Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Quách Thống Lĩnh! Nhà Ngài Có Sói

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Quách Thống Lĩnh! Nhà Ngài Có Sói
  3. Chương 1: Sói đen

Chương 1: Sói đen

Hong Kong 9 giờ tối.

Khách sạn Royal Plaza - một trong những khách sạn bậc nhất ở Hương Cảng.

Tầng 65.

Bên ngoài căn phòng VIP là hai gã vệ sĩ người Ukraine to cao vạm vỡ, vận âu phục màu đen đang nghiêm túc đứng gác.

Lúc này xuất hiện một anh chàng phục vụ thuộc bộ phận Room service, trên tay cầm khay thức ăn được đậy kín từ từ bước tới.

Ngay lập tức hai tên vệ sĩ đồng loạt vung tay ra, tên có mái tóc dài hất hàm hỏi bằng một câu tiếng anh:

“Có chuyện gì?”

Anh chàng phục vụ biểu lộ dáng vẻ thân thiện, mỉm cười đáp lời: “Xin chào! Tôi mang đồ điểm tâm đến.”

Tên đó nhíu cánh mày rậm nhìn chàng trai dò xét, tên còn lại thì đưa tay kiểm tra khay thức ăn, ánh mắt quan sát tỉ mỉ từng chút một, nhận ra chiếc bánh teabreak không có gì bất thường mới gật đầu cho qua.

Tuy nhiên vừa bước được một bước, gã tóc dài liền bất ngờ chặn lại: “Khoan!”

Vành tai trắng muốt sau lớp tóc tém khẽ giật nhẹ, anh chàng phục vụ chỉ có thể nở nụ cười kiên nhẫn phối hợp.

Tên này vòng ra sau lưng anh, đưa đôi bàn tay to khoẻ sờ một lượt từ dưới cổ chân lên đến vai áo, sau khi chắc chắn trên người anh không có bất kỳ thứ vũ khí nào mới an tâm để anh vào trong.

“Cạch!”

Cửa phòng VIP bật mở, ngay khi bước qua, anh chàng phục vụ đã nhanh tay thực hiện một thao tác nhỏ, đem vật trong ống áo gắn dưới khay bánh teabreak, rồi bình thản tiến đến chiếc bàn gỗ, thái độ vô cùng chuyên nghiệp.

“Thưa ngài David, bánh và trà đã mang tới rồi.”

Phía trước anh là người đàn ông ngoại quốc ngoài 60 tuổi với thân hình to cao, mập mạp. Ông ta khoác một chiếc áo ngủ bằng lụa màu đen, ánh mắt quét nhanh trên người anh rồi lại nhìn ra bên ngoài thành phố qua tấm kính lớn.

Có vẻ như ông ta đang có cuộc gọi quan trọng với ai đó, nên vội vàng vẫy tay ra hiệu cho anh rời đi.

Anh chàng phục vụ cúi đầu một góc 90 độ, khoé miệng nhếch lên tạo thành nụ cười vô cùng tà mị kèm theo đó là ánh mắt sắc lạnh, đa mưu. Anh khẽ huýt sáo thành một giai điệu rất nhỏ, sau đó thong thả bước ra ngoài.

Ngay khi rời khỏi thang máy tầng một, anh sải bước đến khúc cua ở cuối hành lang, cuộn chặt bộ đồ nhân viên cùng mái tóc giả rồi ném vào thùng rác.

Lúc này, từ trong bóng tối bước ra là một cô gái vô cùng xinh đẹp, quyến rũ. Cô mặc chiếc váy body màu đen khiêu gợi, mái tóc dài tung bay trong gió, cô ung dung sải đôi chân dài trắng nõn tiến đến chiếc ô tô đậu ở bên ngoài khách sạn, rồi lập tức khởi động xe phóng đi.

Người đàn ông ngoại quốc sau khi kết thúc cuộc trò chuyện thì bước đến chiếc bàn gỗ, bàn tay to béo đeo mấy chiếc nhẫn kim cương của ông ta vươn tới, vừa chạm đến chiếc lồng ấp thì ánh mắt liền mở to kinh ngạc, cứ như phát hiện ra điều gì đó khủng khiếp, ông ta giật giật cánh môi kinh sợ:

“Ban nãy... thằng nhãi kia…gọi mình là David?”

“Chết tiệt! Mình không dùng cái tên này khi đến đây!”

David mặt xanh tái mét chạy vội ra mở cửa, túm chặt lấy tên tóc dài giận dữ quát: “Nó đâu rồi? Thằng khốn đó đâu?”

Hắn run sợ nhìn David rồi hoảng hốt trả lời:

“Có chuyện gì vậy thưa ngài? Tên phục vụ có gì khả nghi sao? Ban nãy chúng tôi đã kiểm tra rất kỹ rồi, ngay cả chiếc bánh teabreak cũng không hề có vấn đề gì!”

Bàn tay David tựa hồ không còn lấy một chút sức lực nào, cứ như đã gặp phải quỷ, hắn từ từ đưa đôi mắt xanh biếc thất thần nhìn về phía chiếc bàn gỗ, chòm râu theo sự rung chuyển của khoang miệng liền trở nên méo mó, mãi mới mấp máy được vài từ:

“Bánh...là bánh teabreak sao?… không lẽ tên đó chính là… là…Sói Đen?”

Lưu Y ngồi trong xe, lắc lư theo giai điệu ngọt ngào đang phát ra từ dàn âm thanh hiện đại, đôi mi cong khẽ nhìn đồng hồ rồi liếc qua chiếc gương chiếu hậu. Đến giây thứ ba, cánh môi đỏ hé mở, tạo thành âm thanh nhỏ gọn:

"BÙM!!!"

Một vụ nổ lớn vang lên làm rung chuyển cả bầu trời Hong Kong, tạo thành quả cầu lửa phát sáng giữa thành phố xa hoa, lộng lẫy, phút chốc biến Royal Plaza chìm trong sự hỗn loạn, mịt mù.

..

Đúng lúc này chuông điện thoại reo lên, Lưu Y ấn nút trả lời rồi đánh lái rẽ vào đường cao tốc.

Đầu dây vừa thông đã truyền đến giọng nói đầy phấn khởi của Phi Điểu:

“Lưu Y cô thật là đáng sợ, tôi còn muốn chừa cho bọn họ một chút mặt mũi, kết quả phát hiện trước khi xảy ra vụ nổ CCTV và mạng bảo an đều đã bị cô làm cho tê liệt hoàn toàn, quả nhiên sát thủ số một thế giới, thời gian hành động không lệch một giây.”

Có vẻ đã quá quen với những lời ca ngợi đầy đường mật này nên Lưu Y chẳng thèm bận tâm, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề chính: “Phí lời! Tiền thế nào?”

“Yên tâm đã chuyển vào thẻ không thiếu một xu.” Phi Điểu hào hứng nhấn mạnh.

Lưu Y nở một nụ cười vô cùng xinh đẹp, rộng lượng khen anh ta một câu: “Rất tốt! Mau đặt vé cho tôi đi! Tôi muốn ngày mai sẽ có mặt ở Bali, lần này nhất định chơi đến chán thì thôi.”

“Khoan đã Lưu Y… đừng tắt máy…tôi có chuyện quan trọng muốn thông báo với cô.” Phi Điểu cuống lên như bỏng phải nước nóng, một giây sau từ lại ghẹn ở cổ họng: “Đó… đó…là…”

Anh ta khó khăn nuốt khan một cái, nhưng biết tính khí ghét nói chuyện kiểu ỡm ờ này của Lưu Y nên nhanh chóng tiếp lời: “Trước tiên việc đi Bali để lần tới được không?”

“Tại sao?” Cô không vui hỏi.

“Có một phi vụ lớn, bên kia ra giá tận 100 triệu đô.”

Lưu Y hơi nhíu mày, tuy nhiên vẫn giữ tốc độ 120km/h, điềm nhiên trả lời: “Không nhận! Tôi còn phải đi Bali.”

Cô còn phải tận hưởng những ngày nắng đẹp trên đảo, còn phải đi ngắm san hô, đi lướt sóng, đua thuyền.. còn cả một mùa hè tuyệt vời chờ cô ở đó, huống hồ những vụ cô nhận hậu quả để lại không nhỏ hoặc đều có giá trị thương mại rất lớn.

Nếu như liên tiếp hành động rất dễ bị chú ý, chưa kể có thể sẽ trở thành mục tiêu bị săn đuổi của các sát thủ khác.

Hơn 10 giây trôi qua trong sự im lặng, đoán rằng có chuyện chẳng lành, cô giận dữ chửi thề:

“Mẹ kiếp! Anh nhận tiền rồi hả?”

Biết không thể qua mắt được cô nên Phi Điểu thẳng thắn thừa nhận: “Lưu Y thật sự xin lỗi, cô cũng biết là dạo này tôi đang gặp khó khăn mà, vả lại tôi chỉ mới nhận 20 %, phần còn lại tuyệt đối sẽ không đụng đến của cô.”

“Anh đang đùa với tôi sao?”

Phi Điểu có thể cảm nhận rõ cái nhếch miệng đầy chết chóc của Lưu Y, bèn gấp rút cướp lời:

“Lưu Y Nghe tôi nói đã! Nếu cô đồng ý vụ này tôi sẽ cho cô biết thông tin của Bắc Thần.”

Một tia lạnh lẽo hiện lên trong đôi mắt nâu, quả nhiên nhắc đến Bắc Thần tâm trí cô không còn bình tĩnh được nữa, cô nhìn vào đêm đen phía trước, châm chọc: “Anh dám ra điều kiện với tôi?”

Mồ hồi túa ra lòng bàn tay của Phi Điểu có chút ấm nóng, anh rõ hơn ai hết tuyệt đối đừng dại đem hai chữ “điều kiện” ra trao đổi với cô.

“Không dám! Không dám! Có cho tôi mười cái mạng cũng tôi cũng không dám! Tin tức đó tôi cũng chỉ mới biết cách đây mấy tiếng trước! Tuyệt đối không dám lừa cô.”

Phi Điêu là cộng sự của cô, tuy có nhiều tật xấu nhưng trong công việc lại rất chuyên nghiệp, cũng chưa từng khiến cô thất vọng, nên lần này cô miễn cưỡng cho anh ta một cơ hội.

“Được rồi! Nói đi!”

Phi Điểu thở phào một hơi, miệng lại vanh vách: “Nhiệm vụ lần này là tìm một con chip điện tử, hiện tại nó đang nằm trong tay của một quan chức cấp cao ở Trung Quốc.”

Mi tâm Lưu Y hơi nhíu lại, cô từ từ giảm ga, gương mặt có chút ngạc nhiên, 100 triệu đô cho một con chip quả là cái giá không hề nhỏ.

Thấy Lưu Y im lặng Phi Điểu bèn khích thêm vài lời, hòng làm lung lay ý định đi Bali của cô.

“Cô nói xem David chết đi rồi đám đàn em của hắn nhất định sẽ truy lùng cô, coi như nhân cơ hội lần này tạm lánh đến Trung Quốc một thời gian, chờ xong việc bên đó thì bên này cũng trời yên biển lặng. Còn về chuyện của Bắc Thần, tôi đã xác nhận giúp cô rồi hiện tại anh ta đang ở Nam Kinh, đây chẳng phải là một mũi tên bắn chết hai con chim đó sao?”

Phi Điểu vừa dứt lời thì Lưu Y cũng rời đường cao tốc, cô dừng xe ở trên cầu, rút ra một điếu thuốc, lạnh lùng ra lệnh:

“Được rồi! Gửi thông tin qua đi, hai tiếng nữa sẽ rời khỏi Hong Kong.”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5686 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5226 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4964 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4545 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4473 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4373 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter