Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Sa Chi Hoa

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Sa Chi Hoa
  3. Chương : 25

Chương : 25

Khi Cố Tích Triều dẫn các tướng lĩnh về đến Sinh Sát đại trướng, Thích Thiếu Thương đang ở trong trướng, hướng tới phía y, nói: “Lão Bát đang trấn giữ ở sau núi. Ta đã điểm danh xong tất cả binh lực có thể dùng trong trại, tổng cộng 1250 người.”

Cố Tích Triều gật đầu, “Bây giờ đội áp lương còn hơn 950 người, tổng cộng hơn 2200 người. Số quân tối đa mà quân Liêu dùng để tập kích quân lương không thể vượt hơn 3000. Chúng ta muốn thủ đến giờ Dậu ngày mai chờ người của Hách Liên Xuân Thủy đến là hoàn toàn có thể được.”

Một tướng lĩnh lên tiếng: “Những trại binh đó đều là dân binh, không phải người trong quân ngũ như chúng tôi, làm sao có thể phối hợp?”

Cố Tích Triều ngồi xuống ghế, nâng chén trà lên nhấp một ngụm, nói: “Mưu ở tướng không phải ở binh. Chủ tướng làm tâm, lục binh làm thể, thân theo tâm động, không gì không được. Chỉ cần mỗi người đều tự giác tuân thủ quân lệnh trong trướng, chỉ nam đi nam, chỉ bắc đánh bắc, thì giống như tay chân ứng hợp, còn gì mà không được?”

Y quay qua Thích Thiếu Thương, “Đại đương gia, hãy gọi tất cả những người chỉ huy của các trạm gác tập hợp lại đây, ta muốn dặn dò từng người.”

Thích Thiếu Thương gật gật đầu, đi ra khỏi trướng.

Không lâu sau, hắn đưa vào hơn 30 người chỉ huy của Liên Vân Trại, cho đứng ở trong trướng.

Trong số đó có người nhận ra Cố Tích Triều, trên mặt tràn đầy phẫn nộ, thù hận.

Cũng có một số chỉ mới nghe qua tên Cố Tích Triều, lần đầu tiên gặp được người thật, trên mặt ngoài ý thù địch ra, còn có hiếu kỳ, kinh ngạc.

Ánh mắt Cố Tích Triều quét qua mặt từng người bọn họ, nhãn thần như đêm đông, thâm trầm sắc bén.

Mọi người bất giác cảm nhận được một trận hàn ý, cả nộ hỏa cũng bị át đi mất phân nửa.

Cố Tích Triều lên tiếng: “Các người chắc đều biết ta là ai, ta cũng nói thẳng không quanh co. Ba canh giờ nữa, người Liêu sẽ tấn công Liên Vân Trại, đoạt lấy lương thảo của quân Tống. Ta thân là hộ tống của quân Tống, tuyệt đối không thể để lương thảo rơi vào tay người Liêu. Các ngươi thì sao?”

Nhất thời không ai lên tiếng, qua một hồi, có người nói: “Chúng ta đương nhiên cũng không thể để lương thảo rơi vào tay quân Liêu, nếu không ngày hôm nay Liên Vân Trại đã không để đoàn áp lương tiến vào! Với lại quân Liêu dám tập kích Liên Vân Trại, bắt đi huynh đệ trong trại, nên dù không vì lương thảo, Liên Vân Trại cũng quyết đối đối chọi đến cùng với người Liêu!”

Cố Tích Triều thoáng lộ nét cười, “Nói như vậy, các người hiện giờ là đứng cùng một phía với ta?”

Người vừa nói liền đáp: “Ta khinh! Ai thèm đứng về phía ngươi? Chúng ta là cùng đứng về phía Đại đương gia!”

Cố Tích Triều đáp: “Ta biết các ngươi xem Đại đương gia của các ngươi là thần, hắn nói gì các ngươi cũng làm theo. Tiếc là bây giờ các ngươi liên kết với quân Tống kháng Liêu, bảo vệ lương thảo, nghĩa là ở trong quân đội, không phải trong trại. Trên trời không có hai mặt trời, trong quân không có hai chủ soái. Ở đây, các ngươi nghe lời Đại đương gia của các ngươi, Đại đương gia của các ngươi lại nghe theo ta. Nói cách khác, các ngươi cũng phải nghe theo ta.”

Đám đông nhao lên, ào ào mắng chửi: “Bảo chúng ta nghe theo ngươi? Nằm mơ đi!”

Cố Tích Triều nhìn Thích Thiếu Thương một cái.

Hắn cũng đang nhìn y, chân mày hơi nhíu lại.

Cố Tích Triều cười với hắn, quay đầu nói: “Ta biết trong lòng các ngươi có thù hận, nhưng tiếc là bây giờ ta không có thời gian cho các ngươi rửa thù xả hận. Hay là chúng ta hãy giao hẹn với nhau,” y đứng lên, cắm một que nhang vào lư hương trên án, “Các ngươi cùng lúc xông lên, nếu có thể trong thời gian một nén hương giết được ta, thì coi như hôm nay ta trả lại nợ máu, nếu các ngươi giết không nổi ta, ngược lại để ta thắng các ngươi, thì từ giờ Thìn đến giờ Dậu các ngươi phải nghe ta sai khiến. Thế nào?”

Ai nấy trên giang hồ đều có thực lực, nếu cùng nhau xông lên, cả ép cũng có thể ép chết Cố Tích Triều, bây giờ nghe y nói ra lời lẽ ngông cuồng huyênh hoang như vậy, không ai không đỏ mặt giận dữ, xoa xoa nắm đấm.

Cố Tích Triều khoát tay, ra hiệu cho các tướng trong quân đều lui ra một bên, đi đến trước mặt đám người của Liên Vân Trại, lớn tiếng nói: “Ra tay đi!”

Mọi người thấy y tay không binh khí, tỏ vẻ sẽ dùng tay không nghênh chiến, ai nấy đều cảm thấy bị sỉ nhục cực độ, có mấy người trẻ tuổi háo thắng nhịn không được nữa, nhào lên trước.

Cố Tích Triều không trực tiếp tiếp chiêu, chỉ quay người tránh ra, xông vào trong đám người, trái đánh phải chưởng, bức đám người kia đánh lại, làm bùng lên một trận đao quang kiếm ảnh.

Các tướng lĩnh đứng một bên nhìn đến hoa cả mắt.

Trong đám hỗn chiến, chỉ thấy Cố Tích Triều thanh thoát linh hoạt như phi yến, vụt lách người qua khe hở của đao kiếm roi chùy chém tới.

Thích Thiếu Thương đứng một bên quan sát, mặt lộ vẻ tán thưởng.

Hắn chỉ nhìn qua đã biết được kế hoạch của Cố Tích Triều, biết y trước tiên dùng lời lẽ khích cho đám đông bốc hỏa, không thể kết thành thế trận tấn công mà chỉ biết xông lên đâm chém.

Như vậy, số người vây đánh càng nhiều, lại càng cản trở vướng víu lẫn nhau, ưu thế người đông tự nhiên biến thành nhược điểm.

Chỉ cần Cố Tích Triều khéo lợi dụng thì có thể lấy đao người này đối phó với kiếm người kia, mượn lực đánh lực, mượn binh đánh binh, có thể tay không tấc sắt mà tận dụng được tất cả các binh khí.

Mọi người bị sức của mình cuốn vào trong vòng xoáy, Cố Tích Triều chỉ cần tác động cho vòng xoáy này không ngừng chuyển động, càng chuyển càng lớn, càng chuyển càng nhanh, không đầy một nén nhang, tất cả mọi người đều mệt mỏi kiệt sức, sao có thể không bại?

Hắn một mặt đánh giá cao tài trí thông minh và võ công tâm cơ của Cố Tích Triều, một mặt lại dâng lên sự phòng bị bản năng, biết rõ hai người nếu có lúc đối đầu, e rằng lại là không chết không thôi.

Ánh mắt hắn lóe lên, sắc mặt lại trầm xuống.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5707 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5240 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4979 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4558 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4482 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4400 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter