc, muốn vì bệ hạ đòi công đạo thế? Thảo dân thậm chí cũng không hề nhìn thấy trên mặt thái tử điện hạ một chút xíu tức giận dù chỉ là thoáng qua kìa! Như thế nào, bây giờ thảo dân nói những lời này, thái tử điện hạ ngài liền tức giận ngồi không yên sao? Thật đúng là tình mẫu tử cảm thiên động địa a!"

Chỉ bằng mấy câu nói, Chu Hoài Sơn nói đến cực kì mỉa mai, châm chọc. Ngữ khí nhấn nhá vô cùng chuẩn xác. Thái tử bị Chu Hoài Sơn chặn họng nói không ra lời, hoảng sợ bất an mà nhìn về phía Hoàng thượng.

Hoàn toàn chính xác, lúc tìm thấy hình nhân trong hộp lễ vật của Trấn Quốc Công Phủ, tất cả cảm xúc của hắn đều rơi vào Trấn Quốc Công Phủ, hoàn toàn không hề để ý tới hoàng thượng.

"Đó là vì bản cung biết, Trấn Quốc Công Phủ tuyệt đối sẽ không làm ra được loại chuyện này! Bản cung cũng biết.."

Chu Hoài Sơn trực tiếp ngắt lời, nói: "Ngươi cũng biết, ngươi muốn đăng cơ thì phải dựa vào Trấn Quốc Công Phủ!"

Thái tử lập tức thẹn quá hóa giận quát: "Chu Hoài Sơn.."

Chu Hoài Sơn một lần nữa gọn gàng dứt khoát ngắt lời thái tử: "Không cần phải thẹn quá hóa giận, có thời gian thì vẫn nên suy nghĩ xem nên kết thúc chuyện trước mắt này như thế nào thì tốt hơn đấy. Dù sao hôm nay, đến cùng là xảy ra chuyện gì ta nghĩ hẳn trong lòng mọi người đều đã biết rõ!"

Đám người.. Có thể xảy ra chuyện gì! Đương nhiên là đảng phái của thái hậu muốn hãm hại Chu Thanh. Nhưng trộm gà không thành lại mất nắm thóc! Có điều Chu Hoài Sơn ngươi nói ra trực tiếp như vậy có phải không! Một chút mặt mũi cũng không chừa lại cho thái hậu sao?

Sắc mặt Thái tử tái xanh, huyệt Thái Dương đập thình thịch, gân xanh trên trán như sắp nổ tung, hắn quay đầu đối diện với Hoàng thượng, nói: "Phụ hoàng cứ để Chu Hoài Sơn khoa tay múa chân ở đây như vậy sao? Đây chính là thọ yến của hoàng tổ mẫu, ngay trước cả triều văn võ a."

Hoàng thượng nhàn nhạt mở miệng: "Hắn đang đòi công đạo cho trẫm! Không để hắn khoa tay múa chân chẳng lẽ để cho ngươi sao?"

Thái tử suýt nữa đã phun ra một ngụm máu. Hắn không hiểu. Vì sao phụ hoàng có thể dung túng Chu Hoài Sơn nhục nhã mẫu hậu cùng hoàng tổ mẫu trước mặt mọi người như vậy? Dù cho mẫu hậu cùng hoàng tổ mẫu đã làm sai điều gì, chẳng lẽ phụ hoàng không thể tự mình giải quyết hay sao? Nhất định phải như vậy, để một tên dân đen tới làm nhục hai nữ nhân cao quý nhất dưới gầm trời này?

Hai mắt Thái tử phiếm hồng.

Tiểu nội thị phủ nội vụ bị kéo ra ngoài đại điện, trong lúc nhất thời, bên trong đại điện tĩnh lặng đến mức ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe được. Chỉ chốc lát sau, bên ngoài lại có tiếng bước chân dồn dập truyền đến. Lần này, người tiến vào đại điện là Thẩm Lệ, sau lưng Thẩm Lệ, còn có thế tử Ninh Vương Phủ.

Mấy ngày không gặp, trên mặt Thẩm Lệ mang theo vẻ mệt mỏi nồng đậm, cũng may hắn có sức mạnh tinh thần khủng bố chống đỡ toàn thân.

Dáng người cao ngất bọc trong quan phục thống lĩnh ảnh vệ, chỉ vẻn vẹn mấy ngày, người hắn đã gầy một vòng lớn. Chu Thanh đột nhiên nhìn thấy Thẩm Lệ, không khỏi có chút hoảng hốt.

Thạch Nguyệt Hinh nhìn thấy Thẩm Lệ tới, lúc này thở dài một hơi, nhưng vừa thấy thế tử Ninh Vương Phủ nàng liền lập tức nhíu nhíu mày. Quay đầu đi tìm Minh Hòa, đang muốn mở miệng, đã thấy Minh Hòa sắc mặt khó coi ngồi ở chỗ đó. Thạch Nguyệt Hinh nhẹ nhàng túm lấy ống tay áo của Minh Hòa, phát hiện Minh Hòa đang run rẩy nhìn lại mình. Nàng ta bất động thanh sắc một lúc, rồi khẽ gật đầu cười cười với Thạch Nguyệt Hinh, mấp máy môi nói: Không có việc gì.

Thẩm Lệ đột nhiên xuất hiện, kinh động đến đám đông đang có mặt trong đại điện. Sự việc này cơ hồ trở thành cọng cỏ cuối cùng đè sập thái hậu cùng hoàng hậu. Hai người rõ ràng đã dẫn dụ Thẩm Lệ tới Bắc Yên! Hắn trở về lúc nào?

Nghĩ đến mọi chuyện hôm nay đều thoát ly khỏi quỹ đạo dự tính, hoàng hậu cơ hồ đứng không vững.

Thẩm Lệ liếc nhìn Thái Hậu một cái, đè cảm xúc căm hận cùng phẫn nộ trong đáy mắt xuống, tiến lên mấy bước hành lễ, sau đó, lớn tiếng hồi bẩm: "Khởi bẩm bệ hạ, trong một tiệm cơm trên đường Ngũ Hành phát hiện một lượng lớn hỏa dược, hơn nữa trên đường đuổi bắt nghi phạm Chu Viễn, một nhà dân cách tiệm cơm kia khoảng một trăm mét nổ tung, Tô Khác vừa chạy trốn khỏi nhà lao ảnh vệ bị nổ chết tại chỗ, cùng bị nổ chết, còn có hơn năm mươi bảy người khác, ở hiện trường tìm được cái này."

Thẩm Lệ đưa lên một tấm bảng gỗ bị nổ nứt vỡ. Đó là một cái lệnh bài chuyên dụng của tử sĩ Trấn Quốc Công Phủ. Trấn Quốc Công Phủ nuôi dưỡng tất cả năm mươi bảy tử sĩ, hôm nay chỉ phái ra hai mươi người đến ngăn chặn ảnh vệ, nhưng theo Thẩm Lệ nói, hết thảy nổ chết năm mươi bảy người. Loại chuyện như vậy Thẩm Lệ sẽ không nói dối. Theo lý thuyết, tất cả tử sĩ Trấn Quốc Công Phủ nuôi dưỡng, đều đã bị một diệt. Còn chết cả Tô Khác.

Thái hậu liếc mắt nhìn Trấn Quốc Công phu nhân ngã xuống đất ngất đi còn chưa được nâng lên, chỉ cảm thấy trước mắt biến thành màu đen, một ngụm máu tanh nồng liền phun lên cổ họng.

Sắc mặt Hoàng hậu cũng tái xanh, loạng choạng hai bước mới có thể đứng vững.

Hoàng thượng chỉ hời hợt 'ừm' một tiếng, không nhiều lời, chỉ khoát tay ra hiệu Thẩm Lệ cùng Thế tử Ninh Vương Phủ tạm thời lui sang một bên. Tiếp đó nhìn về phía một loạt hộp gỗ trên mặt đất.

Thế tử Ninh Vương Phủ cũng nhìn về phía hàng hộp kia, sắc mặt không khỏi đại biến, bật thốt lên: "Lại có nhiều hình nhân như vậy! Ai mà lại lớn gan đến thế, dám làm những thứ này!"

Đang lúc nói chuyện, nội thị tổng quản đã cầm lời chứng từ bên ngoài trở về.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5722 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5253 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4989 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4568 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4487 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4420 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter