Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Sau Khi Nam Chính Phát Điên

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Sau Khi Nam Chính Phát Điên
  3. Chương 2: Diêu Thủ Ninh

Chương 2: Diêu Thủ Ninh

Phụ thân Diêu Thủ Ninh chưởng quản trị an của Bắc thành, mặc dù ở trong Thần Đô chỉ là chính lục phẩm, nhưng ở trong phố phường thành Bắc, lại là sự tồn tại vô cùng khiến người ta sợ hãi.

Trước khi Liễu thị xuất hành, bộ khoái của binh mã tư Bắc thành đã sớm tới đây chào hỏi, chủ quán không dám chậm trễ, trong nháy mắt nghe thấy tiếng chào hỏi của hầu bàn, chưởng quầy ngồi sau quầy cũng khom người đi ra, vẻ mặt tươi cười mời Liễu thị xuống xe làm thượng khách, đón vào trong trà lâu.

Lúc nãy thuyết thư tiên sinh còn nói đến nước miếng tung bay, lúc này lại xếp quạt gấp trong tay lại, cắm vào sau lưng, một mặt nhân cơ hội bưng chén trà lên, liên tục rót mấy ngụm vào cổ họng, nhân cơ hội thở phào hai cái.

Trà lâu vốn thật vất vả mới náo nhiệt hẳn lên, bởi vì đoàn người Liễu thị đến, lại an tĩnh một lát.

Mọi người mặc dù không biết thân phận Liễu thị, nhưng từ thái độ của chủ quán cùng với khí thế của Liễu thị, cũng nhìn ra được bà cũng không dễ chọc.

Cho nên mặc dù thuyết thư tiên sinh im miệng, thì những người khác cũng không dám thúc giục, trà lâu đang phi thường náo nhiệt nhất thời im bặt.

Trong lòng Diêu Thủ Ninh âm thầm đếm vài tiếng, liền nghe được mấy chuỗi tiếng bước chân vang lên giữa lầu các, tiếp theo cửa nhã gian bị người từ bên ngoài đẩy ra.

Chưởng quầy ý cười đầy mặt nghiêng người tránh ra, chỉ thấy Liễu thị dẫn theo hai phụ nhân, trái phải đỡ một thiếu nữ sắc mặt trắng bệch đi vào.

Bà năm nay khoảng ba mươi tám, dáng người cao ráo mà đầy đặn, phong thái có phần nghiêm nghị, cỗ khí thế không nói không cười kia đập vào mặt, làm cho Đông Quỳ đứng bên cạnh Diêu Thủ Ninh không dám thở mạnh một tiếng.

Chưởng quầy nháy mắt với người bên cạnh, ra hiệu bọn hắn mau chuẩn bị trà nước, sau khi Liễu thị vào phòng thì săn sóc đóng cửa lại, tách biệt những ánh mắt nhìn trộm bên ngoài cùng gió lạnh.

"Nương." Diêu Thủ Ninh vừa thấy biểu tình mẫu thân không đúng, không khỏi hỏi một câu:

"Sao nương lại trở về nhanh như vậy?"

Nàng thừa hưởng dáng người cao gầy của Liễu thị, lúc đứng lên trông còn cao hơn Liễu thị một chút.

Cùng lúc nói chuyện, ánh mắt của nàng rơi vào thiếu nữ được hai phụ nhân ôm:

"Có phải gặp đại phu không được thuận lợi hay không?"

Nàng vừa mở miệng, một mặt cũng đi đỡ thiếu nữ kia.

Chỉ thấy thiếu nữ kia bọc trong một cái đấu bồng thật dày, chỉ lộ ra một khuôn mặt nhỏ nhắn như bàn tay.

Lúc này mặt nàng ta trắng bệch, môi bầm đen, dường như lúc trước chỉ lên lầu có mấy bước, mà đã làm cho nàng ta thở dốc không ngừng.

Tay Diêu Thủ Ninh kéo lòng bàn tay thiếu nữ kia, liền bị đông lạnh đến giật mình.

Cuối tháng mười Thần Đô vốn đã rất lạnh, nhưng Diêu Uyển Ninh bẩm sinh đã khiếm khuyết, cơ thể quanh năm lạnh lẽo vô cùng, chuyến này ra cửa, làm cho nàng ấy càng lạnh đến thân thể run rẩy không ngừng, hàm răng va vào nhau phát ra tiếng 'cạch cạch'.

"Thủ Ninh."

Thiếu nữ thở hổn hển hai hơi, trong nháy mắt nắm lấy tay nàng, lông mày nhíu chặt hơi buông lỏng ra, theo bản năng nắm chặt lấy bàn tay mềm mại và mịn màng của muội muội mình.

Nàng ấy là tỷ tỷ của Diêu Thủ Ninh, năm nay mười tám tuổi, mắc bệnh từ khi còn trong bụng mẹ, bẩm sinh người yếu tim đập nhanh, thân thể lạnh lẽo, đau ốm liên miên quanh năm, vì vậy mà làm Liễu thị tan nát trái tim.

"Đừng nói nữa." Liễu thị nhíu mày.

Ma ma thiếp thân Tào thị của nàng ấy vô cùng tri kỷ cởi đấu bồng bên ngoài thấm ướt xuống, treo sang một bên.

Trên bàn trong nhã gian đốt một chậu than, đang tản ra khí nóng cuồn cuộn không dứt.

Trên chậu có một khung sắt, đang hâm nóng một ấm trà, bên trong chứa đầy nước nóng.

Liễu thị duỗi hai tay có chút cứng đờ, đặt lên nơi phát ra hơi nóng, vẻ mặt lạnh lùng không tự chủ buông lỏng một chút:

"Ta cảm giác cái gọi là thần y này, thật ra rất khác với trong lời đồn đại, có chút danh không xứng với thực."

Diện mạo của bà cũng không xinh đẹp, nhất là bên cạnh có một nữ nhi xinh đẹp bức người như thế, thì ngũ quan của bà càng lộ ra tầm thường, nhưng khí phái toàn thân lại làm cho người khác tuyệt đối không có cách nào bỏ qua bà.

Liễu thị sinh một trai hai gái, trưởng tử Diêu Nhược Quân, đã hơn mười chín tuổi, hiện đang khổ học ở Trúc Sơn thư viện, hy vọng năm sau vào khoa khảo, có thể một lần đạt được công danh.

Thứ nữ Uyển Ninh, năm nay mười tám tuổi, tính tình ôn nhu mà nội liễm, diện mạo có năm sáu phần tương tự Liễu thị, hơn nữa thân thể nàng không tốt, cho nên Liễu thị để ý nhất là nữ nhi này.

Nhiều năm qua, thay nàng tìm y vấn dược, thật vất vả mới nuôi được nữ nhi như châu như ngọc này đến mười tám tuổi.

Nửa năm trước, Liễu thị liền nghe được Giang Nam có một thầy thuốc được xưng là Dược vương đời thứ mười một muốn vào Thần Đô.

Vị Dược vương này là một nhân vật truyền kỳ sinh ra vào triều Đại Khánh hơn hai trăm năm trước, tương truyền y thuật của ông ta siêu phàm, năm đó từng được vương thất Đại Khánh mời Vào cung, chẩn trị cho quý nhân.

Nghe nói người này kế thừa hơn phân nửa bản lĩnh của Dược Vương, ở vùng Giang Nam hết sức nổi danh, người cầu y lui tới không dứt.

Từ đó về sau, Liễu thị ngày đêm chờ đợi, nghe được thời gian vị Tôn thần y này vào Thần Đô, liền sớm chuẩn bị hậu lễ, muốn dẫn Diêu Uyển Ninh cùng đi đến nhà bái phỏng.

Bà ký thác hy vọng vào tay thần y này, hy vọng hắn có thể điều trị tốt thân thể Diêu Uyển Ninh, để nàng khỏe mạnh một chút.

Từ tối hôm qua Diêu Hồng nhận được tin tức, nói là thầy thuốc Tôn này đã tiến vào Thần Đô, Liễu thị hưng phấn đến mức cơ hồ một đêm không ngủ, trời còn chưa sáng, đã thức dậy chuẩn bị.

Trước khi xuất phát, không nghĩ tới tiểu nữ nhi Diêu Thủ Ninh cũng giống như đã sớm nhận được tin tức, năn nỉ Liễu thị muốn đi cùng với bà.

Tiểu nữ nhi này là do Liễu thị sinh ra cuối cùng, tính cách cổ quái nghịch ngợm, ngày thường rất quấn người.

Nàng được sinh ra vào cuối tháng 12, chỉ còn hai tháng nữa là tròn mười sáu.

So với Diêu Uyển Ninh thân thể ốm yếu, lại có tính cách dịu dàng, Diêu Thủ Ninh lại giống như vật cực đoan khác loài.

Trước khi nàng sinh ra, tướng mạo của bốn người Diêu gia cũng không xuất sắc.

Diêu Hồng là võ phu, không thể gọi là tướng mạo đường đường, Liễu thị cũng chỉ là dung mạo bình thường, sinh một trai một gái, cũng chỉ có thể xưng là ôn nhã thanh tú.

Thế mà tiểu nữ nhi này từ khi sinh ra, lại lớn lên vô cùng xinh đẹp.

Càng lớn, dung mạo lại càng xuất sắc.

Nàng từ nhỏ đã khỏe mạnh, cho dù sinh ra vào tháng chạp mùa đông, nhưng chưa bao giờ có thời điểm đau đầu nhức óc hoặc là không thoải mái, chỉ có tính cách kỳ quái, không bằng Diêu Uyển Ninh dịu dàng ngoan ngoãn, khiến Liễu thị từ trước đến nay có chút đau đầu.

Dân phong triều Đại Khánh không tính là bảo thủ, nữ tử cũng không cần nuôi đưỡng ở trong khuê phòng.

Thế nhưng Liễu thị sợ tướng mạo của nàng gây ra tai họa, cho nên quản thúc nàng đặc biệt nghiêm khắc, ngày thường không dễ dàng cho nàng ra ngoài chơi đùa.

Không ngờ buổi sáng vừa bị nàng quấn lấy, Liễu thị lúc đó nóng lòng dẫn Diêu Uyển Ninh ra cửa, không có thời gian nói nhiều với nàng, lại nghĩ đến nàng gần đây xem như nghe lời, cũng gật đầu đáp ứng.

Sau khi đi ra, nàng chủ động nhu thuận đề nghị đến Vọng Giác trà lâu chờ bà, cũng không có ầm ĩ muốn theo bà cùng đi tới chỗ Tôn thần y.

Vốn tưởng rằng chuyến đi này chắc chắn sẽ trì hoãn hồi lâu, lại không ngờ không quá nửa canh giờ, đoàn người Liễu thị đã trở về.

Nhắc tới Tôn thần y trong lời đồn này, Liễu thị cho dù tu dưỡng tốt hơn nữa, nhưng cũng không khống chế được lộ ra vài phần không vui:

"Chúng ta vào y đường, dâng lên hậu lễ, hắn bắt mạch cho Uyển Ninh, gầm gầm gừ gừ nói nửa ngày, rồi lại nói không ra nguyên nhân cụ thể, cuối cùng chỉ nói trời sinh thể hàn, kê rất nhiều đơn thuốc, đuổi chúng ta trở về. "

Liễu thị chờ đợi nửa năm, lại sớm chuẩn bị lễ vật, tràn đầy hy vọng mà đến, kết quả bị đuổi đi, mất mát trong nội tâm tự nhiên có thể tưởng tượng được.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5682 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5223 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4963 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4544 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4471 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4367 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter