Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Sơn Gian Tứ Thực

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Sơn Gian Tứ Thực
  3. Chương 47: Canh Xương

Chương 47: Canh Xương

Đứa nhỏ trong bụng ước chừng sẽ sinh vào mùa xuân, mặc dù đã qua mùa đông, nhưng suy cho cùng vẫn còn chút khí lạnh, mấy cái yếm với tã lót mới sinh đều đã chuẩn bị xong.

Tuy có Diêu Xuân Linh hỗ trợ làm mấy cái, mẹ và tẩu tẩu trong nhà cũng thường gửi người giao đến, nhưng Sầm Ninh vẫn muốn tự mình may mấy cái cho con.

Đôi tay y bởi vì mang thai mà có hơi sưng phù, không tiện cầm kim, may đồ chậm hơn rất nhiều so với trước đây, lại thêm việc ngồi lâu thì lưng không chịu nổi, một cái yếm nhỏ mặc lót thân cũng phải tốn mất mấy ngày mới may xong.

Mưa rơi, trong sân có mùi bùn đất tươi mát, Sầm Ninh ngồi dưới mái hiên, khoác áo bông không nóng cũng không lạnh, nhấm nháp bánh táo chua Lục Vân Xuyên mua cho vừa may yếm, lưng ngồi đến ê ẩm, liền chống eo đi qua đi lại trong nhà chính, tiện thể cho mắt nghỉ ngơi.

Vỗ về bụng mình, khóe miệng của Sầm Ninh cứ cười mãi.

Buổi trưa thì Ngô thẩm làm cơm, nhìn thấy xương heo trên bệ bếp trong phòng, Ngô thẩm cười với Sầm Ninh: "Xuyên tiểu tử lại lên trên trấn mua thịt à? Sáng hôm nay hãy còn mưa đấy."

"Vừa hay trong nhà thiếu chút đồ, hắn lên trấn sẵn mua luôn." Sầm Ninh nở nụ cười, đỡ bụng lấy cái chậu đựng xương heo đưa cho Ngô thẩm.

"Ngươi nghỉ đi, ta làm cho." Ngô thẩm vội nói, "Thế trưa nay ninh canh cho ngươi uống nhé, ngươi sắp sinh rồi, uống nhiều canh một chút bổ cơ thể, lúc sinh con mới có sức."

Lại muốn nói câu may mắn dỗ Sầm Ninh vui vẻ: "Ta thấy đầu bụng ngươi nhòn nhọn, chắc chắn có thể sinh ra một thằng cu trắng trẻo mập mạp."

Sầm Ninh xoa xoa bụng, cười nói: "Đứa nhỏ này rất ngoan, cũng không quấy ta, ngay cả động đậy cũng ít, ta và Xuyên Tử còn cảm thấy hẳn là một bé ca nhi đấy."

Ngô thẩm nghe vậy thì sửng sốt một chút, cũng lập tức gật đầu cười: "Đều được đều được, ngươi và Xuyên Tử lớn lên tuấn tú, con cái sinh ra bảo đảm là hài tử hay là ca nhi, lớn lên chắc chắn cũng rất đẹp."

Xương heo ở trong chậu chần qua nước, Ngô thẩm bưng chậu vào phòng bếp, trong lòng muốn nói không ao ước thì là giả.

Ngay khi Sầm Ninh vừa dứt câu ấy, đổi lại là nhà khác, có mấy người tức phụ dám nói lời như vậy? Chỉ toàn ngóng trông bụng mình không chịu thua kém sinh được một thằng nhóc mập mạp, để cho cha mẹ chồng và tướng công càng coi trọng mình.

Ngay cả thời điểm lần đầu tiên bà mang thai, cả ngày nhai củ cải khô và nuốt táo chua, cũng vì hy vọng trai chua gái cay, bản thân thật sự có thể sinh ra một đứa con trai. Dù là như vậy, sau này bà sinh thêm một đứa con gái khác, mẹ chồng cùng chồng còn cả bố chồng trong nhà cũng không vui.

Lại nghĩ đến trước đây người trong thôn đều nói tiểu tử nhà họ Lục nghèo, rất nhiều nhà không bằng lòng gả con gái và ca nhi của mình cho hắn, nhưng ai mà ngờ rằng, hai huynh đệ nhà họ Lục chịu khó siêng năng, hằng năm bận rộn làm việc đồng áng xong liền ra ngoài kiếm việc để làm, song mới bẵng đi mấy năm, của cải tích lũy trong tay chẳng kém gì một vài nhà khá giả trong thôn.

Mắt thấy cuộc sống của nhà họ Lục ngày càng phát đạt, không ít nhà trong thôn hối hận đến xanh ruột, hán tử có khả năng lại thành thật như vậy, hồi đó bản thân suy nghĩ hồ đồ mới không thấy, trái lại còn để cho thôn khác gả tới.

Trong nhất thời cũng không có ai nói mấy lời như tiểu tử nhà họ Lục có được nhà vợ tốt này kia, không thấy dịp lễ dịp Tết, tiểu tử nhà họ Lục đó dẫn phu lang về nhà mẹ đẻ, trên tay xách đầy đồ sao.

Cũng bởi vậy, Sầm Ninh gả qua mấy năm này mà mãi không có thai, không ít người trong thôn nửa kín nửa hở xuyên tạc về y, nói trông y gầy yếu quá, không giống như người có phúc khí biết sinh dưỡng[1].

[1] Sinh con và nuôi nấng.

(Editor: ác mồm ác miệng quá chừng 凸 ('ロ ') 凸)

Nhưng mặc kệ người trong thôn nói cái gì, tiểu tử nhà họ Lục vẫn cứ phớt lờ, một lòng một dạ chỉ đặt vào công việc và trên người phu lang như cũ.

Hiện giờ Sầm Ninh khó khăn lắm mới mang thai, lại cách dăm ba hôm đã mua thịt vắt sữa về, mắt cũng chẳng thèm chớp. Phúc khí như này có đôi khi thật khó nói trước.

Bữa trưa ninh nồi canh xương heo củ cải trắng, Ngô thẩm lại róc chút thịt trên xương xuống, xào một đĩa thịt vụn với cần tây.

Xào thịt vụn xong thì Lục Vân Xuyên cũng khiêng cuốc trở về từ ngoài ruộng, trong tay còn cầm bó cải ngọt*.

(*) Gốc là 鸡毛菜: cải lông gà?, mình tra trên baidu thì nó thuộc họ cải, là tên thường gọi của cải thảo và cải xanh, mà search hình thì trông nó giống cải ngọt bên mình hơn.

"Này là gì thế?" Sầm Ninh nhìn lá xanh trong tay Lục Vân Xuyên thì kinh hỉ hỏi ngay.

Thời kỳ mang thai ăn nhiều thịt nên y cứ cảm thấy ngán tới cổ họng, vẫn muốn nếm chút rau xanh, thế nhưng lúc này rau dưa tươi mới lại cố tình không chịu mọc, buổi sáng sau khi Lục Vân Xuyên cuốc đất thì lên núi, tìm khắp núi một lần, mới được mấy bó cải ngọt này.

Lục Vân Xuyên buông bó cải ngọt đưa cho Sầm Ninh xem, cải ngọt lúc này non mềm, trên lá hãy còn dính chút nước mưa và bùn đất, trông xanh tươi ướt át, Sầm Ninh không nhịn được mà nuốt nước miếng.

Lục Vân Xuyên nhìn rồi cười, nói: "Buổi trưa xào một đĩa ăn, nếu ngươi thích thì chiều ta lại đi ngọn núi khác tìm, hôm nay hạ một trận mưa như vậy, qua mấy ngày rau dại trên núi cũng phải mọc hết rồi."

Đưa cải ngọt cho Ngô thẩm, Ngô thẩm biết Sầm Ninh thèm một miếng đồ ăn thanh đạm, cũng không cho thêm cái gì vào, rắc chút muối và tỏi băm rồi xào không một đĩa.

Bưng rau cải ngọt lên bàn, Ngô thẩm tháo cái khăn vải được móc bên hông xuống, nói: "Cải ngọt Xuyên tiểu tử hái non ghê, chắc chắn hợp với khẩu vị của Ninh ca nhi, hai người nhân nóng mà ăn, ta về nhà trước, trễ chút lại qua.

Bận bịu công việc bên này xong, bà còn phải về nhà làm cơm cho người trong gia đình mình, con gái bà còn nhỏ, có thể nấu cháo, nhưng khua xẻng xào rau thì cứ dễ làm cháy khét.

Lục Vân Xuyên đang thổi nguội chén canh xương cho Sầm Ninh, Sầm Ninh ngoảnh đầu nói với Ngô thẩm: "Canh xương nhiều như vậy hai người bọn ta ăn không hết, tiết trời ấm nóng cũng sợ hư, Ngô thẩm người múc một ít về mà ăn nhé."

Ngô thẩm nghe thấy thế thì xoắn vặn tay rồi nói: "Không cần, này, này là để cho ngươi bồi bổ cơ thể................"

"Ta ăn ít, Xuyên Tử lại chỉ thích gặm xương không thích húp canh, không có gì đâu, người tới múc một ít đi." Tướng mạo của Sầm Ninh vốn đã hiền lành, sau khi có thai, giữa lời nói và hành động càng thêm mấy phần ôn hòa điềm đạm.

Ngô thẩm nhìn về phía y, cuối cùng vẫn đau lòng cho trẻ con trong nhà đã lâu chưa được nếm thức ăn mặn, có phần ngại ngùng mà lấy cái chén thô đựng canh, Sầm Ninh lại tự mình động tay đưa cho bà thêm mấy miếng xương heo.

Bưng canh sợ đổ, dưới chân Ngô thẩm di chuyển chậm hơn một chút, lúc đi đến cổng sân, nghe thấy Lục Vân Xuyên ở phía sau đang thấp giọng dỗ dành Sầm Ninh ăn nhiều thịt hơn.

Bà không nhịn được mà quay đầu nhìn thoáng qua.

Sân nhỏ thanh tĩnh, mưa xuân đã ngừng, cơn mưa dai dẳng đang tí ta tí tách rơi trên ngói lợp dưới mái hiên, ngẫu nhiên có mấy giọt vỡ tan vào bông sen và đuôi cá nhỏ được nuôi trong lu nước, làm động lên mấy gợn sóng.

Lục Vân Xuyên và Sầm Ninh đang ngồi ở nhà chính, cơm nước đạm bạc trên bàn hãy còn bốc hơi nóng, Sầm Ninh không thích ăn đồ dầu mỡ, chỉ một mực gắp đĩa rau cải ngọt đó để ăn.

Lục Vân Xuyên liền bưng chén canh chờ ở một bên, đợi sau khi Sầm Ninh nuốt hết rau trong miệng, lấy cái thìa đưa đến gần miệng đút vào một muỗng canh, lại dùng đũa róc thịt vụn và sụn mềm trên xương xuống, gộp lại thành một đống trong chén của Sầm Ninh.

Hán tử trưởng thành với cái bụng rỗng như thế lại đang làm mấy việc tỉ mỉ như này, từ lúc bắt đầu cho tới cuối cùng chưa từng lộ ra mảy may vẻ mất kiên nhẫn nào.

Cho dù là phu thê mới thành hôn cũng không có mấy ai thân mật được giống như vậy, Ngô thẩm âm thầm ca ngợi trong lòng.

Bưng chén canh về nhà, Ngô thẩm nhìn xương sườn trong chén mà cười cười, bản thân bà lớn tuổi rồi, cuộc đời này chịu khổ đã quen, chỉ trông mong con gái nhà mình có thể có mấy phần phúc khí như của Sầm Ninh, tương lai cũng lấy được một tấm chồng tốt, sống qua ngày thoải mái dễ chịu như thế này.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5670 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5217 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4955 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4537 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4460 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4354 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter