Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ta Không Khóc

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ta Không Khóc
  3. Chương : 60

Chương : 60

“Khụ khụ, con người rồi sẽ thay đổi, không phải sao?”

Cười trả lời, ngực rất đau, đau đến chết lặng rồi!

“Một năm kia ngươi rốt cục đã phải từ bỏ cái gì?”

“Chỉ là yêu hận mà thôi!”

Nhìn nhau cười, thay đổi, ai cũng đã thay đổi, không phải sao? Từng hận nhưng giờ đã yêu, từng cố chấp nhưng nay đã từ bỏ, từng là bạn tốt nay đã trở thành người lạ.

Đi xuống bậc thang, bước đến bên cạnh, không dừng lại, không buông tha, “Nếu không còn thảo luận gì nữa, vậy ta đi đây!”

“Nói cho ta biết, vì sao trong mắt ngươi lại có sự tuyệt quyết như vậy?”

Dừng chân, trên mặt vẫn là nét tươi cười như cũ, “Bởi vì có người bảo ta phải lựa chọn, mà ta, đã có đáp án rất hợp lý rồi!”

Dừng lại một lát, ai cũng không nói một lời, “Ta muốn mười hai tòa thành trì!”

Quay đầu lại, Hổ Khâu Diêu đang mỉm cười, kỳ thật y cũng không có ý định chuẩn bị công thành lần nữa, nếu không sẽ không dừng lại ở tòa thành trì này. Hổ Khâu thích đánh giặc, nhưng y biết một vừa hai phải, biết dừng một bước tiến hai bước vì mục đích mở rộng lãnh thổ!

“Ta không có quyền ở đây mà đáp ứng ngươi!”

“Ta biết, ta sẽ ở đầy chờ câu trả lời của ngươi!”

Bước ra khỏi đại môn, ánh mặt trời bên ngoài vẫn tươi sáng như vậy, thế nhưng thái dương ngày đông sao có thể có độ ấm!

Triêu Dương năm thứ bốn mốt, Lâm Quỳnh vương triều cùng Mục Bối tộc ký kết hiệp ước nhường lãnh thổ, đến lúc này, bản đồ của Lâm Quỳnh vương triều đã thu lại đến mức nhỏ nhất từ trước tới nay!

Gió đầu xuân vẫn lạnh cắt da cắt thịt, thế nhưng dân chúng tựa như không bị đợt gió lạnh buốt kia ảnh hưởng, ai ai cũng cười. Bất luận ai làm hoàng đế, dân chúng cũng không quan tâm, chỉ cần cuộc sống vẫn như trước, không có phân tranh, vậy là đủ!

Đội ngũ sắp xuất phát, lại tìm không thấy thân ảnh vĩnh viễn mỉm cười kia!

“Rất nhiều người đang tìm ngươi……!”

Dòng sông nhỏ yên tĩnh, ánh dương quang đầu mùa xuân chiếu xuống lấp lánh, trên mặt nước có thể thấy rõ bóng dáng của người thanh niên nọ, không lâu trước kia, hắn vẫn chỉ là một thiếu niên mà thôi.

Mái tóc đen mượt tung bay, làn da tuyết trắng, khuôn mặt xinh đẹp, hết thảy tựa hồ đều rất hoàn hảo, tuy rằng phải nhường lãnh thổ, nhưng đã không xảy ra chiến sự!

“Ta không muốn trở về, nơi đó không phải nhà của ta!”

Nơi đó không phải, vậy đâu mới là nhà của mình?

Khẽ khàng mở miệng, thanh âm rất thấp, Hổ Khâu ở phía sau tựa như cảm nhận được chút trẻ con trong giọng nói của Tiểu Thiên, mỉm cười, vuốt đầu hắn, dù sao hắn cũng chỉ mới hai mươi mốt tuổi mà thôi.

“Vậy theo ta trở về đi……!”

“Nơi đó là nhà của ta ư?”

Có lẽ chỉ tại thời khắc này, người trước mắt này, mới có thể bày ra một khuôn mặt như vậy, một khuôn mặt không còn nét ổn trọng nữa.

Khẽ vẩy nước sông, lạnh như băng, lại trong suốt đến như vậy!

“Đó sẽ là nhà của ngươi! Ta cam đoan, nơi đó rất thích hợp với ngươi!”

Lần đó Tiểu Thiên đã nói, hắn không phải con mồi, có lẽ hắn thật sự không phải là một con mồi thích hợp. Y đã từng có một con mồi không bi ai, đã từng có một con mồi đặc biệt kiên cường.

“Ta sẽ đưa ngươi đi!”

“Nhưng ngươi không thể cho ta điều đó. Điều ấy của ngươi đã trao hết cả cho người kia rồi, không phải sao?”

Trầm mặc, nhưng vẫn mỉm cười như trước, Hổ Khâu Diêu vẫn cười,

“Ta biết, thế nhưng, ta mang ngươi về là vì, ta không muốn nhìn thấy nụ cười xấu xí này của ngươi!”

Nước sông trong suốt ~ hơi thở tràn ngập không khí mùa xuân ~

“Thế nào, ngươi vẫn còn thời gian để……”

“Không, ta sẽ không đi!”

Xoay người, nụ cười xán lạn, là vì ánh mặt trời chiếu xuống hay chính nụ cười của hắn khiến hắn như được một vầng sáng bao phủ? Nụ cười lúc này của hắn, là nụ cười xinh đẹp nhất mà y từng thấy!

“Ngươi không phải nói không muốn trở về sao?”

“Đúng vậy, không trở về, nhưng mà, ta đã có nơi để đến rồi!”

“Ở đâu?”

Cười, vẫn như trước cười, xán lạn, xinh đẹp, tựa hồ nét bi ai và thê lương trước kia đã không còn nữa, giờ khắc này, đó chỉ đơn giản là một nụ cười mà thôi!

“Có người cho ta hai lựa chọn……”

Gió nhẹ thổi qua, mặt sông nhô lên tầng tầng gợn sóng ~

“Ta đã có…… đáp án của mình rồi…… Đáp án……!”

Làn gió thổi tan đi câu nói kia, là trời cao không muốn để người khác nghe thấy đáp án ấy của hắn, hay là Tiểu Thiên căn bản không hề nói ra.

Phía sau là thảm chồi xanh chưa kịp trưởng thành, là bầu trời xanh trong, là từng đám mây bông trắng nhẹ phiêu du trong không trung ~

Từng sợi máu đỏ thẫm trong người không biết vì sao chợt đứt đoạn, mái tóc đen mượt, hai mắt sáng ngời dần mờ đi, da thịt trắng noãn được bao bọc trong chiến bào xanh đen dường như càng trở nên xinh đẹp hơn, trong sáng hơn ~

Hết thảy đều nói lên hắn xinh đẹp đến mức nào, đẹp đến mức siêu thoát như thế. Thẳng đến hai mươi năm sau, Hổ Khâu Diêu vẫn luôn kể với bằng hữu của y sự xinh đẹp của hắn lúc này, phong thái của hắn lúc này, hết thảy của hắn lúc này……

Cả nụ cười của hắn lúc này nữa, nụ cười kiên cường quyết tuyệt như thế, nụ cười tràn ngập tình yêu hòa cùng tuyệt vọng cùng cực như thế……

Ánh mặt trời in dấu trên nền trời xanh, người nọ trong gió nở nụ cười.

Vốn muốn gặp lại, nhưng hết thảy đã không thể trở về!

Triêu Dương năm thứ bốn mươi mốt, thập thất hoàng tử Văn Dận Từ vì mệt nhọc quá độ, chết trên đường về, hưởng thọ, hai mươi tuổi, truy hào*, Vĩnh Thiên!

*truy hào: truy tặng, nhưng ta thấy để truy hào có chút cổ trang hơn nên vẫn giữ nguyên

Triêu Dương năm thứ bốn mươi mốt, một thế hệ minh quân Chập đế Vũ Văn Chập Tích băng hà, hưởng thọ năm mươi mốt tuổi.

Triêu Dương năm thứ bốn mươi mốt, năm Vĩnh Liêm thứ nhất, thập nhị hoàng tử Vũ Văn Hoàng lên ngôi, khai sáng một ngàn năm đế nghiệp.

Vĩnh Liêm năm thứ mười bảy, Phụng Thiên Vương gia nguyên là thất hoàng tử Vũ Văn Khiếu mất, hưởng thọ bốn mươi ba tuổi. Vị Vương gia cả đời không thú thê này trở thành một trong những nhân vật truyền kỳ được người đời về sau say sưa tưởng nhớ.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5710 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5242 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4982 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4560 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4482 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4404 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter