Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ta Muốn Làm Thiên Đao

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ta Muốn Làm Thiên Đao
  3. Chương : 451

Chương : 451

Vong Ưu Đảo,

Theo Hàn Phi ra lệnh một tiếng, đã sớm chờ đợi khó nhịn Tống Khuyết cùng Thường Lang hầu như đồng thời bùng nổ ra lớn nhất tốc độ. Như hai con động dục bò đực hung mãnh lao về phía nhau.

Trên tay Tống gia Ô Long Đao hoá thành một đạo hắc mang nhanh đến kỳ cùng. Liên tiếp bá bá bá 3 tiếng chém ra 3 đao.

Đây đã là hắn tối cường 3 đao.

Tu luyện Thất Sát Ma Đao đến giờ Tống lão ma cũng mới chỉ tìm hiểu được Huyết Sát, Hồn Sát, Vong Sát mấy chiêu thế thôi, sử dụng hết những này chiêu số còn không thể thu phục được Thường Lang vậy thì nghĩa là cũng khó mà đánh bại được hắn. Có muốn đánh thắng cũng là một trận chiến dai dẳng, dựa vào hơn người thể lực từ từ mài chết đối phương.

Nhưng như thế lại không phù hợp với Tống Thiên Đao cao thủ hình tượng.

Chính vì vậy, thông qua khí thế ước lượng kẻ này thực lực cùng lão Đỗ tương đương sau, Tống Khuyết liền đưa ra như thế một cái ước hẹn.

Này 3 đao tuy nhiên không thể dùng ra ma đao ý cảnh, nhưng chỉ bằng nó quỷ dị đao tốc cũng đã đủ phát huy ra 7 đến 8 thành uy lực.

Thế là đủ rồi!

Dù sao có không đánh bại được Thường Lang hắn cũng không mất gì, thằng kia tu luyện hơn Tống gia cả chục năm đây, tu vi lại cao hơn hắn. Nếu không phải Tống đại quan nhân thân phận khá cao, lão Thường cũng không dám muối mặt mở lời thách đấu đâu.

Nói chung bản thân mình liền tiên thiên đứng ở thế bất bại. Tống tiện nhân tính toán kỹ rồi, bây giờ liền yên tâm thoải mái mà xuất chiến.

Bên kia Thường Lang cũng bị đối thủ chọc giận quá chừng.

Văn vô đệ nhất võ vô đệ nhị, Tống tặc võ công thế nào cũng chỉ là đồn thổi thế thôi. Dù đối phương thật có thắng qua Đỗ Như Hối hắn cũng tự tin mình sẽ không thua quá đối phương.

Thế mà thằng chó này định dùng 3 chiêu để đem mình đánh bại, Thường ca bảo sao mà không nộ.

Hắn tất nhiên cũng sẽ không dùng mánh lới trò gian né tránh để trốn qua Tống Khuyết thế công, như thế có thắng cũng chỉ là mang nhục. Thường Lang quyết định dùng ra càng thêm hung mãnh công kích đáp trả, nếu có thể ngược lại trong vòng 3 chiêu đánh bại được tiểu tử này liền tốt nhất bất quá. Khi đó hắn sẽ mặc sức dùng những lời lẽ cay nghiệt nhất sỉ vả con chó này.

Nghĩ đến đây, lão Thường càng thêm hưng phấn ra sức.

Thật không biết chọc giận đối thủ để Thường Lang nổi điên cùng mình cứng đối cứng vốn chính là trúng Tống tiện nhân một bụng ý xấu.

Hắn điểm mạnh so với Thường Lang ngoài nhanh nhẹn cùng lực đạo vậy cũng không còn gì khác. Nếu không biết tận dụng mọi biện pháp để ép địch nhân phải dùng sở đoản đi so đấu với mình sở trường thì thằng này đã không được gọi là tiện nhân.

Đơn thuần Thường ca cứ thế trúng chiêu rồi.

“KENG!!!”

Một chiêu, chỉ một chiêu thôi. Tống Khuyết đã để Thường Lang phải hối hận vì mình vừa rồi nóng lòng quyết định.

Sau khi tiến vào Siêu Thần trạng thái, Tống lão ma hơn 6 Tượng lực đạo há là nói chơi, cái này đã so được với một vị Bát giai hậu kỳ võ giả công kích rồi. Trước đó Đỗ Như Hối cũng là phải thiêu đốt khí huyết mới có thể cùng hàng này chống lại đây.

Lão Thường lại không biết điều đó, thế nên vừa rồi chủ quan không dùng ra tất cả át chủ bài hắn đã bị Tống gia một đao đánh cho lùi lại phía sau cả chục trượng, khí huyết trong người sôi trào nhộn nhạo như ngựa thoát cương thế tán loạn, thiếu điều hộc máu đương trường.

Chưa kịp để Thường Lang tỉnh hồn, Tống đại quan nhân đã như u linh vậy xuất hiện trên đỉnh đầu hắn. Ô Long Đao bá đạo tuyệt luân mang theo thiên quân chi thế, hung ác nhằm thẳng thằng này đầu chó mà bổ xuống.

Một hóa hai, hai hóa 3, 3 hóa ngàn vạn.

Lão Thường cảm nhận như có ngàn vạn cái lạnh băng băng lưỡi đao đang chém về phía mình, thật giống muốn đem trên người hắn huyết nhục, linh hồn tất cả băm thành mảnh nhỏ vậy.

Thất Sát Ma Đao – Hồn Sát! Vong Sát!

Đao chiêu hiểm ác là thế mà nhìn phía trên đầu vị kia khuôn mặt từ nãy giờ vẫn thủy chung luôn giữ nụ cười hòa ái, hết thảy như là đối phương không hề có ý hại mình vậy.

Tất cả chỉ là đùa thôi, chạm đến là dừng, sẽ không gây thương tích cho ngươi.

Thường Lang còn cảm nhận được như có như không từ Tống Thiền sư trên người phóng thích thiện ý, cái này để hắn đều không khỏi lăng thần trong giây lát.

Nhưng nhìn đao của tiện nhân kia càng lúc càng gần, cũng không có tẹo nào dấu hiệu giảm lực như vậy. Lão Thường liền rùng mình lạnh lẽo, tự cắn lưỡi cho bản thân giữ vững tỉnh táo sau thằng này liền quá sợ hãi hét lớn một tiếng đồng thời thiêu đốt khí huyết, điên cuồng múa đao cản lại.

“Keng keng keng keng...”

Không biết là cùng Tống Khuyết đối bính 1 đao, 2 đao hay mấy trăm đao, Thường Lang gần như đã quên khái niệm tính toán. Hắn chỉ theo bản năng hoang mang múa đao quanh thân tự vệ.

Đến mãi một lúc sau, đợi không còn cảm nhận được ngoại giới thế công, thằng này mới kinh nghi bất định thả chậm lại tốc độ, thì đã thấy Tống gia đã thu đao đứng cách mấy trượng mỉm cười nhìn hắn.

Chẳng lẽ 3 đao kỳ hạn đã qua?

Âm thầm cảm nhận trên người mình tay chân vẫn đó, đầu to đầu nhỏ hết thảy còn nguyên, khí huyết lưu thông toàn bộ cơ thể một lần tuy có chút tán loạn nhưng đại thể vẫn thông suốt không ngại, không có chỗ nào bị thương sau. Thường ca mới bất động thanh sắc lau mồ hôi lạnh, thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Cũng may hết thảy đã qua, tiểu tặc kia mặc dù võ công thực sự kinh hãi thế tục nhưng cũng chưa thể làm gì được mình, trận đấu này còn không tính mất mặt.

Còn về phần cái gì ban đầu mục đích tìm đến đối phương hạ mã uy một lần, lão Thường tự động lựa chọn chế độ quên.

Tống Khuyết đao đã đủ khiến hắn kinh sợ, thằng này cũng không dám kiêu hoành nữa. Thắng được lần này đã là vạn hạnh, đánh lâu hơn nữa hắn cũng không biết có thể tiếp tục trụ vững được không nha.

Nhẹ nhàng thu đao vào vỏ, dùng ra một cái tư thái tự nhận là đã rất thân thiện, Thường Lang mới kiêu ngạo ưỡn thẳng sống lưng rồi nhàn nhạt gật đầu tán thưởng:

“Ở độ tuổi này, có được võ công như Tống huynh đệ ngươi đã là thập phần khó được. Nhưng cũng không cần quá mức kiêu ngạo, phải biết nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên, ngoài kia cao thủ giống như ta ở trên giang hồ cũng có không ít. Thường mỗ được lợi sinh ra sớm hơn ngươi cả chục năm, trận đấu này chúng ta coi như là đánh ngang tay thế nào.”

Vốn nghĩ mình đã đại độ như thế, tiểu tử kia nên thể hiện ra vẻ cảm ân đái đức mà chắp tay thiên ân vạn tạ mới là. Làm sao thằng chó này lại dùng ánh mắt như quan ái thiểu năng thế lắc đầu nhìn mình?

Ý gì?

Chẳng lẽ còn muốn ép Thường gia phải lần nữa ra tay dạy ngươi một bài học?

“Phốc!”

Còn chưa kịp để lão Thường mở miệng quát hỏi, ngồi ở chủ tọa Triệu Minh Nguyệt thấy hắn bộ dáng này liền không nhịn được nữa che miệng cười duyên.

Thật sự là hồi mâu nhất tiếu bách mị chúng sinh!

Yêu Cơ lần nữa thành công đưa đám nam đồng bào rơi vào huyễn cảnh. Nhưng đã có lần trước kinh nghiệm, lần này bọn họ rất nhanh tự tỉnh lại được rồi, Hàn Phi thấy thế mới nhẹ gật đầu quay sang hướng vẫn đang mộng bức Thường Lang giải thích.

“Thường tiểu tử, nhìn ngực áo ngươi!”

Nghe thế, tất cả mới tập trung nhìn về kẻ này trước ngực. Này một nhìn, quả thật đem mọi người đều dọa ra một thân mồ hôi lạnh, nhất là người trong cuộc Thường Lang vậy càng là gai ốc tất cả nổi hết lên, tận sâu trong linh hồn cũng cảm nhận được cực độ run rẩy sợ hãi mạc danh.

Không biết từ lúc nào, giữa ngực hắn đã bị người dùng đao rạch ra một chữ lớn “BẠI”. Có lẽ vì tốc độ xuất đao quá nhanh, vải khi nãy vẫn dính liền trên áo. Nhưng khi lão Thường hoạt động, những miếng rách kia mới rơi lả tả ra ngoài, cái chữ này mới rõ mồn một hiện lên trước mắt mọi người.

Càng đáng sợ là, nhìn thấu qua bên trong Thường Lang da thịt lại không thấy chút nào tổn thương, một vết cắt nhỏ cũng không làm ra. Phần này xuất thần nhập hóa, tinh vi đến cực hạn đao công để mọi người đều phải sinh lòng cúng bái.

Đương trường ngoại trừ Hàn Phi cùng có Phá Vọng Thần Nhãn Triệu Minh Nguyệt, còn lại người kể cả Tưởng Bình mấy vị Nhất lưu đều không một ai có thể xem được rõ ràng đâu.

Còn người trong cuộc lão Thường, không biết có phải ảo giác không nhưng cảm nhận thấy mấy cơn gió thu thổi lên trước ngực lõa lồ da thịt. Vị này Thất giai Chân Khí cảnh cao thủ thế mà cũng thấy lạnh run, thật giống như hắn đang đứng trước quỷ môn quan, còn đây là âm phong địa ngục vậy.

Tống lão ma đao pháp kinh khủng như vậy?

Há không phải vừa rồi đối phương muốn lấy mạng mình chỉ dễ dàng như trở bàn tay.

Ngẫm lại vừa rồi bản thân còn vô cùng cao điệu cho nhân gia chỉ điểm, cảm nhận đến xung quanh đám người hả hê, châm chọc ánh mắt. Rồi xa hơn tưởng tượng đến sau này ra đường chuyện này sẽ trở thành mình một đời sỉ nhục, Thường Lang sắc mặt liền biến ảo quá chừng.

Trắng, đỏ, xanh, tím... không biết trong đầu dâng lên bao nhiêu cung bậc cảm xúc. Càng nghĩ hắn càng hận hận hận, hận trước mặt hắc tiểu tử đã mang lại cho mình hôm nay hết thảy. Vị này nhân huynh mới không thể chịu được nhục nhã liền quát lớn một tiếng rồi điên cuồng thi triển khinh công biến mất khỏi Vong Ưu Đảo. Nhìn phương hướng kia hẳn là chạy vượt hồ về bên Dương Nam Phủ tìm góc kín nào ngồi ôm mặt khóc nhè đi.

Thấy vậy Tống gia liền vui!

Đả thương người đã là gì, cho địch nhân chịu đến tâm linh nặng nề bạo kích mới là thượng sách.

Con chó kia sư phụ uy thế quá lớn, hắn tạm thời không thể dây vào. Giết thì không dám giết, phế cũng không dám phế, cuối cùng suy đi tính lại Tống Khuyết liền nghĩ ra cách âm độc như này.

Vừa không thương tổn đến Thường Lang, trên mặt mũi cùng Ma Chấn Hùng cũng có thể giải thích qua đi. Vừa có thể vì Hùng Bá báo thù, giải mối hận trong lòng, thuận tiện còn nâng nâng mình đại cao thủ hình tượng.

Hiệu quả quả nhiên tốt lắm!

Khẽ quét mắt về phía bên kia còn lại Giang Nam, Kiếm Nam 2 Đạo người, thấy tất cả đều sợ hãi kinh tủng cúi gằm mặt né tránh sau tiện nhận này mới hài lòng gật đầu cười âm âm:

“Lạc huynh, Dư huynh, không biết hai vị có hứng thú hay không tiến lên luận bàn một chút?”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5720 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5251 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4987 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4566 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4486 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4417 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter