Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Săn Tìm

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Săn Tìm
  3. Chương 78: Tề tựu ở chùa Thanh Tuyền

Chương 78: Tề tựu ở chùa Thanh Tuyền

Bọn họ còn chẳng tìm thấy ứng viên nào thì đứng đây chờ ai được?

Tiết Lâm suýt tức ná thở vì câu này của Lâm Khấu Khấu.

Nhưng cô ta không đoán ra nổi hai người này định làm gì, thầm thấy thấp thỏm không yên, tuy cáu giận nhưng không dám thể hiện, chỉ biết nín nhịn cau mày lạnh lùng nhìn hai người.

Ga cáp treo được xây ngay dưới đỉnh núi, xa xa có thể thấy cabin trượt trên sợi cáp, băng qua mây mù cuồn cuộn giữa núi, tiến vào ga.

Du khách tấp nập ra vào.

Bốn người họ chia hai phe đứng đối diện với nhau, trông như gần gũi nhưng thật ra lại vạch rõ giới hạn, nhất là nét mặt Tiết Lâm cực kỳ khó coi. Cả đám đều có ngoại hình rất bắt mắt khiến du khách đi ngang không kìm được mà ghé mắt nhìn mấy lần.

Lâm Khấu Khấu rũ bỏ phong thái chuyên nghiệp gò bó chốn thị thành, ăn mặc thoải mái nên trông thư thái lạ thường.

Dù sao thì đến giờ, trên ngọn núi này, những việc họ có thể làm thì đã cố làm hết.

Người đã tận sức, còn lại tùy trời.

Cô không để ý kết quả như Tiết Lâm, thậm chí còn có tâm trạng trêu cô ta mấy câu: “Chẳng phải cô bảo hôm nay Thi Định Thanh sẽ tới đây, còn thấy tiếc thay cho bọn tôi vì xuống núi sớm quá không gặp bà ta được à? Chúng tôi làm thế này là “biết nghe lời phải”, cố vấn Tiết đâu cần nơm nớp sợ hãi như gặp kẻ thù thế.”

Tiết Lâm nói: “Sợ là sợ có vài kẻ rắp tâm hại người, không giành được ứng viên nên muốn phá cho hôi thôi.”

Mặt Lâm Khấu Khấu tức khắc trông là lạ…

Ơ vãi, đúng là bọn họ tính làm thế thật.

Cô đang thấy buồn cười, bất giác liếc sang Bùi Thứ nhưng vừa quay đầu đã phát hiện tuy miệng gã này thấp thoáng nụ cười nhưng cặp mắt sâu hút đang hướng ra phía những chiếc cabin lơ lửng trên trời lại chẳng hề vui vẻ, trông không rõ cảm xúc, dường như đang ngẩn người.

Lâm Khấu Khấu đang tính hỏi thì đúng lúc này, Thư Điềm đứng mãi trong góc luôn chăm chú quan sát nhà ga chợt kêu lên: “Giám đốc Tiết!”

Tiết Lâm giật mình, ngẩng lên nhìn ra trước, trên mặt lập tức lộ vẻ vui mừng.

Ở ga đến có một người phụ nữ cao gầy bước ra.

Tuy đã đứng tuổi nhưng chiếc áo măng tô màu trắng gạo phối với động tác nhẹ nhàng tháo kính rất ăn khớp với khí chất cao quý của bà ta, mỗi cử chỉ hành động đều cho thấy sự nhã nhặn, linh hoạt và lão luyện.

Chẳng phải Thi Định Thanh thì là ai?

Thấy bà ta tới, Tiết Lâm vững dạ hẳn.

Dù Lâm Khấu Khấu lắm chiêu nhiều trò thì cũng làm được gì trước mặt Thi Định Thanh đâu?

Cô ta dẫn Thư Điềm ra đón: “Tổng giám đốc Thi đi đường có thuận lợi không ạ? Bên tôi để sắp xếp xong xuôi…”

Thi Định Thanh không trả lời Tiết Lâm lướt qua cô ta, nhìn ra phía sau.

Đó là chỗ Lâm Khấu Khấu và Bùi Thứ.

Hai người đều đứng im tại chỗ, không tiến về trước nửa bước.

Ánh mắt hai bên chạm nhau giữa khoảng không.

Nắng ban trưa trên núi đã có chút nóng nực đầu hè.

Lâm Khấu Khấu mặc bộ đồ thoải mái đứng khoanh tay, lúc trông thấy bóng dáng Thi Định Thanh thì hơi hoảng hốt…

Hình như sau một năm bà ta thay đổi gì.

Vẫn y hệt trước kia, có vẻ như lúc nào cũng ung dung bình tĩnh, thanh lịch gọn gàng.

Đây là giảng viên có ơn với cô thời Đại học, là đối tác đáng tin lúc đi làm, và cũng là người lờ đi sự phản đối của cô mà bán phứt công ty một năm trước để đổi lấy mấy trăm triệu, là người quản lý lạnh lùng cách chức đuổi cô ra khỏi Hàng Hướng.

Có thủ đoạn, có tham vọng.

Cũng quá giỏi ngụy trang, thế nên cô bán mạng cho bà ta nhiều năm, mãi đến ngày bị đuổi mới biết bản thân chỉ là một đứa nhân viên bị người ta lừa, tình nghĩa thầy trò gì đó đều là lời đầu môi chót lưỡi gạt cô mà thôi!

Sau một năm, cố nhân gặp lại nhau.

Thi Định Thanh không chủ động chào hỏi.

Sau khi Lâm Khấu Khấu liếc nhìn bà ta thì cũng rời mắt đi ngay, tươi cười vẫy tay với người đi đằng sau Thi Định Thanh: “Ông Đổng, cứ tưởng phải đợi ông một lát nữa, không ngờ ông tới sớm như vậy, vất vả cho ông rồi.”

Khoảnh khắc này, vẻ mặt Thi Định Thanh còn tính là bình tĩnh, chứ mặt Tiết Lâm đã tái mét!

Ông Đổng?

Nghe thấy hai chữ này, đầu cô ta nổ bùm một cái, hoài nghi mình gặp ảo giác, nhưng khi nhìn theo hướng Lâm Khấu Khấu vẫy tay ở sau Thi Định Thanh bỗng đứng hình, không còn biết chuyện gì đang xảy ra nữa.

Cô ta không kìm được mà lẩm bẩm: “Sao có thể…”

Hóa ra câu “Đứng chờ chung với cô” mà Lâm Khấu Khấu nói ban nãy không phải giả vờ!

Là Đổng Thiên Hải thật!

Ông trùm tài chính nhiều lần xuất hiện trên tạp chí.

Nhưng ngoài đời trông ông ta không có khí thế mạnh mẽ như trên tạp chí, cây gậy quý ông đã đổi thành gậy leo núi, thậm chí bởi tuổi tác mà vóc dáng trông hơi quắc thước, khuôn mặt vốn không giận mà uy chẳng hiểu sao lại đượm vẻ mệt mỏi bực bội cứ như không ngủ đủ giấc, toát ra vẻ lạnh lùng đáng sợ.

Theo sau Đổng Thiên Hải là vệ sĩ của ông ta.

Còn Thi Định Thanh thì mang trợ lý theo.

Hai bên gần như ra khỏi ga cáp treo cùng một lúc, rõ ràng họ đã chạm mặt nhau trước đó, thậm chí đã nói chuyện với nhau, biết sự tồn tại của đối phương ở đây.

Nghe câu chào đón cực kỳ niềm nở của Lâm Khấu Khấu, Đổng Thiên Hải sầm mặt đi tới, nghiến răng nói: “Đừng tưởng tôi không biết bụng da cô nham hiểm thế nào! Đêm qua cô sai cậu ta gọi điện cho tôi đúng không?”

Bùi Thứ bất động như núi.

Lâm Khấu Khấu gượng cười, không tiếp lời mà hỏi: “Trông sắc mặt ông không tốt lắm, do tối qua ngủ không ngon à?”

Đổng Thiên Hải suýt phang cây gậy leo núi vào đầu cô. Ngủ ngon cái con khỉ! Tờ mờ sáng nay đã phải chạy ra sân bay, bôn ba một đường, lên núi còn phải đi bộ một đoạn suýt thì tèo luôn cái mạng già của ông ta!

Ông ta lạnh lùng nói: “Lâm Khấu Khấu, tôi nói cho cô biết, nếu giờ cô để tôi tay không quay về thì dù cô làm ở công ty nào, tôi cũng cam đoan sẽ khiến cô không kiếm ăn nổi trong cái ngành này!”

Lâm Khấu Khấu khẽ hỏi: “Mạng lưới quan hệ của ông rộng dữ vậy à?”

Đổng Thiên Hải bỗng xìu xuống.

Lâm Khấu Khấu vội nói: “Yên tâm đi, bọn tôi đã chuẩn bị đâu ra đó rồi, chỉ chờ ông lên núi thôi.”

Tiết Lâm đứng cạnh nghe vậy thì lòng trĩu nặng, dù trước đó cô ta rất có lòng tin vào bản thân thì kể từ khi trông thấy Đổng Thiên Hải lên núi cũng không khỏi bồn chồn, không kìm được hỏi: “Mấy người tìm được ứng viên rồi à?”

Lâm Khấu Khấu cười: “Chim ba chân khó kiếm chứ ứng viên hai chân thì dễ tìm như chơi mà?”

Bùi Thứ đứng cạnh cô, thờ ơ nói: “Các cô tìm được thì tất nhiên là chúng tôi cũng tìm được.”

Tiết Lâm vắt hết óc cũng không nghĩ ra ngoài Trương Hiền thì bọn họ còn tìm được ai làm ứng viên nữa.

Chẳng lẽ Trương Hiền thật sự lật lọng, đơn hàng này có biến rồi?

Vừa nghĩ thế, mặt cô ta bỗng xanh mét, mím chặt môi không thốt nổi câu nào.

Ngược lại Thi Định Thanh luôn bình tĩnh từ đầu chí cuối, lia mắt nhìn Lâm Khấu Khấu rồi nhìn Bùi Thứ, nói: “Không ngờ lại có ngày thấy hai người hợp tác với nhau để xử tôi.”

Lâm Khấu Khấu chỉ nhìn bà ta không nói gì.

Bùi Thứ xỏ tay túi quần, nhếch môi cười mỉa mai: “Ác giả ác báo thôi mà. Tổng giám đốc Thi suốt ngày đi đêm, hóa ra cũng sợ có ngày sẽ gặp ma.”

Lúc thốt ra mấy chữ “Tổng giám đốc Thi”, anh hơi nhấn nhá, thoạt nghe có vẻ âm u cay nghiệt.

Lâm Khấu Khấu nghe ra được.

Nhưng khi cô ngắm khuôn mặt đang cười lạnh của anh thì chẳng nhìn ra điều gì.

Thi Định Thanh nghe xong câu này thì thoáng sầm mặt xuống, quay sang nói với Lâm Khấu Khấu: “Xem ra hai người khá hợp nhau.”

Câu nói của bà ta tuy không hề nhắc tới Bùi Thứ nhưng nghe lại như rất hiểu anh.

Lâm Khấu Khấu nhíu mày nói: “Nhờ ơn Tổng giám đốc Thi mà sau một năm rời ngành, vừa quay lại hành nghề là tôi vào Kỳ Lộ ngay, phận làm công ăn lương tuy không dám nói là rất hợp nhau nhưng nếu cố gắng thì vẫn có thể hợp tác để đấu với kẻ địch chung mà.”

Thi Định Thanh mỉm cười: “Trên đời gương vỡ khó lành, thôi thì cứ đợi xem lần này vận may sẽ đến tay ai, phải không ông Đổng?”

Đổng Thiên Hải cũng cười lại: “Đúng thế, nhưng vận may của tôi chưa kém bao giờ.”

Thời thế tạo anh hùng, nếu vận may kém thì sao ông ta có được địa vị cao như vậy?

Tuy hai người đều nói năng rất lịch sự nhưng câu chữ chẳng ai nhường ai.

Không khí nhất thời đông cứng.

Xung quanh người đến kẻ đi, chỉ có chỗ bọn họ là yên ắng.

Cuối cùng vẫn là Lâm Khấu Khấu thấy cảnh này quá đáng ghét và tẻ nhạt, bèn xem giờ rồi mỉm cười nhắc nhở: “Sắp tới giờ hẹn rồi, tôi nghĩ nếu mọi người muốn ôn chuyện cũ thì đợi xong việc rồi nói sau nhé?”

Bấy giờ hai bên mới chịu thôi.

Vì hành động của Lâm Khấu Khấu mà Tiết Lâm bị mất mặt trước khách hàng Thi Định Thanh. Cô ta oán thầm trong lòng, hừ khẩy một tiếng rồi dẫn Thi Định Thanh đi về hướng chùa Thanh Tuyền trước.

Lâm Khấu Khấu và Bùi Thứ chẳng hề sốt ruột, hai người dẫn Đổng Thiên Hải tà tà đi đằng sau.

Mới đầu Tiết Lâm mải nói chuyện với Thi Định Thanh nên không phát hiện.

Nhưng Thư Điềm đi sau, thỉnh thoảng ngoái đầu lại nhìn, lúc nhận ra hướng đi của đám Lâm Khấu Khấu giống hệt mình thì không khỏi sợ hãi, bước lên khẽ nhắc nhở Tiết Lâm.

Tiết Lâm vừa ngoảnh lại để thấy hai kẻ âm hồn bất tán kia, quả thực giống y như lúc tới ga cáp treo.

Xen lẫn tức giận là cảm giác sợ hãi khó hiểu.

Nỗi bất an lại dấy lên trong thâm tâm cô ta.

E là bên Trương Hiền có biến thật.

Mặt cô ta đen kịt, dẫn Thi Định Thanh đi tới trước phòng trà.

Tuệ Ngôn đã đứng ngoài cửa.

Thật ra Tiết Lâm đã thấy nghi ngờ và bất mãn về Trương Hiền, nhưng giờ vẫn phải làm bộ như không có chuyện gì, lễ phép cười hỏi: “Ông Trương Hiền có trong đó không? Chúng tôi đã hẹn gặp ông ấy vào chiều nay.”

Tuệ Ngôn cũng vô cùng lịch sự chắp tay chào hỏi, nói: “Đúng là sư huynh Tuệ Hiền đang ở bên trong. Nhưng…”

Anh ta khựng lại, trên mặt bỗng hiện vẻ khó xử, rồi bất giác hướng mắt ra sau lưng Tiết Lâm, nhìn đám Lâm Khấu Khấu cũng đang đứng chờ ngoài hành lang.

Sau đó bảo: “Sư huynh nói nếu ông Đổng tới thì sẽ gặp ông Đổng trước.”

“Sao cơ?!”

Khoảnh khắc này, đừng nói là Tiết Lâm mà ngay cả Thi Định Thanh nãy giờ luôn bình tĩnh ung dung cũng không kìm được mà tái mặt.

Sao lúc trước đã bàn bạc xong xuôi mà giờ lại muốn gặp Đổng Thiên Hải trước?

Vì sao chứ?!

Tiết Lâm cứ như bị người ta tát cho một cái, trân người ra, vô thức quay đầu nhìn Lâm Khấu Khấu.

Lâm Khấu Khấu vẫn đút tay vào tay áo, thản nhiên cười nói: “Suy nghĩ của con người ta rất hay thay đổi, vận may là thứ hư ảo, chưa đến giây cuối thì khó mà biết ai thắng ai bại. Hai người thấy có đúng không?”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5670 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5217 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4955 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4538 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4460 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4354 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter