Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Sử Thượng Đệ Nhất Yêu

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Sử Thượng Đệ Nhất Yêu
  3. Chương : 110

Chương : 110

Trong khi trường quay là một đống hỗn loạn, tại một khu đồi núi hoang vu cạnh đó lại đang tràn ngập trong một không khí khác hẳn.

Mượn sườn đất che chắn, “dơi quen cũ” cả người đầy vết thương lơ lửng cạnh một gốc cây toàn lá khô vàng, đôi mắt đỏ lòm nhìn chằm chằm về hướng trường quay.

Phía dưới nó, năm sáu người đàn ông mặc đồ đen đang khoanh chân ngồi quanh, nhàn nhã gậm cọng cỏ trên miệng…

- Không sai rồi!
Sau hồi lâu im lặng, con dơi vỗ hai cánh, đổi chiều treo ngược mình lên một cành cây.

- Con mẹ nó! Thằng khốn kia lại dám giết tao hai lần!
Dùng giọng nói âm trầm, nó nghiến răng nghiến lợi nói:
- Giờ thì được rồi, lần nay tao sẽ đòi cả gốc cả lãi về, thuận tiện phá luôn bộ phim thằng đó đang quay!

- Chắc chưa? Cẩn thận lại bị đập thành…
Mấy người đàn ông đang nhắm mắt dưỡng thần chậm rãi mở mắt, đột nhiên không hẹn cùng cười ầm lên.

- Được rồi!
Chẳng qua thấy con dơi kia có dấu hiệu nổi bão, một gã thanh niên có mái tóc bạc rốt cục nhẹ nhàng vỗ tay nói:
- Cho dù chúng ta luôn luôn bất hoà, nhưng nếu lần này là mệnh lệnh của ông chủ, vậy thì tạm theo chỉ huy của mày đi!

- Hả, mày cũng biết đây là mệnh lệnh của ông chủ sao?
Con dơi trừng mắt liếc hắn một cái, cười lạnh nói:
- Đều nghe cho rõ, gã kia tuy rằng cũng là dị năng giả, nhưng thực lực bản thân cũng chẳng ra gì, chỉ là bốn đồ điện bên cạnh hắn rất mạnh, cho nên cần phải chú ý điểm này!

- Đã hiểu, bốn đồ điện kia cứ giao cho bọn tao giải quyết là được!
Không chút để ý, gã tóc bạc phất phất tay nói:
- Sau đó, mày có thể mượn cơ hội đi báo thù, nhưng trọng điểm vẫn là phải bắt được con hồ ly kia Đương nhiên, đầu tiên chúng ta phải xác định đối phương không có phòng bị!

- Chuyện này mày yên tâm, tao cũng không ngu như thằng Thomas!
Con dơi cười lạnh một tiếng, khinh thường nói:
- Thomas ngu xuẩn, ngay từ khi bắt đầu đã không thèm nghe ngóng tình hình.

- Theo mấy ngày nay quan sát, hiện là thời gian gã khốn kia yếu nhất. Không biết hắn ta tìm từ đâu một đám diễn viên ngu ngốc, còn đang bận đến sứt đầu mẻ trán... Vậy các người còn có ý kiến gì không?

- Mày xác định chỉ là diễn viên chứ không phải cứu viện của hắn?
Gã tóc bạc ngẩn ra, nhìn về trường quay ẩn ẩn trong đám bụi, thi thoảng lại truyền tới từng đợt tiếng nổ lớn có chút quái dị.

- Đương nhiên!
Con dơi tự tin chậm rãi gật đầu, rồi không nhịn được cười phá lên:
- Đám diễn viên mới này như là thần kinh vậy… Không, có khi bọn chúng đúng là trốn từ viện tâm thần ra!

- Vậy sao?
Mấy gã áo đen đưa mắt nhìn nhau, rốt cục chậm rãi gật đầu đồng ý kế hoạch này.

- Tốt lắm! Như vậy chúng ta đợi thêm mười lăm phút, sau đó nghe mệnh lệnh của tao nhanh chóng xông vào!
Con dơi hạ giọng nói:
- Không được tham đánh đấm, lao thẳng tới con hồ ly kia, nhớ rõ giữ lại tên khốn đó cho tao!

- Hắt xì!
Hắt hơi một lúc mấy cái liền, Trần Mặc nghi ngờ nhìn nhìn về phía xa, mơ hồ cảm giác có người đang nhìn chằm chằm vào mình.

Nhưng chỉ vài giây sau, hắn đã bị tình cảnh tại trường quay làm quên việc đang nghĩ. Chỉ an tĩnh chưa được hai tiếng, giờ lại đến Lý Trì cùng Hồng Liên ầm ĩ. Đây đã là lần thứ sáu náo loạn trong sáng nay!

Căn nguyên sự tình rất đơn giản. Dựa theo tình tiết mà Nặc Nặc viết trong kịch bản, câu chuyện là thế này:

Đầu tiên, Lý Trì bảo hộ Hồng Liên thoát khỏi bị truy sát, song trên đường Lý Trì lại bị kẻ địch đánh trúng, cả người bốc cháy trong lửa… Mà lúc này, Hồng Liên bản thân có một nửa là ma bị tấm chân tình của hắn làm cảm động, dứt khoát nhào lên ôm lấy hắn, hôn một nụ hôn nồng nhiệt kinh thiên địa quỷ thần khiếp.

Tiếp đó đương nhiên là tiếng âm nhạc lồng vào để kích thích người ra rơi lệ, cũng tính như phần diễn của hai người bọn họ kết thúc.

Nhưng mà vấn đề là bạn Hồng Liên của chúng ta luôn tự xưng là đệ nhất mỹ nhân giới tu hành tại Nam thành, hiển nhiên không thể nào chấp nhận việc hiến nụ hôn đầu tiên cho một trung niên sắp thành lão như Lý Trì.

Cho nên sau khi nghe được Nặc Nặc giảng giải, nàng lập tức bạo phát nói:
- Khoan! Vì sao lại có cảnh hôn này, hơn nữa còn cùng lão già kia… Quên đi, ta thà là đi hôn một con lợn còn hơn!

- Uầy? Có người muốn hôn ca sao?
Còn đang suy nghĩ biên soạn ca khúc chủ đề cho phim, Trư Đầu Tam vừa nghe được câu này thì lập tức vui mừng quá đỗi nhảy dựng lên:
- Cũng hơi thiệt thòi, nhưng mà nếu như mỹ nữ như vậy khóc lóc cầu xin được hôn ca thì ca cũng đành cố thôi… Ặc, là em đùa thôi ạ!

Đôi mắt Hồng Liên lúc này cơ hồ có thể cách không mà nướng thịt, Trư Đầu Tam nhịn không được rùng mình một cái, rồi cúp đuôi ngoan ngoãn như con cún con.

Mà Lý Trì nhìn cảnh này cũng chỉ đành nhượng bộ thu lu một xó, nhưng vẫn ấm ức than khẽ:
- Chuyện này không liên quan tới ta, ta cũng không muốn, nhưng đây là đạo diễn an bài mà!

Lời nói đường hoàng là thế, nhưng khi nói xong, Lý Trì lại rất kín đáo liếc mắt nhìn Nặc Nặc một cái.

Trần Mặc như có suy nghĩ gì châm lên một điếu thuốc, đột nhiên liền tỉnh ngộ. Không hề nghi ngờ, nhất định là Nặc Nặc thu được chỗ tốt ở Lý Trì, cho nên an bài riêng cho hắn một cơ hội ‘ăn đậu hũ’…

Quá vô sỉ! Sớm biết rằng như vậy ca đã xung phong nhận vai của Lý Trì!

- Lão đại, em sẽ chia cho anh mà!
Thật cẩn thận cười cười vài tiếng, Nặc Nặc lại lập tức nhảy lên, bày ra vẻ mặt nghiêm trọng xen lẫn kính nể nhìn Hồng Liên mà nói:
- Nghe này, chuyện này không hề là chuyện đùa! Cô có biết ý nghĩa của cảnh hôn này là sao không?

Hồng Liên thực mê mang lắc đầu, nàng chỉ biết mình sẽ bị một ông chú già ăn đậu hũ, hơn nữa còn là ăn sạch.

Nặc Nặc thực nghiêm túc nhìn nàng, lấy tư thế một đạo diễn đẳng cấp thế giới mà giảng giải:
- Cảnh hôn này, chính là tinh hoa của toàn bộ phim, là nhân tố thành công khi công chiếu! Cô có biết nó sẽ mang lại cho cô điều gì không? Nó sẽ mang cho cô tiếng tăm cùng fan hâm mộ, sẽ biến cô trở thành siêu cấp thần tượng chỉ sau một đêm công chiếu!

- Thật sự?
Hồng Liên hiển nhiên đã bị lung lạc, thế nhưng cứ nghĩ việc phải thân mật với chú già đáng khinh kia, nàng lại nhăn nhó suy tư.

- Sao có thể ngại ngùng cơ chứ? Đây là một hình thức biểu diễn nghệ thuật, sao lại đem nó nhập làm một với cái trò sỗ sàng kia?
Nặc Nặc càng nói càng hùng hồn:
- Vì nghệ thuật hiến thân, đây là tinh thần vĩ đại đến nhường nào, huống chi cô chỉ là hiến hôn mà thôi!

- Vậy… vậy sao?
Có rất ít người không đầu hàng trước miệng lưỡi của Nặc Nặc, Hồng Liên hiển nhiên cũng không ngoại lệ.

Cho nên chỉ ương ngạnh bất khuất nổi vài giây, nàng liền chịu phận bất hạnh mà thở dài, diễn cảm đau khổ giống như phải bán mình lấy tiền chôn cất cha vừa mất:
- Được rồi! Nhưng mà chỉ là làm bộ thôi đó… Lý Trì, nếu ông dám cố ý chiếm tiện nghi của ta, thì cứ ở nhà chờ ta đến biểu diễn võ thuật đi!

- Ta bị oan, bị oan màaaa!
Mặt đầy ủy khuất, thế nhưng trong lòng Lý Trì sớm đã nhạc nổi hoa bay.

- Tốt lắm, nếu không còn chuyện gì nữa thì khởi quay thôi!
Trần Mặc rốt cục cũng nhìn không được nữa, ngay lập tức ho nhẹ nói:
- Lão Lý, ông có cần mặc trang phục phòng hộ không, lửa này có thể sẽ lớn đó!

- Không cần, hoàn toàn không cần mặc phòng hộ!
Trước mặt người đẹp, Lý Trì đương nhiên muốn biểu hiện khí khái anh hùng, lập tức vỗ ngực nói:
- Muốn đốt thế nào cũng xong, tôi chỉ cần đọc tị hỏa chú là có thể kiên trì mười lăm phút!

- Tốt lắm!
Có người tự nguyện bị quay, Trần Mặc đương nhiên không có bất cứ ý kiến gì.

Một lát sau, theo vài bị tu chân phun ra lửa, Lý Trì nhất thời cả người bao phủ trong lửa nóng.

Chẳng qua ỷ vào tị hỏa chú, Lý Trì vẫn tự đắc vỗ vỗ tay, đầy mặt tươi cười nói:
- Ngon rồi, giờ là cảnh hôn nhỉ!

- Nóng vội quá nhờơơơ…
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, nhịn không được chỉnh tề giơ ngón giữa.

Hồng Liên một bụng ấm ức, dáng vẻ đau thương bước tới, nhìn rất có khí khái anh hùng thà chết không từ. 

Trần Mặc vỗ nhẹ tay ra hiệu, phân phó nói:
- Tất cả chuẩn bị! Máy quay chuẩn bị, ánh sáng chuẩn bị, sương khói chuẩn… Ủa?

Đột nhiên vang lên tiếng gầm rú rất nhỏ, mặc dù là từ khoảng cách còn rất xa, nhưng vẫn khiến mọi người chú ý.

Trần Mặc như có suy nghĩ gì nhíu mày, nhịn không được muốn đi xem:
- Mọi người đợi chút, tôi đi xem là cái gì… À, lão Lý cứ giữ lửa đi nhé, dập rồi lại đốt mất công lắm!

- Không thành vấn đề!
Ỷ có tị hỏa chú (pháp thuật phòng ngự lửa) phòng thân, Lý Trì dứt khoát khoanh chân ngồi xuống, Báo Đầu thậm chí còn nhặt đâu được mấy củ khoai, xuyên qua cành cây rồi hơ lên để nướng.

Mà Trần Mặc bên này, theo hắn càng ngày càng đi ra xa thì tiếng động kia càng truyền tới lớn hơn.

Nặc Nặc một đường nhảy vọt lên đi theo cạnh hắn, nhịn không được than thở nói: 
- Lão đại, có khi nào bởi vì chúng ta động tĩnh quá lớn, đưa tới… Đệch!

Lời còn chưa dứt, trong tầm mắt kinh ngạc của bọn hắn, Xa Xa đã chật vật không chịu nổi gào thét chạy tới.

Nhưng đó cũng không phải mấu chốt, mấu chốt là phía sau nó có một đám dơi đang đuổi theo, cùng với năm sáu gã dị năng giả vừa nhìn đã biết không kém.

Sững sờ mấy giây, Trần Mặc nhịn không được cảm khái nói:
- Không phải chứ! Tao vẫn là lần đầu tiên chứng kiến Xa Xa thê thảm như vậy, tức là…

- Chạy!
Vài giây sau, chứng kiến đầu ngón tay của gã tóc bạc nhấp nháy ánh lửa, Trần Mặc lập tức làm ra lựa chọn chính xác. 

Không chút do dự ngồi lên Xa Xa, trước khi ngọn lửa kia đánh trúng, đám Trần Mặc đã chạy tít về phía trường quay.

Con dơi lơ lửng trên không cười lạnh một tiếng, âm thanh bén nhọn vang vọng toàn bộ bầu trời:
- Nhân loại! Nhân loại ngu xuẩn, lúc này để tao xem ai có thể cứu nổi mày!

- Con bà nó! Mày thật sự là dơi sao?
Quay đầu lại nhìn thấy con dơi đang lao từ trên không tới, Trần Mặc bất đắc dĩ thở dài, thầm nghĩ con này sao mà đập mãi vẫn chưa chết, hẳn phải là gián mới đúng.

Khi nói chuyện, khoảng cách của song phương dần dần kéo xa, dù sao tốc độ của Xa Xa vẫn là vô địch nơi này.

Chẳng qua là ngay sau đó, mắt thấy Xa Xa chỉ còn một chút nữa là biến mất tăm thì đột nhiên nó lại cấp tốc phanh lại, mang theo tiếng ma sát chói tai mà chuyển hướng.

Cơ hồ đồng thời, Oa Oa, Bản Bản đều đã đúng lúc đuổi tới, bốn đồ điện đồng thời bày ra tạo hình, chỉ kém hô to một tiếng "hợp thể, Hesman xuất hiện".

Chứng kiến tình cảnh quần ẩu đã thành quen thuộc này, con dơi ngẩn ra, không tự chủ được giảm bớt tốc độ.

Nhưng chỉ gần vài giây sau, khi nó nhìn thấy năm gã dị năng giả cũng đuổi tới thì nhất thời nở nụ cười lạnh lẽo.

- Khốn khiếp, chết hết đi!
Hung tợn nghiến răng, con dơi chạm vào vết bầm tím trên mặc như ‘tưởng nhớ’, rồi giận dữ quát:
- Để xem lần này chúng mày làm thế nào đánh hội đồng tao?

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5736 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5267 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4996 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4577 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4497 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4438 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter