Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Phượng Tù Hoàng

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Phượng Tù Hoàng
  3. Chương : 292

Chương : 292

Vào một ngày 2 năm sau.

Dung Chỉ đưa Sở Ngọc trở lại Giang Lăng thăm một người.

Giải quyết xong chuyện riêng phiền toái của sư đệ, Quan Thương Hải ở lại nhà cũ, ngoại thành Giang Lăng. Lúc này trên mặt nước, băng đang tan, gió xuân vẫn còn lạnh lẽo.

Quan Thương Hải ngồi câu cá bên suối, giống như lúc Sở Ngọc nhìn thấy hắn lần đầu tiên. Hai năm qua, trông hắn chẳng khác chút nào, vẫn dáng vẻ tản mạn khiêm nhường đó. Nhưng lúc nghe thấy Dung Chỉ tới, khuôn mặt hắn rõ ràng tỏ vẻ không vui.

Lập tức hai huynh đệ giả bộ khách sáo:

“Dung Chỉ sư đệ!”

“Thương Hải sư huynh!”

Sở Ngọc thấy Dung Chỉ mỉm cười mà Quan Thương Hải chỉ khẽ cười nhạt, cảm thấy rất thắc mắc, không hiểu giữa bọn họ có chuyện gì. Theo lệ thường mà suy đoán, chắc lại là lỗi của Dung Chỉ.

Biết có Sở Ngọc ở đây, Quan Thương Hải cũng dịu giọng hơn, chỉ nói: “Trong nhà hết gạo rồi, nếu ngươi muốn nghỉ lại thì phải vào thành một chuyến!”

Dung Chỉ mỉm cười, không hề phản bác, lập tức xoay người rời đi, để Sở Ngọc ở lại.

Sở Ngọc khoác áo lông cừu trắng rất dày. Trời đã sang xuân mà chưa ấm áp. Gió thổi mang theo cảm giác đìu hiu, không khí vẫn còn lẩn quất bóng dáng mùa đông.

Quan Thương Hải cầm lấy cần câu. Dung Chỉ đi rồi, còn lại hắn với Sở Ngọc hình như hơi buồn tẻ. Bây giờ cũng chẳng biết làm gì, hắn bèn hỏi: “Hai năm qua, các ngươi đi những đâu?”

Sở Ngọc khẽ cười: “Đi rất nhiều nơi!” Dung Chỉ biết tâm nguyện của nàng là ngao du khắp nơi. Sau khi gặp lại, hắn liền đưa nàng đi thưởng ngoạn tất cả những nơi mà nàng ao ước.

Bọn họ lên thảo nguyên phía bắc, ngắm Trường Thành, tìm hiểu về các danh tộc du mục trong thời đại này, rồi qua Tương Tây Miêu Cương , ngắm sơn thủy hữu tình, dạo chơi phong cảnh núi non ở đó.

Châu tự trị dân tộc Thổ Gia, dân tộc Miêu Tương Tây là một châu tự trị của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, nằm ở phía tây tỉnh Hồ Nam.

Không còn mục tiêu theo đuổi trước kia, nhưng rất nhanh chóng, Dung Chỉ lại tìm được niềm vui mới. Điều kiện tiên quyết là không làm thay đổi lịch sử, nhưng thỉnh thoảng, hắn có thể gây ra vài nhiễu loạn trong tầm kiểm soát của mình để làm trò tiêu khiển.

Nghe nàng kể qua loa vài chuyện, Quan Thương Hải có vẻ ngẩn người. Một lúc lâu sau hắn mới cất tiếng hỏi: “Ta vẫn cảm thấy kỳ lạ, rốt cuộc chiếc vòng có công dụng gì? Vì sao sau khi Dung Chỉ biết Thiên Như Kính giao chiếc vòng cho cô, liền sống chết phải từ quan tài bò ra?”

Hắn cũng đoán là chiếc vòng phải có liên quan gì đó. Nhưng rõ ràng Sở Ngọc chỉ đi loanh quanh nơi này nơi kia, sao Dung Chỉ lại khẩn trương gấp gáp như thế, cho rằng nàng sẽ đến một nơi mà người khác không thể đến được?

Khóe miệng Sở Ngọc khẽ cong lên: “Quả thật là phải bò ra, bởi vì nếu thả ta đi, ta sẽ không về nữa. Công dụng của chiếc vòng không chỉ là chắn đao kiếm. Huynh có biết quá khứ mấy trăm năm trước, hoặc tương lai mấy trăm năm sau không?”

Ngừng một chút, nàng tiếp lời: “Chiếc vòng có thể đưa người ta trở về mấy trăm năm trước, hoặc đến mấy trăm năm sau, một đi không trở lại!" Dù sao Quan Thương Hải cũng là sư huynh của Dung Chỉ, cho hắn biết cũng chẳng phương hại gì. Ngoài Dung Chỉ và hắn, nàng sẽ không nói cho người thứ ba nào khác nữa.

Quan Thương Hải hơi chấn động. Hắn không ngờ Sở Ngọc lại không thuộc về thời đại này. Lúc trước chỉ biết nàng quá đau lòng, không ngờ nàng buồn khổ đến mức muốn đến một thời đại thật xa xôi, vậy mà hắn giúp đỡ Dung Chỉ lừa nàng, thật sự quá không nên…

Nhưng bây giờ trong tình cảnh này, có lẽ hắn không nên nói ra chuyện đó, để tránh lại phát sinh hiềm khích giữa hai người…

Sở Ngọc thoáng nhìn nét mặt Quan Thương Hải, cười cười: “Có phải huynh đang băn khoăn, không biết có nên nói chuyện Dung Chỉ giả chết cho ta biết?”

Quan Thương Hải cả kinh: “Cô biết tất cả sao?”

Sở Ngọc thở dài: “Ban đầu không biết, nhưng hai năm qua, dần dần cũng phải đoán ra chứ!”

Lúc đầu gặp lại Dung Chỉ, nàng mất hết lý trí. Nhưng mấy tháng sau, lúc rỗi rãi, nàng nghĩ ngợi lung tung liền nghĩ đến một khả năng: có phải từ đầu chí cuối đều là Dung Chỉ sắp đặt?

Không chỉ bộ hài cốt bên bờ sông, mà một màn trước kia cũng nằm trong kế hoạch của hắn?

Lúc tỉnh táo lại, Sở Ngọc liền hiểu ra, nàng bị Dung Chỉ triệt để thiết kế.

Lúc ban đầu nhận ra, nàng hết sức tức giận, tức giận vô cùng, cả đêm mở mắt trừng trừng, không tài nào ngủ được. Đó là đêm bọn họ ngắm trăng bên bờ sông, rồi nghỉ lại trong hang động. Ánh trăng chiếu lên mặt nước, trong sáng mà u tĩnh. Suốt đêm đó, Dung Chỉ nắm chặt tay nàng, nhất định không buông.

Rồi nàng lẳng lặng nói tiếp: “Ta đã hiểu ra, chàng cố ý để ta biết. Với mưu lược tính kế của Dung Chỉ, muốn giấu ta chuyện gì là điều quá dễ dàng. Ta có thể biết được là do chàng cố tình để sơ hở. Chàng vẫn luôn tính toán sắp đặt mọi việc!”

Tức giận đến mức chỉ hận không thể cắn xé Dung Chỉ thành nhiều mảnh, thậm chí muốn đến thời đại mà hắn vĩnh viễn không thể tìm được, nhưng rốt cuộc Sở Ngọc không làm bất cứ điều gì.

Tất nhiên Dung Chỉ là kẻ đáng ghê tởm, nhưng ghê tởm hơn là, nàng không thể nào xa rời kẻ đáng ghê tởm đó.

Đêm đó, nàng mở to mắt, hắn nhắm mắt, nhưng cả hai đều không ngủ được.

Có một số việc bọn họ không cần nói ra nhưng trong lòng hiểu rõ. Đó là sự ăn ý không cần biểu đạt bằng lời.

Trải qua mấy ngày đấu tranh giằng co, cuối cùng Sở Ngọc đành lui bước. Quá khứ dù có đau khổ vật vã đến mấy cũng không đáng, vẫn là chuyện đã qua, tương lai mới quan trọng hơn.

Nếu nàng nhất thời giận dỗi ra đi, có lẽ không thể trở về được nữa.

Có một số việc không thể dùng “đáng giá hay không” để cân nhắc. Đã quyết định, nàng sẽ không hối hận.

Không so đo với kẻ đầu sỏ là Dung Chỉ, thì tất nhiên nàng càng không cần so đo với Quan Thương Hải.

Sở Ngọc nhún vai cười dài, cầm lấy cần câu của Quan Thương Hải: “Huynh câu cá thế nào? Dạy cho ta với?”

Nhưng có một chuyện, nàng sẽ không nói với Dung Chỉ. Thật ra, chiếc vòng chỉ có thể quay về quá khứ, hơn nữa phải ít nhất hai trăm năm. Như vậy, nếu nàng muốn sử dụng cũng chỉ có thể quay về thời đại trước đó mà không thể đến thế kỷ hai mươi mốt.

Sau khi quyết định không trở về nữa, lúc nghịch chiếc vòng vẫn còn đầy pin, Sở Ngọc mở ra trình tự xuyên không mới phát hiện ra. Trước đó, nàng vẫn cho rằng mình là người kiểm soát, nắm chắc mọi thứ.

Dù sao nàng cũng không định cho Dung Chỉ biết. Sau này mỗi khi cãi nhau, còn có thể dọa nạt hắn là mình muốn về nhà mẹ đẻ.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5725 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5257 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4992 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4572 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4490 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4425 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter