Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Quân Cờ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Quân Cờ
  3. Chương : 12

Chương : 12

Cuối tháng 2 mùa xuân năm ấy, khi những bông hoa ở chốn kinh thành nở rực rỡ, nhị công chúa của Xuyên quốc mặc áo cưới màu đỏ thắm thêu sen xanh bước lên xa giá. Đoàn xa giá trải dài mười dặm do Tứ hoàng tử Chu Doãn hộ tống, mỗi nơi đi qua người dân đều chào đón, tung hô chúc mừng nhị công chúa của họ được trăm năm hạnh phúc. Khi đến biên giới Xuyên – Tần, trọng trách dẫn đầu được giao cho Nhị hoàng tử Chu Đồ. Nhị công chúa bước xuống xe, hướng về phía đông nơi kinh thành lạy ba lạy, dặn dò hoàng đệ chăm sóc phụ hoàng mẫu hậu. Nhị hoàng tử Chu Doãn cung kính nhận lời rồi bốc một nắm đất của Xuyên quốc, bỏ vào trong hà bao dâng cho hoàng tỷ. Nhị công chúa nhận hà bao, nhìn hoàng đệ, nhìn về kinh thành, nàng thật lòng không muốn rời xa nơi này. Mọi kỉ niệm thuở ấu thơ của nàng, người thân yêu của nàng đều ở đất nước này. Nhị công chúa đưa tay áo lên lén lau dòng nước mắt, quay người bước qua biên giới Xuyên – Tần. Một bước chân này, từ nay trọng trách trên vai nàng càng nặng nề hơn, nàng là hoàng tử phi của Tần quốc nhưng nàng vẫn là công chúa của Xuyên quốc, chẳng cầu tương lai vinh hiển chỉ mong một đời được bình yên.

Tứ hoàng tử Chu Doãn sau khi hộ tống hoàng tỷ của mình đến biên giới thì gấp rút về kinh để chuẩn bị cho lễ tế tổ tại hoàng lăng vào ngày rằm sắp tới, đây là năm thứ hai hắn được phụ hoàng giao trọng trách này. Hoàng lăng của hoàng tộc nằm dưới chân núi Hoàng Sơn, ngọn núi cao nhất nước Xuyên, trên núi có ngôi chùa được gọi là chùa Trấn Quốc. Trụ trì của chùa chính là vị vương gia thứ sáu, em trai của đương kim hoàng thượng, tên húy là Chu Bình. Mười năm trước lục vương gia đã cầu xin hoàng thượng bỏ vương tước, nên mọi người đều gọi ngài bằng đạo hiệu là Vô Minh đại sư.

Hoàng Sơn là núi thiêng của Xuyên quốc, là chốn phật giáo tôn nghiêm nên tình hình an ninh xung quanh khu vực ngọn núi này rất an toàn. Các hòa thượng trong chùa Trấn quốc hằng ngày đều được rèn luyện quyền cước, thành lập đội trị an trấn thủ cả ngọn Hoàng Sơn. Có khi nơi đây còn bất khả xâm phạm hơn hoàng cung gấp nhiều lần, nếu có thích khách viếng thăm chỉ có thể là trong lúc đi và lúc trở về mà thôi.

Thực ra việc tế tổ là trọng trách của các quan bên bộ Lễ. Mỗi năm mới có một lần được dịp thi triển tài năng làm đẹp lòng hoàng thượng mà mặt vị nào cũng đều sầu bí xị. Còn bên cấm vệ quân thì mài gươm sáng bóng hóng chờ đến ngày có đất dụng võ. Chẳng qua cũng chỉ tại bọn thích khách này. Theo từng năm lượng thích khách hành thích hoàng thượng trong chuyến tế tổ chỉ tăng mà không giảm. Hoàng thượng phát phiền chẳng còn tâm trạng thưởng thức công sức chuẩn bị của các quan bên bộ Lễ, khi trở về lại còn hỏi bọn họ rằng, “Chẳng lẽ trẫm vô tài vô đức khiến cho trong thiên hạ còn có người oán trách?” Nào có ai dám bảo hoàng thượng vô tài vô đức, có trách là trách bọn người ăn no rửng mỡ bày ra việc hành thích kia kìa.

Thích khách hành thích hoàng thượng hành động nhanh gọn dứt khoát, võ công thuộc hạng thượng thừa. Dù vậy cấm vệ quân cũng không phải để làm cảnh, không cho bất cứ tên nào chạm được cọng lông tơ của hoàng thượng. Mấy năm nay bọn họ cũng bắt sống được ba bốn tên nhưng chưa kịp tra hỏi bọn chúng đã tự sát rồi. Vì vậy việc điều tra vẫn lâm vào ngõ cụt. Năm ngoái hoàng thượng ban thánh chỉ giao lễ tế tổ cho Tứ hoàng tử Chu Doãn, e rằng không chỉ có mỗi việc chuẩn bị không thôi.

- Đại nhân, lễ tế tổ này chính là thời cơ thích hợp! – Trong đình nghỉ mát giữa rừng trúc có hai người đàn ông trung niên đang chơi cờ. Người đang nói là Lại bộ thị lang Trương Nguyên Đình.

Người ngồi đối diện chính là thái sư Diệp Lượng quyền cao chức trọng trong triều. Ông ta vuốt râu trầm ngâm rồi nói:

- Ngươi nói xem!

- Hạ quan thấy chúng ta đang có ba điều bất lợi. Thứ nhất là, chắc chắn trong năm nay hoàng thượng sẽ điều Nhị điện hạ về kinh, cử Liêu Chí tới biên cương tiếp tục trấn thủ. Binh quyền gây dựng bao năm cuối cùng lại giao vào tay kẻ khác. Bất lợi thứ hai là, mấy năm nay việc triều chính Tứ điện hạ đã thông thuộc như lòng bàn tay, mặc dù hoàng thượng nghiêm cấm việc kết bè kéo phái trong triều, nhưng số quan lại ngầm theo ngài ấy không phải là không có. Mà số người này rất khó đoán là ai và có bao nhiêu. Bên cạnh đó, Nhị điện hạ lại nhiều năm chỉ xông pha trận mạc, tuy dành nhiều chiến công hiển hách nhưng việc chính trị chưa chắc đã bằng tứ điện hạ. Đây chính là bất lợi thứ ba. Ngài nói xem, một khi Nhị điện hạ về kinh, binh lực,nhân lực, thực lực đều không bằng Tứ điện hạ liệu còn có thể dành thiên thời không?

Trương Nguyên Đình nói đến đây lại thì ngước mắt lên nhìn Diệp Lượng, thấy vẻ mặt của Diệp Lượng vẫn không đổi, liền mở giọng nói tiếp:

- Vụ án vỡ đê ở Vĩnh Thất không làm giảm lòng tin của hoàng thượng ở Tứ điện hạ. Nếu cứ đà này e rằng ngai vị kia... Ta trước cứ tiên hạ thủ vi cường, nếu năm nay bọn thích khách kia tiếp tục hành thích trên đường đi tế tổ, ta sai người trà trộn vào trong để hành thích....

Diệp Lượng vỗ bàn ngắt quãng câu nói của Trương Nguyên Đình, trừng mắt quát:

- Hàm hồ!

Trương Nguyên Đình mặt không biến sắc vì sự tức giận của Diệp thái sư, cầm cốc trà lên nhấp một ngụm rồi cười nói:

- Đại nhân, ngài nhầm rồi! Hạ quan dù có to gan thế nào cũng không dám to gan đến mức độ ấy. Với lại bọn thích khách kia có võ công cao thâm cũng không thể đột phát vòng vây của cấm vệ quân bảo vệ hoàng thượng, người của chúng ta làm sao có khả năng chứ. Người mà hạ quan nói chính là người khác kìa!

Diệp lượng nhếch mày hứng thú với câu nói của Trương Nguyên Đình:

- Ngươi nói ai?

- Dạo gần đây nghe nói Tứ điện hạ có tiến cử một người, Cố Lỗi, đỗ Bảng nhãn kì thi vừa rồi, hiện đang làm Thương bộ ty bên bộ Hộ. Đại nhân nghĩ xem, nếu ta nhân lúc tình hình hỗn loạn do bọn thích khách tạo nên cho người của ta vào giết chết Cố Lỗi, tạo bằng chứng liên quan giữa hắn và Tứ điện hạ, nhắc lại chuyện vỡ đê ở Vĩnh Thất...

Diệp Lượng vuốt râu trầm tư. Diệp Lượng lăn lộn trên chính trường đã mấy chục năm, lên đến tận chức thái sư, quyền lực sánh ngang bằng tể tướng trong triều, những lời này của Trương Nguyên Đình lẽ nào ông ta lại chưa nghĩ tới. Nhắc tới vụ án đê Vĩnh Thất thì đây quả là án liên đới tham ô lớn nhất từ trước đến giờ. Chuyện tứ hoàng tử có tham dự hay không thì nay vẫn chưa rõ. Có điều là ai cũng biết hoàng thượng xưa nay vốn ghét chuyện kết bè kéo đảng, tham quan hủ bại lại dường như không xử lí mạnh mẽ quyết liệt lắm, dây dưa lằng nhằng đến tận sang năm vẫn chưa điều tra ra. Bá quan trong triều ai cũng nhận ra rằng hoàng thượng đang ngầm bao che cho con trai trưởng. Thái độ của hoàng thượng đang thiên về người nào đã ngày càng rõ ràng rồi.

Trương Nguyên Đình biết trong lòng Diệp Lượng e ngại điều gì. Diệp Lượng đang kỳ chín trong sự nghiệp chính trị, có quá nhiều thứ không muốnđể mất nên lá gan cũng bé hơn lúc trước. Trương Nguyên Đình tay cầm một quân cờ hạ xuống rồi nói:

- Thái sư là đang lưỡng lự?! Hạ quan biết đây là nước đi nguy hiểm chẳng khác nào con dao hai lưỡi. Nhưng nếu sử dụng khéo có thể trở thành vũ khí bén nhọn mở đường cho đại cục tốt đẹp sau này!

Diệp Lượng cũng hạ xuống một quân cờ, nói:

- Nói mồm có vẻ hay lắm! Việc này cần phải qua mặt được rất nhiều người, trong đó có hoàng thượng. Người ta nói chơi với vua như chơi với hổ. Ngươi nói xem, việc gì có thể khiến gan ngươi biến to dường ấy?!

- Đại nhân, muốn thực hiện được cần phải kì công sắp đặt. Trước tiên ngày hãy nghe hạ quan trình bày....

Sáng hôm mười bốn Tứ điện hạ Chu Doãn trở về kinh thành rồi tiếp tục hành trình hộ tống đương kim hoàng thượng cùng các vương tôn quý tộc và bá quan văn võ từ kinh thành tới Hoàng Sơn. Trên đường đi thuận lợi không gặp bất cứ nguy hiểm nào.

...

Núi Hoàng Sơn là núi cao nhất Xuyên quốc, trên núi có bờ vực thẳm được đặt tên là Nhị Nhai. Chỗ này là nơi cư ngụ của một loài chim lạ. Chúng mạnh mẽ to lớn như loài điêu. Trên đầu chúng có mọc những sợi lông màu đỏ. Nghe nói những sợi lông này có thể chữa được bách bệnh nên người ta gọi chúng là Dược Điêu. Dược Điêu được tôn là vương các loài chim, bản tính chúng hung hãn thích săn mồi, tốc độ có thể đạt tới hơn trăm dặm trong vòng nửa canh giờ, vì thế mà chúng chẳng ngại ngần ngay cả khi con mồi là một con gấu lớn. Ấy vậy trong Nhị Nhai rộng lớn được nối chằng chịt bởi những sợi xích sắt nặng ngàn cân, có ba con lại đang co ro tụ tập một chỗ, đôi mắt thỉnh thoảng húng hiếng liếc xuống nhìn người đang lau chùi phân chim trên những sợi xích ở phía dưới.

Như Tịnh đến nơi này cũng đã hơn ba tháng. Trong suốt hơn ba thág ấy cô chỉ ở dưới Nhị Nhai làm một việc duy nhất. Đó là luyện võ. Nói chính xác hơn là khôi phục lại những thứ vốn có của cơ thể này. Khi linh hồn của Như Tịnh xuyên đến thế giới này nhập vào nguyên chủ, cô không rõ nguyên chủ vốn là ai, có thân phận như thế nào. Nhưng cô biết không thể đơn giản chỉ là đứa bé ăn mày bình thường. Từng bước đi cô có thể cảm nhận được nguồn nội lực dồi dào bên trong, khiến bước chân cô nhẹ nhàng hơn bao giờ hết. Không khó để nhận ra nguyên chủ có luyện tập võ công, nhưng bàn tay của nguyên chủ không có bất cứ một nốt chai sần nào chứng minh cho việc ấy. Đến nay cô không thể đoán được nguyên chủ rốt cuộc đã luyện tập loại võ công nào.

Chính vì khó tìm ra nguồn gốc xuất thân của nguyên chủ nên Như Tịnh cũng quên bẵng đi cho đến khi Minh điện hạ để cô lại trong hoàng cung. Lúc đó cô đã khóc rất nhiều. Cứ nghĩ rằng do anh đã phát hiện ra tình yêu thầm kín của cô, để cô ở lại là muốn cô quên anh, quên đi tình yêu cấm đoán đơn phương đến từ một người có thân phận thấp hèn. Nhưng khi trong lòng đã lặng như nước hồ, cô mới phát hiện ra bản thân mình quá ngu ngốc, quá huyễn hoặc vào cái ý nghĩ màu hồng mãng mạn ấy. Minh điện hạ đã biết gì đó về xuất thân của cô nên để cô lại chốn cung cấm. Cô là nước đi đã bày sẵn của anh để chờ đợi đối phương sa vào bẫy.

Trong lễ hội ngắm hoa vào mùa xuân năm ngoái, Lục Tố xuất hiện. Dịu dàng, xinh đẹp và thu hút ánh mắt của Minh điện hạ hướng về phía nàng. Cô ghen tị. Chẳng hiểu sao nỗi ghen tị ấy lại như độc dược lan dần ra khắp cơ thể, chiếm trọn tâm trí. Mỗi đêm cô mơ về nàng ta, trong đầu như có một giọng nói luôn thôi thúc phải giết nàng. Và rồi cô nhận lời hoàng hậu. Giết Lục Tố, bằng thứ độc dược không màu không mùi không vị như nỗi ghen tị đáng sợ ẩn sâu trong người cô vậy.

- Như Tịnh cô nương!

Bên trên Nhị Nhai có tiếng nói vọng xuống cắt đứt dòng hồi tưởng của Như Tịnh. Ba con chim Dược Điêu dường như được giải phóng liền đập cánh bay vọt lên trên. Chúng dễ dàng xuyên qua từng tầng tầng lớp lớp sợi xích sắt đan chằng chịt vào nhau như mạng nhện, bổ thằng vào vị hòa thượng đang đứng ở bên trên.

- Như Tịnh cô nương, cứu bần tăng với!

Vị hòa thượng hét lên kinh hãi, chân run lẩy bẩy chẳng thể chạy trốn, cứ thế đứng một chỗ nhìn nhìn ba con điêu như ba mũi tên to đang lao vọt về phía mình. Dù là chim Dược Điêu hung hãn nhưng ba con chim này vốn sống ở Nhị Nhai đã lâu, ngày ngày nghe tiếng chuông chùa cùng với tiếng đọc kinh từ trên ngọn núi ngân vang khiến bản tính của chúng cũng dần hiền hòa, ít khi tấn công con người vô cớ. Nhưng từ khi Như Tịnh tới, chúng thường xuyên bị cô bắt nạt. Ngày ngày Như Tịnh đều lấy chúng làm mục tiêu tập luyện khinh công, đám lông đỏ kiêu hãnh trên đầu đều bị cô vặt hết, con nào con nấy đều trọc lốc hói một mảng. Từ soái vương điêu thành hói vương điêu, điều này khiến chúng bị stress, gặp ai cũng muốn tấn công.

Như Tịnh từ lúc nghe thấy tiếng đập cánh của ba con Dược Điêu là đoán ngay ra ý định của chúng, dùng kinh công bay lên trước, kịp thời đón đầu chúng, cho mỗi con một gậy rõ là đau điếng. Ba con chim bị ăn gậy liền tỉnh ngộ, dùng ánh mắt tủi thân liếc nhìn cô rồi bay về đậu ở chỗ cũ.

- Nam Mô A Di Đà Phật! Thiện tai, thiện tai... – Hòa thượng niệm, giọng của hắn hơi run run do vừa suýt soát thoát khỏi số chết.

Như Tịnh chắp tay, hỏi:

- Vị hòa thượng, ngài tìm ta có chuyện gì vậy?

Từ lúc đến đây ít khi có người đến tìm Như Tịnh, tính ra thì đây là lần thứ hai. Nửa tháng trước là Hoàng Hàn tới, chỉ hỏi cô một câu rồi trở về.

- Trụ trì sai bần tăng tới thông báo với cô nương: Lễ tế tổ ngày mai người cô muốn gặp sẽ tới. Nếu cô muốn gặp người ấy, ngày mai vào giờ Dần lên trên đỉnh núi gặp trụ trì.

Như Tịnh mỉm cười, nói:

- Tôi đã biết, cám ơn ngài đến thông báo!

Vị hòa thượng chắp tay, xin phép cáo từ. Như Tịnh nhảy xuống Nhị Nhai tiếp tục công việc lau dọn phân chim. Ba con chim nhìn cô xuống thì bay tới, chân đạp đạp đống ị của mình rơi xuống đất, nhìn cô nịnh nọt lấy lòng. Như Tịnh cười với chúng nó, nói:

- Nhãi ranh, ngày mai các ngươi thoát khỏi ta rồi đấy! Có vui không nào?

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5680 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5222 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4961 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4541 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4468 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4366 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter