Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ta Không Thể Lại Thương Tiếc Một Tên Yêu Quỷ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ta Không Thể Lại Thương Tiếc Một Tên Yêu Quỷ
  3. Chương 14: Quyết tuyệt

Chương 14: Quyết tuyệt

Cương quyết lấy trái tim mình ra...

Bản mệnh linh tủy vỡ vụn, đồng nghĩa với Tiên thể tự hủy, trong nháy mắt, tu vi bản thân được đẩy tới cực hạn, đả thương người khác, cũng như có thể tùy ý đi đến bất cứ nơi nào ở Bát Hoang.

Tình huống ban đầu của Mật Sở không giống vậy, Mật Sở vốn định thông qua Vãng Sinh kính đi đến nơi khác, không hề có ý định trả giá đại giới bằng cách phá vỡ bản mệnh linh tủy, kết quả khi trốn đi, bị Phong Phục Mệnh phát hiện, rút bản mệnh ngọc trúc của nàng ta, nàng ta không thể không cắn răng phá hủy ngọc trúc, nhân lúc Phong Phục Mệnh đang khốn đốn, lập tức thoát thân.

Tuy vậy, Mật Sở không bằng lòng phá hủy hoàn toàn linh tủy, chỉ dám dùng pháp lực tạm thời tạo ra vết rách, chờ đợi ngày nào đó ngọc trúc được tu bổ, trở về cơ thể.

Nếu như Lưu Song muốn trốn thoát, không thể chỉ trả giá đại giới bằng mấy cái vết rách. Tu vi của nàng thua xa Mật Sở mấy ngàn tuổi, nàng chỉ có thể bóp nát hoàn toàn trái tim mình để thoát vây.

Lưu Song cũng không biết, nếu nàng thật sự mất đi trái tim, bản thân sẽ trở thành bộ dạng gì.

Sẽ chết? Vẫn sẽ là hồn phi phách tán, nàng hiểu rõ, chính mình không có vận khí tốt như Mật Sở Thiên phi, nếu thật sự trả giá đại giới bằng bản mệnh vỡ vụn để rời đi, Yến Triều Sinh sẽ không cứu nàng, cũng sẽ không đối đãi giống như với Mật Sở, dùng hết thảy thiên tài địa bảo để dưỡng hồn cho nàng.

Thậm chí Minh Tỉ châu Thiếu U để lại cho Lưu Song cũng đã rơi vào tay Mật Sở.

Không có trái tim này, thế gian sẽ không còn Lưu Song nữa, Lưu Song ánh mắt ảm đạm.

Nhóm Tiên tì không nhận ra Lưu Song đang thất thần, sau khi rửa mặt chải tóc cho nàng, lấy tới một bộ y phục màu trắng hoa lệ.

"Đây là cái gì?"

Nhóm Tiên tì đến đây đều biết hậu quả trước mắt, không dám nhúng tay vào chuyện của Thiên quân, bởi vậy không dám nhiều lời. Chỉ có thể nói: "Đây là hôn phục của Tiên tử."

Ngón tay Lưu Song lướt qua những đường chỉ trên hôn phục màu trắng, nàng thấp giọng nói: "Ta không thích màu này, có thể đổi cho ta một bộ màu đỏ không?"

Mấy Tiên tì hai mắt nhìn nhau, nàng phối hợp ngoan ngoãn như vậy, không hề giống một tù nhân sẽ la hét giận dữ thất thố, chỉ ôn tồn thương lượng, khiến người ta không muốn làm nàng thất vọng. Cuối cùng có người nói: "Nô tỳ sẽ đi xin chỉ thị."

Không bao lâu Tiên tì trở về nói: "Tiên tử thật có phúc, Thiên quân chấp thuận."

Lưu Song chỉ cười cười, nàng chẳng có phúc khí gì cả. Nhóm Tiên tì vẫn mang thái độ cung kính, khiến Lưu Song lờ mờ đoán được, Phong Phục Mệnh chỉ đang hù dọa nàng, và khả năng cao là Phong Phục Mệnh muốn cưới nàng, chỉ để chọc tức Yến Triều Sinh.

Nếu là trước đây nàng sẽ sợ hãi mà tức giận, nhưng hiện tại nàng biết mình nên làm gì, ngược lại không sợ gì nữa.

Lần thứ hai mặc hôn phục, đối với Lưu Song mà nói, chẳng khác nào ăn mặc xinh đẹp để chịu đết.

Nàng sẽ không trở về bên cạnh Yến Triều Sinh nữa, nhưng cũng sẽ không để bất kỳ kẻ nào, kể cả Phong Phục Mệnh, sử dụng mình như một món đồ chơi. Bọn họ đều giống nhau, những vị cao nhân cao cao tại thượng này sẽ không cứu Thương Lam, sẽ không thật sự yêu nàng. Phong Phục Mệnh cũng đang xem nàng trở thành thế thân của ai đó, là Mật Sở sao?

Lưu Song không muốn để bọn họ động thủ, tự mình mặc xiêm y, nàng đứng trước gương đánh giá, mỉm cười nhẹ, phảng phất thấy chính mình trăm năm trước thật sự rỡ.

Thật là đẹp mắt, nàng nghĩ thầm.

Nhóm Tiên tì định động thủ thay nàng, bị nàng nhẹ nhàng gạt đi: "Không cần, ta tự mình làm được."

Nhóm Tiên tì cúi đầu chờ, vẫn không ai dám cởi bỏ Khổn Tiên thừng trên người Lưu Song, thấy động tác của nàng bị hạn chế, liền giúp nàng nới lỏng. Lưu Song nói: "Đa tạ."

Lưu Song thoa phấn mặt, môi chỉ tô nhè nhẹ. Nàng sinh ra vốn vô cùng xinh đẹp, chỉ là trong khoảng thời gian này đủ loại chuyện xảy ra, khiến nàng càng thêm nhợt nhạt, hiện giờ có chút màu sắc này, nhìn qua cảm thấy vui vẻ hơn.

Lưu Song theo trí nhớ, ba phần vụng về bắt chước búi tóc theo những gì nàng biết trăm năm trước. Nàng nhớ rõ trăm năm trước đó, lần đầu tiên nàng mặc y phục màu đỏ, Thiếu U đã chải tóc cho nàng.

Đáng lẽ nên nói vô số lời chúc phúc cát lợi, tới bên miệng, Thiếu U nhìn tiểu Tiên thảo vui mừng trong gương, thanh âm cay chát: "Lần này đến Yêu giới, mong hắn yêu nàng trân trọng nàng."

"Đa tạ Thiếu U."

Lưu Song sinh ra không cha không mẹ, chỉ có một đám sinh linh tiểu Tiên ở Thương Lam làm bạn. Lưu Song đơn thuần không hiểu thế sự, giống như những sinh linh ở Thương Lam.

Khi nàng ngồi trên kim sí điểu vân liễn rời đi, quay đầu lại nhìn gia đình Thương Lam Tiên cảnh và Thiếu U, không biết vì sao, đột nhiên cảm thấy vô số lo lắng cho tương lai.

Thiếu U đứng bên Tiên trì mờ mịt, mặt mày như họa, mỉm cười chăm chú nhìn nàng. Dường như đang dùng ánh mắt an ủi nàng, đừng sợ.

Không nói nên lời, nàng thật sự không sợ nữa. Nàng cười vẫy tay về phía y, tạm biệt Thiếu U.

Lúc ấy Lưu Song không hiểu, Thiên giới hôn phục là màu trắng, Yêu giới hôn phục là màu tím, chỉ có hôn phục ở nhân giới, mới là màu đỏ vui mừng.

Trước đại hôn, nàng theo lời mẫu thân nói, nghiêm túc Yến Triều Sinh đưa mười dặm hồng trang làm sính lễ, lúc ấy Yến Triều Sinh chỉ cười cười, nói: "Chà, nàng còn muốn gì nữa?"

Lưu Song búng ngón tay, nghiêm túc nhớ lại: "Muốn hợp bát tự, muốn táo đỏ, đậu phộng, long nhãn, hạt sen, còn muốn hôn phục màu đỏ thẫm."

Yến Triều Sinh nhướn mày: "Bổn quân đã nhớ rõ."

Sau đó hắn tóm bừa một Tiên quân bói toán tới để hợp bát tự cho bọn họ.

Tiên quân run chân, nhìn Yêu quân Bệ hạ một cái, Yến Triều Sinh cười như không cười, Tiên quân bói toán lập tức ca ngợi bát tự của Yêu quân và Lưu Song hoàn toàn xứng đôi, Lưu Song mừng đến mặt mày hớn hở, liên tục nói: "Đa tạ Tiên quân bá bá."

Yến Triều Sinh cho các tướng quân đưa sính lễ tới, lấp đầy một phần ba Thương Lam Tiên cảnh nhỏ bé, trải dài mười dặm.

Trăm năm trước, ngày ấy Lưu Song xuất giá, nhóm Tiên linh mừng rỡ, lúc đó Thiếu U cũng ở đó, Lưu Song có người thân, có bằng hữu, có người mình yêu.

Yến Triều Sinh đứng trên lưng Xích Diều, chào đón nàng trong bộ hồng y, mắt mang ý cười. Đêm tân hôn, hắn bóc một hạt sen, hỏi nàng: "Nàng biết hai món đồ này có ý nghĩa gì không?"

Lưu Song lắc đầu.

Dù sao mẫu thân đã nói rằng nó cần thiết, vậy thì nó là thứ tốt không thể thiếu.

Yến Triều Sinh liếc nhìn nàng một cái, hừ cười nói: "Không biết xấu hổ."

Rất lâu về sau, Lưu Song hồi tưởng lại, mơ hồ nhớ đến cảm giác ngay khi đó.

Nàng ôm hạnh phúc vô tận cùng mong đợi gả cho Yến Triều Sinh, cũng cho rằng Yến Triều Sinh thật sự vô cùng yêu nàng, nguyện ý sẵn sáng cùng nàng theo tập tục phàm trần, cởi bỏ huyền y, thay bằng một thân hồng y.

Trăm năm qua đi, nàng rốt cuộc cũng nhận ra.

Thì ra không phải bởi vì trân trọng nàng, Yến Triều Sinh mới cùng nàng mặc hỉ phục đỏ thẫm thành hôn. Mà là vì ở trong lòng Yến Triều Sinh, đại hôn kia giống như một trò đùa, hôn phục màu tím của hắn, vì một người mà giữ lại.

Lưu Song cười cười, như vậy cũng tốt, như vậy là tốt nhất. Ít nhất mơ màng hồ đồ cả trăm năm, nàng đã có thể tỉnh lại.

Nhóm Tiên tì hầu hạ Lưu Song chưa bao giờ nhận một công việc nhẹ nhàng như vậy, các nàng không làm gì cả, chỉ đứng ở một bên ngơ ngác nhìn, vị Tiên tử này rất giống Mật Sở Thiên phi, tự mình mặc y phục, đi theo các nàng bước lên cửu Thần điểu vân liễn.

Trong màn lụa, một màu đỏ vô cùng rực rỡ. Đôi tay Lưu Song đan trên đầu gối, cả người thập phần an tĩnh bình thản.

Nhóm Tiên tì ánh mắt không tự chủ được mà dõi theo nàng, nói đến thật kỳ quái, vị Tiên tử này rõ ràng rất giống Mật Sở Thiên phi, thế nhưng chẳng ai có thể nhầm lẫn giữa hai người.

Ngoài việc giống nhau, những mặt khác thật sự quá khác biệt.

Mật Sở Thiên phi hận không thể thời thời khắc khắc chứng minh cảm giác tồn tại của mình, khiến tất cả Tiên tử ở Tiên giới khuất phục, còn vị Tiên tử này lại an tĩnh giống như một bức họa, cười rộ lên lại cực kỳ thuần tịnh và quyến rũ.

Không có cảm giác bị áp bức, lại khiến người ta nhịn không được mà nhìn nàng.

Cùng một khuôn mặt, nhưng hóa ra lại có thể như thế này.

Khoảnh khắc Thần điểu bay lên, cánh chim sắc vàng cực kỳ đẹp đẽ, chúng đưa Lưu Song xuyên qua Thiên giới rộng lớn và mỹ lệ.

Lưu Song không biết Túc Luân đại nhân trở về đã bao lâu, giờ khắc này Yến Triều Sinh đã nhận được bản mệnh ngọc trúc của Mật Sở hay chưa.

Lông mi Lưu Song rũ xuống, Thiên giới thật sự mỹ lệ, khó trách Yến Triều Sinh đã phải chinh chiến khắp nơi, mỗi năm vì con dân sống chỗ âm u cẩu thả tìm kiếm lãnh địa mới.

Làm đế quân, Yến Triều Sinh sớm muộn gì sẽ có một ngày, chú định trở thành một truyền kỳ vĩ đại nhất ở Bát Hoang.

Lưu Song đặt tay lên trái tim, nhịp tim dưới lòng bàn tay nàng rất đều đặn và mạnh mẽ.

Bản mệnh của nàng dường như cảm nhận được gì đó, đau thương vô cùng, cầu xin nàng đừng làm như vậy. Nàng muốn nói đừng sợ, không biết là đang an ủi viên ngọc thạch màu tím này, hay là đang an ủi chính mình đang cuộn tròn trong lòng.

Tay nàng ngưng ra ánh sáng xanh lục, cương quyết lấy trái tim mình ra.

Khoảnh khắc đó, tất cả Thần điểu đều hí vang, nhưng chúng không ngừng bay về phía trước. Tiên tì tướng lĩnh cảm giác không ổn, nhưng không thể nhìn trộm xem dưới màn lụa vân liễn đang xảy ra chuyện gì.

Chỉ thấy Lưu Song hồng y tóc đen, còn có ánh sáng màu tím nhợt nhạt vô tình lộ ra.

Màu sắc tím nhạt phản chiếu trong mắt Lưu Song, Lưu Song sắc mặt trắng bệch, buông tay ra, trông thấy một viên đá mỹ lệ.

Nó thuần khiến ấm áp, có thể sánh bằng tất cả vẻ đẹp trên thế gian, còn có cả một tia sáng sáng ngời lưu chuyển trong đó. Được yêu bằng một trái tim như vậy, vốn dĩ ai cũng không thể cự tuyệt.

Lưu Song khép tay lại.

Ánh sáng tím nhạt rải rác khắp bầu trời, hiện tại ngân hà chảy xuống đất, không phải là màu trắng.

Trong điện Phong Phục Mệnh mở choàng mắt, bay vút ra, giây lát đã tới chỗ vân liễn, chỉ thấy tướng sĩ tì nữ chung quanh toàn bộ hôn mê, bốn phía vô số ánh sáng màu tím như lông vũ, rải rác khắp nơi.

Ngay sau đó vô số Tiên quân chạy tới, toàn bộ đều kinh ngạc cảm thán trước cảnh tượng mỹ lệ như vậy.

Phong Phục Mệnh xốc màn lụa trên vân liễn lên, bên trong không có một bóng người, chỉ còn lại một chút tàn hương.

Ánh sáng màu tím rơi vào trong tay Phong Phục Mệnh, hắn ngẩn ra hồi lâu, lần đầu tiên trong đời không biết nên làm ra vẻ mặt gì.

Cách đó mấy ngàn dặm, Túc Luân vừa mới đem được bản mệnh ngọc trúc đưa cho Yến Triều Sinh, thấy Yêu quân một thân huyền y, đột nhiên thay đổi sắc mặt.

Túc Luân theo Yến Triều Sinh mấy trăm năm, chưa từng thấy sắc mặt Yến Triều Sinh như vậy, hắn dường như mờ mịt trong nháy mắt, sau đó thì trống rỗng.

Trong khoảnh khắc, Yến Triều Sinh hóa thành một luồng sáng đen, biến mất trước mặt hắn ta.

-------------HẾT CHƯƠNG 14-------------

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5680 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5222 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4961 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4541 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4468 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4366 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter