Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Phượng Huyền Cung Thương

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Phượng Huyền Cung Thương
  3. Chương : 107

Chương : 107

Thạch lao ngầm tối tăm sâu hun hút, từng trận gió rét theo cửa sắt chậm rãi mở ra gào thét mà vào.

Ta đứng trước cửa nhà lao, chỉ cảm thấy một cỗ hàn ý lạnh lẽo theo lòng bàn chân xâm nhập tới đỉnh đầu, sợ run cả người, không khỏi khép thật chặt y bào trên người.

“Ta ở Phượng Huyền Cung nhiều năm như vậy, như thế nào không biết trong cung còn có chỗ như thế này?” Ta bới móc thiếu sót hỏi Phượng Hiên Dã đứng ở trước mặt ta.

Hắn cười nhẹ một tiếng, nói: “Đi thôi, Quản Tiêu ngay tại bên trong.” Nói xong liền đi trước bước xuống.

Trong thạch lao lạnh lẽo, không khí thổi vào chậm rãi hòa tan mùi tinh sáp, tiêu sái đi trên mặt đất ẩm ướt, giọt nước mưa thanh thanh cùng tiếng bước chân rất nhỏ không ngừng tạo ra tiếng vọng ở trên thạch bích, làm cho cả nhà lao nhìn qua lại u mị vài phần.

Phượng Hiên Dã ở trên thạch bích sờ soạng một chặp, sau đó vỗ vào nơi nào đó, những ngọn đèn trên thạch bích hai bên nhà lao liền sáng lên, ánh đèn quét qua hình cụ đặt ở góc tường, hài cốt loang lỗ trên mặt đất.

Thạch lao này nguyên dùng để trừng trị phản đồ của Phượng Huyền Cung, hiện giờ đã gần mười mấy năm chưa từng sử dụng. Quản Tiêu cũng không phải là người tội ác tày trời, hiện giờ tuổi tác đã cao, lại thân chịu trọng thương, rơi vào hoàn cảnh này không khỏi làm cho ta có chút không đành lòng.

“Hiên Dã, Quản Tiêu hắn …” Vừa định mở miệng đã bị Phượng Hiên Dã không chút lưu tình cắt ngang.

“Quản Tiêu đả thương ngươi, hắn là gieo gió gặt bão.” Hắn nhìn bãi đá thật lớn ở sâu trong thạch lao, trong lời nói lộ ra hận ý.

Phía trên bãi đá, nam tử quần áo tả tơi bị khóa trên một cái thạch đôn, vết thương chưa được xử lý đã mưng mủ phát ra từng đợt tanh tưởi.

Nhìn thấy chúng ta, trên khuôn mặt tái nhợt của nam tử hiện lên một tia oán độc.

“Phượng Ly Chi, ngươi cái tên tiểu nhân vô sỉ không để ý luân lý thế gian, gian nịnh làm bậy!”

“Ba” một tiếng, Phượng Hiên Dã vung tay áo lên, Quản Tiêu bị đánh tới một bên, phun ra một ngụm máu.

“Quản Tiêu, ta lưu ngươi một mạng, không phải để cho ngươi nói nhiều như vậy.” Con ngươi lạnh như băng tuyết đảo qua Quản Tiêu, ánh mắt kia ta nhìn thấy cũng không khỏi cả người rùng mình.

“Ha ha ha, Phượng Huyền Dã, ngươi muốn giết cứ giết, Quản Tiêu ta không phải người sợ chết!” Quản Tiêu cười lạnh nói.

“Quản Tiêu, ta lần này tới là có chuyện muốn hỏi ngươi.” Ta đi đến trước mặt Quản Tiêu ngồi xổm xuống, không chút nào để ý vạt áo bị vệt máu trên mặt đất làm bẩn.

Quản Tiêu hừ lạnh một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ u ám, cho thấy sẽ không hợp tác.

“Ngươi chỉ cần trả lời vấn của ta đề, sau đó ta sẽ thả ngươi đi.” Khi nói chuyện, tùy tay lấy ra một vật thưởng thức ở đầu ngón tay, “Ngươi có nhận ra vật này?”

Quản Tiêu khi nhìn đến cây trâm trên tay ta, đồng tử hơi co lại một chút, “Cây trâm này, ta tìm nhiều năm như vậy, như thế nào ở trên tay ngươi? Là Quản Đàm đưa cho ngươi?”

“Ngươi chỉ cần trả lời vấn đề của ta là được. Ngươi hận ta cùng Phượng Huyền Dã như thế, là bởi vì mẫu thân của Quản Đàm?”

“…”

“Bởi vì người mà mẫu thân của Quản Đàm yêu là Phượng Huyền Dã?”

“Ly Chi!” Phượng Hiên Dã ở phía sau ta hô to, thanh âm rõ ràng có một chút kinh hoảng, “Thân thể của ngươi chưa hoàn toàn khôi phục như cũ, không thể ở đây lâu, chúng ta đi ra ngoài đi!” Hắn thân thủ giữ chặt ta, lại bị ta nhẹ nhàng tránh đi.

“Mà Phượng Huyền Dã mới là thân sinh phụ thân của Quản Đàm?” Ta đem vấn đề ta muốn biết đều hỏi ra.

Lời này vừa nói ra, không khí nháy mắt liền lặng đi.

Phượng Hiên Dã nhìn ta, trong mắt kia vẫn mang theo đau tích, sau đó hắn thùy hạ mi mắt, xoay người rời đi.

Nhìn bóng dáng hắn dần dần biến mất ở cửa, hai tay nắm chặt lại rồi lại mở ra, mà cây trâm cài tóc kia đã muốn cắm sâu vào da thịt.

Chính là muốn biết rõ tất cả, mà giờ khắc này, tất cả suy đoán lâu nay đều trở thành sự thật.

Trong lòng cũng không cảm thấy đau đớn nhiều, chính là cảm thấy nhân sinh thật châm chọc.

Bao nhiêu thương tổn, bao nhiêu tình duyên, hết thảy yêu hận, đúng là vẫn còn đánh không lại một trận vui đùa trong lúc say rượu của lão thiên gia.

......

......

“Ha ha ha, đúng thì sao? Ta vẫn đều xem Quản Đàm như công cụ báo thù, vậy thì sao?” Quản Tiêu cuồng tiếu nói, lại như là tiếng rên rỉ trước lúc lâm chung của người sắp chết.

“Người duy nhất mà Uyển Ngọc thương nhớ khi còn sống đó là Phượng Huyền Dã, nhưng cuối cùng nàng đợi được chính là cái gì? Là các ngươi hại chết nàng, các ngươi đều đáng chết!” Hắn hung hăng trừng mắt ta, ánh mắt hung ác giống như một dã thú thị huyết. (Aizz … lại một người si tình, điên cuồng vì tình a … vấn thế gian tình thị hà vật …)

Ta nhìn hắn, cảm nhận được nội lực của hắn bạo loạn. Tẩu hỏa nhập ma.

Uyển Ngọc. Cái tên cũng không xa lạ, lại thuộc về một nữ tử xa lạ.

Hắn cùng với nàng, chung quy đều là người si tình đáng thương thôi.

Ta từ bên hông lấy ra một viên thuốc.

Đoạn hồng trần.

Hồng trần khách qua đường, lại có ai mà tránh khỏi làm một lũ u hồn trên đường sinh tử?

Lục đạo luân hồi, sinh tử thiên mệnh.

Thế gian này, không phải ai cũng có thể độ chính mình thành phật.

Hắn an tĩnh lại, chậm rãi nhắm mắt lại, khóe miệng một nụ cười yếu ớt.

Ta cởi bỏ xiềng xích trên người hắn.

Sau khi tỉnh lại, liền làm một người bình thường đi.

Sau khi xuống đài cao, ta nghe được nơi tận cùng thạch lao loáng thoáng có tiếng động.

Đến càng gần, mùi máu tươi gay mũi càng đặc hơn.

Trong tiểu thất, có một người.

Nếu kia cũng được coi như là người.

Tay chân toàn bộ không có, chỉ còn lại thân thể. Tai mắt mũi miệng đều là máu đen.

Nhân trệ … sao?

Người nọ bị đặt trong một cái vại lớn, mặc dù bộ mặt đã khó có thể phân biệt rõ, nhưng đối với người quen biết thì vẫn nhận ra là nàng.

Đã lâu chưa từng xuất hiện, Tuyền Kỷ.

Không muốn truy cứu là ai đem nàng biến thành như vậy.

Cũng là một người đáng thương.

Sống như thế, còn không bằng chết đi.

Đoản kiếm trong tay áo ra khỏi vỏ.

Ta đứng dậy rời đi.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5720 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5251 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4988 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4567 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4486 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4419 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter