Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tại Hạ Không Phải Là Nữ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tại Hạ Không Phải Là Nữ
  3. Chương : 93

Chương : 93

Chuyển ngữ: hongtuananh

Edit: Bồng Bồng

“Cái này phải hỏi Mạc tài nữ.” Lão tướng quân cũng không dám qua loa, đem mảnh giấy cầm trong tay giương cao lên, nhìn về phía Mạc Tích Sầu.

Mạc Tích Sầu vẫn đúng là do dự một chút.

“Ha ha ha, làm sao ngươi còn phải do dự?” Huyền vũ nữ tướng Ngụy Linh đối với tài năng của Ngô Minh cũng không rõ ra sao, chỉ đơn thuần là cảm thấy thú vị: “Thiên hạ cái gì cũng dễ học, riêng cái bản lĩnh thi từ ca phú này, nhưng là người bên ngoài tuyệt đối không thể học được đến.”

Mạc Tích Sầu ngẫm lại cũng phải, không khỏi vì mình đã lo lắng quá nhiều mà cảm thấy buồn cười, cũng liền đối với Hồng lão tướng quân gật gật đầu.

Lâm Triêu Dĩnh cũng cảm thấy như vậy, cũng không khỏi có chút ý nghĩ buồn lo vô cớ. Cũng là bởi vì duyên cớ Tiêu Nhược Dao cái tạp dịch đáng chết này có ức thuật quá mức quái thai, nàng chỉ có thể trấn an chính mình cẩn trọng như vậy.

Ngô Minh tiếp nhận bản thảo, nhìn kỹ nhạc phổ phía trên.

( bắt đầu tiến trình học tập kỹ năng phổ nhạc… 1%, 20%… 80% hoàn thành!) trong đầu tiến độ học tập cực nhanh, trong thời gian ngắn đã đạt đến tiến độ phân tích tám mươi phần trăm mới kẹt lại, cần càng nhiều tư liệu để phân tích.

Siêu cấp tiến hóa khung máy móc liền ngay cả ngôn ngữ cũng có thể ở trong vòng mười mấy giây học được, đối với loại bản lĩnh phổ nhạc này hiển nhiên dễ như trở bàn tay.

“Lão tướng quân, ta đột nhiên muốn thử gảy cây đàn này, có thể chứ?” Ngô Minh trả bản thảo về, cung kính mà hỏi.

“Hả?” Lão tướng quân còn chưa phản ứng kịp mà cảm thấy kỳ quái, cô bé này làm sao chỉ liếc mắt nhìn bản thảo liền trả lại, càng kinh ngạc hơn với ý tứ trong lời nói của nàng.

Cô bé này rốt cuộc muốn đánh đàn ca xướng bài gì? Lão tướng quân đương nhiên sẽ không cự tuyệt, liền vội vàng đứng lên nhường ra vị trí.

Ngô Minh ngồi xuống.

“Nha đầu nông thôn đúng là không có quy củ!” Lâm Triêu Dĩnh hắc một tiếng bật cười.

Lâm Kiếm môn Mạc tài nữ mấy người cũng cảm thấy buồn cười trong lòng. Các nàng chú ý tới Ngô Minh lại là ngồi xếp bằng xuống.

Thục nữ làm sao có thể dùng loại tư thế ngồi này để đánh đàn?

Đều là ngồi quỳ gối hoặc nép chân một bên không được sao?

Ai là người dạy nàng lễ nghi?

Ngô Minh nhưng không để ý tới các nàng, tự mình thử gảy mấy cái.

Tuy rằng chỉ đơn giản là đưa ngón tay lên thử âm, nhưng người bên ngoài có thể nghe ra được, thiếu nữ này vẫn có chút thủ pháp đánh đàn.

Hả? Nàng lại biết đánh đàn? Lâm Triêu Dĩnh cùng chúng nữ biết Ngô Minh xuất thân từ một địa phương nghèo như Thanh Lĩnh, nên cảm thấy rất kinh ngạc.

Hỗ Vân Thương, Tông Trí Liên những người thân cận, nhưng lại đang lo lắng vết thương trên tay của nàng.

Vết thương trên tay Ngô Minh đã lành hơn nửa, chỉ là mặt ngoài nhìn nghiêm trọng. Trên thực tế dưới lớp da bên ngoài, cơ thịt các chỗ mấu chốt, đã dựa vào tiến hóa khung máy móc khẩn cấp triển khai 500% tốc độ chữa trị tế bào mà khỏi hẳn.

Nàng tâm niệm vừa động, đem khung máy móc đã sớm nắm giữ thuật đánh đàn xác nhận một chút, tiện đà bắt đầu biểu diễn.

Đây là không giống với bài thơ từ mới vừa nãy khiến Mục Thanh Nhã cùng Hỗ Vân Kiều chúng nữ kinh ngạc đến ngây người, cũng không phải là thơ từ dùng để đánh lôi đài.

Một chủng loại nhạc khúc mà thế giới này chưa từng có, Ngô Minh thuần túy dùng để hát tiêu khiển kéo dài thời gian.

Đương nhiên, cũng là vì làm nền cho cái bài thơ mà Mục Thanh Nhã và mọi người chính đang bổ sung nhạc phổ kia, đây chính là có thâm ý…

Ngô Minh một bên gảy một bên xướng, là 《 Đại Tiếu Giang Hồ 》 của Tiểu Thẩm Dương ở thế giới nguyên bản.

Vị diễn viên này ở thế giới nguyên bản kia tuy rằng bị đông đảo người chê trách, nhưng không thể không nói từ khúc của bài hát này đã được tác giả thổi hồn vào vẫn là tương đối không tệ.

“Tay ta cầm lưu tinh loan nguyệt đao ~~~ miệng thì hô vang khẩu hiệu ~~~ phía trước là người phương nào, mau mau báo danh ~~~ có bản lĩnh thì ngươi đừng chạy ~~~…”

Thiếu nữ mới vừa đem cái câu ca kỳ quái này xướng ra, toàn trường tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người.

“Ta cả đời đao thương trên lưng ngựa ~~~ gặp qua biết bao anh hùng, nhún mình trước eo thon ~~~ vượt nóc băng tường* có thể bay rất cao ~~~ ta ngồi trên thuyền luyện chiêu đi trên mặt nước ~~~…” (*nguyên gốc là 飞檐走壁 – phi thiềm tẩu bích)

Tiếng đàn réo rắt bén nhọn phối hợp với giọng ca thanh lệ của Ngô Minh, ngược lại cũng có một phen cảm giác đặc biệt vui nhộn.

“Giang hồ sóng lớn cuồn cuộn ~~~ xem ta lang bạt tiêu dao biết bao ~~~ ai không chịu nổi tự người đó biết ~~~ thiên hạ đệ nhị cũng rất tốt… Cười lớn một tiếng đất rung núi chuyển ~~~ giang hồ hiểm ác, mau chạy thôi ~~~!”

Ngô Minh xướng đến câu này, dưới đài tự yêu mình công tử Tông Trí Liên oa phì một tiếng cười thật to.

Rất nhiều đệ tử cùng tạp dịch khác phản ứng lại, cũng lập tức bật cười theo.

Còn muốn [ giang hồ hiểm ác nhanh chạy thôi ]? Đây là thơ từ sao? Quá buồn cười a!

Thế giới này vẫn chưa biết tới hài độc thoại, hay tiết mục tiêu khiển bay đầy trời như thời hiện đại. Không nói trình độ thẩm mỹ thấp, chí ít độ gây cười sẽ không quá cao. Đụng với ca từ thú vị như vậy, mọi người tại đây hầu như phì cười không thôi.

Đặc biệt Ngô Minh một thiếu nữ mười bốn tuổi như vậy, lấy tư thế ngồi cực kỳ không đoan trang đang vừa khảy đàn vừa hát. Mà ca từ lại hài hước nổi loạn như vậy, khiến cho mọi người căn bản là duy trì không được sự nghiêm túc khi đánh lôi đài.

Liền ngay cả hai vị bạn thân bên người Hỗ Vân Kiều, nghe trộm vài câu cũng không nhịn được cười.

Trên đài ba vị ra đề mục, hai nam một nữ thì lại nghe đến sững sờ. Bọn họ tương đối cổ hũ cứng nhắc một chút, trong một chốc đều còn chưa phản ứng kịp.

Tiếp đó, Ngô Minh ngừng động tác gảy hồ cầm, miệng rõ ràng bắt đầu đọc Rap rồi: “Ta cưỡi con lừa nhỏ ~ lưng đeo loan nguyệt đao ~ Hàng Long Thập Bát Chưởng chỉ luyện được chiêu thứ nhất ~ đánh thắng được liền đánh ~ đánh không lại ta liền chạy ~…”

Mọi người chưa từng nghe qua loại tiết tấu hát chay* này, sau khi ngạc nhiên sững sờ, nhất thời bùng nổ ra tiếng cười. (*nguyên gốc là 清唱 – thanh xướng)

Nhưng rất nhanh tất cả mọi người lại cố nhịn cười, bởi vì không muốn nghe sót bất kỳ từ nào khi thiếu nữ này đang niệm xướng.

Chỉ nghe thiếu nữ bắn từ cực nhanh, mồm miệng liến thoắng, dí dỏm mà đọc Rap: “Võ lâm tranh đấu là thị thị phi phi, ân ân oán oán không ngừng ~ ta ngày hôm qua bối phận khá là nhỏ mới vừa báo danh thượng đạo ~ tất cả các lộ anh hùng hào kiệt không có chuyện gì đừng tìm ta làm phiền ~ nếu như ngươi nhận thua ta liền trở về nhà ngủ ngon ~ mẹ ta nói thắng thua không quan trọng lắm, hài lòng vui vẻ mới là trọng yếu ~~~…”

Ngô Minh ngừng miệng, sau hai nhịp thở, đặt tay lên dây cầm.

Thấy nàng hát xong rồi, mọi người lúc này mới bùng nổ ra tiếng cười vang dội, kèm theo còn có tiếng vỗ tay cùng tiếng huýt gió.

Nhưng không phải chế nhạo, mà là cảm thấy lời ca mới mẻ thú vị, khiến người ta không nhịn được ý cười.

Rất nhiều đệ tử cười nói: “Ha ha, cái Tiêu Nhược Dao này càng có một mặt khôi hài như thế a.”

“Hảo thú vị, Hảo thú vị.” Liền ngay cả huyền vũ nữ tướng Ngụy Linh đều cười đến không ngậm miệng lại được: “Ta rất muốn làm quen với mẹ của nàng ta, lại còn nói cái gì giang hồ thắng thua không quan trọng, quan trọng là vui vẻ?”

Lâm Triêu Dĩnh cũng lắc đầu không thể không liều mạng áp chế ý cười.

Ở bên trong bầu không khí châm chọc như muốn bóp nghẹt đối thủ vừa nãy, bị loại giọng ca này của Ngô Minh quấy nhiễu, tuyệt đối là khiến hỉ cảm tăng gấp đôi hiệu quả. Tự yêu mình công tử Tông Trí Liên đi đầu cười, càng làm cho mọi người không nhịn được nở nụ cười theo.

Tuy rằng cái ca từ này không đâu vào đâu, nhưng cũng không phải là làm cho người ta cảm giác biệt ly nặng nề, mà chỉ làm người cảm thấy ca khúc này của thiếu nữ trái lại cũng có chút bướng bỉnh đáng yêu.

Toàn trường cũng chỉ có tuần sát sứ Lý Đạo Minh luôn luôn lãnh khốc còn muốn ngồi ngay ngắn ở đó, biểu hiện trên mặt chẳng hề thay đổi. Nhưng nếu có người ở gần nhìn kỹ, có thể chú ý khóe miệng của hắn quả thật đã từng có chút thay đổi.

Ngô Minh lấy nam tử lễ hướng lão tướng quân chắp tay, xoay người trở về bên người Hỗ Vân Kiều cùng Mục Thanh Nhã.

Mục Thanh Nhã vừa vặn để bút xuống, thấy nàng lại đây dùng tay ngữ ra dấu: “Thời gian có chút khẩn cấp, ta sợ nhớ lầm, ngươi xem lại một chút có đúng hay không?”

Vị nữ dược sư Thượng Dược Cốc kia, xem bên này tựa hồ đang vội vàng cái gì, tò mò đi tới, hướng trên giấy liếc mắt một cái.

Chỉ nhìn vài câu, cả người nàng liền ngây dại.

Không, không thể nào?!

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5682 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5223 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4963 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4544 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4471 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4367 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter